Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 859 - Chương 859: Nam Nhân Sao Làm Khó Nam Nhân? (2)

Chương 859: Nam Nhân Sao Làm Khó Nam Nhân? (2) Chương 859: Nam Nhân Sao Làm Khó Nam Nhân? (2)Chương 859: Nam Nhân Sao Làm Khó Nam Nhân? (2)

Trương Ngự Sử nhỏ giọng thì thầm: Hoàng đế không muốn thống nhất thiên hạ không phải hoàng đế tốt.

Lúc mọi người mồm năm miệng mười thảo luận, Dạ Tu Mặc lên tiếng: "Lần này, bổn vương định tự mình dẫn người thu phục lãnh thổ phương bắc."

Các đại thần đồng loạt hành lễ nói: "Nhiếp Chính Vương điện hạ anh minh."

Trong lòng bọn họ nghĩ, tuy rằng phương diện kia của Nhiếp Chính Vương điện hạ không được nhưng làm ra thuốc nổ cùng khinh khí cầu này quả thật là vũ khí lợi hại của Nam Nguyệt Quốc, vẫn là đáng để tôn trọng.

Về chuyện... con nối dõi Nam Nguyệt Quốc ngược lại có thể có những nam phi khác đến hỗ trợ, đến lúc đó cũng đều là con của Nhiếp Chính Vương.

Dạy dỗ tốt tương lai nhất định sẽ hiếu thuận tôn kính hắn.

Ai, Nhiếp Chính Vương cũng không dễ dàng, còn tự mình xuất chinh, cần dùng cái này để chứng minh bản thân vẫn hữu dụng, bảo vệ địa vị của mình.

Sau khi biểu diễn ở núi Bình Khâu xong, các vị daithan deu giai tan.

Boi vilatan hon cho nen cong vu cua Da Tu Mặc cùng Cố An Nhiên cơ bản đều giao cho Cố Trâm Diệp.

Hai người bọn họ dắt tay về cung Hàm Chương, đang định dùng đồ ăn sáng lại phát hiện lão ma ma đang chỉnh đốn Dạ Tu Mặc gì đó.

Dạ Tu Mặc nhíu mày, nhìn sắc mặt lão ma ma không tốt, giọng lạnh như băng: “Đây là ý gì?"

Lão ma ma bị ánh mắt của Dạ Tu Mặc doạ không nhịn được run một chút, miễn cưỡng cười giải thích nói: "Nhiếp Chính Vương điện hạ, đây là cung điện của điện hạ, ngài ở đây lâu cũng không tiện."

Dù sao tương lai bệ hạ còn phải nạp nam phi.

"Cung điện của ngài là cung Hàm Anh bên cạnh cung Hàm Chương, dùng xong bữa sáng còn thỉnh ngài dời bước."

Dạ Tu Mặc còn chưa nói gì, Cố An Nhiên xua tay nói: "Han không cần đi, ở cùng tẩm điện với ta."

Sắc mặt lão ma ma khó coi cuối cùng là không dám chống lại ý của Cố An Nhiên.

"Vâng, bệ hạ."

Nhưng trong lòng lại sốt ruột như bị mèo cào.

Nhiếp Chính Vương vẫn còn ở đây, hậu duệ Nam Nguyệt phải làm sao? Lão ma ma tuy rằng là nữ giới nhưng cũng biết tương lai Nam Nguyệt nhất định là quốc gia cường thịnh nhất mảnh đại lục này.

Nếu không có hậu due vậy chẳng phải là muốn nổi loạn?

Ail

Be hạ làm sao ở vấn đề này lại không nghe lời người ta chứ?

Nhưng Cố An Nhiên dường như không để ý biểu tình của lão ma ma, ăn xong bữa sáng với Dạ Tu Mặc, nàng tự mình đi thu dọn hành lý cho hắn

Nam Nguyệt bình an hai năm, hai tháng hai mươi ngày.

Nhiếp Chính Vương Dạ Tu Mặc mới đại hôn được năm ngày lĩnh đại quân vượt qua sông Ủng Lan tiến đến phương bắc.

Phần lớn việc trong triêu Nam Nguyệt Cố An Nhiên đều giao cho Cố Trâm Diệp, bản thân thì mỗi ngày tưới hoa nuôi cá không có việc gì.

Tửu lâu của Đào Vọng Đường bởi vì có Cố An Nhiên tự tay viết ngự tứ nên sinh ý ngày càng phát đạt.

Thời gian này, hắn đã nghĩ đến việc mở thêm một tửu lâu.

Một phú thương họ Lâm thường xuyên qua lại cùng Đào Vọng Đường chủ động tìm đến cửa.

Đào Vọng Đường thấy phú thương đến, tự mình tiếp đón: "Lâm huynh, thương bang của ngươi bận như vậy, làm sao còn rảnh đến chỗ ta?"

Phú thương họ Lâm vẻ mặt khó xử nói: "Đào huynh, lần này ta tới là có chuyện muốn nhờ ngươi...'

Đào Vọng Đường tự mình rót một ly nước trà đưa cho hắn: "Giữa chúng ta còn có cái gì nhờ hay không? Ngươi cứ nói thẳng, nếu có thể giúp ta tất nhiên sẽ giúp ngươi."

Phú thương họ Lâm nói: "Vẫn là chuyện trường học của hài tử, ta muốn nhờ ngươi giúp."

Đào Vọng Đường hơi giật mình nói: "Này... nếu là Đào mỗ nhớ không lầm, Lâm huynh nhà ngươi không phải được một cái danh ngạch sao?”

Phú thương họ Lâm kia nói: "Đúng, chính là tiểu nhỉ tử của ta, trước đó vài ngày cũng đã được ngoại tổ phụ của hắn đón tới đây."

"Ta nghĩ, hai huynh đệ bọn chúng cùng đến trường cũng tiện."

Đào Vọng Đường hiểu ra gật đầu, vẻ mặt lập tức lộ vẻ khó xử nói: "Thư viện Trí Nho kia vào cũng không dễ."
Bình Luận (0)
Comment