Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1139 - Chương 1140: Đôi Tai Của Cố Thiệu Đỏ Bừng (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1140: Đôi Tai Của Cố Thiệu Đỏ Bừng (2)

Chương 1140: Đôi Tai Của Cố Thiệu Đỏ Bừng (2)

Cố Thiệu hơi kinh ngạc, Cửu công chúa rời khỏi kinh thành, vui vẻ hoạt bát hơn rất nhiều.

"Công chúa cũng như thế."

Cố Thiệu nói xong lời này, liền quay đầu lại.

Liễu Phán Nhi lấy từ trong rương ra một cái kính mắt, đeo lên mắt.

Ôi chao, có trò hay để xem rồi.

Mặt Cố đại nhân không đỏ, nhưng tai lại đỏ bừng lên.

Liễu Phán Nhi dùng khuỷu tay chạm vào Cửu công chúa, nhỏ giọng nhắc nhở:

-Muội nhìn đi.”

"Phán Nhi tỷ, lỗ tai đỏ bừng, có ý gì đây? Hắn ta đang tức giận à?”

"Nhìn gì? Cố Thiệu vẫn giống như cũ, không cần dùng kính cận, muội vẫn có thể nhìn thấy."

Cửu công chúa sửng sốt, nhanh chóng cầm lấy kính cận trong tay của Liễu Phán Nhi, nhìn xuyên qua kính, nhìn về phía Cố Thiệu.

"Nhanh nhìn lỗ tai của Cố đại nhân đi, đỏ hết rồi kìa."

Liễu Phán Nhi ghé sát vào tai của Cửu Công Chúa, nhỏ giọng nhắc nhở.

Nhìn chăm chú vào lỗ tai của hắn ta.

Cửu công chúa sửng sốt, gương mặt hơi khó hiểu:

Trong lòng công chúa hơi vui vẻ, nhíu mày.

Nghe người khác nói, khi tức giận, cổ sẽ đỏ bừng, chứ chưa nghe nói tai sẽ đỏ.

Còn khi ngại ngùng, lỗ tai sẽ đỏ lên, đặc biệt là nam nhân giả vờ rụt rè, khi ngại ngùng, lỗi tai sẽ đỏ lên.

Liễu Phán Nhi không nghĩ như thế, liền che miệng cười trộm.

Phu quân nhà nàng chỗ nào cũng đỏ lên, chứ không phải mỗi lỗ tai.

Gương mặt của Liễu Phán Nhi nóng bừng, cảm thấy trong xe ngựa hơi ngột ngạt, làm cho nàng cảm thấy nóng.

Nhưng trong lòng cũng có chút vui vẻ.

"Lý tướng quân của nhà tỷ, cũng như thế à?" Nàng là người phụ nữ có thai? Tại sao lại háo sắc như thế.

"Tử Hà muội, có phải muội định sẽ thường xuyên nhìn lén Cố đại nhân không?”

Nên nàng ta phải giấu.

Cửu công chúa lén lút nhét kính cận vào trong tay áo của mình, đây là đồ vật tốt, có thể nhìn trộm Cố Thiệu.

Nam nhân đa số đều như thế, nhưng chỉ đối với nam nhân còn trẻ tuổi mà thôi, tình yêu chớm nở, sẽ như vậy.

Liễu Phán Nhi nhìn thấy động tác này của Cửu công chúa, dở khóc dở cười.

Liễu Phán Nhi không muốn nói cho Cửu công chúa biết chuyện riêng tư của mình và Lý Nguyên Thanh, nên ậm ừ cho qua.

Cửu công chúa gật đầu: "Đương nhiên, dù sao bây giờ muội nên rụt rè, không nên cứ nhìn chằm chằm Cố Thiệu được."

Liễu Phán Nhi vò đầu, lâu lâu nhìn lén một lần là được.

Nếu như nhìn lén, thì cũng biến thành một kẻ cuồng nhìn lén mà thôi.

Vì thế Liễu Phán Nhi khuyên bảo: "Công chúa không nên như thế, muội nghĩ mà xem, ai cũng đều không muốn bản thân mình bị người khác nhìn chằm chằm, Cố đại nhân cũng như thế, nếu như bị phát hiện một lần thì không sao, nhiều lần thì sẽ dọa hắn ta chạy mất."

"Nếu là muội, muội có thích người khác nhìn muội chằm chằm không?"

Cửu công chúa suy nghĩ một lúc, nháy mắt ra hiệu.

"Nếu như là Cố Thiệu, muội cảm thấy muội có thể."

Liễu Phán Nhi dở khóc dở cười: "Công chúa à, lời nói này, muội nên suy nghĩ lại đi, cho dù dáng vẻ xinh đẹp, nhưng vẫn có khi đang hắt xì, và đang ngoáy mũi, thì muội tính sao?”

Cửu công chúa sửng sốt, vẻ mặt hơi rối rắm.

"Tỷ nói rất đúng, nếu như bị người khác nhìn chằm chằm, thật sự không tốt, nhưng mà kính cận này, muội vẫn sẽ giữ, thỉnh thoảng lại nhìn lén."

Nghe Cửu công chúa nói như thế, Liễu Phán Nhi đồng ý.

“Tuân lệnh công chúa."

Vừa đi vừa nói đùa, thì đã đến phủ chi huy sứ.

Cố Thiệu đứng trước cổng, Cửu công chúa và Đức Thụy phu nhân từ trên xe ngựa bước xuống.

Hắn ta đến gân: "Cố Mỗ bái kiến Công Chúa và Đức Thụy phu nhân."

Cửu công chúa nhìn Cố Thiệu, nghĩ đến hình ảnh tai của Cố Thiệu đỏ bừng, sau đó đi đến trước mặt của Cố Thiệu.

"Cố đại nhân miễn lễ, nghe nói Cố đại nhân đã hối thúc hạ nhân tu sửa phủ của hoàng đế ban thưởng, làm việc thật cận lực, Tử Hà rất vui vẻ, đa tạ."

Cố Thiệu ngại ngùng cười: "Đây là việc mà vi thân nên làm."

Bình Luận (0)
Comment