Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1142 - Chương 1143: Nữ Nhân Không Nên Quan Tâm Nam Nhân Quá Nhiều (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1143: Nữ Nhân Không Nên Quan Tâm Nam Nhân Quá Nhiều (1)

Chương 1143: Nữ Nhân Không Nên Quan Tâm Nam Nhân Quá Nhiều (1)

Hắn ta thậm chí còn thấy dáng vẻ của nữ nhân kia, còn giống Cửu công chúa vài phần.

Lúc này trong lòng hắn ta do dự, cuối cùng giống như đang thuyết phục chính bản thân mình.

Hắn ta chỉ muốn nhìn thử, bức tranh kia có giống Cửu công chúa không, chứ không phải nhìn cảnh giường chiếu.

Hắn ta là chính nhân quân tử, khiêm tốn hữu lễ.

Phi lễ không nên nhìn, phi lễ không nên nhìn.

Những điều này không ngăn được sự tò mò của Cố Thiệu.

Mở từng trang mội.

Cố Thiệu xác định, nữ nhân trong tranh vẽ không giống với Cửu công chúa.

Bây giờ mới hiểu được, cảm giác nhớ nhung nương tử là như thế nào.

Trong tay của Cố Thiệu còn cầm một ly trà hoa cúc để giải nhiệt.

Đặt ở trên giá sách cao nhất, và không dễ nhìn thấy nhất.

Đổi thành mật khẩu bí mật, bây giờ chỉ có hắn ta mới mở ra được.

Sau khi xem qua một lần, Cố Thiếu liền đặt bức tranh nóng bỏng này vào trong hộp.

Sau khi tỉnh táo lại, Cố Thiệu cảm thấy có chút dở khóc dở cười.

Vừa đọc Thanh Tâm Kinh, vừa nhìn tranh vẽ giường chiếu.

Liễu Phán Nhi ăn cơm xong đi ngủ trưa, rồi lười biếng ngồi dậy.

Và cũng khiến cho cuộc sống của Cố Thiệu tốt đẹp hơn.

Việc Cửu công chúa cùng với Đức Thụy phu nhân đến, làm cho người khác chú ý rất nhiều.

Cửu công chúa đến, làm cho tâm trạng của Cố Thiệu thay đổi hoàn toàn.

Của Cửu công chúa, đã soạn sửa lại và đưa qua cho Cửu công chúa rồi.

Trên bàn của Liễu Phán Nhi đặt một xấp danh sách lễ vật rất dày.

Miêu Nhi tỷ cung kính bẩm báo: "Phu nhân, đây là danh sách quà mà trong phủ của chúng ta nhận được.

Rửa mặt xong, thay y phục mùa hè mát mẻ. Liễu Phán Nhi gật đầu, cầm lấy, nhìn qua một lần, nàng liên sợ hãi.

Kim Lăng là cố đô, có vị trí địa lý thuận lợi, đường biển, đường bộ, nối liền với nhau.

Chuyến đi này, thu hoạch được rất nhiều, trách không được ai cũng muốn làm quan, chỉ cần nhận quà, đã trở nên giàu có rồi.

"Đây là của phu nhân, còn của công chúa, gấp ba lần của phu nhân ạ."

Miêu Nhi tỷ nhanh chóng trả lời: "Đúng vậy phu nhân, nô tỳ xem xong cũng giật mình."

Liễu Phán Nhi không khỏi trầm trồ: "Dân gian có câu, mười năm làm thanh tri phủ, mười vạn bông tuyết bằng bạc."

"Quan lại của Kim Lăng, rất giàu có, ra tay cũng hào phóng."

Thương nhân giống như mây, ào ạt đến đây, không chỉ có mỗi trong nước, mà còn có mấy nước xung quanh.

"Làm quan ở đây, được rất nhiều lợi, đúng như ngươi nói, không cần tham ô tiền quỹ, chỉ cân được tặng mấy món quà như thế này, có thể thu được rất nhiều bạc."

"Những thứ này chỉ là vẻ ngoài, mặc dù sau này sẽ đáp lễ, nhưng cũng chỉ là tượng trưng cho có.

Có cũng không cần đáp lễ, tiên lời không thu hồi lại."

Miêu Nhi tỷ gật đầu: "Phu nhân nói đúng, như tướng quân nhà chúng ta, thanh chính liêm minh, thì cũng có thể thu được nhiều bạc như thế này.".

"Mấy chục vạn bạc, tham ô thì gọi là ít, nhưng mấy chục vạn, hơn trăm vạn, là nhiều rồi."

Liễu Phán Nhi cười nói: "Những chuyện này tự biết trong lòng là được rồi, không nên nói ra ngoài.'

"Viết những món đồ này vào trong sổ, còn quà thì nhớ phân loại ra và đóng dấu lại."

"Đã rõ, thưa phu nhân."

Lý Nguyên Thanh ở bên ngoài bận việc một lúc, nghe nói phu nhân đã thức dậy, nên vội vàng đến.

"Phán Nhi, ở Kim Lăng có quen không?"

Liễu Phán Nhi cười: "Đương nhiên quen rồi, năm ngoái thiếp cũng đến đây rồi."

"Năm ngoái nàng không mang thai, bây giờ lại đang mang thai, chắc chắc mệt chết đi được." Lý Nguyên Thanh hơi lo lắng. Liễu Phán Nhi lên tiếng trấn an: "Cơ thể thiếp khỏe lắm, buổi trưa ngủ một giấc, giờ nghỉ ngơi thêm một lúc nữa tốt rồi."

Hơn nữa giai đoạn ốm nghén đã qua rồi bây giờ thai cũng ổn định, ăn ngon, ngủ cũng ngon.

"Hài tử ở trong bụng ta rất ngoan đó."

Lý Nguyên Thanh dơ tay ra vuốt bụng của thê tử, lâu lâu còn có thể cảm nhận được thai nhi đang chuyển động.

Bình Luận (0)
Comment