Chương 1463: Trông Củ Cải, Chế Biến Đường (1)
Những gốc củ cải đường dưới mặt đất cũng đang to dần, cũng sắp đến lúc thu hoạch
Ngô là thứ 'chín sớm nhất, nông dân đã bắt đầu hái ngô
Một số cây ngô đã hơi già, không thể dùng làm thức ăn được, nhưng lá ngô còn xanh vẫn có thể tận dụng
Còn nhũng cây ngô non hơn đều được giữ lại để làm thức ăn
Những thứ này có thể dùng để cho bò, dê và ngựa
Bây giờ trong nhà mỗi người đã nuôi được thêm nhiều con vật hơn, nên cần rất nhiều thức ăn cho chúng
Những quả ngô còn dài hơn cả gang bàn tay, hạt ngô cũng rất đầy đặn
Cố Thiệu nhận được báo cáo từ bên dưới đưa tới, biết tin ngô do Liễu Phán Nhi trông, cho ra sản lượng cao hơn ngô trồng trên đất tốt của địa phương
Có người còn tự nguyện đến giúp bà Đức Thụy phu nhân thu hoạch lúa mì
Lúc đó Liễu Phán Nhi đã nói, bởi vì phương Bắc khô hạn nên đất có cát đá nằm ở lớp trên cùng sẽ giữ nước trong đất tốt hơn
Nhà dân nào tiền dư giả mới có thể mua những thứ này
Khoai lang và khoai tây cũng được thu hoạch xong, sản lượng rất cao, giữ lại một ít, phần còn lại thì đem bán hết, chúng có thể sử dụng để làm mì sợi
Như vậy cây sẽ đủ lượng nước để chống chọi với ánh nắng mặt trời của phương Bắc, thế nên chúng phát triển tốt hơn
Lúc nghe nói rằng sản lượng của tiểu mạch lên tới sáu trăm cân, dân chúng địa phương đã đổ xô đến xem
Hắn ta nhớ lần trước, đã hỏi Liễu Phán Nhi tại sao tiểu mạch và ngô trồng trên cát đá lại phát triển tốt hơn?
Liễu Phán Nhi ngạc nhiên, sau đó thì hiểu ra: "Vậy cứ quy ra tiền rồi cho bọn họ lấy tiểu mạch."
Liễu Phán Nhi nhắc nhở: "Những người đến giúp đỡ cũng phải trả tiền công, không thể cắt xén của họ. Quản sử dưới quyền mà giám cắt xén tiền công thì bắt tất cả bọn họ lên đây cho ta.'
Lý Lệ cười: "Dì Liễu, không phải các quản sự dưới quyền cắt xén tiền công, mà là những dân chúng địa phương này không cần tiền công, họ muốn hạt tiểu mạch. Họ nói hạt tiểu mạch của nhà chúng ta no tròn, mạch tuệ lại lớn."
Khi Lý Lệ từ cánh đồng trở về: "dì Liễu, có rất nhiêu dân chúng ở thành Thương đến nhà giúp chúng ta thu hoạch tiểu mạch. Ban đầu dự tính phải mất nửa tháng để thu hoạch xong, nhưng không ngờ giờ chỉ mới mười ngày mà đã xong hết rồi." - raw để là 32 - nửa ngày nhưng mình lại thành nửa tháng cho hợp với mười ngày ở vế sau
Lương thực gần như là đủ rồi, chỉ cần điều chuyển một phần gạo từ phía Nam đến đây nữa là đủ
Liễu Phán Nhi suy nghĩ một chút, nhắc nhở: "Nhân tiện cũng chỉ cho họ cách ủ phân bón cây, ngoài ra, số tiểu mạch còn lại, một nửa gửi cho tri phủ thành Tang, đến lúc đó, họ sẽ phân phát tiểu mạch cho từng hộ."
Còn lại một nửa lương thực, Liễu Phán Nhi dự định để dành lại cho mười vạn đại quân
"Vâng, có hạt giống, năm sau bọn họ cũng có thể trồng tiểu mạch cao sản." Lý Lệ trả lời: Một mẫu đất của chúng ta tương đương với ba mẫu đất của bọn họ."
Lý Dung hồ hởi từ ngoài chạy vê: "Mẫu thân, củ cải đã đủ lớn rồi, mấy cái lá phía trên có vài cái đã chuyển sang màu vàng, có thể thu hoạch được chưa?"
"Chờ đến khi thu hoạch củ cải đường, rồi chế biến đường ra, mẫu thân sẽ dẫn con đi xem. Con chỉ cần ở nhà chờ ăn thôi."
Lý Nam thúc giục: "Mẫu thân, người còn đợi gì nữa? Chúng ta mau chóng đi làm đường thôi!"
Liễu Phán Nhi nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Nam: "Của cải đường không ngon lắm đâu, nhưng có thể chế biến thành đường. Còn lá của củ cải đường có thể phơi khô để làm thức ăn cho thỏ, dê và bò."
Lý Nam đứng bên cạnh: "Mẫu thân, củ cải đường chắc là ngon lắm, con muốn ăn."
Liễu Phán Nhi nhấm môi cười: "Chờ đến khi con thúc dục, thì muộn rồi, đại ca của con đã dẫn người xây dựng một xưởng chế biến đường, còn hoàn thiện được các bước chế biến đường."
Mắt Liễu Phán Nhi sáng lên: "Tính toán thời gian thì có thể rồi đấy."