Chương 1098: Bị Lợi Dụng Đến Đáng Sợ (2)
"Hôm nay nếu Cố đại nhân không cho Lý mỗ một công đạo thì Lý mỗ nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ"
Cố Thiệu nghe nói như thế thì cũng không thể giữ nổi nụ cười trên mặt nữa.
"Thất Lang, đến cùng là có chuyện gì xảy ra?"
Lúc này bộ dáng của Cố Tấn là một là không làm, hai là không ngừng, cứng cổ, la hét.
"Dù sao thì ta cũng không cưới một nữ tử nhà nông, ta muốn cưới nữ tử thế gia."
Cố Thiệu nghe nói như thế thì khuôn mặt càng đen hơn, giọng nói trâm thấp.
"Lúc trước ta đã hỏi ngươi, hỏi ngươi có tính toán gì cho hôn sự của mình không? Ngươi nói để ta và tổ mẫu làm chủ."
"Bây giờ làm chủ, tìm cho ngươi một hôn sự tốt, vậy mà ngươi lại còn ghét bỏ. Ngươi phí công đọc sách sao?"
"Lý tướng quân, Cố đại nhân, các ngài đều bớt giận. Đại Chu có câu nói hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng."
"Ta nào biết đối phương chỉ là một nữ tử nhà nông? Nếu như biết thì ta đã từ chối."
Như vậy thì hắn ta mới có thể nhân cơ hội này mua chuộc Cố Tấn, nhưng hắn hoàn toàn không đồng ý để Cố Tấn và Cố Thiệu trở mặt.
Kawamoto .Jiro gấp gáp, hắn ta hy vọng nhìn thấy Cố Tấn bất mãn với Cố Thiệu.
"Trong khoảng thời gian này ta làm ăn, kiếm lời bạc, ta bồi thường cho Lý cô nương 1 vạn lượng bạc. Như vậy còn không được sao?”
Dù sao hắn còn phải trông cậy sau này Cố Tấn lén lút nghe ngón đủ loại tin tức bí mật của Cố Thiệu bên này, mượn thân phận Cố Tấn để làm một chút việc không thể lộ ra ngoài.
Cố Tấn quyết giữ vững ý định mình, dương đầu thật cao, dù bây giờ bị đánh cho mặt mũi bầm dập thì cũng không khuất phục.
Kawamoto Jiro kêu to oan uổng, giải thích cho mình.
Cố Thiệu cao ngạo nhìn sang Kawamoto .Jiro, âm thanh lạnh lùng.
"Trước đó Thất Lang vô cùng nghe lời, bây giờ lại dám ngỗ nghịch như thế, có phải là do ngươi ở đằng sau xúi giục hay không?" "Nếu như Cố huynh không muốn thì đây chính là hái dưa non không ngọt. Cố huynh kịp thời phát hiện, hơn nữa còn đền bù, cũng coi như có ý tốt."
Lý Nguyên Thanh bị giận quá mà cười lên, nhíu mày: "Ngươi rất có tiền đúng không?”
Cố Tấn cũng vội vàng gật đầu: "Tam thúc, Xuyên huynh nói rất đúng. Ta không đồng ý mối hôn sự này, ta đồng ý đền bù."
"Bây giờ ta làm ăn với thương đội của Xuyên huynh, kiếm được rất nhiều tiền. Ta có thể đền bù cho Lý cô nương, còn xin Lý tướng quân mở miệng."
"Cố đại nhân, chớ nên hiểu lầm, hai người ta và Cố huynh là bạn tốt, làm sao có thể xúi giục Cố huynh chứ?”
Cố Tấn như kẻ lỗ mãng mà gật đầu một cái, trong lòng âm thầm sinh hận.
Cố Tấn đầu đất này, bạc ở đâu ra?
"Đó là điều đương nhiên, bây giờ ta đang làm ăn với Xuyên huynh, chỉ cần không làm hại đến hòa khí hai nhà, Lý tướng quân, ngài ra một con số."
Chủng nghiệt ở ngay bên cạnh, hắn muốn thừa cơ lấy thêm chút bạc ở chỗ Kawamoto .Jliro.
Một là tận dụng thời cơ, hai là thời cơ sẽ không đến nữa.
Kawamoto .Jiro gấp gáp, lỡ như Lý Nguyên Thanh thật sự mở miệng.
Hôm nay bị đánh thảm như vậy, đều là bởi vì Kawamoto Jiro có mưu đồ làm loạn với đám người Nhật.
Còn không phải là lấy tiếng từ chỗ hắn ta sao?
Kawamoto Jiro cũng không muốn bị lợi dụng cho nên nhanh chóng nhắc nhở Cố Tấn.
"Cố huynh, Lý tướng quân hiểu rõ đại nghĩa, hơn nữa còn thanh chính liêm khiết, làm sao lại muốn lấy bạc của ngươi chứ?"
Cố Tấn bán tín bán nghi nhìn vê phía Lý Nguyên Thanh: "Thực sự có người không thích bạc sao?”
Roi trong tay của Lý Nguyên Thanh trực tiếp đánh đến, trực tiếp đánh vào người của Kawamoto .Jiro.
"Đúng là bản Tướng Quân thanh chính liêm khiết, hiểu rõ đại nghĩa, nhưng đó là lúc làm quan, vì chuyện công.”
"Bây giờ là việc hôn sự của hai nhà, danh dự của cháu gái ta đã bị hao tổn, Cố Tấn bồi thường cho cháu gái ta. Tại sao cháu gái ta lại không nhận?”