Chương 1407: Không Xứng (1)
Hạ nhân làm việc đâu vào đấy mà không hoảng sợ.
Miêu Nhi tỷ chỉ huy người làm dọn hết đồ đạc của phu nhân, tiểu thư và các thiếu gia.
Lúc này, bữa trưa đã chuẩn bị xong, người một nhà quây quần trong phòng ăn ở hậu viện và bắt đầu dùng bữa.
Trong lúc ăn, Lý Đại Bảo hỏi: "Mẫu thân, vừa rồi ta nghe người nhắc tới mã phu tên Mã Tam kia là ân nhân của người. Bây giờ hãy cử người đến hỏi thăm để chúng ta có thể trả ơn ông ấy."
Liễu Phán Nhi gật đầu: "Cũng được, sau khi ăn xong ta sẽ nhờ người đi hỏi thăm. Đúng rồi, còn có một người tên là Tiểu Thúy, trước đó nàng ta đã đem tiền tích cóp rất lâu tặng cho ta làm lộ phí. Chính là nhờ chỗ đồng bạc vụn mà nàng ta đưa cho mà ta mới có thể mua được quần áo để cải trang rồi mới có thể rời khỏi thành Tang."
Lý Dung hỏi: "Mẫu thân, mẫu thân có muốn nhận thân với Từ gia không?”
Lý Nam hừ một tiếng: "Từ gia cũng xứng sao? Không xứng!"
Lý Tiểu Bảo cũng gật đầu: "Nương, không thể nhận. Cho dù họ có nhận ra người thì người cũng không được thừa nhận."
Hiện giờ Liễu Phán Nhi trở về, nàng có vài phần bất mãn với Liễu gia nhưng nàng không thể không liên kết với họ.
Bọn nhỏ không ngừng đưa ra lời khuyên cho Liễu Phán Nhi khiến Lý Nguyên Thanh không thể can thiệp và chỉ có thể yên lặng ăn cơm.
Sau khi Liễu lão thái gia và Liễu lão phu nhân qua đời thì những người đó đã bị Từ Gia Thịnh mua chuộc, một số người bị ép buộc và dụ dỗ.
Bọn họ đã nắm được tình hình một nhà Từ Gia Thịnh ở thành Tang và còn có dòng họ Liễu gia ban đầu.
Sau khi ăn xong, mấy đứa nhỏ còn không thấy mệt.
Mặc dù lúc đó Liễu Phán Nhi đã tìm kiếm sự giúp đỡ từ Liễu gia nhưng mấy người này đã giả vờ câm điếc và trốn đến rất xa, tạo điều kiện cho Từ Gia Thịnh khinh nhục mẹ con nàng.
Liễu Phán Nhi mỉm cười và nhìn những đứa trẻ đang nghĩ mọi cách để bảo vệ nàng, trong lòng nàng cảm thấy thật ấm áp: "Nếu Từ gia tìm tới cửa thì ta sẽ thừa nhận ta là Liễu Phán Nhi còn về chuyện nhận thân thì quên đi, bọn họ thật sự không xứng." "Ngoài ra còn có dòng bên của Liễu gia, tuy rằng mấy năm gần đây đều được Từ Gia Thịnh giúp đỡ nhưng căn bản không được phép can thiệp vào ruộng dâu và xưởng sản xuất của Liễu gia. Đám người này ăn bám vào Từ Gia Thịnh, trong số họ không có mấy người có triển vọng và ngược lại còn có một số người nghiện cờ bạc, khốn cùng, suốt ngày chỉ biết ở trước mặt Từ Gia Thịnh vẫy đuôi lấy lòng."
Lý Đại Bảo nhận sơ đồ quan hệ và nói: "Mẫu thân, người nhìn đi, Từ Gia Thịnh có ba nhi tử và bốn nữ nhị, trong đó có hai nhi tử và một nữ nhi còn lớn hơn người. Từ Gia Thịnh trước khi thành hôn đã giấu giếm chuyện sinh con với thanh mai trúc mã trước kia...
"Còn lại một nhi tử và hai nữ nhi nhỏ hơn người. Ngoài ra Từ Gia Thịnh đã nạp thiếp vào tháng trước, đúng là thời điểm nóng. Nhà mẹ đẻ của tiểu thiếp kia mở xưởng lụa, tháng này đã đổi thành cửa hàng lớn..."
Dù gì thì Từ Gia Thịnh cũng là phụ thân của nàng, có rất nhiều chuyện nàng không thể ra mặt nhưng lại cần Liễu gia ra mặt.
Lý Đại Bảo lắc đầu: "Mẫu thân, mục đích ban đầu của ta là nỗ lực phấn đấu và không ngừng tiến bộ không chỉ vì muốn bản thân sống tốt mà ta còn muốn báo đáp công ơn của phụ thân, mẫu thân. Bây giờ có cơ hội để làm, nếu người không cho ta làm thì sự nỗ lực, tiến bộ của ta có ích gì chứ?”
Liễu Phán Nhi nghe kế hoạch của Lý Đại Bảo rồi gật đầu: 'Đại Bảo, con đưa kế hoạch này cho ta, ta sẽ sắp xếp. Về phần con, việc chủ yếu bây giờ của con là làm thể nào để cái thiện quy trình và công thức xi măng."
"Thời gian của con quý giá như vậy, cái đầu thông minh thì có thể dùng để làm nhiều chuyện hơn chứ không phải dành cho đám người nhàm chán này, họ không xứng."
"Bây giờ có được tin tức này, ta đã sẵn sàng đánh bại từng người một rồi bắt họ phải trả giá cho những sai lâm trước đây."