Chương 883: Tình Cờ Gặp Gỡ (2)
Chương 883: Tình Cờ Gặp Gỡ (2)Chương 883: Tình Cờ Gặp Gỡ (2)
Vì vậy, sau khi lấy chiếc kẹp tóc, cô đã đưa hết cho nha hoàn của mình.
"Sao ngươi không cảm ơn Thái tử điện hạ? Vốn ta vốn định mua cho ngươi mấy cái trâm cài tóc, không ngờ Thái tử điện hạ lại khách khí như vậy"
Thị nữ cũng biết, mặc dù phong tục dân gian ở Nam Nguyệt rất cởi mở, nhưng tiểu thư nếu tùy tiện nhận chiếc trâm cài của một hoàng tử ngoại quốc thì sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của mình, nên nàng ta không cần suy nghĩ nhiều liên nhận lấy.
Nàng ta ngây thơ nhìn Thái tử Tây Chiêu, cảm tạ nói: "Tạ ơn điện hạ đã ban thưởng!"
Trương Ngưng hài lòng nhướn mày, lặng lẽ giơ ngón cái lên với nha hoàn của mình.
Vẻ mặt Thái tử nhất thời có chút bối rối, nhưng chỉ thoáng qua, một lúc sau liền nở một nụ cười.
"Không có gì.Hắn ta nói với nụ cười ấm áp, giọng nói thập phần dịu dàng.
Trương Ngưng chỉ muốn tránh xa Thái tử Tây Chiêu, vì vậy nàng ta nói: Điện hạ, ta có việc khác phải làm nên xin phép rời đi trước, không thê đi cùng với ngài thêm được nữa."
Không ngờ rằng cận vệ của Thái tử Tây Chiêu đã chặn Trương Ngưng lại và nói: "Trương cô nương, điện hạ của chúng tôi là lần đầu tới thăm Nam Nguyệt quốc. Chúng tôi không quen thuộc với nơi này. Thỉnh cầu ngài dẫn đường cho Thái tử của chúng tôi đi tham quan một chút."
Trương Ngưng còn chưa kịp mở miệng, cận vệ lại nói: "Trương cô nương, ta nghĩ Nam Nguyệt quốc vương nếu biết được yêu cầu nhỏ như vậy sẽ không từ chối."
Trương Ngưng biết yêu cầu này thực sự rất khó từ chối, vì vậy nàng cười nói: "Đương nhiên có thể rồi."
Thái tử Tây Chiêu nghe được lời nói của Trương Ngưng, liền cười nói: "Trương tiểu thư, tôi muốn nếm thử món đặc sản của Nam Nguyệt, nên đi đâu thì thích hợp?”
"Tây Phủ Lâu." Trương Ninh báo ra một địa danh.
Tây Phủ Lâu này là một nhà hàng rất cao cấp do Đào Vọng Đường mở, đây là nơi mà người bình thường không thể tới được.
Những người đến đó đều là những người có quá nhiều tiền và không có nơi nào để tiêu.
Đương nhiên đồ ăn ở Tây Phủ Lâu quả thực rất ngon, nghe nói rất nhiều món ăn đều là từ trong cung truyền lại.
Tuy nhiên, khẩu phần ăn của Tây Phủ Lâu rất ít, mỗi bữa muốn ăn no cũng phải chỉ ra vài tram lượng bạc.
Thái tử Tây Chiêu nhìn thẳng vào Trương Ngưng, nói: "Nếu vậy, cảm phiên Trương cô nương dẫn đường."
"Hôm nay để cảm tạ Trương tiểu thư, ta sẽ mời nàng dùng bữa tối."
Đến Tây Phủ Lâu, tên cận vệ của Thái tử Tây Chiêu hơi sửng sốt khi nhìn thấy cách trang trí của nhà hàng.
Bởi vì những chiếc cốc uống rượu và tách trà được sử dụng trong nhà hàng này đều là ngọc lưu lyI
Nó có giá bao nhiêu?
Thái tử Tây Chiêu thậm chí còn không nhìn vào thực đơn mà trực tiếp chọn ra hàng chục món ăn đặc biệt của Tây Phủ Lâu.
Các món ăn được phục vụ một cách nhanh chóng.
Thái tử Tây Chiêu cùng Trương Ngưng vừa ăn vừa trò truyện.
Mặc dù hắn ta đã cố gắng hết sức để che giấu mục đích đến gần Trương Ngưng nhưng vẫn dễ dàng bị vạch trần.
Bởi vì Trương Ngưng quá thông minh.
"Nữ hoàng của Nam Nguyệt quốc là người như thế nào?" Anh hỏi.
Người ta nói, biết mình biết địch trăm trận trăm thắng, hiểu được tính cách của Nữ hoàng sẽ khiến việc đàm phán hiệu quả hơn.
Trương Ngưng đặt đũa xuống, hơi ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói: "Be hạ là một người thông minh, khôn ngoan và hành động quyết đoán."
"Chưa bao giờ làm việc gì cẩu thả, không thích bị người khác âm mưu, thích đối phó với những người không thành thật."
Dừng lại một chút, Trương Ngưng mở ra khép lại đôi môi đỏ mọng nói: "Theo ta được biết, những người âm mưu chống lại bệ hạ hiện tại hầu như đều đã chết."
Tay cầm đũa của Thái tử Tây Chiêu hơi khựng lại, sau đó khen ngợi: "Nữ Hoàng thật sự là một người phụ nữ có thể sánh ngang với nam nhân."
Nhưng trong lòng hắn lại có chút khó chịu, dù sao hắn cũng không có được tin tức hữu dụng nào, lại bị âm thầm uy hiếp, sao có thể không bực bội?