Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 923 - Chương 923: Năm Mới (1)

Chương 923: Năm Mới (1) Chương 923: Năm Mới (1)Chương 923: Năm Mới (1)

"Cố Đình Tri vẫn chỉ là một đứa nhỏ mới sinh, hơn nữa nó còn là nhi tử ruột của chàng!"

"Cho dù tương lai nó có trở thành một kẻ ngỗ ngược bất tuân thì đó cũng là chuyện mà chúng ta nên lo lắng, chứ không phải là ném nó cho ca ca rồi xem như mọi chuyện tốt đẹp được."

Dạ Tu Mặc có chút chột dạ, sờ sờ mũi nói: “An An....... Nàng đừng kích động.

"Chẳng qua ta chỉ nói như thế thôi."

Hiện tại không đồng ý cũng không sao, chờ đứa nhỏ lớn thêm mấy tuổi, với tính tình kia của An An, nàng ấy nhất định sẽ không chịu nổi.

Đến lúc đó, chỉ sợ nó sẽ không còn được đưa đến vương phủ mà là ở một nơi nào đó xa hơn.

Chẳng hạn như thành Mặc An.

Lúc đấy nó cũng đã đủ lớn, cũng nên học các xử lú các loại sự vụ của thành Mặc An rồi.

Dạ Tu Mặc thầm nghĩ.

Thời gian nửa tháng trôi qua cực nhanh, chớp mắt đã đến đêm giao thừa.

Hai đứa bé Cố Đình Tri và Cố Thư Yểu cũng đã được nửa tháng tuổi, những đứa nhỏ mới vừa chào đời dường như ngày nào cũng lớn thêm một chút. Mới qua có nửa tháng hai đứa bé đã cao béo lên không ít, tròn vo một cục càng nhìn càng đáng yêu.

Cố Đình Chi vẫn luôn tram mặc không thèm lên tiếng, thỉnh thoảng đôi mắt to sẽ lộ ra vẻ khinh thường.

Cậu bé chưa bao giờ an phận khi nằm trong tay phụ thân, trận nước tiểu ngày đấy là lúc cậu bé đã vô cùng khách sáo rồi.

Lúc Cố Đình Tri nằm trong lòng Dạ Tu Mặc đã làm không ít chuyện còn quá đáng hơn thế.

Thế nên chỉ mới trải qua hơn nửa tháng, Dạ Tu Mặc cơ bản không còn muốn bế Cố Đình Tri thêm lần nào nữa.

Cố Thư Yểu vẫn thích khóc nháo như mọi lần, nhưng khi ở trong lòng của Dạ Tu Mặc và Cố An Nhiên cô bé đều trở nên vô cùng ngoan ngoãn.

Dạ Tu Mặc ngược lại vô cùng yêu thương nữ nhi của hắn, yêu thích không rời tay, thỉnh thoảng lại ôm cô bé dỗ dành.

Yến tiệc đêm giao thừa, hai người Cố Thẩm Diệp và Dạ Tu Mặc và trăm quan cùng nhau tham dự yến tiệc.

Trương ngự sử đứng ra chúc mừng đầu tiên: "Tại đây chúc mừng bệ hạ cùng Nhiếp Chính vương điện hạ."

Những người còn lại cũng đồng loạt lên tiếng: "Chúc mừng bệ hạ cùng Nhiếp Chính vương điện hạ."

Trương ngự sử lại nói: "Be hạ cùng Nhiếp Chính vương điện hạ đã có hoàng tử, Nam Nguyệt chúng ta không cần lo lắng về hậu duệ nữa rồi."

Cố Thẩm Diệp cúi đầu, có chút buồn cười.

Vị Trương ngự sử này, nói ra thì cũng là người kỳ diệu, lần nào lời ông ta nói ra cũng dẫm trúng bãi mìn của Cố An Nhiên và Dạ Tu Mặc một cách vô cùng chính xác.

Chẳng hạn như lời chúc này, bây giờ mỗi khi Diệp Tu Mạch nghe thấy ba chữ "tiểu hoàng tử" sẽ lập tức nghĩ tới việc tiểu tử kia đã làm trong lòng hắn.

Sau đó huyệt thái dương không khỏi giật giật.

Quả nhiên, lời này của Trương ngự sử vừa nói xong, Dạ Tu Mặc liền đứng dậy nói: "Bổn vương còn có việc phải làm, ta đi trước."

Các vị các đại thần hai mặt nhìn nhau, nhưng đều không dám nhiều lời.

Dạ Tu Mặc liếc nhìn Cố Thẩm Diệp một cái rồi nói: "Ca, ta đi bồi An An..."

"Đi đi" Cố Thẩm Diệp nhìn hắn phất tay.

Lúc này Cố An Nhiên đang ở trong cung Hàn Cương của nàng, bên cạnh có rất nhiều lò sưởi đang được đốt cháy.

Trước mặt nàng bày một bàn đồ ăn lớn, gà vịt cá thịt đều đủ cả, có điều cách chế biến lại vô cùng nhạt nhẽo.

Ăn loại thức ăn này tận nửa tháng, bây giờ Cố An Nhiên vừa nhìn thấy những thứ này liền cảm thấy buồn nôn.

Nàng mỉm cười, hạ giọng nói với Trương Ngưng cùng Tuân Thu Anh: "Các ngươi có cảm thấy mấy món đồ ăn này thoạt nhìn không đủ vui mừng hay không, một chút màu đỏ cũng không có, hôm nay chính là đêm giao thừa đấy!"

Trương Ngưng có chút bất đắc dĩ nói: "Bệ hạ, còn có nửa tháng là người đã có thể ăn mấy món thơm ngon chua cay đấy rồi, vì sức khỏe của bản thân người, người hãy cố nhịn thêm chút nữa đi mà."
Bình Luận (0)
Comment