Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1547 - Chương 1550: Có Phải Đã Quá Bừa Bãi Rồi Hay Không? (3)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1550: Có Phải Đã Quá Bừa Bãi Rồi Hay Không? (3)

Chương 1550: Có Phải Đã Quá Bừa Bãi Rồi Hay Không? (3)

Lúc này, Lý Dung chớp chớp mắt nói: "Đại hoàng tử nói phải, mười năm dùi mài kinh sử gian khổ, cuối cùng lại bị gạt ra vì triều đình đột ngột tăng thêm môn thi, như vậy nhất định sẽ làm dấy lên một đợt sóng to gió lớn."

"Nếu đã không thể tùy tiện thêm vào trong đề thi khoa cử, nhưng chúng ta vẫn có thể chờ bọn họ thi theo hình thức truyền thống xong, sau đó lại tổ chức thêm một đợt học các môn nông nghiệp và khoa học tổng hợp mà. Nếu như tiến hành thi trong phạm vi nhỏ."

"Kỳ thi lúc này sẽ không loại bỏ người nào hết, nhưng sẽ căn cứ vào tình hình học tập của mỗi người để bố trí các chức quan một cách hợp lý. Người học toán tốt thì sẽ đi hộ bộ, người có thành tính tốt trong các môn nông nghiệp và thủy lợi thì sẽ đảm nhiệm các chức quan địa phương, người nào thạo nghiên cứu nguyên lý sự vật thì có thể đi công bộ..."

Vốn dĩ vẫn còn một số người cảm thấy tiếc nuối nhưng sau khi nghe được những lời này của Lý Dung thì đều lập tức sáng tỏ thông suốt ngay.

Ánh mắt Đại hoàng tử nhìn về phía Lý Dung lại nhiều thêm mấy phần thần thái sáng rực.

Nữ nhi do Đức Thụy phu nhân nuôi dạy lại thông minh nhạy bén như thế này sao?

Cửu công chúa vỗ tay tán thưởng: "“A Dung, ngươi thật là thông minh, thoáng cái mà đã nghĩ ra được một biện pháp hay như thế. Ngọc Trạch, ngươi thấy thế nào?"

Đại hoàng tử Ngọc Trạch gật đầu đáp lời: "Rất tốt, tương đối tốt. Như vậy sẽ ít cản trở hơn một chút, hơn nữa còn có thể khiến cho những nhân tài trong kỳ thi khoa cử có cơ hội học hỏi các kiến thức thực tế."

Liễu Phán Nhi cười đáp: "Đại hoàng tử không cần khách khí, quả thực là ta có sở trường về mảng kiến thức toán học và nông nghiệp, cho nên có thể dạy dỗ người khác, có thể truyền bá kiến thức ra ngoài cũng là một chuyện tốt."

"Đức Thụy phu nhân, sau khi vê kinh thành, Ngọc Trạch sẽ đề nghị với phụ huynh cũng xây dựng một trường học tương tự như thư quán toán học và khoa học tổng hợp ở đây, mời phu nhân làm viện trưởng*, có được không?”

Bởi vì công trạng và thành tích của Đức Thụy phu nhân mà Chu Bình đế đã đặc biệt hạ lệnh, khi diện kiến vua Liễu Phán Nhi có thể tự xưng "ta", vậy nên trước mặt Đại hoàng tử, đương nhiên là nàng cũng có thể tự xưng "ta".

Liễu Phán Nhi hơi chút sửng sốt, không lâu sau thì chợt cười nói: "Được sự tin yêu của Đại hoàng tử, đương nhiên ta rất sẵn lòng."

(*) Viện trưởng: nguyên văn là LÌI< chỉ người phụ trách thư viện, học viện thời cổ đại, chủ trì việc giảng dạy và quản lý, mang ý nghĩa tương tự với chức vị hiệu trưởng thời nay.

Ánh mắt Đại hoàng tử lập tức sáng lên, không ngờ Đức Thụy phu nhân lại đồng ý: 'Đa tạ Đức Thụy phu nhân.”

"Cứ như vậy nếu như có thêm một khoảng thời gian nhất định thì càng có thể từng bước phổ biến rộng rãi hơn nữa, sẽ ngày càng có nhiều người học những kiến thức này hơn, sau cùng người được hưởng ân huệ chính là dân chúng."

"Huynh ấy quả thực đã ban thưởng cho tỷ rất nhiều, nhưng hài tử trong nhà tỷ, ngoài Đại Bảo, A Dung, A Nam, Tiểu Bảo, còn có Tiểu Vi, không phải mấy đứa chúng nó đều là người thường cả sao?"

Liễu Phán Nhi xua tay đáp: "Phổ biến thì được, không cần đặc biệt trình lên cho bệ hạ, dẫu sao thì bệ hạ đã ban thưởng cho nhà ta quá nhiều rồi, ta không dám đòi hỏi thêm tặng phẩm gì nữa."

Bấy giờ, Cửu công chúa cũng không vui, nói chen vào: "Phán Nhi tỷ tỷ, tỷ cẩn thận quá mức rồi, hoàng huynh ta là người tài trí mưu lược kiệt xuất, luôn mong muốn phục hưng Đại Chu, lòng dạ hoàng huynh cũng vô cùng rộng rãi khoáng đạt nữa.'

Đại hoàng tử mỉm cười, lấy một quyển sách toán học kiểu mới mà mình vẫn mang theo bên người ra, nói: "Phu nhân, những kiến thức đơn giản thì Ngọc Trạch đã học được hết rồi. Ngọc Trạch tin Đức Thụy phu nhân vẫn còn những kiến thức toán học khác cao thâm hơn, liệu người có thể trình lên cho phụ hoàng để phổ biến rộng rãi ra bên ngoài không?

Bình Luận (0)
Comment