Chương 1652: Thân Phận Tự Do Thật Quý Giá (3)
Vì vậy, lân này những người có tài văn chương xuất chúng chỉ chăm chú vào sách vở, không quan tâm đến thực tế bên ngoài đều bị xếp hạng thấp.
Ngược lại, những người thực dụng, thậm chí những cống sĩ gia cảnh nghèo khó, lại quan tâm nhiều hơn đến việc trồng trọt, chăn nuôi dâu tằm, nên họ trả lời thực tế hơn, còn có thể nói một chút về thế nào là cai quản.
Những người như vậy có thứ hạng cao.
Vừa có kết quả, một số người vốn xếp hạng tốt đã bị tụt lại rất xa, trở thành đồng tiến sĩ, bày tỏ không phục.
Chu Bình Đế cũng rất thức thời đem bài thi trực tiếp dán ra cho những thí sinh kia tự đọc.
Học giả thông minh nhất trong số đó, nhìn nội dung bài thi thì biết được mục đích của bệ hạ.
Làm một bài thơ giải đề toán học để thể hiện tài năng văn chương của mình?
Về câu hỏi trồng dâu nuôi tằm, cũng viết một bài thơ, tuy tài thơ tài năng rất cao nhưng đáp án của ngươi không đúng đề, ai có thể cho điểm?
Sau hai tháng, hơn bảy phần trong số họ đã đủ tiêu chuẩn.
Trước khi bố trí ba trăm người này đi đến phủ Tây Vân, cần phải sắp xếp học tập thêm.
Như vậy mới có thể có tư cách đi phủ Tây Vân nhậm chức.
Ví dụ như địa lý, địa hình, phong thổ các loại cũng phải đủ tiêu chuẩn.
Ví dụ, môn toán tiểu học phải kiểm tra đạt yêu cầu.
Những người thi đậu Tiến sĩ đều là những người đỉnh cao và thông minh tuyệt đỉnh, không chỉ có trí nhớ tốt mà năng lực hiểu cũng rất mạnh mẽ.
Vụ gian lận thi cử ôn ào ban đầu đã kết thúc như thế này.
Những người này sợ nếu đến muộn sẽ bị lấy mất hết vị trí tốt.
Sự xuất hiện của những người này đã giải quyết rất nhiều vấn đề khó khăn lớn trong việc dùng người trong phủ tây Vân.
Ba phần còn lại, dùng thêm một tháng học tập chăm chỉ hơn và cuối cùng đã vượt qua kỳ thi đánh giá và đến phủ Tây vân. Bọn họ được cử thẳng đến phủ Tây Vân và sắp xếp công việc theo đặc điểm và khả năng của mỗi người.
Việc này do đích thân Chu hoàng đế ra lệnh và được Bộ Lễ giám sát.
Các trường học trong huyện cũng được mở.
Không chỉ Tứ Thư Ngũ Kinh được dạy mà còn dạy cả toán và một số linh tinh.
Lân nữa phân chia mười sáu huyện, quan viên cuối cùng cũng được bố trí chỉnh tề.
Sau một năm rưỡi, phủ Tây Vân hoàn toàn trở thành lãnh thổ của Đại Chu, tất cả nông nô ban đầu đều trở thành bách tính của Đại Chu.
Họ có một ngôi nhà, tài sản và sự tự do.
Những người này nhìn gia súc và cừu trong chuồng cừu, lần lượt khóc.
Sau hơn một năm nghỉ ngơi phục hồi, đến lúc thu thuế, các quan lại Đại Chu quả nhiên nghiêm ngặt dựa theo tiêu chuẩn đóng thuế của hai thành.
Bây giờ họ chỉ cân giao hai phân cho quan phủ, bản thân nhận được rất nhiều.
Cuối cùng họ đã hiểu được giá trị của những người tự do.
Những nông nô này ban đầu phải giao hơn tám phần đồ đạc cho lãnh chúa và nhận được rất ít cho mình.
Lúc này, tất cả nô lệ ban đầu của nước Tây Vân đều quỳ trên mặt đất, cách xa mấy ngàn dặm lạy hoàng đế.
Nguyện đời đời kiếp kiếp làm người của Đại Chul
Vốn dĩ, các tàn dư quý tộc của của nước Tây Vân còn muốn tận dụng cơ hội để phục nước, tạo ra bạo loạn, muốn đuổi các quan viên Đại Chu đi.
Không ngờ những người này đến không lâu thì bị bách tính của nước Tây Vân trước kia bắt lại.
Một số bị đánh đến chết, một số bị đưa đến quan phủ.
Bây giờ dân chúng không còn hận Đại Chu, họ còn cảm thấy Đại Chu nên thừa dịp đến tiêu diệt nước Tây Vân càng sớm càng tốt, để họ có thể sớm sống một cuộc sống tốt đẹp như những người tự do.
Người dân địa phương thậm chí còn căm ghét các quý tộc trước kia của nước Tây Vân hơn cả Đại Chu.
Trong nhất thời, các quý tộc của nước Tây Vân giống như chó chết chủ, sống dở chết dở, không còn dám gây rối và khiêu khích.