Chương 1539: Sản Vật Phong Phú Ở Giang Nam (1)
Nhìn thấy sắc mặt Lý Lệ rất tốt, có thể thấy được những ngày qua rất thoải mái.
Trừ bỏ buổi sáng sau ngày thành hôn phải đi thỉnh an Cố lão phu nhân và Cửu công chúa Cố Thiệu, sau đó Cố lão phu nhân đặc biệt đuổi người nói không cần mỗi ngày đều đến thỉnh an.
Mùng một và mười lăm đến thỉnh an một lần là được rồi.
Vợ chống son sống với nhau cho tốt, có chuyện gì không hiểu hoặc có gì khó xử thì có thể đến đây bất cứ lúc nào.
Có lời này của Cố lão phu nhân, Cố Tấn và Lý Lệ vô cùng cảm kích.
Sau ba ngày là lễ lại mặt, hai vợ chồng đặc biệt đến đó khấu đầu với Cố lão phu nhân.
"Thất Lang, cha mẹ ngươi mất sơm, ta chính là trưởng bối của ngươi. Ngươi thành thân rồi thì ta sẽ giảng giải cho ngươi vài câu, ngươi cũng đừng ngại phiền." Vẻ mặt Cố lão phu nhân lộ vẻ hiền lành nhìn về phía Cố Tấn.
Cố Tấn và Lý Lệ dập đầu: "Bà cố à, mấy năm nay người đều đối tốt với ta, nếu không có người thì Thất Lang tuyệt đối không có ngày hôm nay. Người nuôi nấng dạy dỗ ta, còn dạy ta cách làm người. Người như phụ mẫu sinh ra ta, ân cao như núi. Có lời nào để nói, người đều có thể nói với Thất Lang."
Hiện tại Cửu công chúa càng thêm bội phục Cố lão phu nhân, có trưởng bối dạy dỗ người trẻ tuổi không được làm bừa, vợ chồng đồng lòng, ngày sau sẽ không tốt lên sao?
Nghe thấy lời này, Cố lão phu nhân cười cười: "Ta biết các ngươi là người trẻ tuổi có chủ kiến, nhưng đôi khi lời nói của người khác cũng cần ngẫm nghĩ cẩn thận. Vợ chồng son sống cùng nhau cần biết thương biết lượng, cũng đừng để nhau đoán bừa lung tung. Cho dù từng hiểu biết đối phương cũng sẽ không thể đầy đủ mọi mặt được."
"A Lệ cũng nhớ kỹ thưa bà cố." Lý Lệ gật đầu, thật lòng thật da cảm ơn nỗi khổ tâm của lão phu nhân.
Cố Tấn đáp lời: 'Bà cố, Thất Lang nhớ rõ, nhất định tình sâu không đổi đối với A Lệ."
"Cho nhau lòng tin là điều cần thiết, không thể lừa gạt đối phương được. Mặt khác, trong lúc đó nam nữ cũng cần cho nhau sự trung thành, trong tình cảm nam nữ không thể có người thứ ba, một khi có người khác thì tình cảm sẽ không thuần khiết nữa. Nhớ lấy điều này." Chỉ cân Cố Tấn không nạp thiết thì Lý Lệ cảm thấy có thể cùng Cố Tấn sống thật tốt.
Lý Lệ cũng vội vàng nói: "Bà cố à, A Lệ cũng nghe lời người. Trước đó dì Liễu cũng nói, gặp vấn đề gì không hiểu hoặc có việc khó nói đều phải chủ động thỉnh giác lão phu nhân và Cửu công chú. Còn mong người vui lòng chỉ điểm."
"Ở nhà không cần dùng nghi thức xã giao, gọi ta là Tam thẩm hoặc gọi ta là Tiểu di đều được. Cửu công chúa cười nói: "Lúc đi lại mặt nhớ thay ta hỏi thăm Phán Nhi tỷ tỷ. Chờ thêm vài ngày nữa ta sẽ đem theo đứa nhỏ đi trấn Cát Tường nghỉ hè."
"A Lệ, Thất Lang, tốt lắm." Cửu công chúa cười nói, tự mình cho A Lệ một phần quà gặp mặt.
Lý Lệ cười nói: ˆÐĐa ta công chúa điện hạ.'
Thời điểm trước kia nàng và Cố Thiệu thành thân, Cố phu nhân cũng nói những lời như vậy.
Cố Tấn đi lại mặt, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cũng cưỡi ngựa đi theo.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử lại khiếp sợ, Cố gia có quy định không được nạp thiếp, không phải để trang trí mà là thật.
Hiện tại nhìn thấy Cửu cô cô sống rất tốt, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử mơ hồ hiểu được.
"Vâng, Tam thẩm”" Lý Lệ theo quan hệ của Cố Tấn ở đây, đổi cách xưng hô với Cửu công chúa.
"Thất Lang đi lại mặt, các ngươi đi theo xem náo nhiệt làm gì.' Cửu công chúa nhíu mày chỉ sợ gây ra phiền loạn.
Đại hoàng tử cười nói: "Trên trấn Cát Tường có loại lương thực sản lượng cao, đi tới Giang Nam sao có thể không đi xem được ạ?"
Nhị hoàng tử Ngọc Hằng cũng gật gật đầu: "Đúng vậy, ta nghe nói phu tử trong thư quán Cát Tường không chỉ dạy tứ thư ngũ kinh, còn dạy nghiên cứu đồ vật, nghề mộc, nghề rèn mà còn các loại nghề khác nữa. Cố Thất phu nhân, có phải như vậy không?"