Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1403 - Chương 1406: Cùng Chung Kẻ Địch (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1406: Cùng Chung Kẻ Địch (2)

Chương 1406: Cùng Chung Kẻ Địch (2)

Liễu Phán Nhi thấy bọn trẻ vậy quanh lại và nhìn chằm chằm nàng để nghe về quá khứ của nàng.

Trí nhớ của nàng rất tốt, nàng gật đầu: "Đây là một câu chuyện rất dài."

Lý Đại Bảo nhanh chóng bưng trà cho mẫu thân: "Mẫu thân, người cứ từ từ nói, bọn ta không vội.'

Liễu Phán Nhi tỏ vẻ thở ơ: "Nếu các con muốn biết thì ta sẽ nói, sau khi Từ gia chủ hiện tại trở thành người ở rể thì tổ phụ và tổ mẫu của ta, cũng chính là hai trưởng lão của Liễu gia lần lượt qua đời..."

Lúc này mọi người cũng không tò mò về hoàn cảnh xung quanh và đều lắng nghe Liễu Phán Nhi kể chuyện trước kia.

Cho dù tới cổng thành thì cũng chỉ kể đến chỗ Liễu Phán Nhi học võ từ mã phu.

Lý Nguyên Thanh ở phía trước xe đi xuống vẫn chưa thấy thê tử và đám trẻ đi xuống liền đi tới xem: "Về đến nhà rồi, vẫn còn ngủ sao?”

Lúc này thì mọi người trong xe mới nhận ra xe đã dừng lại và họ đã về đến nhà.

Lý Lệ cũng rất đau lòng, con bé lau nước mắt: "Đừng khóc nữa, hiện tại chúng ta đã mạnh mẽ hơn, chúng ta phải báo thù cho dì Liễu."

"Mẫu thân khổ quá, ăn không đủ no lại không có ai bảo vệ." Lý Dung cũng nghẹn ngào.

Lý Vi thấy tỷ tỷ và ca ca khóc thì cũng khóc theo nhưng chỉ là gào lên mà không có nước mắt.

Lý Nam thậm chí còn ôm Liễu Phán Nhi khóc lớn.

Lý Tiểu Bảo nhỏ giọng khóc lóc và không ngừng lau nước mắt, cậu nhóc tức giận không nói thành lời.

Con bé không hiểu vì sao lại khóc?

Hai mắt Lý Đại Bảo đỏ hoe: "Mẫu thân khi còn nhỏ thật khổ sở, sau này nhi tử nhất định sẽ hiếu thảo với người."

Lý Đại Bảo trâm giọng nói: "Phụ thân, phụ thân có biết thân thế của mẫu thân không?”

Lý Nguyên Thanh nghe thấy tiếng nói bên trong thì dở khóc dở cười rồi vén rèm xe lên: "Chúng ta vê đến nhà rồi, nhanh vào nhà thôi. Nếu còn gì muốn nói thì vào nhà lại nói tiếp."

Lời nói của Lý Nguyên Thanh lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Mọi người nghe xong đều cảm thấy hận thù như cùng chung kẻ địch: "Đúng vậy, phải báo thùi"

Những người khác lại gật đầu phụ họa và cho rằng Lý Nguyên Thanh đã sai, hắn không báo thù cho Liễu Phán Nhi thì không phải là trượng phu tốt.

"Biết?"âm thanh của lũ trẻ đột nhiên cất cao: "Biết thì tại sao phụ thân không báo thù cho mẫu thân? Làm quan lớn như vậy để làm gì?"

Lời của Lý Dung khiến Lý Nguyên Thanh không nói được gì.

Lý Nguyên Thanh gật đầu: "Biết."

"Ta...' Không phải đã tới thành Tang rồi sao?

Đương nhiên nơi này cũng còn có người của Bệ hạ hoặc của người khác phái tới.

Liễu Phán Nhi bị lũ trẻ vây quanh xuống xe, bà vú ôm Lý Vi đi theo phía sau.

Lý Đại Bảo gật đầu: "Mẫu thân, bọn ta nghe lời người. Mau về nhà thôi."

"Hiện giờ đã đến lúc nên chúng ta tới đây. Lần này không được hấp tấp, phải bàn bạc tốt tìm ra biện pháp để trừng phạt đám người đó trong phạm vi của luật lệ."

Lúc trước họ đã phái người tới dọn dẹp thống phủ cho nên bây giờ trong ngoài đều có người của Lý Nguyên Thanh và Liễu Phán Nhi.

Liễu Phán Nhi thấy bọn nhỏ chèn ép Lý Nguyên Thanh thì dở khóc dở cười: "Đừng trách cha con, trước đó chúng ta đều là dân thường thì sao có thể báo thù được? Dù sau này cha con dần được thăng chức thì cũng không phải là đối thủ của gia tộc lớn như Từ gia."

Nhưng mà những người này đều ở bên ngoài, chuyện quan trọng thì đêu được giao cho người của họ.

Hoắc Thành Đạt vội vàng chạy tới: 'Chào mừng phu nhân, tướng quân và các thiếu gia, tiểu thư."

Lý Nguyên Thanh mỉm cười: "Thành Đạt, ngươi vất vả rồi."

Hoắc Thành Đạt cười cười: "Tướng quân đừng nói vậy, đây là việc thuộc hạ nên làm. Phu nhân, hậu viện đã được thu dọn, sau khi kiểm tra cũng không có vấn đề gì."

Liễu Phán Nhi gật đầu: "Được rồi, vậy ta tới hậu viện trước, tức phụ của ngươi cũng tới đây, hãy bố trí cho họ nhé. Hai mắt Hoắc Thành Đạt sáng lên rồi vội vàng cảm tạ: "Đa tạ phu nhân."

Bình Luận (0)
Comment