Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 959 - Chương 960: Tâm Hư Vinh (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 960: Tâm Hư Vinh (2)

Chương 960: Tâm Hư Vinh (2)

Lúc đầu Cửu công chưa còn không quen lắm, nhưng nghe bọn họ kể đến những nơi thú vị, nàng ấy cũng bắt đầu nói theo.

Cuộc gặp gỡ ngày hôm nay nói chuyện rất vui vẻ

Cửu công chúa quyết định, Đức Thụy phu nhân thú vị này sẽ thành bằng hữu của nàng ấy. Nếu là bằng hữu, về sau có thể thường xuyên đến chơi rồi.

Sau khi ăn cơm xong, bọn họ cùng nhau đi tản bộ.

Đi ngang qua Võ Trường, Cửu công chúa nhìn thấy có một cái roi nhỏ, hỏi: "Cái roi nhỏ đó của ai?"

Lý Nam trả lời: "Là của ta, công chúa, người cũng có một cái roi phải không, nó rất lợi hại phải không?”

Đương nhiên Cữu công chúa sẽ không mèo khen mèo dài đuôi, vì thế nàng ấy dùng hành động nói cho Lý Nam biết nàng ấy dùng roi rất lợi hại.

Chỉ thấy Cửu công chúa lấy cái roi từ bên hông ra, quất vào cọc gỗ bên kia. Theo đường roi truyền đến tiếng xé gió, dây roi quất mạnh vào cọc gõ, lưu lại vết hăn rất sâu.

Thời điểm trở về, Cửu công chúa vui vẻ rạo rực rời đi trong tay cầm lá trà đựng trong ống trúc của Liễu Phán Nhi.

Cái miệng nhỏ Lý Nam hé mở: "Cửu công chúa, đó được làm từ gỗ cây du, rất rắn chắc. Ngài có thể để lại một vết hằn sâu như vậy. Công chúa, ngài thật lợi hại. Ta sẽ học hỏi thật tốt, mong tương lai sẽ lợi hại giống như ngài vậy. Như vậy, ta có thể bảo vệ mẫu thân rồi."

Cửu công chúa thấy Lý Nam vẻ mặt kính nể nhìn nàng ấy, lòng hư vinh được thỏa mãn: "Nếu ngươi muốn học, về sau ta sẽ thường xuyên đến chỉ giáo ngươi."

Trong tiềm thức, bốn hài tử luôn muốn mau lớn lên, để có thể bảo vệ thân nhân của mình.

Tuy đã qua một năm cả nhà chạy nạn, những chuyện đó dần phai nhạt trong ký ức của Lý Nam, nhưng con bé sẽ không bao giờ quên được hình ảnh mẫu thân ra sức chiến đấu, bảo hộ bọn họ.

Dẫn bọn nhỏ luyện roi trong chốc lát, Cửu công chúa mới chuẩn bị cáo từ rời đi.

Mặt Cửu công chúa ửng đỏ: "Cái cọc gỗ này thật cứng, ta không thể đánh gãy nó được.'

Thật vất vả mới đến nơi, thư tín cũng bị mất.

Cùng lúc đó, Lý Nguyên Thanh đang ở Tây Bắc, rốt cuộc cũng nhận được thư của Liễu Phán Nhi gửi từ kinh thành đến.

Những bức thư trước gửi đến, Lý Nguyên Thanh không thể nhận được, bởi vì người truyền tin giữa đường bị thổ phỉ đánh cướp.

Cùng Đức Thụy phu nhân nói chuyện phiếm thật thú vị, không giống những người khác khi đối mặt với nàng ấy, nho nhã lễ độ, xa cách, không thú vị, nàng ấy nghĩ về sau sẽ thường xuyên đến đây chơi.

Hiện tại số ớt cay đem ra ngoài đã bán hết, Số ớt lưu lại làm hạt giống cũng lần lượt được hái xuống, hạt giống được thu thập tốt, sau đó phân phát cho bá tánh và binh sĩ nguyện ý ở lại Tây Bắc trồng trọt.

Nếu hiện tại đã nhận thân, cũng là chuyện tốt với Lý Dung.

Là con người, đương nhiên phải biết rằng chính mình đến từ đâu, sau này sẽ đi về đâu?

Nội dung bên trong nói về thân thế của Lý Dung, Lý Nguyên Thanh cũng ngoài ý muốn.

Triệu Đại tướng quân vỗ vỗ bả vai Lý Nguyên Thanh: "Nguyên Thanh, ngươi đánh giặc rất lợi hại, hơn nữa trí dũng vô song. Không nghĩ tới nương tử của ngươi cũng rất lợi hại, lại có thể nghĩ đến cách dùng lông dê để khống chế những dân tộc du mục xung quanh. Nếu nuôi dê có thể kiếm ra tiền, có thể dùng lông dê đổi lấy lương thực của Đại Chu, như vậy những bá tánh đó cũng không muốn gây chiến nữa."

Lý nguyên Thanh trong lòng tự hào, người làm ăn có tư duy của người làm ăn, khống chế mạch máu kinh tế của quốc gia khác.

Lần lược bọn họ thu được rất nhiều lông dê, vật phẩm không ngừng được vận chuyển đến kinh thành.

Hoàng đế Chu Bình cũng là một hoàng đế kiên quyết dám nghĩ dám làm, các đại thân dưới trướng cũng có tư tưởng rộng mở, nên quyết định như vậy đương nhiên được thông qua.

Liễu Phán Nhi am hiểu nhất chuyện này, hơn nữa trình báo cho bệ hạ.

Bình Luận (0)
Comment