Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1311 - Chương 1314: Trong Lòng Cảm Kích (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1314: Trong Lòng Cảm Kích (2)

Chương 1314: Trong Lòng Cảm Kích (2)

Lưu thị trở về nhà, cảm thấy việc này không thể không nói với Liễu Phán Nhi.

Vì vậy, khi Liễu Phán Nhi biết được sự tình như vậy, cũng chỉ nghẹn họng trân trối.

"Anh Nương, lần này làm đúng lắm! Nếu nàng ta đã muốn gánh vác hết toàn bộ việc lân này, ta và Nguyên Thanh cũng nợ nàng ta một ân tình."

"Chuyện trước kia, liền xoá bỏ toàn bộ. Sau này cứ coi như họ hàng thân thích mà chung sống, ta cũng sẽ đối tốt với nàng ta."

Lưu thị cũng cười: " Ta cũng không ngờ lần này Lý Anh Nương lại có trách nhiệm như vậy. Thực ra xử lý như vậy cũng khá tốt. Ít nhất không cần chúng ta phải phí tâm, cũng không phải lưu lại hậu quả."

Liễu Phán Nhi vô cùng vui mừng: "Trước kia làm bộ cùng Lý nguyên Thanh hoà ly, lợi dụng các loại thủ đoạn mới đuổi được bọn họ đi."

"Bây giờ bọn họ biết được phu quân ta làm quan to liền lập tức trở vê. Nếu như không bắt lại thì không chỉ bọn họ leo lên đầu chúng ta ngồi, mà hơn nữa còn vi phạm pháp luật, ăn tiên hối lộ."

"Nguyên Thanh khó khăn lắm mới làm quan, tận tâm tận lực không làm sai, không phạm pháp, nhưng nếu như nhà bọn họ chắn đường, nhất định sẽ bị đám người tham lam ích kỷ đó liên luy."

Ba huynh đệ Hoắc Lão đại cùng Nhị thúc Tam thúc tách ra rồi, mỗi nhà đều được phân một căn viện.

Liễu Phán Nhi gật đầu: "Đúng, rất tốt. Nếu Lý Anh Nương đã làm rồi thì chúng ta không cần nghĩ nhiêu nữa."

Liễu Phán Nhi lợi dụng thời gian ba ngày, bắt đầu xử lý sản nghiệp trong nhà, nói chuyện cùng mấy người phụ trách, tiện thể tăng tiền công.

"Được!" Lưu thị đáp ứng, cục đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng đặt xuống.

"Mấy ngày nay tỷ giúp ta trông chừng hài tử, ta phải tính toán lại gia sản trong nhà chút, vừa hay cũng phải chuẩn bị tiệc trăm ngày cho bé con."

Hoắc lão đại và Hoáắc lão nhị cuối cùng cũng đưa tất cả những người xuống núi định cư tại trấn Cát Tường, đồng thời sắp xếp sống trong đại viện.

Lưu thị nghĩ mà phát sợ: " Đáng lẽ phải bắt bọn họ lại, bây giờ không cần chúng ta phải động tay liền có thể giải quyết, quả đúng là rất tốt." Nhận tạ lễ của đám người Hoắc lão đại mang đến xong, Liễu Phán Nhi lại dựa trên số lễ vật mà họ mang đến, gấp đôi lên tặng lại.

Đợi khi trên đầu hết chấy rồi, sạch sẽ rồi, bệnh của đứa nhở cũng khỏi rồi, Hoắc lão đại và thê tử Hoắc đại tẩu mới dẫn con và lễ vật cùng nhau đến dập đầu thỉnh an Đức Thuy phu nhân.

Đối với chuyện lúc đó ra tay giúp đỡ, Liễu Phán Nhi cũng không để tâm, nhưng đối phương hưng sư động chúng, nàng cũng đành cho người tiến vào.

Những y phục vốn nát bươm toàn bộ bị vứt đi rồi, thay lên những bộ áo bông mới vừa làm xong.

Hoắc lão đại cũng mua nông cụ, dẫn theo hai đệ đệ đi khai hoang, học theo Đức Thuy phu nhân, trồng trọt những giống quý như hương liệu và ớt.

Đây quả thực là một địa phương tốt.

Đưa con tới học đường đi học, Hoắc đại tẩu tìm được một công việc dệt sợi, mỗi tháng kiếm được một lượng bạc tiền công.

Vốn còn lo người ta xua đuổi, đám người Hoắc gia sau khi sống được vài ngày mới thấy là họ lo lắng nhiều rồi.

Lúc này ở trên núi, Lý lão gia và Lý lão thái lại vô cùng không được như ý.

Bọn họ bị cùm chân, phạm vi hoạt động chỉ có vài chục mét quanh sơn động.

Lý lão thái tuy rằng không phải khai hoang, nhưng mỗi ngày phải giặt giũ nấu cơm, cũng bận đến chân không chạm đất.

Mỗi ngày khai hoang, mệt đến mức đám người Lý lão gia toàn thân đau nhức, ở quê nhà cũng chưa phải làm nhiều việc thế này bao giờ.

Trên núi chỉ có ông lão Hoắc với vài người cao tuổi, không thể xuống núi, ở lại trên núi.

Buổi tối lúc ăn cơm, Lý Nguyên Công nhìn khoai lang trong bát. Tuy rằng thấy ăn cũng ngon, nhưng ăn mãi khoai lang, hắn cũng không vui gì.

 

Bình Luận (0)
Comment