Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1402 - Chương 1405: Cùng Chung Kẻ Địch (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1405: Cùng Chung Kẻ Địch (1)

Chương 1405: Cùng Chung Kẻ Địch (1)

Liễu Phán Nhi dặn dò đám trẻ phải mặc thêm quần áo để tránh bị lạnh.

Lý Dung đang thoa son dưỡng lên môi: "Mẫu thân, phương bắc khô hanh khiến miệng ta nứt nẻ và tróc da."

Lý Lệ cũng không tốt hơn bao nhiêu, con bé chỉ mặt mình: "Không chỉ có môi bong tróc mà mặt con cũng nứt nẻ. Dì Liễu, lúc trước chúng ta dùng hoa trà làm dầu thì bây giờ có thể dùng tới."

Sau đó, Lý Dung cũng nhỏ một ít dầu trà dưỡng ẩm lên mặt và quả nhiên dễ chịu hơn nhiều: "Cuối cùng thì mặt ta cũng không khô nữa. Thời tiết phía bắc khô hanh thật."

Liễu Phán Nhi cười nói: "Quê ta trước kia cũng được coi là phương bắc nhưng khi đó không có điều kiện để chăm sóc. Sau khi đến phía nam mấy năm, ta đã quen với khí hậu ẩm ở đó. Bây giờ càng đi xa hơn về phía bắc thì càng không quen được."

"Hiện giờ chúng ta có thể dùng đồ chăm sóc da trước, chờ tới khi đến đó ta sẽ nghĩ cách làm một số đồ chăm sóc da phù hợp ở phía bắc."

"Được rồi, chờ tới khi có thời gian thì chúng ta hãy làm”"

Sau khi an ủi hai cô bé xinh đẹp rồi Liễu Phán Nhi cũng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Vì không có đất đai màu mỡ nên Liễu Phán Nhi đã dùng mảnh đất căằn cỗi để biến rác thải thành báu vật và từng bước đánh bại Từ gia.

Giấc mộng kia đã khiến Liễu Phán Nhi biết rằng đó có thể là kiếp trước của nàng.

Trước đó, Lý Nguyên Thanh và Liễu Phán Nhi đã phái người tới đây mua đất ở thành Tang và phát hiện toàn bộ đất nông nghiệp tốt đều nằm trong tay Từ gia.

Nàng mua hàng chục nghìn mẫu đất căn cỗi bên ngoài thành Tang để phát triển thử nghiệm.

Dù là vì nguyên chủ hay bản thân ở kiếp trước thì Liễu Phán Nhi đều muốn báo thù.

Liễu gia đã từng tồn tại đã không còn nữa.

Nàng lại về rồi.

"Nương, kẻ thù của nương là ai?"

Liễu Phán Nhi lấy lại bình tĩnh và cười nói: "Đây là chuyện của ta, con còn trẻ, cứ sống cuộc sống của mình là được, ta sẽ tự mình báo thù."

Mấy người còn đang bàn luận sôi nổi nghe thấy lời này đều nhìn Liễu Phán Nhi với đôi mắt sáng quắc.

Lý Đại Bảo nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc và lạnh băng của mẫu thân liên cẩn thận hỏi: 'Mẫu thân, mẫu thân có kẻ thù nào ở thành Tang sao?"

Lý Dung lắc cánh tay còn lại của Liễu Phán Nhi: "Mẫu thân, người nói cho bọn ta biết đi. Ta hứa với người, sau này bọn ta sẽ không quan tâm đến chuyện này nữa. Dù bọn ta có làm gì thì đều sẽ báo cáo với người. Nếu người không đồng thì bọn ta chắc chắn sẽ không làm.”

"Dì Liễu hãy nói cho bọn ta biết đi, tuy bọn ta còn nhỏ nhưng cũng không phải đồ ngốc và càng không làm bậy."

Lý Nam trực tiếp lắc cánh tay của Liễu Phán Nhi: "Nương, lúc chúng ta đến thành Tang thì sẽ phải đi ra ngoài. Nếu nương không nói cho bọn ta biết, không may bọn ta bị kẻ xấu nhắm tới thì phải làm sao? Nếu bọn ta không biết kẻ xấu và còn kết bạn với kẻ xấu thì phải làm sao?"

"Mẫu thân, mẫu thân nói nhanh lên, kẻ thù của mẫu thân cũng chính là kẻ thù mà cả kiếp này không đợi trời chung của chúng ta."

Liễu Phán Nhi suy nghĩ và cảm thấy giấu diếm đám trẻ cũng không đúng.

Tất cả mọi người đều chết lặng: "Mẫu thân, chẳng trách người biết chữ, hóa ra người là nữ nhi phú hội! Vậy tại sao mẫu thân lại tới thành Tây Bắc? Làm sao mà mẫu thân gặp được phụ thân?"

Liễu Phán Nhi gật đầu: "Đúng vậy nhưng mà hiện tại Liễu gia đã không còn, mà là Từ gia. Gia chủ bây giờ của Từ gia, Từ Gia Thịnh vốn là người ở rể của Liễu gia, ta chính là nữ nhi duy nhất của cô nương Liễu gia với người ở rể này."

Lý Dung sửng sốt: "Mẫu thân, người họ Liễu, xuất thân từ Liễu gia ở thành Tang sao?”

Liễu Phán Nhi nhìn về phía cổng thành rồi từ từ nói: "Ta họ Liễu, vốn dĩ là đại gia tộc về tơ lụa ở thành Tang, chính là Liễu gia trông dâu nuôi tằm đầu tiên."

"Hả2”"

Nói cho bọn trẻ cũng được, hay coi đó là một chuyện để rèn luyện ở thành Tang.

Bình Luận (0)
Comment