Chương 1553: Rốt Cuộc Không Nhịn Được (1)
Tâm tình Đại hoàng tử tốt, nói chuyện cùng Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu xong, chỉnh lý lại ngôn từ, sau đó phái người ra roi thúc ngựa đưa về kinh thành.
Lúc này, Chu Bình Đế đã nhận được quyển toán tiểu học và toán sơ trung Đại hoàng tử đưa tới, bắt đầu tự học lại từ đầu.
Vừa học, Chu Bình Đế nhanh chóng đắm chìm trong đó, thậm chí quên cả phê duyệt tấu chương.
Đây là lần đầu tiên từ sau khi lên ngôi, Chu Bình Đế không phê duyệt xong tấu chương trong ngày.
Sự hấp dẫn của toán học chính là như vậy, một khi lún vào thì sẽ đặc biệt chuyên tâm. Một chút phân tâm thôi cũng sẽ không thể làm đúng.
Chu Bình Đế thấy đống tấu chương còn chưa phê duyệt nên cũng không phê nữa.
Ngày mai lại nói, rôi làm đề tiếp.
Không chỉ làm một mình, ngày hôm sau lên triều, đại thân tới báo cáo, bàn xong chính sự, Chu Bình Đế lấy quyển toán tiểu học kia ra, cùng mọi người nghiên cứu.
Xem rồi liền không ngừng được, tính một đề, vẫn muốn tính tiếp đề phía sau.
Nếu không phải Chu Bình Đế coi chặt, quyển toán tiểu học của hắn ta không chừng đã bị đám đại thần trộm mất.
Nhìn thấy điều này, mọi người đều sửng sốt ngây người.
Tác giả của quyển sách, Đức Thụy phu nhân Liễu Phán Nhi.
Thấy đám đại thần háo hức muốn có, Chu Bình Đế đã sai người sao chép thêm, sau đó đặt vào túi đựng tinh xảo, ban thưởng cho các triêu thần tin sủng.
Trước kia họ chỉ cho rằng Đức Thụy phu nhân giỏi làm ruộng, không ngờ rằng trên toán học nàng cũng có thành tựu cao thâm như vậy.
Nhìn một lần, lại ngày nhớ đêm mong.
Ba ngày ba đêm không ngủ, đọc hết tất cả sách toán học, còn vài vấn đề trong sách chưa hiểu, muốn thỉnh giáo người khác, nhưng phát hiện người xung quanh còn không bằng hắn ta.
Rất nhiều đề mục bình thường tối nghĩa khó hiểu, nay lại trở nên vô cùng đơn giản sau khi dùng con số và phép tính diễn giải.
Quốc tử giám, Thái phu tử đại sư toán học vẫn được xem là kiêu ngạo nhất, là người si mê nhất.
Nhất là những đề trong đó, quá kinh điển.
Tên điên này, coi như gặp cao nhân!
Không giải được những đề đó, hắn ta ăn không ngon, ngủ không yên.
Tế tư Quốc tử giám, thấy phong thư kia, đầu đầy vạch đen.
Vì vậy hắn ta để lại một phong thư xin nghỉ phép, ôm hành lý, chạy thẳng đến Tầm Dương phủ, huyện Thôi Dương, Giang Nam.
Lại nói bản Đức Thụy phu nhân chỉnh sửa kia, đúng là rất hiệu quả, dễ dùng, dùng lại rất tốt.
Ngay lúc Chu Bình Đế còn đang nghĩ xem nên ban thưởng cái gì cho Đức Thụy phu nhân, sổ con liên quan đến việc tu sửa dòng sông, xây kênh đào của Đại hoàng tử được khẩn cấp đưa về kinh thành.
Ngay cả các quán trà, thay vì đọc sách, chuyển thành ra đề, giải đề toán.
Có người không giỏi, toán tiểu học cũng không thể tự học.
Có người giỏi toán, có thể tự học nhiều hơn một chút.
Nhất thời, trong ngoài kinh thành, sôi nổi thảo luận toán học.
Toán học cơ bản, có thể tự xem, tự học, nhưng dần dần, trở nên khó hơn.
Chu Bình Đế đọc nội dung trong sổ con, vỗ án kêu tuyệt, lập tức cho người sao chép ra nhiều bản, cho người đưa đến cho đại thần lục bộ.
Thượng triều hôm sau bèn nghị luận chuyện này.
Buổi tối, Chu Bình Đế không đến chỗ phi tử mà đến cung Hoàng hậu.
"Bệ hạ, hôm nay người có chuyện vui sao?" Triệu hoàng hậu thấy Hoàng đế tới, lập tức tiến lên hành lễ.
Chu Bình Đế nâng Triệu hoàng hậu dậy: "Hoàng hậu, nàng nhìn xem vật hoàng nhi trình lên, nàng sẽ hiểu vì sao trẫm vui mừng như vậy."
Triệu hoàng hậu cũng rất tò mò về sổ con con trai trình lên, mở ra xem, liền hiểu, khó trách bệ hạ vui mừng như vậy.
"Chúc mừng bệ hạ, Lý đại tướng quan giỏi dùng kỳ binh, giải quyết đề khó, càng giỏi dùng kỳ chiêu. Hoàn thành việc này, một mũi tên trúng ba con chim."
Chu Bình Đế gật đầu, cực kỳ tán thành: "Đúng vậy, con chúng ta có thể khiêm tốn thỉnh giáo Cố Thiệu và Lý Nguyên Thanh, đã tiến bộ rất nhiều, là trữ quân tương lai phù hợp.