Chuong 892: Ngap Tran Niem Vui
Chuong 892: Ngap Tran Niem VuiChuong 892: Ngap Tran Niem Vui
Nhìn thấy doi nam nữ lười biếng không biết xấu hổ, Cố Thẩm Diệp có chút hâm mộ nói: "Hai người các ngươi cũng thật nhàn nhã quá rồi đấy!"
Cố An Nhiên không đứng dậy mà chỉ nở nụ cười: "Huynh đến rồi, lại đây ngồi đi."
Cố Thẩm Diệp bước tới, ngồi ở phía bên kia Cố An Nhiên, cũng bóc nho cho nàng.
Vừa lột da nho vừa hỏi: "Mấy ngày trước sứ giả của Tây Chiêu vẫn ở đây, ta không tiện hỏi muội."
"Chuyện gì đã xảy ra với Thập Thất Công chúa?"
Nhắc tới Thập Thất Công chúa, Cố An Nhiên trong mắt tràn đầy sự lạnh lùng "Muội đã giết chết nàng ta."
"Bởi vì nàng ta cố chạm vào thứ không thuộc về mình." Lời Cố An Nhiên nói ra có chút ngạo mạn.
Cố Thẩm Diệp không tỏ chút vẻ kinh ngạc nào với câu trả lời này, khẽ gật đầu: "Trước mắt có thể thấy rõ, Thái tử Tây Chiêu, tên đó là một người biết điều. Chỉ cần Nam Nguyệt vẫn mạnh hơn Tây Chiêu thì hắn sẽ dễ dàng khuất phục chúng ta."
"Ừm”" Cố An Nhiên tựa hồ không muốn nhắc đến Tây Chiêu nữa.
Nàng nhìn Cố Thần Nghiệp, nói: "Ca ca, muội sẽ nghĩ cách chuyển toàn bộ số gạo dự trữ trong không gian của mình vào nhà kho."
"Nếu như ra lệnh cho người đưa về phương Bắc, số lương thực này sẽ đủ để bọn họ sống yên ổn trong một năm”"
Cố Thẩm Diệp có chút kinh ngạc: " Không phải đang đợi lương thực Tây Chiêu sao?”
Cố An Nhiên xua tay nói: "Sợ trên đường xảy ra tai nạn, chậm trễ, người dân phương Bắc lại đói."
"Sau khi lương thực của Tây Chiêu đến, chúng †a sẽ tích trữ và dùng làm lương thực dự trữ.”
"Được." Cố Thần Nghiệp bỏ một quả nho đã bóc vỏ vào trong chiếc bát bạc, nhẹ nhàng đáp lại.
"Nói về điều này, nếu mọi việc suôn sẻ theo dự tính, lương thực của Tây Chiêu sẽ được tiếp ứng trong vòng hai mươi ngày tới."
"Ta còn có rất nhiều việc vặt cần giải quyết, muội chăm sóc bảo bối trong bụng mình thật tốt, ta đi trước đây."
Cố Thẩm Diệp đứng lên sau đó liếc nhìn Dạ Tu Mặc nói: "Đừng lúc nào cũng lười biếng, ngươi theo ta lại đây chia sẻ công việc."
Dạ Tu Mặc trên môi khẽ mỉm cười nói: "Ca ca, hiện tại ở cùng An An mới là việc quan trọng nhất!"
Cố Thẩm Diệp im lặng... Dạ Tu Mặc nói không sai, hắn không có cách nào phản bác, vô số chuyện nhỏ nhặt ở Nam Nguyệt quốc đều đổ hết lên đầu hắn.
Khoảng hai mươi ngày sau, Thái tử Tây Chiêu đã trở về đến kinh thành.
Lúc ôm quan tài của Thập Thất Công chúa trở về, Tây Chiêu Vương trong lòng trách móc hắn.
Bởi vì trong lòng ông ta, vẫn rất yêu quý Thập Thất Công chúa, ông ta không muốn nàng ta đến Nam Nguyệt thành hôn chỉ để giữ thể diện mà thôi.
Chuyện đến Nam Nguyệt thành thân, chính là do Thái tử Tây Chiêu ép buộc nàng ta làm.
Tuy nhiên, sau khi Thái tử Tây Chiêu tặng viên đá thô phát sáng cỡ cái bát, lại cho Tây Chiêu Vương xem hiệp định thương mại biên giới đã ký với Nam Nguyệt, ông ta không còn quan tâm đến cái chết của Thập Thất Công chúa nữa. .
Thay vào đó, ông ta khen ngợi Thái tử Tây Chiêu, Thập Bát Hoàng tử và các sứ thần đã cùng nhau đến Nam Nguyệt.
Tuy nhiên, hành trình vận chuyển ngũ cốc của tay Chiêu đến Nam Nguyệt không hề suôn sẻ.
Lương thực đến muộn hơn dự tính.
Cố An Nhiên đích thân triệu tập Đào Vọng Đường cùng Trương An đến hỏi tình hình: "Lô lương thực của Tây Chiêu làm sao vậy?" "Những người Tây Chiêu đó có nuốt lời không?”Nàng u ám hỏi.
Bởi vì đang mang thai, Cố An Nhiên vốn là người điềm tĩnh, giờ lại trở nên hung bạo hơn trước.
Sau khi Đào Vọng Đường cùng Trương An cúi chào, họ cung kính đáp: "Be hạ, có một con đường núi khó khăn từ Tây Chiêu đến Nam Nguyệt."
"Mùa hè năm nay lại mưa nhiều, đường núi có nhiều nơi bị lở đất. Xe ngựa không thể đi qua nên phải dùng sức người để chở thóc, hoặc chỉ có ngựa và la mới có thể chở qua nên lương thực bị thiếu, giao hàng chậm hơn nhiều."
"Nhưng bệ hạ yên tâm, hai ngày nữa chuyến lương thực đầu tiên sẽ được chuyển đến, sau đó sẽ có một lượng lương thực tiếp."
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k