Chương 1144: Nữ Nhân Không Nên Quan Tâm Nam Nhân Quá Nhiều (2)
Gương mặt của Lý Nguyên Thanh hơi kinh ngạc, cảm nhận được bàn tay của mình bị đá một cái.
"Phán Nhị, hài tử của chúng ta đá lên tay của ta."
Tâm trạng của Liễu Phán Nhi đang vui vẻ, nhưng sau khi nghe xong lời nói của hắn, liền thấy không vui nữa.
"Dù cứ luôn miệng nói nam nữ giống như, nhưng bây giờ theo bản năng vẫn muốn có con trai.
"Hứ. Đồ nam nhân nghĩ một đằng nói một nẻo, giờ thì ta hiểu rồi!"
Lý Nguyên Thanh trợn mắt há mồm, hắn chỉ thuận miệng nói ra thôi mà?
Là nam nhi, hay nữ nhi đều được.
Chỉ cần con của Liễu Phán Nhi sinh ra, hơn nữa cũng là con của hắn, thì đều như nhau.
"Thì ra như thế, Phán nhi, ta không có trọng nam khinh nữ, nàng đừng hiểu lầm ta."
Tại sao lại tính toán chỉ li như thế?
"Chàng không biết mang thai khó chịu như thế nào đâu, dù sao cũng phải cho ta hưởng thụ cảm xúc thay đổi của phụ nữ khi có thai như thế nào chứ”"
"Cảm xúc của nữ nhân khi mang thai, luôn không ổn định, phút trước vui vẻ, nhưng một giây sau chắc chắn sẽ tức giận."
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Lý Nguyên Thanh, Liễu Phán Nhi bật cười.
Lý Nguyên Thanh nghe nói như thế, lúc này mới hiểu ra.
Trước kia Liễu Phán Nhi chưa bao giờ rối rắm những vấn đề nhỏ này, nhưng bây giờ làm sao vậy?
Thỉnh thoảng, nên thể hiện một chút, để cho nam nhân hao tâm tổn trí.
Nhưng vừa rồi không có việc gì, nên nàng mới kiếm chuyện.
Đối với nam nhân, nữ nhân không nên quản quá chuyện.
Liễu Phán Nhi cười khẽ, chuyện này, nàng biết.
"Nàng muốn ăn gì cứ nói với ta, nếu như mất hứng cũng phải nói với ta, nổi giận với ta, ta cũng không tức giận." Đương nhiên tuổi trẻ đang phơi phới, chắc chắn sẽ nhớ những việc làm buổi tối ở trên giường, đặc biệt nhớ rõ.
Lý Nguyên Thanh gật đầu: "Ta đương nhiên biết nàng mang thai khó chịu, bây giờ mới được ít tháng, đợi đến tháng sau, sẽ mệt mỏi hơn."
Trái tim của nam nhân vốn dĩ đã cứng nhắc, nếu như không thể hiện, thì nam nhân sẽ không chú ý đến nương tử của mình.
Liễu Phán Nhi cười, ôm lấy đung đưa cánh tay của Lý Nguyên Thanh, giọng nói cũng dịu dàng.
"Ta muốn nhanh chóng an bài việc ở kinh thành để về trấn Cát Tường một chuyến, nhưng không ngờ nàng lại đến, nàng đến, càng thuận lợi hơn, chuyện này còn đi xa hơn suy nghĩ của ta, khiến ta thấy mà giật mình."
"Thiếp đang kiếm lý do để đến Kim Lăng, nhưng không ngờ Cửu công chúa đến, nên đi cùng nhau."
"Đồ đạc thiếp đều mang đến, trong hòm cũng có nhiều món đồ quý, thiếp đã sắp xếp xong hết cả rồi, nhưng do thư bị chặn lại, thiếp cũng không dám trái ý."
Liễu Phán Nhi nằm trong bờ ngực Lý Nguyên Thanh, hai tay ôm lấy cổ của hắn, hạ giọng nói.
Lý Nguyên Thanh cười: "Nương tử nhà ta lợi hại nhất, thiếp biết những người đó không lừa được chàng.”
"Phu quân nhà thiếp là tốt nhất, cho nên sau khi thai nhi ổn định, thiếp không đợi nổi nữa.
Liễu Phán Nhi sửng sốt, cẩn thận hỏi: "Tình hình Kim Lăng nghiêm trọng như thế này ư2?"
Quan lại với thương nhân cấu kết, cấu kết với người Oa Quốc, mưu đồ quá lớn, cho nên đã đã bứt dây động rừng.
"May mắn lúc trước Cố Thiệu và Cố Thất Lang đã nghĩ ra cách thuận lợi đánh thẳng vào nội bộ của Oai Quốc, bây giờ chúng ta thuận nước đẩy thuyền, vựa vặn giúp đỡ cho Cố Tấn, và điều tra ra được nhiều người liên quan."
Liễu Phán Nhi có chút gấp gáp: "Rất nguy hiểm sao?”
Lý Nguyên Thanh cười: "Có chút nguy hiểm, nhưng vẫn có thể khống chế được, nàng đừng lo lắng, trong phủ vẫn an toàn."
Liễu Phán Nhi thở phào nhẹ nhõm, thở dài một tiếng, ánh mắt đầy phiên muộn. "Nhìn Kim Lăng trăm hoa đua nở, nhưng không ngờ bên trong lại nguy hiểm, cũng may Cố đại nhân cũng một lòng với chúng ta."
"Quan lại ở vùng Giang Nam quá phức tạp, chàng còn nông cạn, chưa chơi qua mấy lão già gian xảo."
Lý Nguyên Thanh nở nụ cười, ôm Liễu Phán Nhi, bàn tay kia vỗ lên lưng của Liễu Phán Nhi.