Chương 968: Nhiệm Vụ Mới Của Lý Nguyên Thanh (1)
Lý Dung lớn hơn một chút, nhưng cũng mơ mơ màng màng, tuy nhiên hình như phụ thân rất ở cùng với mẫu thân.
Con bé là khuê nữ tốt, đương nhiên nghe lời phụ thân nói: "Đúng là muốn cọ lưng, đến đây, phụ thân mang về cho chúng ta một hòm quà, đang để ở kia cho chúng ta chọn lựa."
Vừa nghe có quà, Lý Nam lập tức hăng hái: "Mẫu thân, vậy người chà lưng cho phụ thân thật tốt."
Liễu Phán Nhi đỏ mặt, véo cánh tay Lý Nguyên Thanh.
"Được!" Lý Nguyên Thanh cười ha ha, ra cửa lập tức bế Liễu Phán Nhi lên rồi đi thẳng đến phòng ngủ.
Hạ nhân đã chuẩn bị nước nóng từ trước, lúc này mang theo thùng gỗ lớn đưa vào.
Lý Nguyên Thanh nhảy vào, từ trong ra ngoài rửa sạch sẽ, Liễu Phán Nhi không chỉ chà lưng cho Lý Nguyên Thanh, còn giúp hắn gội đầu.
Nhìn vết thương trên người Lý Nguyên Thanh, Liễu Phán Nhi đau lòng: "Lại có thêm mấy vết thương, nhất định rất đau."
Lúc này nàng ấy nhớ rõ lúc tới kinh thành dì Lưu đã dặn dò nàng ấy hầu hạ phu nhân và tướng quân, cố gắng tạo cơ hội cho phu nhân và tướng quân ở một mình thì trong nhà mới có thể có thêm thiếu gia và tiểu thư.
"Vậy chúng ta đều phải sống thật tốt." Liễu Phán Nhi gật đầu, hôn lên lưng Lý Nguyên Thanh.
Lý Nguyên Thanh không thèm quan tâm, trực tiếp kéo rèm lên: "Chúng ta là phu thê..."
Liễu Phán Nhi thét chói tai một tiếng, vội vàng che miệng lại: 'Chuyện này không tốt lắm?"
Lý Nguyên Thanh đang là thời điểm tuổi trẻ cường tráng, một năm không gặp, đương nhiên nhớ nhung, vội vàng đứng dậy, tùy ý lau người rồi lập tức bế Liễu Phán Nhi lên giường.
Sau đó, Miêu Nhi tỷ canh giữ bên ngoài vội vàng đóng cửa lại, lui vê phía sau vài bước, sau đó cũng đuổi những người khác ra xa một chút.
Lý Nguyên Thanh nở nụ cười, cầm tay Liễu Phán Nhi, nhỏ giọng an ủi: "Đừng sợ, trong lòng ta biết rõ lúc nào cũng muốn bảo vệ mạng nhỏ này. Ta ở đây để sống với nàng suốt đời."
Lý Nguyên Thanh cẩn thận suy nghĩ một chút: "Bệ hạ, có phải muốn ra tay với Thần Vương không?”
Lý Nguyên Thanh nhướng mày hỏi: "Cố Thiệu nói thế nào?"
Liễu Phán Nhi cười trả lời: 'Cố đại nhân nói bệ hạ sẽ sắp xếp một việc cho chàng, còn muốn hai người cùng nhau làm việc. Nhiệm vụ ở Giang Nam."
Sau một trận mưa mây, Liễu Phán Nhi gối đầu lên cánh tay Lý Nguyên Thanh: "Lúc trước ta đã hỏi thăm Cố tướng quân, bệ hạ có đồng ý cho chàng trở về phủ Lô Dương luyện binh không.'
Ánh mắt Liễu Phán Nhi lộ vẻ tán thưởng: "Nam nhân của ta đúng là lợi hại, vừa đoán đã trúng. Nhưng đó là bí mật, chàng không nên nói. Ta cảm thấy cho dù bệ hạ sắp xếp chàng với Cố Thiệu làm việc cùng nhau nhưng cũng sẽ lấy tên tuổi khác."
Lý Nguyên Thanh cười khẽ: "Hiện tại triều đình ổn định, dân chúng cũng yên ổn. Chỉ có duy nhất phủ Lô Dương không yên ổn, đó chính là do quận vương Thần Vương. Lúc trước, vũ khí chúng ta lấy được lại là đồ thứ phẩm, dùng vài lần mà vũ khí đã bị hư hỏng. Chúng đều được chế tạo dưới sự giám sát của Thần Vương. Khi đó Triệu đại tướng quân không bứt dây động rừng mà điều tra rõ tình hình rồi báo lên bệ hạ."
"Mặt khác, hiện tại có thể để cho ta và Cố Thiệu cùng nhau làm việc thì tuyệt đối không phải là chuyện linh tinh mà nhằm vào một người quan trọng nào đó. Đồng thời trở về Giang Nam, như vậy ta suy đoán khả năng là muốn đối phó với Thần Vương."
Liễu Phán Nhi sửng sốt, hạ thấp âm thanh hỏi: "Sao chàng biết Thần Vương có chuyện?”
Lý Nguyên Thanh gật đầu: "Đúng, bề ngoài Thần Vương vẫn luôn thần phục bệ hạ, nếu như không có chứng cớ thì tuyệt đối không thể tự tiện ra tay."
Liễu Phán Nhi suy nghĩ một chút, vẻ mặt nghiêm túc nói với Lý Nguyên Thanh: "Ông xã, ta nói với chàng một chuyện. Trước đó chàng bảo Hoắc Thành Đạt đến nhà những người lính đã xuất ngũ đáng tin cậy, mời họ đến trấn Cát Tường. Đại ca Trân Quảng Nam vì trong nhà có việc nên cho hai nhi tử đến đây."