Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1000 - Chương 1001: Vung Tiền, Nhặt Tiên (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1001: Vung Tiền, Nhặt Tiên (2)

Chương 1001: Vung Tiền, Nhặt Tiên (2)

Liễu Phán Nhi cũng cười: "Vậy được, chuyện này giao cho chàng, diệt tận gốc. Bắt tất cả mấy người đánh bạc về, đến lúc đó số tiền kia sẽ được dùng để chia cho cô nhi trong huyện thành."

"Ừ." Lý Nguyên Thanh đáp lời, nếu hắn đã ở nhà thì không nên để Phán Nhi đứng ra trong mấy chuyện bẩn thỉu, động dao động kiếm như vậy đước.

Đến trấn Cát Tường, mọi người thấy xe của Liễu Phán Nhi thì nhao nhao tránh ra, để Liễu Phán Nhi đi qua.

Trước trước sau sau có trên trăm thị vệ, cưỡi ngựa cao to, bảo vệ xe ngựa của Liễu Phán Nhi cùng Lý Nguyên Thanh đi qua trấn Cát Tường.

Triệu Lão Lại đang ngủ ở quán trọ Cát Tường, nghe thấy bên ngoài khua chiêng gõ trống thì tỉnh dậy.

Sau khi mở cửa sổ thì mới biết được Đức Thụy phu nhân cùng Lý Nguyên Thanh trở vê.

Nhìn thấy có nhiều binh lính mang theo đao kiếm như vậy thì bắp chân của Triệu Lão Lại có chút co rút, mau ngồi xuống nghỉ ngơi.

Những người giang hồ, hãm hại lừa gạt, làm đủ mọi ngành nghề như hắn sợ quan nhất.

Người muốn đánh bạc càng dễ đi ra ngoài hơn.

Nếu gặp thanh quan thì càng đáng sợ. Không chỉ mất hết tiên, mà thậm chí cả mạng cũng không còn.

Triệu Lão Lại cảm thấy hẳn là nên mau chóng hồi vốn, sau đó rời khỏi trấn Cát Tường trong vòng ba ngày.

Chỉ hận bây giờ ông cụ Chu đỏ mắt, vì muốn kiếm càng nhiều cho nên cũng thả rất nhiều mồi ra ngoài, bây giờ vẫn còn chưa hồi vốn.

Lỡ như bị Liễu Phán Nhi cùng Lý Nguyên Thanh biết người trẻ tuổi trong thôn Lý Gia đánh bạc thì nhất định sẽ nổi trận lôi đình, đến lúc đó muốn chạy cũng không chạy được.

Bây giờ từ trên xuống dưới trấn Cát Tường đều bận rộn nghênh đón Liễu Phán Nhi cùng Lý Nguyên Thanh, sẽ không chú ý đến sòng bạc của lão, đây chính là cơ hội tốt. Nhất là đêm nay, trong nhà Liễu Phán Nhi sẽ có nhiều khách.

Nếu gặp tham quan thì tất cả số bạc mà hắn kiếm được sẽ rơi vào túi của quan. Cho dù là bé nam hay bé nữ cũng có.

Liễu Phán Nhi cùng Lý Nguyên Thanh đến, làm cho cả trấn Cát Tường giăng đèn kết hoa, vui mừng hớn hở.

Bọn thị vệ đang khiêng những chiếc rương, Miêu Nhi tỷ nhìn thấy trẻ con thì sẽ đưa tiền cho chúng, lập tức khiến cho mấy đứa nhỏ vui vẻ.

Triệu Lão Lại nghĩ tới đây thì đóng cửa sổ lại, leo lên trên giường, bắt đầu tiếp tục ngủ, nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị cho buổi tối.

Bên trong rương vẫn còn gân nửa số tiền, Miêu Nhi tỷ trực tiếp ném ra ngoài: "Ai nhặt được thì là của người đó, nhưng không được chen chúc với trẻ con, cẩn thận một chút."

Có rất nhiều người dẫn con đi chợ, nhận được mấy chục văn tiền, đủ để mua kẹo, mứt hoa quả cho bọn nhỏ.

Cuối cùng cũng đến cửa nhà.

Không chỉ có trẻ nhỏ có mà người già cũng có.

Mấy người ở gần đó đều nhao nhao cúi lưng nhặt tiền.

Liễu Phán Nhi nhanh chóng sờ sờ đầu của Lý Đại Bảo: "Trong khoảng thời gian này, khổ cực Đại Bảo nhà ta, ta đã nhận được thư, cũng khen ngợi con. Nương rất tự hào về con."

Hy vọng phúc lộc của Đức Thụy phu nhân cùng Lý Nguyên Thanh có thể mang lại điều tốt lành cho mấy đứa nhỏ.

Sau khi về nhà thì những người này sẽ treo vào dây đỏ, để mấy đứa nhỏ đeo ở cổ.

Số tiền thưởng này đều có phúc.

Lý Đại Bảo muốn ra ngoài nghênh đón, nhưng cửa chính bị chặn lại, chỉ có thể ở trong cửa chờ đợi: "Nương!"

Đây đều là tiền mới, vàng óng, vô cùng đẹp, hơn nữa còn là Đức Thụy phu nhân cùng Lý tướng quân ban thưởng.

Lý Đại Bảo đỏ tròng mắt, nhưng vẻ mặt rất tự hào: "Đại Bảo không phụ ủy thác, cuối cùng cha mẹ, đệ đệ muội muội đã trở về."

Lý Nguyên Thanh muốn ở cạnh người nhà, nhưng cửa ra vào có nhiều người đứng chắn như vậy cũng không phải chuyện tốt.

Hắn nhìn vê phía thôn trưởng Lý: "Thôn trưởng đại thúc, ta thăng chức, đây là chuyện mừng, có thể mở tiệc chiêu đãi thôn dân. Xế chiều hôm nay, bày một bữa tiệc ở trên đường trong trấn, tất cả già trẻ lớn bé trong thôn đều có thể đến. Ngài xem xét rồi sắp xếp giúp ta, ta sẽ đưa bạc."

Bình Luận (0)
Comment