Chương 1651: Thân Phận Tự Do Thật Quý Giá (2)
Nếu bây giờ làm to chuyện, chắc chắn sẽ gây ra tình trạng hỗn loạn.
Vì vậy, sau khi Lại bộ thượng thư từ quan, Chu Bình Đế cũng đã không truy cứu nguyên do.
Tuy nhiên, Chu Bình Đế không giữ lại Tôn đại nhân, điêu này cho thấy hắn ta không ưa ông ta.
Thông thường có những tranh chấp và bất đồng chính kiến, những điều này đều có thể hiểu được, Chu Bình Đế có thể chấp nhận, nhưng điều duy nhất không thể dung thứ là việc lợi dụng quyền lực để tư lợi.
Vẫn còn đang ở thời điểm quan trọng.
Sau khi Lại bộ thượng thư Tôn đại nhân rời đi, Chu Bình Đế trực tiếp ra lệnh cho Cố Thiệu trở lại làm Lại bộ thượng thư.
Dựa theo chiến công và năng lực của Cố Thiệu, hoàn toàn phù hợp.
Hai tháng sau, kết quả điều tra được cho thấy việc một số ngôn quan luận tội Lý đại tướng quân đều là giả dối, không đúng sự thật.
Từ những trích đoạn và báo cáo của nội vệ, Chu Bình Đế có thể thấy phương pháp của Lý Nguyên Thanh mới là hiệu quả, hắn ta hết sức tán thành
Lần này bị giảm liền ba cấp, sẽ rất khó để tăng trở lại.
Năm ngoái cả gia đình đoàn tụ nhưng năm nay Lý Nguyên Thanh lại không về.
Chớp mắt một cái đã đến cuối năm.
Ngoài ra, những người này cũng biết mình bị bệ hạ chán ghét mà vứt bỏ, cũng không dám ngấm ngầm làm loạn.
Hắn phải đợi phủ Tây Vân hoàn toàn trở thành một phần của Đại Chu mới có thể trở về .
Nhưng dù sao thì ngôn quan cũng có quyền được góp ý kiến, tuy mục đích không trong sạch nhưng cũng không phải sai lầm lớn, sẽ bị giáng thẳng xuống ba cấp, phạt bổng lộc nửa năm.
Triệu đại tướng quân trấn thủ thành Tây Bắc, ổn định hậu phương, cung cấp đủ lương thảo cho phủ Tây Vân.
Mọi người trong kinh thành đều thấy Bệ hạ ngày càng tin tưởng vào Lý gia.
Triệu gia bên kia cũng như vậy. Lý Nguyên Thanh không trở lại, nhưng Chu Bình Đế và Chu hoàng hậu lại ban thưởng cho Lý gia càng hậu hĩnh hơn.
Điêu này không bao gồm nhiều nhân tài khác, ngoài ra, những quan chức không đủ tiêu chuẩn sẽ bị cách chức và những người có năng lực sẽ được thay thế.
Mặc dù sang năm mới đến kỳ hạn ba năm, nhưng phủ Tây Vân quá lớn, sau khi chia lại sẽ lên tới mười sáu huyện.
Huyện lệnh cân đến mười sáu người.
Vào mùa xuân năm thứ hai, Chu Bình Đế khai ân khoa.
Các học giả khắp Đại Chu đều rất vui mừng.
Những người có tên trong danh sách đều có năng khiếu thiên bẩm và học thức sâu rộng.
Trong kỳ thi đình, các câu hỏi kiểm tra rất đơn giản, tất cả đều tập trung vào phủ Tây Vân, ngoài ra còn có các câu hỏi toán học, trồng dâu nuôi tằm các...
Chỉ để tìm kiếm nhân tài.
Cử tử gia cảnh nghèo khó, không có lộ phí đi đường thì có thể đến quan phủ địa phương vay tiền để trang trải chi phí đi lại.
Dù sao thì Tứ Thư Ngũ Kinh cũng như các loại sách bàn về công văn khác nhau đều đã được thông qua trong kỳ thi hương.
Những thí sinh từ khắp nơi trên cả nước tới kinh thành để dự thi.
Kỳ thi đình thì phải bám sát thực tế.
Những quan viên này đều được phái đến phủ Tây Vân làm việc ở đó, nếu không thì không cần thiết phải khai ân khoa.
Một số người cho rằng năm ngoái phủ Tây Vân là nơi nóng nhất, khai ân khoa cũng liên quan đến việc thiếu quan chức ở phủ Tây Vân nên đặc biệt chú ý.
Vì vậy, trong kỳ thi đình, thành tích tương đối tốt.
Một số người thực sự đã viết thơ về chủ đề trông dâu nuôi tằm và phong tục địa phương của phủ Tây Vân, có vẻ như những người đọc sách có chút cổ hũ.
Chu Bình Đế rất khoan dung với các quan chức dưới quyên và không sợ các quan chức có công danh lợi lộc.
Công danh lợi lộc ở một phương diện khác cũng có thể hiểu là lòng thành cầu tiến.
Hắn ta thông qua khoa cử để tuyển chọn quan lại thay hắn ta quản lý bốn phương. Vấn đề không phải là chọn những nhà thơ có tài văn chương giỏi.