Chương 844: Ham Hai Cha Cũng Không Hãm Hại Như Ngươi (1)
Chương 844: Ham Hai Cha Cũng Không Hãm Hại Như Ngươi (1)Chương 844: Ham Hai Cha Cũng Không Hãm Hại Như Ngươi (1)
Lý đại nhân trợn mắt vài lần, tuy đã liều mạng cấu vào người mình nhưng vẫn chết ngất.
Xưa nay Lý phu nhân đều hiểu phu quân mình là vì việc nước mà thức khuya dậy sớm.
Cho nên nàng làm sao có thể mặc kệ hắn ngất như vậy?
Nếu nàng không nghĩ cách khiến lão gia nhà mình tỉnh lại, chút nữa hắn tỉnh lại chậm trễ việc không chừng còn muốn tự trách mình.
Nghĩ đến đây, Lý phu nhân quyết định chủ ý phân phó nha hoàn bên người nói: "Thuý Hồng, ngươi đi tìm hai đại phu đến đây, nhất định phải chữa cho lão gia."
"Còn có, phân phó phòng bếp bắt đầu làm việc luân phiên, ngày đêm không ngừng chuẩn bị đồ ăn cho lão gia phòng nửa đêm lão gia đói bụng!"
Thuý Hồng ca ngợi nói: "Phu nhân, ngài thật sự là hậu thuẫn kiên cố của lão gia! Lão gia nhất định sẽ cảm kích ngài."
Lý phu nhân mỉm cười, ngay cả thân mình cũng thẳng hơn vài phần.
Không qua bao lâu, Lý đại nhân bị thầy thuốc châm kim làm tỉnh lại.
Hắn nhìn Lý phu nhân cười nói: "Phu nhân, cũng chỉ ngươi hiểu ta"
Nhưng trong mắt lại có vẻ u oán nhàn nhạt, dù sao lúc này hắn thật sự nghĩ muốn nghỉ ngơi một chút.
Nhưng phu nhân hắn gióng trống khua chiêng kêu phòng bếp một ngày mười hai canh giờ chuẩn bị đồ ăn, nếu hắn đi nghỉ ngơi ngược lại có vẻ hắn không đủ chuyên nghiệp.
Cho nên sau khi ăn ngấu nghiến một chút cơm, hắn nhận mệnh ngồi trước bàn bắt đầu xử lý vô số công vụ.
Nam Nguyệt Quốc mới thành lập không lâu, tất cả mọi thứ đều cần phải sắp xếp lại một lần.
Dựa theo lẽ thường mà nói trên bàn hắn cho dù là việc gấp, muốn xử lý xong ít nhất cũng phải cần thời gian ba tháng.
Nhưng hiện giờ bệ hạ cho một đống công việc phức tạp như vậy, còn muốn hoàn thành nhanh chóng.
Hắn biết bệ hạ là muốn khiến bọn họ biết khó mà lui làm cho bọn họ thoả hiệp!
Nhưng vì đời sau, dù hắn có mệt chết cũng tuyệt đối không thể thoả hiệp.
Nghĩ như vậy, Lý đại nhân lại tỉnh táo, vùi đầu vào công vụ tận tuy làm việc.
Trương Ngự Sử cũng kéo lê cơ thể mỏi mệt của mình về nhà, được một lúc hướng Trương phu nhân xua tay nói: "Vi phu phải nghỉ ngơi một chút!"
Trương phu nhân trừng mắt nhìn hắn một cái nói: "Ngươi nghỉ cái gì mà nghỉ? Bệ hạ đã đưa toàn bộ những công việc ngươi cần phải làm đến đây."
Trương Ngự Sử kinh ngạc nói: "Ta một cái Ngự Sử có thể có bao nhiêu công việc, cần làm ở nhà?”
Trương phu nhân không vui nhìn hắn một cái nói: "Vậy ngươi phải tự hỏi mình rốt cuộc đã làm chuyện tốt gì!"
Trương Ngự Sử không dám bắt bẻ Trương phu nhân, đói bụng, đi thư phòng.
Sau khi nhìn thấy đống công văn chất cao hơn người, hắn phát ra một tiếng ai thán sau đó đi lật xem nội dung công văn.
Càng lật lại càng cảm thấy không thích hợp, hắn nói với Trương phu nhân: "Những công việc này không phải đều là công việc của Lễ Bộ sao?"
"Làm sao lại đưa đến chỗ ta? Không thể có đạo lý như vậy được!"
Trương phu nhân phàn nàn nói: 'Có lẽ bệ hạ sợ công việc của ngươi nhàn quái"
Trương Ngự Sử cứng họng không nói gì, sau đó khuyên giải nói: "Phu nhân, lần này ta không đồng ý bệ hạ sửa quan chế cũng là vì suy nghĩ cho con cháu của chúng ta." Trương phu nhân lại nghiêm nghị nói: "Cho những con cái của gia đình dân chúng nghèo khổ một cơ hội cũng không có gì đáng trách, ta cho rằng bệ hạ làm không sai."
"Hơn nữa, nếu là danh gia vọng tộc tốn nhiều tỉnh lực bồi dưỡng ra con cháu đời sau, so với những hài tử trong gia đình nghèo khổ, vậy chỉ có thể chứng minh những hài tử trong thế tộc đó không được chỉ có ăn chơi trác táng."
"Nam Nguyệt Quốc, nếu lại rơi vào trong tay những tên ăn chơi trác táng, lại sẽ biến thành Tuyên Quốc tiếp theo."
Trương Ngự Sử nghe Trương phu nhân nói, trong lòng hơi khiếp sợ.
Nhưng ngoài miệng vẫn quật cường nói: "Phu nhân, vì sao ngươi với Ngưng Nhi đều hướng về bệ hạ?"