Không Kết Hôn Thật Khó Kết Thúc

Chương 2

Một ngày sau, Cố Liễu Liễu nhận được thông báo từ quản lý, bảo cô đến công ty vào lúc 2 giờ chiều ngày mai để ký hợp đồng, tiện thể xác định lại kế hoạch công việc sắp tới.

Nghe nói công ty còn sắp xếp cho cô một chuyên viên trang điểm riêng, người này sẽ theo cô trong suốt thời gian quay chương trình thực tế.

Như nông nô vùng dậy hát ca, Cố Liễu Liễu bước đi với tư thế hiên ngang hơn hẳn. Cô bước vào thang máy dành riêng cho nghệ sĩ của công ty rồi lấy ra chiếc thẻ thang máy đã bị bỏ không hơn hai tháng trời.

Cô quẹt thẻ vài lần ở khu vực quẹt thẻ, nhưng nút thang máy vẫn không sáng lên chút nào.

“Có chuyện gì vậy? Thẻ có bị mất từ không?” Đới Khả Khả cầm thẻ thử lại vài lần: “Thôi, chúng ta đi thang máy của nhân viên đi, lát nữa em sẽ mang thẻ này đến phòng bảo vệ để kiểm tra.”

Cố Liễu Liễu gật đầu, vừa định bước ra ngoài thì đột nhiên cô nhìn thấy người nào đó đang từ xa tiến lại đây.

Chiếc kính râm che mất nửa khuôn mặt, nhưng đôi môi đỏ và chiếc cằm lộ ra ngoài vẫn rất dễ nhận biết. Chiếc váy lụa màu đen bó sát tôn lên dáng người thon thả của người phụ nữ, đến mức Cố Liễu Liễu - một cô gái - cũng không khỏi nhìn thêm vài lần.

Người ta chỉ đến công ty để họp thôi mà cũng trông như đang đi trên thảm đỏ. Cố Liễu Liễu cúi đầu nhìn lại chiếc quần jean và đôi giày vải của mình, bộ trang phục này trông chẳng khác gì một trợ lý nghệ sĩ.

Cô còn chưa kịp ra ngoài thì Lật Đường đã dẫn theo hai trợ lý tiến vào thang máy.

Đới Khả Khả quen trợ lý của cô ta, lập tức ra hiệu rằng thẻ của cô bị mất từ và nhờ họ bấm giúp tầng.

“Chị Lật Đường.” Cố Liễu Liễu lịch sự chào hỏi.

Lật Đường không thèm liếc nhìn cô, cứ nhìn thẳng phía trước như thể không nghe thấy, thậm chí còn chẳng buồn nhếch môi.

Cố Liễu Liễu bặm môi, cũng không nói thêm gì nữa.

Thang máy dừng ở tầng 7, Lật Đường bước ra trước, sau đó trợ lý của cô ta nhanh chóng theo đằng sau.

Cố Liễu Liễu và Đới Khả Khả liếc nhìn nhau, vừa định bấm nút đóng cửa thì nghe thấy tiếng Lật Đường lớn giọng trách mắng trợ lý của mình: “Lần sau đừng quẹt thẻ giúp mấy người không ra đâu vào đâu nữa.”

“Chị Lật, đó cũng là nghệ sĩ của công ty…” Trợ lý nhỏ giọng giải thích: “Chắc là thẻ của nghệ sĩ bị mất từ nên không quẹt được.”

Lật Đường nghe xong lập tức cười khẩy: “Mất từ? Chắc là công ty cũng chẳng muốn thừa nhận cô ta là nghệ sĩ nữa rồi?”

Sau khi cửa thang máy đóng lại, Cố Liễu Liễu vẫn còn nghe thấy tiếng cười của cô ta và trợ lý.

Đới Khả Khả vừa định lên tiếng an ủi thì bỗng nhiên thấy sếp của mình chậm rãi nâng tay trái lên, đặt lên cánh tay mình.

“Sếp…”

Cố Liễu Liễu vỗ vỗ cánh tay của cô ấy, bình tĩnh nói: “Không sao, đánh người là phạm pháp.”

Những công việc trước đây của cô đều là do Lật Đường để lại, nhìn từ tình hình hiện tại, đối đầu với nghệ sĩ hàng đầu của công ty sẽ không đem lại lợi ích gì cho cô. Cố Liễu Liễu sẽ không làm những việc không có lợi, đôi co lời nói cũng không đem lại lợi ích gì.

Sau khi hai người đến phòng họp, chỉ thấy trợ lý của quản lý Đinh Thư Lệ đang ở đó.

“Chị Thư Lệ đâu rồi?”

“Chị ấy đang uống trà với người của Thành Huy Thịnh Thế trong văn phòng, chị đợi chút nhé, chị ấy sẽ đến ngay.” Sau đó trợ lý đưa đồ uống cho họ.

Lật Đường mới làm người đại diện cho hãng đồ uống này, trên chai còn in hình của cô ta.

Cố Liễu Liễu gật đầu, đeo tai nghe vào và bắt đầu xem phim.

Cô đã tải về những bộ phim ngôn tình nổi tiếng nhất trong hai năm qua và định xem hết để nắm rõ các tình tiết lãng mạn ở trong đó trước khi tham gia chương trình để có thể phát huy tốt nhất trong quá trình quay.

Sau khi xem xong hai tập với tốc độ tua nhanh, cuối cùng cũng có tiếng bước chân vang lên ngoài cửa phòng họp.

Tiếng giày cao gót chói tai và quen thuộc, Cố Liễu Liễu ngẩng đầu lên, nhìn thấy người trên chai đồ uống kia.

Phía sau Lật Đường là nhân viên của Thành Huy Thịnh Thế, quản lý chung của hai người, là Đinh Thư Lệ, cũng có mặt ở đây.

“Chị Thư Lệ.” Cố Liễu Liễu đứng dậy chào hỏi, vì phép lịch sự nên cô lại chào Lật Đường một lần nữa: “Chị Lật.”

Lần này cuối cùng Lật Đường cũng nhìn đến cô, thậm chí còn tháo kính râm ra.

Lật Đường cao gần bằng Cố Liễu Liễu, nhưng vì đi giày cao gót nên khi nhìn cô, đôi mắt cô ta hơi cúi xuống, trông không có mấy phần tôn trọng.

Cô ta quan sát Cố Liễu Liễu từ đầu đến chân, sau đó nhìn sang Đinh Thư Lệ, khinh bỉ nói: “Cô ta à?”

“Đúng.” Đinh Thư Lệ có chút lúng túng, nhưng vì đã quen với những tình huống này nên cô ta nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc: “Mọi người ngồi xuống đi, phó sản xuất Lưu, mời anh ngồi, Lật Đường, em ngồi chỗ này.”

Cố Liễu Liễu nhìn vào tình cảnh này, trong lòng mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn.

“Cố Liễu Liễu, là thế này… Chương trình “Rung Động” đó, sau khi đã cân nhắc thì họ vẫn cảm thấy em không phù hợp với phong cách của chương trình.”

Không phù hợp với phong cách? Lý do nhảm nhí.

Cố Liễu Liễu nhìn cô ta, không nói gì.

Đinh Thư Lệ dừng lại vài giây rồi tiếp tục nói: “Hôm nay phó sản xuất Lưu đến đây là để thuyết phục Lật Đường tham gia chương trình.”

Phó sản xuất Lưu nghe vậy thì liếc nhìn Cố Liễu Liễu vài lần, rõ ràng là đã quên tên cô, sau đó lại cúi xuống xem lại tài liệu diễn viên trong tay rồi mới nói: “Cô Cố phải không, cô rất đẹp, tôi rất kỳ vọng vào cô, hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác.”

“Chị Lật, không phải... lịch trình không phù hợp sao?”

Ban đầu, Lật Đường là một trong những khách mời đã được xác nhận của chương trình “Rung Động”, nhưng sau khi có sự cố xảy ra với ngôi sao lưu lượng Hải Vương thì các nhà đầu tư của chương trình đều rút lui. Chương trình bị giảm quy mô sản xuất, Lật Đường cũng tự nhiên không còn hứng thú nữa nên lập tực tìm lý do để từ chối.

Trong làng giải trí cũng có không ít những chuyện như thế này, nhưng việc đã từ chối rồi lại muốn tham gia lại thì Cố Liễu Liễu vẫn chưa thể hiểu nổi.

“Lật Đường đã đặc biệt từ chối một bộ phim truyền hình nữ quyền để tham gia chương trình này.” Đinh Thư Lệ thở dài: “Cô ấy nói rằng cô ấy vẫn cảm thấy đội ngũ sản xuất và kế hoạch của “Rung Động” tốt, vì vậy sau khi cân nhắc kỹ, cô ấy quyết định tham gia.”

Phó sản xuất Lưu cười đến mức xuất hiện nếp nhăn: “Đúng vậy, sau khi Lật Đường tham gia chương trình của chúng tôi, sự nghiệp chắc chắn sẽ thăng tiến thêm một bước.”

“Cảm ơn phó sản xuất Lưu.” Lật Đường cười nhẹ, sau đó nhìn về phía Cố Liễu Liễu: “Thật là có lỗi với đàn em, chẳng dễ gì mới có một công việc, thế mà lại…”

Cố Liễu Liễu không thể chịu nổi cái kiểu thái độ nửa vời đó, cô kéo khóe miệng: “Đàn chị không cần khách sáo, dù sao em cũng đã quen rảnh rỗi rồi, cũng đúng lúc muốn tranh thủ thời gian này để học thêm diễn xuất và nâng cao bản thân.”

Câu nói này của cô chẳng có gì sai, nhưng khi lọt vào tai Lật Đường lại nghe thật chói tai.

Nửa tháng trước, trong một chương trình thực tế về diễn xuất, cô ta bị huấn luyện viên phê bình rằng diễn xuất của cô ta không có hồn, cần phải tham gia thêm các lớp học diễn xuất để nâng cao. Trên mạng cũng có rất nhiều người chê bai cô ta, ngay cả một nghệ sĩ hạng mười tám của công ty cũng dám công khai ngầm ám chỉ cô ta.

Cố Liễu Liễu lại có bộ dạng vô cùng trong sáng và vô hại, Lật Đường không thể nổi giận trước mặt nhà sản xuất, chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong bụng, nở một nụ cười gượng gạo: “Đúng, đàn em nói đúng. Chị cũng muốn học thêm, chỉ là quá nhiều vai diễn nên không có thời gian rảnh.”

“Nhưng đàn em à, chỉ học mà không thực hành cũng không được, phải tham gia đoàn phim nhiều thì mới học hỏi thêm được.”

Cố Liễu Liễu liên tục gật đầu, như thể rất đồng ý với lời của Lật Đường, còn vô cùng chân thành mà nói: “Đúng, đúng, đàn chị nói rất đúng. Nhưng hiện tại kỹ năng diễn xuất của em thật sự không tốt, vào đoàn phim sợ NG (*) quá nhiều sẽ làm chậm tiến độ.”

(*) NG: Quay lại.

Cô đang ám chỉ bài viết trên hot search ngày hôm qua về Lật Đường, có tin đồn rằng cô ta đã NG hơn mười lần trong một cảnh quay, từ sáng sớm cho tới hoàng hôn, chỉ có một mình cô ta làm chậm tiến độ của cả đoàn phim.

Vừa nói xong, Lật Đường đã không thể giữ nổi vẻ ngoài giả tạo nữa, cô ta nhăn mặt, mở miệng mấy lần nhưng vẫn không nói được lời nào.

Phó sản xuất Lưu thấy vậy bèn ra mặt hoà giải, cười tươi nhìn Đinh Thư Lệ: “Quan hệ giữa nghệ sĩ của cô thật tốt, chị em hòa thuận như vậy, còn có thể thảo luận về chuyên môn nữa chứ.”

“Đúng vậy, đúng vậy.” Đinh Thư Lệ cười gượng.

“Chị Thư Lệ, nếu không có việc gì nữa thì em xin phép đi trước.” Cố Liễu Liễu kéo ghế đứng lên, cười với Lật Đường: “Chị Đường, hy vọng sau này có cơ hội hợp tác với chị.”

Lật Đường ừ một tiếng rồi đeo kính râm lên: “Chị Thư Lệ, em cũng xin phép đi trước. Còn hợp đồng thì làm phiền chị ngày mai mang đến nhà cho em, mấy ngày nay em mệt quá, thật sự không muốn ra ngoài.”

Cố Liễu Liễu và Lật Đường lần lượt rời khỏi phòng họp, các trợ lý của hai người đều vây quanh.

Nhìn thấy nét mặt của nghệ sĩ nhà mình đều không tốt nên chẳng ai dám hỏi thêm điều gì, chỉ lặng lẽ đi theo phía sau.

Đới Khả Khả đưa thẻ ra vào của nghệ sĩ cho Cố Liễu Liễu rồi nhỏ giọng nói: “Thẻ đã được làm lại rồi, bên an ninh nói là nếu hơn hai tháng không dùng thì phải làm lại.”

Cố Liễu Liễu gật đầu rồi bước vào thang máy dành cho nghệ sĩ cùng Lật Đường và những người khác.

Lần này, Lật Đường chủ động quay lại nói chuyện với cô: “Đừng có không phục, mấy ngôi sao nhỏ thi cùng ngày với em đều đã bị thay thế hết, em cũng không phải ngoại lệ.”

Cố Liễu Liễu không nói gì, cúi đầu nhìn điện thoại.

Lật Đường thấy cô không còn lanh lợi như ở phòng họp nữa, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều, tiếp tục nói: “Khách mời mới còn ghê gớm hơn cả Tôn Hàng Phàm, vì vậy những khách mời khác không thể để mất giá trị, càng không thể dùng người như đàn em... một người chưa nổi tiếng.”

Cố Liễu Liễu ngẩng đầu lên, đối diện với nụ cười giả tạo của Lật Đường: “Em biết mà đàn chị. Chị đến 28 tuổi mới thoát khỏi tình trạng chưa nổi tiếng, chắc chắn rất hiểu cảm giác của em. Không sao, em còn thời gian, em không vội.”

Thang máy đến tầng 1, Cố Liễu Liễu bước ra trước rồi đi thẳng ra đường để bắt xe cùng với Đới Khả Khả.

Đới Khả Khả không hiểu: “Sếp, tại sao không để tài xế đưa về?”

“Công việc đều bị hủy rồi, lấy đâu ra tài xế?” Cố Liễu Liễu không nghĩ rằng công ty tốt đến mức cử người đưa một người thất nghiệp như cô về nhà.

Đới Khả Khả thở dài một hơi, lo lắng nói: “Công việc bị hủy, vậy tiếp theo chúng ta làm gì đây…”

“Về nhà.”

“Hả?”

“Ngủ.” Cố Liễu Liễu mở cửa sau của taxi ra rồi ngồi vào: “Biết đâu trong giấc mơ, chị sẽ mơ thấy Lật Đường dâng công việc của cô ta lên cho chị, còn nói “Xin cô giáo Cố chỉ dạy”.”

Đới Khả Khả bất lực lắc đầu: “Cái đó chỉ có thể là trong mơ thôi.”

---

Dựa vào danh tiếng của Giang Việt, phó sản xuất Lưu đã ký lại được với mấy nghệ sĩ trước đó nói rằng sẽ rút khỏi. Bên Lý Ngôn đã bàn xong điều kiện với Giang Việt, còn cầm theo bản hợp đồng đích thân đến Thanh Việt Văn Hóa một chuyến.

Giang Việt đồng ý tham gia chương trình thực tế, điều kiện là Thanh Việt Văn Hóa và Thành Huy Thịnh Thế cùng sản xuất. Đây là chương trình thực tế đầu tiên kể từ khi anh ra mắt nên anh cần phải có một tiếng nói nhất định.

Lý Ngôn cầm hợp đồng mà bộ phận pháp lý đã thức cả đêm để hoàn thành: “Cậu xem đi, nếu không có vấn đề gì thì bắt đầu công bố khách mời từ chiều nay, thời gian quay không thay đổi, bắt đầu từ thứ Ba tuần sau.”

Anh ta đã phải thức trắng đêm, nhưng trông còn rạng rỡ hơn cả mấy ngày hôm trước.

Hai năm nay, trong giới này có bao nhiêu người muốn mời Giang Việt tham gia chương trình thực tế nhưng đều thất bại, dù là chương trình âm nhạc chuyên nghiệp hay phỏng vấn gì đó, anh đều không tham gia, giờ đây lại tham gia một chương trình thực tế về tình yêu, chắc chắn sẽ gây ra một cú sốc lớn.

Lý Ngôn đã tưởng tượng ra cảnh chương trình còn chưa phát sóng đã gây sốt và chiếm lĩnh các bảng hot search.

Giang Việt lật qua lật lại hợp đồng, bản điện tử đã được bộ phận pháp lý của công ty xem xét vào sáng nay, không có vấn đề gì, chỉ chờ anh ký.

Anh lấy từ túi áo ra một cây bút máy, lắng nghe Lý Ngôn ngồi đối diện lảm nhảm: “Lần đầu tiên cậu tham gia chương trình như thế này thì phải chuẩn bị tinh thần đấy, phát sóng trực tiếp toàn bộ nên sẽ có nhiều tình huống bất ngờ. Còn nữa, điều quan trọng nhất là chương trình thực tế về tình yêu thì phải ngọt ngào, cậu phải đối xử tốt với các nữ khách mời, đừng cứ suốt ngày trưng ra bộ mặt khó chịu…”

“Danh sách khách mời đã xác định chưa?” Giang Việt vừa ký từng trang hợp đồng một vừa hỏi.

Hai ngày trước, thông tin mà anh ta đưa chỉ có bốn khách mời, tính cả anh thì vẫn thiếu một.

“Xác định rồi, bốn người mà anh đưa cho cậu trước đó đều đã bị thay thế rồi, cuối cùng vẫn là dàn khách mời cũ. Có một người sau khi từ chối chương trình của chúng ta thì đã nhanh chóng tham gia đoàn phim, nhưng không sao, anh đã mời được một tiểu hoa đán khác, vừa nghe tin cậu tham gia, cô ấy chả nói gì hết mà lập tức bỏ hết lịch trình trong tay, tên tuổi của cậu còn hiệu quả hơn cả cát-xê thực tế.”

Giang Việt dừng lại, đầu bút chìm vào giấy, để lại một vết mực nhỏ.

“Thay thế hết?” Anh ngẩng đầu lên.

“Đúng vậy, cậu xem đi.” Lý Ngôn đặt từng tấm ảnh của các khách mời lên bàn làm việc rồi kể chi tiết về dàn khách mời này tuyệt vời đến mức nào.

“Mấy người trước đó chỉ là lựa chọn tạm thời, cậu đã quyết định tham gia thì anh phải chuẩn bị đội hình hoàn hảo hơn chứ?” Lý Ngôn vỗ vai anh rồi chỉ vào hai tấm ảnh ở giữa: “Anh đã tìm hiểu về hai tiểu hoa đán này, lý lịch khá sạch, nếu cậu có cảm tình với ai thì cũng có thể cân nhắc.”

Giang Việt không nói gì, anh bình tĩnh đóng nắp bút lại rồi đặt hợp đồng lên bàn, đẩy về phía anh ta.

“Sao vậy?” Lý Ngôn ngẩn người, chữ mới ký được một nửa, còn mấy trang nữa chưa ký.

“Không hài lòng với dàn khách mời?”

Giang Việt liếc qua đống ảnh trên bàn rồi tùy tiện chỉ vào một tấm ở bên cạnh: “Người này là ai?”

“Lật Đường đấy, năm ngoái nổi đình nổi đám với vai nữ thứ trong phim tiên hiệp, đầu năm nay lại đóng vai chị em yêu nhau ngọt ngào, dạo này rất nổi tiếng.”

“Thay đi.” Giang Việt cầm lấy tấm ảnh, đặt sang một bên.

Lý Ngôn bị anh làm cho ngơ ngác: “Thay... thay người? Sao vậy, cậu có người phù hợp hơn à?”

“Cố Liễu Liễu.”

“Cái gì cơ?”

Giang Việt hơi nhíu mày, lấy bản lý lịch từ trong ngăn kéo ra, đặt trước mặt Lý Ngôn, sau đó anh lạnh lùng nói: “Kéo cô ấy vào, nếu không thì tôi sẽ tham gia chương trình thực tế của đối thủ của anh.”

Bình Luận (0)
Comment