Chương 960: Sự Thăm Dò Của Quốc Chủ (1)
Chương 960: Sự Thăm Dò Của Quốc Chủ (1)Chương 960: Sự Thăm Dò Của Quốc Chủ (1)
Mãi đến khi đến biên giới Nam Nguyệt, đổi lên xe ngựa, Tuân Thu Anh mới chú ý tới hai cái hộp gấm đẹp tinh xảo kia.
"Be Hạ, Quốc Chủ Vô Ngân Quốc hình như còn tặng cho chúng ta thứ gì đó khác thì phải."
Cố An Nhiên nhận lấy, mở hộp gấm ra nhìn, cười nói: " Vô Ngân Quốc Chủ này là dốc hết máu ra rồi..."
"Trở về, đợi ca ca ta cùng Công chúa Hoa Duyệt thành hôn, ta cũng phải tặng lại một phần đại lễ."
Tuân Anh Thu hiếu kì hỏi: "Be Hạ chắc chắn Nhiếp Chính Vương sẽ thành hôn cùng Công chúa Hoa Duyệt như vậy sao?”
"Đương nhiên, ca ca của ta, ta có thể không hiểu rõ sao?" Cố An Nhiên vẻ mặt tự hào.
Cố An Nhiên đã trở về được mấy ngày rồi, Quốc Chủ Vô Ngân Quốc được Cố Thẩm Diệp chữa trị cho, cũng dần dần khoẻ lên.
Tuy rằng ông rất hiếu kì, mấy thứ kì kì quái quái hằng ngày Nhiếp Chính Vương Nam Nguyệt lấy ra gắn lên tay ông là cái gì, nhưng người ta không nói, ông cũng không đi hỏi đến tận gốc.
Trải qua mấy ngày điều trị, ông đã có thể cùng Công chúa Hoa Duyệt cùng dùng thiện rồi.
Một ngày vào giờ ngọ thiện, Quốc Chủ Vô Ngân Quốc thở dài một hồi lâu, cuối cùng cũng không nhịn được mở miệng hỏi: "Duyệt Nhi, con đối với Nhiếp Chính Vương Nam Nguyệt, có ý gì không?”
Đũa trong tay Công Chúa Hoa Duyệt hơi ngưng lại, sắc mặt có chút ngượng ngùng: "Phụ vương... nữ nhỉ ... nữ nhi thích mỹ nhân ca ca."
"Khu... Là một người phụ thân, hỏi nữ nhi những vấn đề như vậy luôn có chút ngượng ngùng, cho nên ông dùng cái ho nhẹ để che dấu.
Sau khi bình tĩnh trở lại, ông lại hỏi: " Vậy con cảm thấy Nhiếp Chính Vương Nam Nguyệt đối với con có ý gì?"
Vì thời gian này Cố Thẩm Diệp ở lại Vô Ngân Quốc, trừ chữa bệnh cho ông ra thì liền trở về trong cung điện của mình nghỉ ngơi, đọc sách, hoặc là không biết lấy giấy tuyên thành ra viết cái gì, rất ít khi hẹn Công chúa Hoa Duyệt ra ngoài chơi.
Tuy rằng, Cố Thẩm Diệp đối với Công chúa Hoa Duyệt rất dịu dàng, cưng chiều, nhưng mà dù sao cũng lớn hơn nhiều tuổi như vậy, nói không chừng chỉ là tình cảm ca ca dành cho muội muội thôi.
Công chúa Hoa Duyệt nghe Phụ Vương mình hỏi như vậy, không nhịn được cắn cắn môi nói: "Con... Con cũng không xác dinh .…
Bởi vì Cố Thẩm Diệp tuy đối với nàng ấy cũng coi như rất tốt, nhưng mà trước giờ chưa từng chính miệng nói ra những câu như thích nàng.
Huống hồ gì, nàng cũng không biết trước giờ Cố Thẩm Diệp đối với những nữ nhân khác thế nào.
Quốc Chủ Vô Ngân Quốc có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó nói: "Bữa tối tối nay, ta sẽ mời Nhiếp Chính Vương Nam Nguyệt cùng tới dùng thiện.
"Đến lúc đó, Phụ Vương sẽ tự giúp con hỏi, vị Nhiếp Chính Vương Nam Nguyệt kia đối với con là tình cảm gì?"
"Phụ Vương, không được. Công chúa Hoa Duyệt lập tức từ chối đề nghị của Quốc Chủ.
Quốc Chủ Vô Ngân QUốc khó hiểu hỏi: "Vì sao? Lẽ nào con không muốn biết sao?"
Công chúa Hoa Duyệt nói: "Con rất muốn biết, nhưng chuyện này nếu để người ra mặt hỏi, trông cứ như con đang bức ép mỹ nhân ca ca vậy, như thế không được, nên con không hy vọng như vậy."
Quốc Chủ Vô Ngân Quốc lại thở dài một lúc, sắc mặt tram tư, một hồi lâu sau mới nói: "Phụ Vương hiểu ý của con."
"Chuyện này cứ để Phụ Vương lo, nhất định sẽ giúp con hỏi rõ ràng tâm ý của Nhiếp Chính Vương Nam Nguyệt." Công chúa Hoa Duyệt ngoan ngoãn gật đầu nói: "Đa tạ Phụ Vương."
Ngày hôm sau, trời cao trong xanh, gió nhẹ cảnh quang.
Cố Thẩm Diệp vẫn như mọi ngày, đến châm cứu trị liệu cho Vô Ngân Quốc Chủ, đợi châm cứu xong, Quốc Chủ Vô Ngân Quốc giả vờ nhìn ra ngoài cửa một cái nói: 'Nhiếp Chính Vương, hôm nay thời tiết thật tốt, ta nghĩ chắc ngươi cũng chưa đi dạo thăm quan trong Vương cung đâu nhỉ."
"Hay là hôm nay đến Phương Viên đi dạo xem, hai chúng ta cùng đánh cờ?" Ông thấp thỏm hỏi.