Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1082 - Chương 1083: Cơm Chùa Không Ngon Như Vậy! (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1083: Cơm Chùa Không Ngon Như Vậy! (1)

Chương 1083: Cơm Chùa Không Ngon Như Vậy! (1)

"Dựa vào trình độ này của ngươi mà đi thi thì cũng chỉ làm trò hề cho thiên hạ mà thôi..."

Cố Tấn nghe thấy tam thúc mắng thì tức giận đến run rẩy, nắm lấy bài thi bị xé trong tay Cố Thiệu, hầm hừ đi ra ngoài.

Trong mắt Cố Thiệu lộ ý cười, đúng là tiểu tử này có thiên phú diễn kịch.

Dọc theo đường đi thấy nha hoàn gã sai vặt hành lễ với Cố Tấn.

Cố Tấn thiếu gia luôn luôn nho nhã lịch sự, hôm nay giống như đã phát điên, căn bản là người không nói lý.

Không chỉ như thế, sau khi Cố Tấn thiếu gia trở lại trong phòng thì vẫn vô cùng tức giận như cũ.

Ném hết sách vở ở trên bàn xuống mặt đất, hơn nữa còn đập một cái bình hoa.

Hạ nhân nhanh chóng báo lại cho Cố Thiệu.

Không thể tin được Tổng đốc đại nhân và Tấn thiếu gia lại tranh cãi như thế.

"Rõ ràng là do bản thân không cố gắng, viết ra mấy thứ rách nát kia, ta là trưởng bối mà không thể nói ngươi vài câu sao?"

"Ta là người, không phải là một tảng đá. Thời điểm ngươi nói ra những lời này, ngươi có nghĩ đến cảm nhận của ta hay không?"

Cố Tấn tức giận lao ra khỏi phòng: "Những năm này, ngươi thường xuyên nói như vậy. Bên này có chút chuyện khiến ngươi không hài lòng thì ngươi lập tức liền quở mắng ta."

"Cố gia ta chăm sóc ngươi, dốc lòng dạy bảo ngươi. Không cầu ngươi hồi báo, nhưng ngươi lại dám làm ra chuyện như vậy sao?”

Những người hâu thị vệ xung quanh đều rối rít trợn mắt hốc mồm.

Cố Thiệu không nhanh không chậm đi tới, đứng ở trong viện của Cố Tấn, nghiêm nghị quát lớn.

Gã sai vặt ở phía sau gấp đến độ phát khóc, bám chặt đuổi theo.

"Trước khi ngươi có công thành danh toại thì không có tư cách ở trước mặt ta có ý kiến hay phản đối."

Cố Tấn lui về sau hai bước, sau đó tức hổn hển chạy ra ngoài. Cố Thiệu lạnh lùng nhìn về phía Cố Tấn, rõ ràng chỉ là một thư sinh, nhưng khí thế rất mạnh.

Kể từ khi thiếu gia trở thành người sau cùng thì Tam gia liền bắt đầu xoi mói, nghiêm khắc quở mắng thiếu gia.

Thế mà dám gây chuyện với Tam gial

Không phải lúc trước Tam gia đối xử với thiếu gia rất tốt sao?

Đây là Thiếu gia muốn làm gì?

Sau khi Cố Tấn chạy ra ngoài, Cố Thiệu cũng vô cùng tức giận, tự giam mình ở trong thư phòng, không cho bất luận kẻ nào quấy rầy.

Kawamoto .Jiro cười cười: "Đương nhiên, chúng ta là bạn tốt, sau này cũng vậy. Hôm nay tâm trạng Cố huynh không tốt, ta sẽ uống cùng huynh không say không về."

Kawamoto Jiro thấy Cố Tấn như thế thì vội vàng tiến lên: "Cố huynh, ngươi làm sao vậy?

Motojiro Kogawa vẫn luôn phái người nhìn chằm chằm phủ tổng đốc, sau khi nhận được tin tức thì đi từ một con phố khác đến, giả vờ ngẫu nhiên gặp được Cố Tấn.

Cố Tấn chạy ra khỏi nhà, đi trên đường chẳng có mục đích gì, sắc mặt tịch mịch.

Cố Tấn khoát tay, không có trả lời: "Được rồi, là bạn tốt, hôm nay đi uống rượu với ta.

Đồng thời hắn cũng không sai người đi tìm Cố Tấn, để Cố Tấn ở bên ngoài chịu chút đau khổ.

Cố Tấn cười khổ: "Hoạn nạn thấy chân tình, huynh đệ tốt."

Đến tửu lâu tốt nhất ở Kim Lăng, Cố Tấn gọi đồ ăn, muốn rượu, sau đó uống từng ngụm rượu, ăn từng miếng thịt.

Kawamoto Jiro thấy biểu hiện của Cố Tấn thì cũng biết sau khi Cố Tấn trở về thì lại bị mắng.

Được Kawamoto Jiro mời rượu, Cố Tấn nhanh chóng uống cạn.

Cố Tấn như uống say khướt, lại gọi chút bào ngư các loại...

Ăn uống no đủ, chưởng quỹ tử tới muốn tính tiền.

Cố Tấn sờ sang bên hông, phát hiện mình không mang hầu bao, thế là chắp tay một cái, lung la lung lay.

"Chưởng quỹ, hôm nay ta không mang tiền, ta trở về lấy tiên, rồi sẽ đến tính tiền." Vốn chưởng quỹ vẫn đang cười chân thành, nghe nói như thế thì lập tức không vui, nụ cười biến mất ở trên mặt.

"Khách quan, tiểu điếm của chúng ta không ký sổ. Nếu như ngài không tiện thì cứ để ta báo cho gã sai vặt biết, gã sai vặt sẽ đến chỗ ngài tính tiên."

Bình Luận (0)
Comment