Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 942 - Chuong 942: Gap Lai (1)

Chuong 942: Gap Lai (1) Chuong 942: Gap Lai (1)Chuong 942: Gap Lai (1)

Trong hoàng cung Vô Ngân quốc, công chúa Hoa Duyệt mỗi ngày ngoài việc phải làm bài tập của nàng ấy thì chỉ cần có thời gian nghỉ ngơi, nàng ấy đều đi đến phòng bếp để trù sư dạy nàng ấy cách xào rau, nấu cơm mà không biết mệt mỏi.

Vô Ngân quốc quốc chủ một bên xử lý quốc sự, một bên nghe ma ma tùy thân của công chúa Hoa Duyệt bẩm báo.

"Bệ hạ, những ngày gần đây công chúa dành không ít thời gian ở phòng bếp, thường xuyên gắn liền với những món mà tiên hoàng hậu từng làm."

"Khụ khu khụ.' Sắc mặt Vô Ngân quốc quốc chủ thoạt nhìn không mấy tốt đẹp, che miệng ho khan vài tiếng.

"Be hạ, ngài không sao chứ? Ngài đừng kích động, có lẽ là vì sinh thần của ngài sắp đến, công chúa điện hạ muốn bày tỏ lòng hiếu thảo với ngài." Ma ma giáo dưỡng của công chúa Hoa Duyệt mở miệng khuyên nhủ.

Sau khi kìm lại xúc động muốn ho khan, Vô Ngân quốc quốc chủ khoát tay áo nói: "Ngươi phải thường xuyên khuyên nhủ công chúa, những việc như thế này không phải là việc mà trữ vương của một nước nên làm, ta chỉ có một đứa con là nàng, ta sau này cũng sẽ già đi..."

"Tương lai đất nước này phải dựa vào chính bản thân nàng tự mình gánh vác, nàng cần phải dành nhiều thời gian để học hỏi lão sư của nàng."

"Khụ khụ khụ khụ. .. . Sau khi nói xong, ông ta lại không nhịn được ho khan thêm vài tiếng, sắc mặt trở nên đỏ bừng dị thường

Ma ma giáo dưỡng của công chúa Hoa Duyệt hơi cúi đầu, trong ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.

Chỉ e rằng thân thể của bệ hạ... than ôi...

"Bệ hạ, thần sẽ hướng dẫn công chúa thật tốt, nhất định để công chúa nhanh chóng trở thành quân chủ một nước đủ tư cách."

Vô Ngân quốc quốc chủ có chút mệt mỏi khoát tay áo nói: "Được rồi, ngươi lui xuống đi."

Ma ma giáo dưỡng của công chúa Hoa Duyệt lui xuống, một tay Vô Ngân quốc quốc chủ đặt lên bàn, tay còn lại nhéo nhéo mi tâm của mình.

Hầu cận của ông ta vội vã từ bên ngoài tiến vào: "Bệ hạ, mấy ngày nữa đảo chủ Liên Đao sẽ tới bái kiến ngài."

ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k

"Được, vậy ngươi đi sắp xếp đi." Giọng nói của Vô Ngân quốc quốc chủ nhẹ bẫng, dường như không có chút tinh thần nào.

Hầu cận kia có chút khó xử nói: "Nhưng mà nô tài vừa mới tìm hiểu được tin tức, đảo chủ Liên Đảo muốn đến cầu cưới công chúa Hoa Duyệt..."

"Cài gì?" Vô Ngân quốc quốc chủ tỏ vẻ kinh ngạc, sắc mặt đỏ bừng vì tức giận.

"Hắn ta đã sắp bốn mươi tuổi rồi, hai thê tử trước đấy của hắn ta đều đã chết, vậy mà lại muốn cưới Hoa Duyệt của trẫm?"

"Hắn ta quả thực là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Hừt" Vô Ngân quốc quốc chủ càng lúc càng kích động.

Hầu cân kia cúi đầu đấu tranh hồi lâu mới nói: "Bệ hạ, nô tài có lời không biết có nên nói hay không."

Vô Ngân quốc quốc chủ thần sắc mỏi mệt xua tay nói: "Ngươi muốn nói gì cứ việc nói đi, ngươi chính là người cùng ta lớn lên từ thuở nhỏ..."

Hắn ta tựa hồ lấy hết dũng khí, phịch một tiếng quỳ xuống đất nói: "Thái ý nói thân thể của ngài..."

"Hiện giờ người anh minh thần võ, có thể trấn áp đảo chủ của các đảo. Thế nhưng công chúa nàng ấy tuổi nhỏ yếu ớt, nếu như không có người để nương tựa, e rằng sau này sẽ rất khó khăn..."

Nói xong, còn không đợi Vô Ngân quốc quốc chủ lên tiếng, hắn ta đã dập đầu 3 cái thật mạnh xuống đất để thỉnh tội.

"Bệ hạ, nô tài chỉ tùy tiện nói đôi lời, vẫn xin ngài đừng trách tội."

Sau một trận trâm mặc trôi qua trong điện, Vô Ngân quốc quốc chủ trong nháy mắt dường như già đi rất nhiêu, nhưng ông ta lại không hề trách tội hau cận của mình. "Ngươi đứng lên đi."

"Ta sao có thể không biết những lời mà ngươi vừa nói chứ? Nhưng để viên minh châu duy nhất trong tay mình gả cho loại nam nhân như vậy, ta đây không cam lòng. Ta thương cho Hoa Duyệt, cũng cảm thấy không đáng thay cho nàng."
Bình Luận (0)
Comment