Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 852 - Chương 852: Phượng Hoàng Song Phi, Ríu Rít Không Rời (1)

Chương 852: Phượng Hoàng Song Phi, Ríu Rít Không Rời (1) Chương 852: Phượng Hoàng Song Phi, Ríu Rít Không Rời (1)Chương 852: Phượng Hoàng Song Phi, Ríu Rít Không Rời (1)

Người của Tư Trân ti lại không có chú ý tới biểu tình có chút sụp đổ của Cố An Nhiên, tự mình huyên thuyên một hồi: "Bệ hạ, tất cả thợ thủ công nổi tiếng nhất Nam Nguyệt quốc đều bị thần thu thập về đây, đỉnh mũ phượng kim sắc này chính là xuất ra từ tay bọn họ."

Vẻ mặt Cố An Nhiên nhàn nhạt nói: "Ừ, ngươi cũng vất vả."

"Be hạ." Cố An Nhiên mời vừa dứt lời, giọng của Trương Ngưng từ bên ngoài truyền đến.

"Vào đi." Cố An Nhiên hơi hơi lên giọng, vọng ra ngoài cửa nói.

Một lát sau, cửa tẩm điện bị đẩy ra, Trương Ngưng cùng Tuân Thu Anh đồng thời đi vào, trên tay mỗi người bưng một cái khay.

Dạ Tu Mặc đi theo phía sau hai người.

"Sao chàng lại tới đây?" Cố An Nhiên lập tức vui vẻ, cười hỏi.

An An, ta tới đưa giá y cho nàng." Đôi môi mỏng của Dạ Tu Mặc gợi lên một nụ cười lưu luyến, ánh mắt cũng tràn ngập triền miên.

Dạ Tu Mặc vừa nói như vậy, nàng mới chú ý tới hai khay đồ trên tay Trương Ngưng cùng Tuân Thu Anh. Người Tư Trân ti cùng Tư Lễ ti thấy Dạ Tu Mặc lại đây, cũng vội vàng hành lễ: "Gặp qua Nhiếp Chính Vương điện hạ."

"Miễn lễt"

Ngoại trừ Cố An Nhiên, Dạ Tu Mặc đối với những người khác đều rất lãnh đạm.

Nhưng mà, toàn bộ các quan viên ở Nam Nguyệt đều đã quen rồi.

Để tránh cho mọi người gượng gạo, hai vị nữ quan Tư Lễ tỉ cùng Tư Trân ti nói: "Nếu Nhiếp Chính Vương điện hạ đã tự mình chuẩn bị quan phục cho bệ hạ, vậy thì chúng thần xin cáo lui trước."

Cố An Nhiên nhướng mày: "Các ngươi không cần so sánh một chút, xem thử quan phục nào đẹp hơn sao?"

Nữ quan Tư Trân ti cùng Tư Lễ ti vội vàng lắc đầu nói: "Không cần, đồ do Nhiếp Chính Vương điện hạ chuẩn bị tất nhiên là sẽ tốt hơn."

Trương Ngưng dẫn đầu đặt hôn bào trong tay mình lên trên bàn, rồi sau đó đưa mắt ra hiệu cho Tuân Thu Anh.

Nhưng mà Tuân Thu Anh cũng không có ý định đặt lễ quan trên tay mình xuống.

Trương Ngưng liền cảm thấy đau đầu, nhỏ giọng nhắc nhở bên tai nàng ấy: "Để đồ xuống, giao nơi này lại cho Nhiếp Chính Vương điện hạ đi" Tuân Thu Anh liếc mắt nhìn Dạ Tu Mặc một cái, có chút không tình nguyện đặt lễ quan xuống.

Trương Ngưng tươi cười hớn hở, lại hết sức biết điều nói: "Bệ hạ, chúng thần lui xuống trước, nếu người có việc, thần cùng Thu Anh ở ngoài cửa."

Rồi sau đó, lôi kéo Tuân Thu Anh nhanh chóng lui xuống.

Ra đến cửa, Trương Ngưng có chút bất đắc dĩ: "Thu Anh, ta cảm thấy ngươi rất có địch ý với Nhiếp Chính Vương điện hạ."

Tuân Thu Anh không có thanh minh, xem như ngầm đồng ý với lời nói của Trương Ngưng.

Hồi lâu, nàng ấy mới lên tiếng: "Nữ tử tễ nguyệt phong quang như bệ hạ, hà tất phải dính với nam nhân!"

"Xúi quẩy!" Nàng ấy nói thêm một câu, lại tiếp tục rau rĩ không vui.

Trương Ngưng nhịn không được cười ra tiếng, hỏi lại: "Chẳng lẽ Nhiếp Chính Vương điện hạ không phải là một nam tử quang phong tễ nguyệt hay sao?"

Tuân Thu Anh mấp máy môi, nhất thời không nói gì.

Giờ phút này, bên trong tẩm điện đóng chặt, Dạ Tu Mặc đang ôm Cố An Nhiên vào trong ngực.

Hắn cúi đầu xuống, chôn mặt trên cổ Cố An Nhiên, tham lam hít lấy hương thơm trên cơ thể nàng.

Trong mắt hắn, ngập tràn thần sắc triền miên lưu luyến.

"An An, ta đã chuẩn bị hôn phục cùng lễ quan này từ rất lâu, ta muốn cho nàng một kinh hỉ."

"Chỉ là không biết nàng có thích hay không."

Cố An Nhiên nghe giọng Dạ Tu Mặc trầm thấp khàn khàn, nhịn không được đẩy hắn ra một chút, giãy giụa muốn thoát khỏi ngực hắn.

Trong lòng Dạ Tu Mặc trống rỗng, khóe miệng mang theo nụ cười khổ.

Hắn tiến lên, cầm lấy hôn bào bày ra trước mặt Cố An Nhiên.

Dạ Tu Mặc sai người làm hỉ bào màu đỏ thẫm, màu sắc không giống với màu đỏ mà Tư Lễ ti đưa đến.

Mặt trên thêu hoa, là bông tuyết xanh mà Cố An Nhiên thích nhất.

Trước nay Cố An Nhiên không hề biết, thì ra màu đỏ thẫm cùng màu lam lại xứng đôi đến như vậy, toàn bộ hỉ bào có một vẻ đẹp vừa quyến rũ vừa lạnh lùng.
Bình Luận (0)
Comment