Chương 845: Ham Hai Cha Cũng Không Hãm Hại Như Ngươi (2)
Chương 845: Ham Hai Cha Cũng Không Hãm Hại Như Ngươi (2)Chương 845: Ham Hai Cha Cũng Không Hãm Hại Như Ngươi (2)
Trương phu nhân trầm mặc một lúc nói: "Bởi vì từ lúc bệ hạ đăng cơ đến nay, mỗi một lệnh ban hành đều là vì suy nghĩ cho dân chúng, vì nghĩ cho Nam Nguyệt Quốc, hơn nữa bệ hạ là vị hoàng đế đầu tiên trong trăm ngàng năm nay đặt nữ nhân ngang hàng với nam nhân."
"Chỉ dựa vào hai điểm này, ta cảm thấy bệ hạ đáng để ta tôn trọng!"
"Trong triều đình, cũng nên có những người có năng lực, như vậy Nam Nguyệt mới có thể ngày càng tốt, đời sau của chúng ta cũng không phải trải qua cảnh đầu đường xó chợ”"
Trương Ngự Sử tram mặc hồi lâu, phục hồi lại tinh thần thì Trương phu nhân cũng đã đi xa.
Nhìn đến công văn chồng chất như núi kia, hắn phân phó cho người hầu: "Hôm nay tiểu thư có ngừng tắm gội hay không? Bảo nàng đến gặp tai"
Người hầu đáp lại sau đó đi mời Trương Ngưng đến,
Một lúc sau, Trương Ngưng một thân thường phục đi vào thư phòng, mở miệng hỏi: "Phụ thân tim ta có chuyện gì?”
Trương Ngự Sử ló mặt ra hỏi: "Ngươi là cận thần của bệ hạ, ngươi đến nói xem bệ hạ này là ý gì?
Trương Ngưng chớp mắt, vô tội nói: "Phụ thân, ngươi đang nói gì vậy ta nghe không hiểu?"
Trương Ngự Sử tức giận run râu trừng mắt nói: "Công việc của Lễ Bộ, vì sao lại đưa đến quý phủ của ta?"
Trương Ngưng cười nói: "Đây không phải chuyện tốt sao? Phụ thân không phải luôn nói nên tận trung vì Nam Nguyệt Quốc sao?"
"Dù sao Lễ Bộ sửa lễ pháp điển tịch, đây chính là đại công trình, bọn họ đang vội sửa đến sứt đầu mẻ trán."
"Cho nên ta đã đề nghị cho bệ hạ đưa các mục công việc đại hôn giao cho ngài đến làm."
Trương Ngự Sử tức giận lấy tay chỉ vào Trương Ngưng nói: "Nghịch nữ ngươi, ngươi chính là cố ý"
Trương Ngưng lại tươi cười càng thêm xinh đẹp nói: "Phụ thân, hiện giờ ta thân là cận thần của thiên tử, tất nhiên muốn vì thiên tử mà san sẻ."
Trương Ngự Sử vỗ vỗ ngực mình, không cho bản thân bị tức đến hôn mê.
Hắn đè xuống cơn tức hỏi: "Vậy trước đó bệ hạ không phải còn nói hôn lễ làm giản lược là được rồi, hiện tại làm sao lại trở nên phức tạp như vậy!"
Trương Ngưng nhìn Trương Ngự Sử một cái, tỉnh bơ lui vê phía sau mấy bước, tỉnh nghịch thè lưỡi.
"Phụ thân, này cũng là do ta đề nghị cho bệ hạ."
"Bệ hạ là hoàng đế đứng đầu của Nam Nguyệt Quốc, sao có thể làm hôn lễ quá giản dị như lời nói được? Nhất định phải dựa theo quy củ linh đình long trọng không phải sao?"
"Nhưng phụ thân bởi vì có chút lễ pháp cần sửa cho nên cần ngài thường xuyên liên lạc với Lễ Bộ."
"Hơn nữa, còn phải nhỡ kỹ tâm ý của bệ hạ và Nhiếp Chính Vương."
Trương Ngự Sử cầm lên cây chổi lông gà bên người muốn đánh Trương Ngưng lại phát hiện đánh vào khoảng không.
Hắn dùng chổi lông gà chỉ vào Trương Ngưng hùng hổ nói: 'Hãm hại cha cũng không hãm hại như ngươi!"
Trương Ngưng lấy tay chặn lại nói: "Trương đại nhân, ngài hãy chú ý đến lời nói việc làm! Luật pháp Nam Nguyệt hiện giờ ẩu đả đồng nghiệp chính là trọng tội!"
Trương Ngự Sử bị Trương Ngưng làm tức giận đến môi không ngưng run rẩy, cũng không dám động nữa.
Một thời gian sau, những quan viên triều đình đều vội đến chân không chạm đất, Cố An Nhiên lại cố tình mỗi ngày đều tán gau cùng bọn họ trong sảnh triều một hồi lâu mới cho bọn họ hạ triều.
Sau khi hạ triều bọn họ lại liều mạng xử lý các loại công văn, thường mỗi ngày chỉ ngủ một canh giờ.
Cho nên đại khái sau bảy ngày, tất cả đại nhân toàn bộ đều có hốc mắt đen thùi lùi.
Cố An Nhiên lại đi tới sảnh triều nhìn hốc mắt mọi người thâm đen, cố nín cười.
"Chư vị đại nhân, các ngươi bị làm sao vậy?”
"Tuy rằng việc nước quan trọng nhưng vẫn cần phải chú ý thân thể"
Trong lòng Trương Ngự Sử muốn bùng nổ, nói: "Nhiều chuyện như vậy còn không phải do ngài làm ra sao?"
Lý đại nhân mím môi cuối cùng không nói gì, trong lòng nghĩ muốn phun tào cũng nhịn xuống.