Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 958 - Chương 959: Tâm Hư Vinh (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 959: Tâm Hư Vinh (1)

Chương 959: Tâm Hư Vinh (1)

Hai người vừa đi vừa khách sáo nói chuyện, cùng nhau đi đến phòng tiếp khách.

Miêu Nhi Tỷ dâng trà, nước trà bây giờ khác với những loại trà nước đục khác, nước trà trong veo, có thể thấy rõ lá trà ở trong ly.

Theo nhiệt độ bốc lên, một hương thơm thanh mát quanh quẩn ở chóp mũi.

Ánh mắt Cứu công chúa sáng lên: "Trà này ngon, sạch sẽ. Ngày thường khi uống trà, trà được nung sôi, bỏ rất nhiều thứ trong đó, ngược lại lá trà chỉ là một phần nguyên liệu thôi.'

"Nếu Cửu công chúa thích, khi trở về, ta mang tặng người một ít." Liễu Phán Nhi cười khẽ, rồi lại lộ vẻ mặt khó xử: "Công chúa, đem những đồ vật này vào trong cung, có gây phiền toái gì không? Nếu không, ngài thường xuyên tới đây, ta pha trà cho ngài dùng?”

Thấy bộ dáng cẩn thận của Liễu Phán Nhi, Cửu công chúa cười: "Ta thấy ngươi là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, trong cung không có đáng sợ như vậy đâu. Bình thường ta ra ngoài cung, thấy điểm tâm ở Hạnh Hoa Lâu cũng không tồi, cũng sẽ mua một ít tiến cung. Thấy cái gì thú vị, mới mẻ, cũng sẽ mua một ít giữa lại gửi cho mẫu thân ta nếm thử."

"Tuy rằng nói mấy thứ này khi tiến cung, yêu cầu các loại kiểm tra đo lường, hơn nữa trước khi dùng, cũng phải phân thành những khối nhỏ đưa cho nội thị nếm thử trước, nhưng mà có thể mang vào. Không cần lo lắng, vừa rồi uống rất ngon, ta tin ngươi."

Liễu Phán Nhi cũng vò đầu, trước kia xem kịch cung đấu, âm thầm hạ độc, khiến người khác sinh non, có chút sợ hãi. Khoảng thời gian trước đây, nàng còn bị quận chúa Vệ Lam hãm hại, cho nên luôn có lòng đề phòng với người trong cung.

"Được chứ, những chuyện ta kể chỉ là những thú vui nhỏ của nhân gian, chuyện ở đại thành thật sự ta không biết nhiêu, mong Cửu công chúa đừng ghét bỏ." Liễu Phán Nhi cười cười, nàng rất giỏi nói chuyện, nhất là nói với những người bằng hữu.

Cửu công chúa mặt lộ vẻ xấu hổ, đều là do quận chúa đã làm hư thanh danh của hoàng gia: "Hoàng huynh đã trừng phạt Vệ Lam, phạt ở trong Đại Lâm Tự lễ Phật sám hối ba năm, không được ra ngoài. Nàng ta là người không thịt không vui, ba năm không thể ăn thịt, nhất định có thể nhớ kỹ giáo huấn lần này."

"Được rồi, hôm nay quấy rây Đức Thụy phu nhân vậy, vừa lúc ta cảm thấy rất hứng thú với vùng đất Giang Nam, phu nhân hãy kể cho ta nhiều hơn. Lớn như vậy, ta chưa rời khỏi kinh thành, rất muốn được ra bên ngoài nhìn thử, nhưng mẫu phi và hoàng huynh đều không cho phép." Liễu Phán Nhi cho rằng công chúa sẽ cự tuyệt, nhưng không nghĩ tới Cửu công chúa lại đáp ứng.

Liễu Phán Nhi lộ vẻ cảm kích: "ân tình này vô cùng to lớn, ta thực cảm kích. Cơm trưa đã được chuẩn bị xong, công chúa dùng xong bữa cơm rồi hãng đi?"

Tuy trăm nghe không bằng mắt thấy, nhưng bây giờ phương tiện di chuyển không tiện, ra cửa một chuyến, thì phải đi rất lâu, thái phi và bệ hạ không cho phép Cửu công chúa đi ra ngoài, cũng là có đạo ly.

"Vậy là tốt rồi." Liễu Phán Nhi cười cười: "Ta sợ xảy ra chuyện gì, cũng may bệ hạ cùng hoàng hậu nương nương nương anh minh, bằng không ta không kịp chờ phu quân trở về, đã sớm dọn đồ chạy về Giang Nam."

Ở hoàng gia, bữa cơm trưa rất yên tĩnh, nhưng ở chỗ này không giống, đại gia vừa dùng cơm, vừa nói chuyện.

Liễu Phán Nhi thấy cữu công chúa như vậy, nàng coi nàng ấy như bằng hữu, nàng kể chuyện vừa thú vị mà lại sinh động, làm Cửu công chúa muốn lạc trong cảnh tượng nàng tạo ra, làm nàng ấy càng muốn ra thế giới bên ngoài nhìn một chút.

Giữa trưa, trên bàn cơm, thời điểm người lớn và những tiểu hài tử đang nói chuyện với nhau.

Ánh mắt cửu công chúa sáng lên: "Đại thành, có thể lớn hơn kinh thành không? Ta đối với những chuyện ở kinh thành không mấy hứng thú, đối với các đại thành khác cũng không thích. Ta chỉ hứng thú với những chuyện chưa được tiếp xúc thôi. Phu nhân cứ nói đi, ta rất thích nghe!"

Bình Luận (0)
Comment