Chuong 913: Lai Khong Len Trieu (1)
Chuong 913: Lai Khong Len Trieu (1)Chuong 913: Lai Khong Len Trieu (1)
Vì vậy, lúc nàng nằm trên tháp quý phi, Dạ Tu Mặc liền ngồi ở một bên, đích thân quạt mát cho nàng, sợ là người khác hâu hạ không chu đáo, khiến nàng lạnh hoặc nóng.
Dạ Tu Mặc nhìn đôi chân bị phù của Cố An Nhiên, đau lòng cau mày: “An An... chân nàng phù thành thế này, hay là mời Mạt Nương tới khám cho nàng nhé."
Cố An Nhiên cười nói: "Không phải hôm kia chàng vừa mời Mạt Nương tới đây sao? Đừng căng thẳng quá."
"Mạt Nương cũng nói rồi, đây là chuyện bình thường, đợi ta sinh con xong sẽ ổn thôi."
"Nhưng... ta sợ nàng thấy khó chịu." Dạ Tu Mặc đau lòng nói.
Cố An Nhiên lại tùy tiện xua tay nói: "Sinh con không phải là thế này sao? Chàng đừng lo lắng quá."
"Để ta xoa bóp cho nàng." Hắn đặt hai chân của Cố An Nhiên lên đùi mình, nhẹ nhàng xoa bóp.
Nhìn đôi chân sưng tấy cực kỳ của Cố An Nhiên, Dạ Tu Mặc như đã hạ quyết tâm nói: "Chúng ta chỉ sinh một con thôi, sau này không sinh nữa."
Cố An Nhiên nhướng mày, không nói gì. Noithat nang cam thay sau khi mang thai, cho dù làm gì cũng bị bó chân bó tay, nàng không thích cảm giác này lắm.
Nhưng nếu đứa trẻ sinh ra rất dễ thương, nàng cũng không chắc liệu bản thân có thay đổi ý định hay không.
Vậy nên, nàng chỉ im lặng, không trả lời vấn đề của Dạ Tu Mặc.
Dạ Tu Mặc thấy Cố An Nhiên không nói gì, cũng không truy hỏi câu trả lời.
Xoa bóp chân cho Cố An Nhiên nửa giờ, thấy nàng đi lại nhẹ nhàng thoải mái hơn một chút, Dạ Tu Mặc mới hơi yên tâm.
Cho dù Cố An Nhiên đi đâu, hắn cũng sẽ đi theo, đỡ bụng cho nàng.
Buổi tối, đợi sau khi Cố An Nhiên ngủ say, hắn mới bắt đầu thắp đèn, xử lý việc triều chính.
Dù vậy, hắn vẫn là không yên tâm về việc chân Cố An Nhiên quá sưng phù nên sáng sớm hôm sau đã đến phủ Phụng Ân tướng quân.
Cũng may, nhà Mạt Nương và Đại Cường luôn dậy sớm nên thấy Dạ Tu Mặc vào cửa cũng không hoảng hốt.
Đại Cường hớn hở nói: "Nhiếp chính vương điện hạ, lần này lại đến mời Mạt Nương khám cho An Nhiên sao?”
Dạ Tu Mặc nhìn Đại Cường một cái, sau đó lắc đầu.
Đại Cường hơi kinh ngạc: "Vậy ngài tới đây làm gì?
Dạ Tu Mặc hiếm khi nói nhiều lời: "Chan An An phù lên ghê gớm, ta đến xin Mạt Nương chỉ bảo, xem có kỹ thuật xoa bóp nào tương đối tốt, có thể giúp nàng ấy cảm thấy thoải mái hơn."
"Kỹ thuật thì có đấy, chỉ cần Nhiếp chính vương bằng lòng học." Dạ Tu Mặc vừa nói xong, giọng nói của Mạt Nương vang lên từ phía sau Đại Cường.
"Đương nhiên bằng lòng." Dạ Tu Mặc đồng ý.
Mạt Nương nói: "Nhưng ngày thường Nhiếp chính vương bận rộn nhiều việc, còn phải chăm sóc Bệ hạ, kỹ thuật xoa bóp này phải học kỹ mới có hiệu quả."
Dạ Tu Mặc suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn sắc trời "Sáng nay ngươi có rảnh không?”
Đại Cường nói thêm: "Mạt Nương thì rảnh rỗi, nhưng buổi triều sáng sắp bắt đầu rồi."
"Không đi nữa." Dạ Tu Mặc cực kỳ dứt khoát.
Mạt Nương che miệng cười nói: "Nếu đã như vậy, mời Nhiếp chính vương điện hạ vào trong với ta"
Sau đó đi vào trong viện nhà mình, Dạ Tu Mặc cất bước theo sau. Dai Cuong nhin theo bong dang cua Mat Nương, lòng đầy ay nay.
Lần này hắn ta mới biết, thì ra nữ tử mang thai vất vả đến vậy, chưa kể tới việc sinh con.
Nhưng khoảng thời gian Mạt Nương mang thai, hắn ta gân như không ngày nào ở nhà, toàn bộ đều là nàng ấy tự chống đỡ, cũng không biết nàng ấy làm thế nào chống đỡ qua được.
Nghĩ đến đây, Đại Cường âm thầm siết chặt năm tay: "Sau này, nhất định phải đối xử với Mạt Nương tốt hơn nữa."
Hắn ta vỗ cái đầu trọc của mình nói: "Đúng rồi, quán gà quay Mạt Nương thích ăn sắp mở cửa rồi, phải nhanh qua xếp hàng, mua cho nàng một con."
Nói xong, hắn ta vội vàng rời khỏi phủ Phụng Ân tướng quân.
Mãi đến giờ dùng bữa trưa, Dạ Tu Mặc mới rời khỏi phủ Phụng An tướng quân, trên tay cầm một con gà quay.