Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1551 - Chương 1554: Rốt Cuộc Không Nhịn Được (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1554: Rốt Cuộc Không Nhịn Được (2)

Chương 1554: Rốt Cuộc Không Nhịn Được (2)

"Mặc dù hoàng nhi chưa nói, nhưng mật vệ báo lại, bây giờ Ngọc Trạch thường xuyên nhìn bóng lưng Lý Dung, có lẽ là thích cô nương xinh đẹp lại thông minh đó.'

"Đó là đứa trẻ Đức Thụy phu nhân dậy dỗ ra, lại là con gái của Kim Lăng hầu, nhà ngoại là Lan Lăng hầu phủ. Nếu trẫm không lấy về cho con trai, cảm thấy thua thiệt rồi."

Triệu hoàng hậu mím môi cười: "Thần thiếp cũng cảm thấy vậy, lúc rảnh rỗi, thần thiếp cũng bắt đầu tự học toán học, cảm thấy rất hữu ích. Nhất là khi tính toán, nhìn qua hiểu ngay, lại phối hợp với chữ viết hoa, không dễ làm giả, rất là thiết thực."

Chu Bình Đế gật đầu: "Đúng vậy, hộ bộ đã bắt đầu nghĩ cách sử dụng ra sao, bọn họ thậm chí còn lấy sổ sách Thiên công hầu Lý đại bảo ra ứng dụng."

"Hỏi thăm mới biết, sách đó là Đức Thụy phu nhân và mấy đứa trẻ trong nhà làm ra."

"Cùng là người, đầu óc của Đức Thụy phu nhân sao có thể lớn như vậy? Mấy đứa trẻ cũng thông minh. Hoàng hậu, cố hết sức, để Ngọc Trạch định hôn với A Dung nhà Đức Thụy phu nhân."

"Thật tâm thích, hơn nữa nữ tử như vậy, ta tin Ngọc Trạch cũng sẽ giống ta, sẽ không có nữ nhân lung tung.'

Triệu hoàng hậu trong lòng thầm mắng, lúc còn trẻ, đúng là không có.

Chu Bình Đế gật đầu, tán thành: "Vậy thì tốt."

Nàng ấy phải xử lý sự vụ trong cung, còn phải dạy dỗ ba đứa trẻ, còn phải suy tính rất nhiều chuyện, tình cảm nam nữ trong lòng cũng phai nhạt.

Trong quá trình trưởng thành, nữ nhân luôn biết lựa chọn tốt cho bản thân mình.

Có điều hơn phân nửa thời gian trong tháng bệ hạ đều ở chỗ nàng ấy, giữa hai người có quá nhiêu vướng mắc, nàng cũng biết bằng lòng.

Không so đo, cũng sẽ không quá khổ sở, nhưng buồn rầu vẫn sẽ có.

"Chuyện này chờ hoàng nhi trở về, chúng ta lại nói với hoàng nhi. Ngoài ra, thiếp viết thư cho Tiểu Cửu, nói rõ cho nàng, để nàng ấy giúp đỡ."

Sau khi trở thành hoàng đế, nhất là sau khi ngai vàng vững chắc, lại lần lượt có những nữ nhân khác.

Cố Thiệu cười cười: "Không sao, vì cưới được con một cô dâu tốt cho con trai nhà ta, bị thân gia tương lai châm chọc mấy câu có làm sao?" Cố Thiếu bật cười: "Con dâu tốt như vậy, ai cũng không nhịn được. Sau này ta phải dạy dỗ con trai mình thật tốt, ưu tú giống như ta, cưới được thiên kim nhà Lý tướng quân."

Cửu công chúa cười trộm: "Có lẽ ta và chàng có cùng ý tưởng, cho nên mỗi lần Lý tướng quân nói chuyện với chàng, có vẻ bất mãn lắm."

Khi Cửu công chúa nhận được thư từ Triệu hoàng hậu, muôn vàn cảm khái: "Phu quân, hoàng tẩu rốt cuộc vẫn không nhịn được."

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã qua một tháng, vụ lúa hai vụ đầu tiên đã sẵn sàng thu hoạch.

Cố Thiệu ngẫm nghĩ một lát: "Dù sao sau khi thu hoạch xong vụ lúa đầu tiên, hai vị hoàng tử phải trở về kinh. Chờ đến lúc bọn họ về kinh, nàng nói chuyện riêng với Đức Thụy phu nhân đi.

Cửu công chúa gật đầu: "Được, đến lúc đó lại nói."

Cửu công chúa cười nói: "Phu quân nói đúng. Chỉ là ý của hoàng tẩu, khi nào ta tiết lộ cho Phán Nhi mới thích hợp?”

Ngày đó, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử mặc áo vải thô, câm lưỡi liềm, cùng nông dân thu hoạch trên ruộng.

Dường như còn đang hút máu!

Không chỉ được tìm hiểu phong tục tập quán địa phương, còn được học rất nhiều kỹ năng sinh tồn.

Đoạn thời gian Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử ở Giang Nam, đã trải qua vô cùng màu sắc.

Chỉ khi vùi đầu vào làm ruộng, mới thực sự cảm nhận được sự vất vả của nông dân.

Ví như khi Đại hoàng tử rửa chân trong suối bên ruộng, thấy chân ngứa ngáy, cúi đầu xuống, nhìn thấy dưới chân có một con giun bám lên.

Trước đó, thu hoạch cá cơm, như nguyện ăn cá cơm.

Đại hoàng tử định kéo con giun đó ra, không những không kéo được, ngược lại con giun càng chui vào sâu hơn.

Đại hoàng tử sợ hết hồn: "Dưới chân ta có con giun, sắp chui vào người ta rồi."

Bình Luận (0)
Comment