Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 886 - Chương 887: Tự Tìm Lấy Phiên Phức. (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 887: Tự Tìm Lấy Phiên Phức. (2)

Chương 887: Tự Tìm Lấy Phiên Phức. (2)

Lý phu nhân cảm thấy bản thân không còn thể diện, lời nói cũng thêm vài phần chua chát: "Bữa tiệc trong Kim Lăng Hầu phủ rất hiếm. Đức Thụy phu nhân nhất định chưa gặp qua, hôm nay xem nhiều một chút, có thể thêm kiến thức. Không hiểu, cứ hỏi ta. Ta nhất định sẽ nói hết những gì ta biết, không giấu giếm nửa lời."

Tuy rằng Lý phu nhân nói dễ nghe, nhưng ngụ ý là châm chọc Liễu Phán Nhi xuất thân ở nông thôn không có kiến thức.

Liễu Phán Nhi như không nghe ra được ý đó, mặt tỏ vẻ chân thành: "Đa tạ Lý phu nhân!"

Chỉ dám mỉa mai, Lý phu nhân lại không dám tranh cãi rõ ràng cùng nàng, Liễu Phán Nhi mới không sợ.

Tạ Tam phu nhân không dám để Lý phu nhân ngồi cùng Liễu Phán Nhi, cố ý thay đổi một vị trí. Nhưng Lý phu nhân thấy Liễu Phán Nhi không để ý tới bà ta, rất hăng hái, kiên trì ngồi đối diện Liễu Phán Nhi.

Vốn dĩ vị phu nhân ngồi đối diện với Liễu Phán Nhi, không dám đắc tội Lý phu nhân, nên vội đứng lên, ngôi ở một khác bàn.

Liễu Phán Nhi thấy thế, biết Lý phu nhân sẽ không chịu để yên.

Tạ Tam phu nhân sốt ruột, trên trán toát mồ hôi, lặng lẽ đến bên Tê phu nhân, nhỏ giọng nói: "Tê phu nhân, người xem, người có khuyên nhủ được gì với Đức Thụy phu nhân không?”

Liễu Phán Nhi ngày thường dạy dỗ hài tử dùng bữa quy củ, tuy rằng cùng lễ nghi thế gia không quá giống nhau, nhưng cũng không thất lễ.

Tạ Tam phu nhân vẻ mặt đau khổ, vội vàng xin lượng thứ: "Tê phu nhân, chớ có nói như vậy, ta cũng rất khó xử. Bỏ đi, ta không dám đắc tội với cả hai người đó, ta cũng không dám quản nữa."

Đồ ăn đã lên, dùng công khoái gắp.

Liễu Phán Nhi nắm lấy tay nàng, chỉ bảo Lý Dung.

Lý Dung vội vã, nhìn về phía mẫu thân.

(Công khoái là đũa chuyên dùng để gắp thức ăn, không dùng để ăn, để người trên bàn gắp thức ăn dễ dàng hơn, mỗi người được trang bị một đôi đũa phục vụ. )

Tê phu nhân cười như không cười mà nhìn về phía Tạ Tam phu nhân: "Lý phu nhân thất lễ trước , không thể trách người chèn ép bà ta được. Hơn nữa, Đức Thụy phu nhân là khách quý của Tạ gia, không giúp đỡ khách quý, mà khuyên bảo Lý phu nhân, lại còn muốn khuyên bảo Đức Thụy phu nhân, có chút nhầm lẫn gì không? Hay là đối với Kim Lăng Hầu phủ các người, sự tồn tại của A Dung có hay không cũng chẳng quan trọng? Hay là thể diện của A Dung cũng không quan trọng ?"

Liễu Phán Nhi biết Lý phu nhân sẽ không dễ dàng bỏ qua, nàng còn tưởng rằng Lý phu nhân sẽ có thủ đoạn nào khác cao siêu hơn làm khó nàng, nhưng không ngờ tới rằng Lý phu nhân lại lấy xuất thân ở nông thôn của nàng ra mà chê cười nàng chưa hiểu việc đời.

Đúng lúc này, lên món Phật khiêu tường.

Lý phu nhân ánh mắt sáng lên, như đã tìm được cơ hội, nói: "Đức Thụy phu nhân, đây là Phật khiêu tường, ở nông thôn, chắc là khó thấy được món ăn quý giá như vậy. Hôm nay ngươi phải nếm thử, những thứ trong món này đều là sơn hào hải vị."

Lý phu nhân vốn đang muốn tìm xem có sai sót gì, để chèn ép Liễu Phán Nhi, nhưng hiện tại lễ nghi của Liễu Phán Nhi và hài tử cũng không tồi, nhất thời tìm chưa tìm được lý do.

"Vậy à!"Liễu Phán Nhi lộ ra biểu tình hâm mộ, làm Lý phu nhân mất cảnh giác: "Lý phu nhân là 'châu tròn ngọc sáng, khí sắc trông rất tốt, chắc là thường xuyên dùng sơn hào hải vị, ăn Phật khiêu tường nhỉ?"

Liễu Phán Nhi cũng không tức giận, cười hỏi: "Lý phu nhân, món Phật khiêu tường này chắc trị giá không ít tiền nhỉ?"

Lý phu nhân nghe vậy, càng thêm đắc ý: "Đó là đương nhiên, chỉ một món này thôi, cũng phải mấy trăm lượng bạc. Nếu là món Phật khiêu tường Lý gia chúng ta làm thì lại càng tinh tế hơn, cũng càng ngon hơn."

Như vậy không chỉ không thể hạ thấp nàng xuống, mà ngược lại còn làm cho Lý phu nhân trông có vẻ vô cùng nông cạn, cay nghiệt.

Bình Luận (0)
Comment