Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 377 - Chương 377: Bánh Bao Gạch Cua Thơm Ngon Hấp Dẫn (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 377: Bánh Bao Gạch Cua Thơm Ngon Hấp Dẫn (1)

Chương 377: Bánh Bao Gạch Cua Thơm Ngon Hấp Dẫn (1)

Một nơi tốt lành như thôn Lý gia, đương nhiên phải có một danh phận tốt, không chỉ là một thôn nhỏ mà phải là một tiểu trấn phồn hoa.

Nghĩ đến đây, Lương công công nhỏ giọng nhắc nhở: "Đức Thụy phu nhân, hai ngày trước tiểu gia và các đại thần đều gửi chiếu chỉ gấp đến kinh thành, đường dài sáu trăm dặm ước tính bây giờ đã được gửi tới kinh thành rồi. Không lâu nữa sẽ có một chiếu chỉ quan trọng."

Mắt của Lý Nam sáng lên, giọng ngọt ngào hỏi: "Có phải là ban cho nương của ta không? Nương của ta không chỉ muốn có một con ngựa, mà còn phải là một con ngựa chạy nhanh như gió cơt"

Liễu Phán Nhi mỉm cười, giọng nhẹ nhàng khuyên bảo Lý Nam: "A Nam à, bệ hạ đã ban chiếu chỉ cho ta rồi. Ngoài ra, lúc đại nhân nói chuyện thì trẻ con chỉ nghe thôi không được nói chen ngang. Lương công công là người nhân từ không để bụng tới con, nhưng trước mặt người ngoài mà nói chen ngang như vậy là thất lễ, sẽ bị người ta coi là đứa trẻ không ngoan ngoãn."

Lý Nam cau mày gật đầu: "Nương, con nhớ rồi ạ."

Liễu Phán Nhi cười: "A Nam thật ngoan, trẻ con chưa hiểu chuyện để Lương công công cười chê rồi. Chiếu chỉ chưa tới, chúng ta cũng không dám dò xét đoán bừa."

Lương công công mỉm cười, thì ra Đức Thụy phu nhân cũng biết cưỡi ngựa, hắn ta ghi nhớ trong lòng: "Người đúng là người thận trọng và hiểu lý lẽ, nhưng việc này sau này càng nhiều người biết càng tốt không việc gì phải bí mật cả, thôn Lý gia là nơi phồn vinh, đất lành, sẽ không chỉ là một tiểu thôn nhỏ nữa mà nơi này bệ hạ sẽ lựa chọn đặt cho một cái tên đẹp, từ một tiểu thôn nhỏ sẽ trở thành một thị trấn."

Liễu Phán Nhi nghe đến đây liền sửng sốt, tay đang bóc vỏ cua cũng dừng lại và nói: "Lương công công, ngài nói nơi này của chúng ta sẽ trở thành tiểu trấn sao? Còn nữa, chính bệ hạ sẽ chọn tên cho tiểu trấn này luôn sao?"

"Cảm tạ Lương công công." Liễu Phán Nhi nói, có thông tin tốt thế này, vậy thì cuộc sống sau này có được hỗ trợ rất lớn, không cần phải vì mua 2 cân thịt mà phải dành một buổi sáng ngồi xe bò cả đi lẫn về nữa.

Liễu Phán Nhi liền gật gù cười mừng: "Thật vậy thì tốt quá. Chúng ta ở đây cách thị trấn gần nhất là Trấn Bạch Sa cũng phải bốn mươi dặm. Nếu đi xe bò cũng phải mất một thời gian dài mới tới được. Muốn mua chút đồ không dễ dàng gì, đặc biệt là mua thịt vào mùa hè rất bất tiện, nếu có thị trấn ở trước nhà vậy thì quá tiện lợi rồi." Biết trước chính sách thì mua đất đai trước, tương lai sẽ có lợi lớn.

Liễu Phán Nhi mỉm cười và ngạc nhiên đáp: "Dĩ nhiên ta vẫn còn chút ý đồ, nếu thị trấn được xây dựng, ta muốn lập một vài cửa hàng để sau này có thể làm ăn buôn bán nhỏ. Trong nhà có bốn hài tử, chúng nó đều rất thông minh, nhi tử có thể thi khoa cử, ta có thể đọc sách cùng chúng nó, khuê nữ cũng cần phải chuẩn bị của hồi môn, một gia đình tốt thì trong nhà không thể không có tiền được."

Lương công công nghe nói vậy hết sức ngạc nhiên sau đó hỏi lại Liễu Phán Nhi: "Nhìn người rất vui mừng, mừng vì sau này có thị trấn thì sẽ tiện mua đồ sao?"

Lương công công gật đầu: "Đúng đấy, báo cho người biết trước rồi hy vọng người có thể hành động sớm hơn. Ta đã quan sát rồi, thị trấn sẽ xây dựng dọc theo đường vào thôn, người xem đất ở chỗ nào tốt thì có thể mua ở đó."

Lương công công gật đầu: "Đúng vậy, đối với các người mà nói thì đây là chuyện tốt.

Bây giờ thì thịt cua đã tách vỏ xong rồi, Liễu Phán Nhi còn phải đi trộn nhân và làm bánh.

Chỉ cần đồ tốt thì kinh doanh chắc chắn cũng sẽ tốt, các thương nhân cũng sẽ nườm nượp tấp nập.

Nhưng về việc phải làm gì thì Liễu Phán Nhi chưa nghĩ tới.

Xung quanh đây hai mươi dặm có khoảng bảy đến tám thôn. Sau này thị trấn thành lập, nàng nhất định sẽ mang một số đồ về bán.

Bình Luận (0)
Comment