Chương 1121: Có Phải Là Muội Còn Đang Nghĩ Về Tên Đàn Ông Phụ Lòng Kia Không? (3)
Ánh mắt của Lý Tiểu Bảo nhìn qua mọi người, cuối cùng nhìn vào Lý Lệ.
"Hắn là số ngân phiếu này là tiền bồi thường của Cố Tấn cho A Lệ tỷ?"
Lý Dung gật đầu, giơ ngón cái với Lý Tiểu Bảo.
"Tiểu Bảo đã đoán đúng, trong này là 10 vạn lượng tiền bồi thường của Cố Tấn cho A Lệ tỷ.
Lý Lệ đã sớm nhìn chằm chằm vào cái hộp gỗ lim kia, cảm thấy có thể là cho mình.
Bây giờ nghe Lý Dung nói như vậy, thực sự cho mình thì cô bé thực sự bất ngờ.
"Trời ạ? Ngân phiếu 10 vạn lượng, nhiều bạc như vậy!"
Lý Lệ nhận lấy hộp ở trong tay Lý Tiểu Bảo, liền không buông tay, mở ra xem xét.
Những người khác còn chưa phản ứng kịp, Lý Lệ đã chia bạc xuống.
"Ai thấy thì cũng có phân!"
Miêu Nhi tỷ ở gân nhất, đang bưng trà rót nước, nghe nói như thế thì lập tức lên tiếng cảm ơn.
Rất vui vẻ, cô bé còn lớn tiếng nói: "Khen thưởng tất cả người hầu trong nhà 3 tháng tiền lương."
Nói xong, Lý Lệ rất hào phóng lấy ra mấy tờ một ngàn lượng bạc ở bên trong ra, chia cho mọi người.
"Đa tạ A Lệ tiểu thư ban thưởng, chúc A Lệ tiểu thư càng ngày càng tốt."
Một xấp thật dày, tờ có trị nhỏ nhất là 1000 lượng bạc.
Lưu thị thì thấy bình thường, nhìn bạc ở trong tay, cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía Liễu Phán Nhi.
Lý Đại Bảo tại tính toán, 1000 lượng bạc có thể tạo ra bao nhiêu guồng nước?
Lý Tiểu Bảo thì suy nghĩ 1000 lượng bạc có thể mua được mấy đoan nghiễn thượng hạng?
Lý Nam bẻ ngón tay tính toán, 1000 lượng bạc có thể mua bao nhiêu mứt quả?
Mặc dù Lý Lệ muốn bạc, nhưng tam thúc càng quan trọng hơn.
"Cố Tấn lấy nhiều bạc như vậy ở đâu? Nếu chúng ta nhận thì có gây ảnh hưởng xấu đến Nguyên Thanh không?"
Mọi người nghe nói như thế thì động tác cầm tiền ngừng lại.
"Phán Nhi, chúng ta có thể nhận số bạc này sao?"
"Đúng vậy, Liễu di, có ảnh hưởng đến tam thúc của ta không?”
Mặc dù biết tất cả là giả vờ, nhưng trong lòng Lý Lệ không nhịn được mà lo lắng cho Cố Tấn.
"Tỷ cứ yên tâm nhận lấy, mặc dù danh tiếng của tỷ bị ảnh hưởng, nhưng tỷ còn nhỏ, cứ từ từ tìm hôn sự tốt."
Lý Dung cũng cười: "Đúng vậy, A Lệ tỷ. Cha nói, đây là tiên bồi thường của Cố Tấn đưa cho tỷ, hơn nữa còn viết rõ tác dụng của số tiền này, hắn đã ký tên đồng ý."
"Yên tâm, nếu như ảnh hưởng thì tam thúc ngươi cũng sẽ không nhận. Nếu đã nhận thì tức là không có ảnh hưởng."
"Ngày kia, tỷ và ta đến Lan Lăng, mở mang tâm mắt, như vậy thì tỷ sẽ không nghĩ đến Cố Tấn."
Liễu Phán Nhi cười khẽ, an ủi Lý Lệ.
"A Dung, tam thúc có nói Cố Tấn lấy được nhiều bạc như vậy từ chỗ nào không?”
Lý Đại Bảo trừng mắt, nổi giận đùng đùng.
"Quan tâm hắn lấy ở đâu ra làm gì? Dù sao thì đây là hắn đền bù cho A Lệ tỷ, tỷ cứ nhận lấy."
"Người làm sai còn không lo lắng, A Lệ tỷ, tỷ càng không cần phải lo lắng."
Lý Lệ gật đầu, nhưng vẫn lo lắng.
Lý Phương không vui, cảm thấy muội muội không có tiên đồ, đưa tay nhéo mặt của muội muội.
"Có phải là muội còn đang nghĩ vê tên đàn ông phụ lòng kia không? Người ta cũng đã từ hôn, muội không nên nghĩ về hắn ta."
"Đừng tưởng rằng cho bạc bồi thường thì sẽ cho rằng hắn có lương tâm, là người tốt, dù sao thì thôn Cát Tường của chúng ta mãi mãi không chào đón Cố Thất Lang!"
"Muội cũng nhớ kỹ cho ta, tuyệt đối không thể nhớ mãi không quên cái tên vô lễ Cố Thất Lang kia, nếu không thì không cần nương ra tay, ta sẽ tự tay đánh chết cái đứa không có tiên đồ muội."
Lý Lệ thấy tỷ tỷ kích động như vậy, sợ tới mức cũng không dám lo lắng cho Cố Tấn nữa.
Tỷ tỷ nó giờ lợi hại lắm.
Nói đánh nó là thật sự có thể đánh chết nó đấy.
"Ta mới không thể buông tay được, ta chỉ là cảm thấy được đột nhiên được nhiều bạc như vậy, trong lòng có hơi khó hiểu thôi."