Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 337 - Chương 337: Hoàng Đế Trẻ Tuổi Uất Ức. (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 337: Hoàng Đế Trẻ Tuổi Uất Ức. (1)

Chương 337: Hoàng Đế Trẻ Tuổi Uất Ức. (1)

"Thôn Lý gia ta là thôn đầu tiên trông khoai lang và khoai tây, đương nhiên sẽ được Hoàng Đế bệ hạ biết tới. Cho dù là khoai lang trên đồng của chúng ta, hay là của tất cả người trong thôn Lý gia ta đều vô cùng quan trọng, không thể để xảy ra chuyện được. Tỷ cứ yên tâm đi, chỉ một thời gian nữa thôi, triều đình cũng sẽ phái người tới đây. Thôn Lý gia chúng ta không chỉ nhận được bạc, hơn nữa còn được ban thưởng rất nhiều."

Chu Thuý Hoa trong lòng vốn có chút bất an, nghe thấy Liễu Phán Nhi nói lời này, cũng thở nhẹ phào nhẹ nhõm: "Nguyên Thanh gia à, ngươi nói cũng có lý. Thôn trưởng thúc của mọi người ở nhà cũng nói thế nhưng trong lòng ta vẫn cứ không yên tâm."

Liễu Phán Nhi cười cười: "Yên tâm đi, chúng ta đi bước nào tính bước đó. Cứ nghĩ xem chúng ta đã trải qua con đường chạy nạn nguy hiểm vạn phần, cuối cùng chẳng phải hoá nguy thành an rồi sao? Bây giờ cũng vậy, thím mau nói với thôn trưởng đại thúc, trấn an người trong thôn, để họ yên tâm, đừng để họ nói linh tinh nữa."

Chu Thúy Hoa khẽ gật đầu, vội vàng đồng ý rôi mau chóng rời đi tìm nam nhân nhà nàng ấy, nói về ý kiến của Liễu Phán Nhi, để rồi khuyên giải các thôn dân đang nóng giận.

Liễu Phán Nhi sắp xếp chuyện trong nhà đâu vào đấy, tranh thủ lúc rảnh rỗi thì dạy đứa nhỏ học chữ.

Vừa lao động vừa học tập, vừa học tập vừa trau dồi, nên có tiến bộ rất lớn.

Toàn bộ thôn Lý gia được Liễu Phán Nhi với thôn trưởng Lý dẫn dắt, dân dần an lòng mà làm việc đều đặn, ổn định.

Lại nói đến khâm sai Cố đại nhân, đi suốt ngày đêm, không dám dừng lại nghỉ chân trên đường.

Bây giờ lại tìm thấy cây trồng cho sản lượng lớn như phước lành đem về cho bệ hạ, sau này tất nhiên sẽ một bước lên mây, như diều gặp gió.

Mặc dù tất cả chỉ là bí mật làm việc, nhưng lại có rất nhiều người giám thị được an bài bên cạnh khâm sai.

Khi bọn chúng điều tra rõ vì sao khâm sai Cố đại nhân lại vào kinh thì đều thấy cực kỳ kinh hãi.

Việc khâm sai Cố đại nhân vội vàng hồi kinh lần này, làm rất nhiều người đứng ngồi không yên. Mỗi một động thái đều tác động đến hàng vạn điều.

Khâm sai Cố đại nhân này, vốn là người được lòng Hoàng Đế, được bệ hạ tin tưởng hết mực.

Cuối cùng sau bảy ngày bảy đêm bôn ba, cũng tiến vào kinh thành.

Trong ngự thư phòng có một nam tử trẻ tuổi anh tuấn, khoảng hai mươi lăm tuổi, chính là cái tâm tuổi trẻ trung cường tráng nhất.

Nhìn thấy lệnh bài, như nhìn thấy trẫm.

Thị vệ thủ thành không dám khinh thường, đi báo cáo ngay tức thì.

Khâm sai Cố đại nhân không kịp về nhà nghỉ ngơi mà đi thẳng tới cửa cung, lấy lệnh bài yết kiến ra.

Mấy lão già khốn kiếp này, nhận bổng lộc hắn ta phát, lại mắng ngược hắn ta, mà hắn ta phải không được không vui đón nhận.

Nếu như mắt có thể tóe ra lửa, thì những tấu chương phía trước đã sớm bị đốt thành tro bụi.

Nam tử hít sâu mấy lần, tay không nghe theo nỗi lòng mà trả lời mấy câu trên tấu chương, khen ngợi mấy lão đại nhân này có đức độ, cương trực công chính...

Lúc này đây hắn ta cầm bút son trên tay, cau mày, nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn tấu chương trước mặt.

Làm Hoàng Đế thật khói

Một suy nghĩ dần hiện lên trong đầu, nếu trước đây thu hoạch được sản lượng lớn như vậy, có cơm ăn, có lẽ hắn ta đã không bị phụ thân bán đi làm thái giám.

Bởi sinh kế trong nhà không được khấm khá, kế mẫu lại nói vài câu trước mặt phụ thân, thế là không lâu sau đó hắn ta bị bán vào cung, tịnh thân làm thái giám.

Lương công công thuở thơ ấu, lúc chưa vào cung, cũng xuất thân nhà nông.

Đúng lúc này, Lương công công ở ngoài cửa nhận được lời báo cáo của thị vệ, lập tức bước vào thông báo.

Nghe nói có mẫu ruộng thu được bốn, năm nghìn cân khoai lang, Lương công công khiếp sợ không thôi.

Nhưng mà đây là thứ hắn ta vất vả lắm mới cướp được, phải làm một Hoàng Đế cho thật tốt.

Bình Luận (0)
Comment