Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1609 - Chương 1612: Thiên Công Hầu Của Trâm Không Thể Xảy Ra Chuyện. (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1612: Thiên Công Hầu Của Trâm Không Thể Xảy Ra Chuyện. (2)

Chương 1612: Thiên Công Hầu Của Trâm Không Thể Xảy Ra Chuyện. (2)

Chu Bình đế nghe được lời này, cũng sửng sốt, sau đó bỗng bật cười ha hả, mưu phản, ngay trước mặt hắn ta mà cũng dám lấy việc mưu phản, thông đồng với địch bán nước nói ra, chỉ có duy nhất Lý Nguyên Thanh này.

Nói đến cũng kỳ lạ, cái chữ mẫn cảm như vậy, Lý Nguyên Thanh càng nói thì hắn ta tự nhiên càng cảm thấy yên tâm về Lý Nguyên Thanh, sẽ càng không nghi ngờ Lý Nguyên Thanh.

"Lý ái khanh ngươi nói cũng có vài phần đạo lý, này hẳn không phải là nhân vật lớn lao gì. Tra, nhất định phải tra."

"Trãẫm nhất định sẽ tra ra manh mối, lấy lại công bằng cho Lý ái khanh. Trẫm tai to mặt lớn, không phải ai cũng có thể khi dễ đâu!"

Lý Nguyên Thanh đứng lên cung kính cảm tạ: "Đa tạ bệ hạ tín nhiệm, vi thần thay Đại Bảo tạ bệ hạ."

Chu Bình đế cười cười: "Năm đó mẹ ruột của Đại Bảo không nuôi con, người trong dòng tộc của Đại Bảo cũng không bảo vệ hắn, hiện tại lại muốn đến đây ăn bám Đại Bảo, thực sự là nước đi sai lâm."

"Nhưng nếu lúc này bọn chúng đến đây, hơn nữa còn là chịu người khác sai sử, để điều tra mọi chuyện, còn phải thẩm vấn bọn họ nên trẫm sẽ giữ bọn chúng lại."

Lý Nguyên Thanh khom người đáp lời: "Bệ hạ, tuy rằng vi thân đối những người này cũng tức giận bất bình, xuất phát từ luân thường đạo lý, mẹ ruột của Đại Bảo, còn có người trong dòng tộc, một khi xảy ra chuyện sẽ khiến Đại Bảo bị người khác công kích cả đời."

Chu Bình Đế cùng Lương Bảo nghe thấy lời Lý Nguyên Thanh nói ra thì khiếp sợ không thôi.

"Nếu không cứ cho là vi thân không ra tay, thì những người có mục đích riêng vì che giấu dấu vết, nói không chừng sẽ giết người diệt khẩu."

"Nếu có bêu danh*, khiến cho những người đó mắng vi thần. Dù sao thì vi thân đời này giết vô số người, lập công nhiều vô kể. Nhưng thần lấy chính nghĩa làm đầu, cũng không giết người vô tội, vi thân không sợ gì cả."

"Đại Bảo là người như vậy, vi thân không hy vọng cậu nhóc bị người khác vu oan, cũng không muốn cậu bị người chỉ trích."

"Tóm lại những người này không thể chết được, nếu bọn họ chết, dù là không phải chúng ta động thủ, cũng sẽ có người ụp nồi lên đầu Đại Bảo."

*Nêu tên để dân chúng chửi rủa.

"Lần này vi thân trở về, nhất định sẽ cùng bọn họ nói rõ ràng. Bọn họ là bị người khác lợi dụng, nếu muốn sống yên ổn, muốn giữ được tính mạng, tốt nhất phải thành thật."

"Nếu đã cầm tiền, lại không chăm sóc tốt cho Đại Bảo, thì chẳng nên chút nào. Bởi những người này không chỉ có ánh mắt thiển cận, mà lại còn tham lam, sống vô đạo đức cũng chẳng đáng tin."

Lương Bảo gật gật đầu: "Bệ hạ nói phải, dù đúng là như vậy, nhưng nô tỳ cảm thấy việc vứt bỏ con mình, người trong tộc không che chở, cũng là một hành động sai lâm

"Năm đó bọn họ rất nghèo, có lẽ là nuôi Đại Bảo không nổi. Nhưng lúc trước Lý tướng quân có cho tiên, cũng không phải ăn không uống không của bọn họ."

Thấy Lý Nguyên Thanh rời đi, Chu Bình đế cảm khái nói: "Lương Bảo, thật ra nếu nghĩ theo hướng khác, Đại Bảo bị mẹ ruột với người trong tộc vứt bỏ, được Lý ái khanh và Đức Thụy phu nhân nhận nuôi, cũng không phải chuyện xấu."

Lương Bảo đồng ý ngay tắp lự: "Vâng, bệ hại"

"Mỗi ba năm trẫm có thể có đến vài trăm tiến sĩ, có rất nhiều quan viên mới. Thế nhưng người có thể thay thế Thiên Công Hầu lại chẳng có một người."

"Tầm quan trọng của Thiên Công Hầu đối với Đại Chu ta không cần nói cũng biết. Ta ngược lại muốn xem thử, rốt cuộc là ai muốn bôi nhọ hãm hại Thiên Công Hầu của trãm”"

Chu Bình đế gật gật đầu, nhìn về phía Lương Bảo: "Lương Bảo, việc này ngươi sắp xếp đi, nhất định phải cẩn thận tra cho ra lẽ."

Lương Bảo lui xuống sắp xếp, cũng muốn tra ra rốt cuộc là rắp tâm hãm hại Lý Đại Bảo.

Lý Nguyên Thanh vội vàng về nhà, đúng lúc lúc này hai vợ chồng Trương Vấn Hoa và Vương Thiết Trụ, còn có Dương tộc trưởng cùng cháu trai cũng vừa rửa mặt xong.

Đứa nhỏ ở cách vách nghe thấy, vẻ mặt nghiêm túc.

 

Bình Luận (0)
Comment