Sau khi về nhà, Cố Liễu Liễu lập tức ngã xuống giường ngủ mê man, chỉ đến khi nghe thấy âm thanh từ bản tin thời sự ở phòng khách thì cô mới mơ màng tỉnh đậy.
Đới Khả Khả đang cầm một hộp gà rán, vừa xem TV vừa ăn ngon lành.
“Em... có phải hơi quá không?” Cố Liễu Liễu vô thức che mũi, cố gắng ngăn chặn hương vị đậm của gà rán.
“Sếp ơi, dù sao cũng không còn ghi hình chương trình thực tế nữa, phá bỏ quy định cũng không sao đâu.”
Khi hai người mới cùng thuê nhà, Cố Liễu Liễu đã yêu cầu Đới Khả Khả không được ăn những món cô không thể ăn trong khu vực chung. Đới Khả Khả luôn làm rất tốt điều này, nhưng hôm nay rõ ràng là sau một thời gian đau khổ, cô ấy đã có ý định phá bỏ mọi quy tắc.
Cố Liễu Liễu thở dài, lấy ra một cái cánh gà từ trong hộp, không còn sức chống cự mà nói: “Ăn thôi, dù sao thì giờ cũng chẳng còn việc gì.”
Cô đã không chạm vào thực phẩm chiên rán suốt nửa năm rồi, giờ đây cầm món này trên tay, cô cảm thấy lòng mình dâng lên một cảm xúc mãnh liệt.
“Khả Khả, chị muốn uống trà sữa…” Cố Liễu Liễu cắn một miếng cánh gà, đầu mũi có chút cay cay.
Trước đó cô còn không coi việc không được ghi hình chương trình thực tế là một chuyện lớn, nhưng bây giờ một miếng gà rán đã vào bụng, bỗng dưng dâng lên bao sự ấm ức không thể kìm nén được.
Cố Liễu Liễu hít một hơi thật sâu: “Chị mặc kệ cái chương trình tình yêu chết tiệt gì đó, hôm nay chị phải ăn hết những gì mình muốn!”
Đới Khả Khả luôn lo sợ rằng một ngày nào đó cô sẽ phát điên, mỗi ngày đều tập thể dục và kiểm soát chế độ ăn uống mà lại không có công việc thì dù là ai cũng không chịu nổi.
Nghe thấy Cố Liễu Liễu muốn ăn, cô ấy lập tức gọi trà sữa và bánh ngọt, rồi mang một rổ vải từ trong tủ lạnh ra, đặt trước mặt cô và nói: “Sếp, không sao đâu, chúng ta ăn xong bữa này rồi giảm cân tiếp.”
Cố Liễu Liễu gật đầu, vừa ăn vải vừa ăn gà rán, cảm thấy thật vui vẻ.
Chẳng bao lâu sau, hộp gà rán đã được Cố Liễu Liễu ăn sạch.
Đới Khả Khả nghe thấy tiếng chuông điện thoại thì bỏ găng tay ra để nhận cuộc gọi: “Chắc là trà sữa đến rồi.”
“Alô, tài xế, phiền anh để ở cửa…” Cô ấy ngừng lại, ngẩn người vài giây: “Phó sản xuất Lưu?”
Đới Khả Khả từ từ nhìn Cố Liễu Liễu đang nhai vải, rồi vội vàng bịt miệng cô lại không cho ăn thêm.
“À, bây giờ gặp? Tôi đang ở nhà, nhưng giờ muộn quá có thể không tiện…” Đới Khả Khả suy nghĩ một chút, “Lúc này có thể các quán cà phê đều đóng cửa rồi, chúng ta gặp nhau ở cửa hàng tiện lợi ở trung tâm thương mại Thịnh Cảnh được không? Được rồi, hẹn gặp lại sau.”
Trên tay Cố Liễu Liễu vẫn đang cầm một quả vải đã lột vỏ, thấy Đới Khả Khả cúp máy thì vội vàng hỏi: “Sao thế?”
“Lý Ngôn, người của chương trình “Rung Động” muốn ký hợp đồng với chị ngay bây giờ.” Đới Khả Khả cũng không rõ tình hình, vội vã cầm điện thoại đi ra ban công: “Chị nhanh chóng chuẩn bị thay đồ đi, em gọi cho chị Thư Lệ.”
Cố Liễu Liễu thay một bộ đồ thể thao dài tay rồi ra ngoài, Đới Khả Khả cũng đã chuẩn bị xong.
“Chị Thư Lệ nói đội ngũ chương trình đã hối hận, thay thế Lật Đường bằng chị…” Đới Khả Khả cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, đầu óc quay cuồng như không tìm ra hướng.
Cố Liễu Liễu hơi nhướng mày, cảm thán một câu: “Vãi thật.”
“Lúc em gọi cho chị Thư Lệ, hình như chị ấy đang ở nhà Lật Đường, em nghe thấy tiếng chửi mắng của Lật Đường.”
Hai người cầm theo chìa khóa ra ngoài, Cố Liễu Liễu cảm thấy khá tò mò về việc Lật Đường chửi mắng nên hỏi một câu: “Chửi thế nào?”
Đới Khả Khả gãi đầu: “Thì... dù sao cũng không chửi ghê bằng chị, em cũng không nghe rõ.”
Họ đi đến cửa hàng tiện lợi, từ xa đã thấy Lý Ngôn ngồi sau tấm kính chắn, trên tay cầm một cốc Americano đá.
Cố Liễu Liễu vẫy tay với anh ta qua lớp kính rồi bước vào và ngồi xuống.
“Muốn ăn gì không?” Lý Ngôn đứng dậy.
“Không ăn đâu.” Cố Liễu Liễu lịch sự mỉm cười, nếu có thể, cô thật sự muốn nôn hết tất cả những gì đã ăn vào tối nay.
Lý Ngôn hiểu rằng các nghệ sĩ nữ cần giữ vóc dáng, thẳng thắn nói: “Bắt đầu từ thứ Ba tuần sau sẽ ghi hình, chi tiết hợp đồng cũng giống như với Lật Đường, tôi đã trao đổi với quản lý của cô rồi.”
“Giống nhau?” Cố Liễu Liễu lật qua lật lại hợp đồng.
“Đúng, chỉ là mức thù lao…”
“Tôi hiểu.” Cô là một nghệ sĩ tuyến mười tám, không dám mơ ước có mức thù lao giống như của Lật Đường.
Đinh Thư Lệ đã đồng ý qua điện thoại rồi, nên Cố Liễu Liễu cũng lập tức ký vào hợp đồng.
“Tôi có thể hỏi một câu, tại sao lại thay đổi quyết định?” Lật Đường, ngoài việc có giá cao hơn, thế nhưng cô ta đang trong thời điểm nổi tiếng, cho nên Cố Liễu Liễu không tìm thấy lý do gì để cô có thể thay thế được cô ta.
Lý Ngôn nhìn cô gái trước mặt, từ từ mở miệng: “Có người hết lòng đề cử cô, cho rằng tiềm năng và giới hạn của cô cao hơn nhiều so với Lật Đường.”
“Người đó chưa bao giờ sai, vì vậy tôi sẵn sàng đánh cược một lần.”
---
Một ngày trước khi chương trình bắt đầu ghi hình, tài khoản chính thức của “Khi Trái Tim Rung Động” cuối cùng cũng đã công bố danh sách khách mời.
Trước đó đã có thông tin rò rỉ, vì vậy các fan đều đồng loạt chia sẻ và bình luận, rất có tổ chức.
Điều khiến Cố Liễu Liễu bất ngờ là, Lật Đường thế mà vẫn còn ở đó, số lượng khách mời từ sáu người đã tăng lên tám người, thêm Lật Đường và Hoàng Tư Ngạn.
Hôm đó, Lý Ngôn đã nói rằng cô sẽ thay thế Lật Đường, cho nên không biết cô ta đã dùng biện pháp gì mà chương trình lại mở rộng danh sách khách mời, còn mời thêm Hoàng Tư Ngạn để bổ sung.
Nhưng các cư dân mạng lại không biết nguyên do, vì dù sao thì trong số những người đó, nếu phải nói rằng trông ai có vẻ giống người có quan hệ thì chắc chắn là Cố Liễu Liễu.
[Tôi hoa mắt rồi hả? Sao lại có một người không nổi tiếng thế?]
[Để nâng đỡ người mới mà số lượng khách mời từ sáu người đã tăng lên thành tám người sao?]
[Thực sự, người mới trông cũng khá đẹp đấy!]
[Thật không thể tin được, cầu xin cô ta hãy tránh xa Hoàng Tư Ngạn của chúng tôi, lịch trình của Hoàng Tư Ngạn trong nửa năm tới đã gần như đầy ắp, sao đột nhiên lại nhận chương trình này? Để nâng đỡ người mới à?]
[Có ai giải thích cho tôi người mới này là ai không? Lục lọi mãi chỉ biết cô ấy là diễn viên quần chúng.]
Cố Liễu Liễu đã chia sẻ thông báo chính thức của chương trình, sau đó lại lướt qua trang cá nhân của mình một cách buồn chán, nhìn số lượng fan đang tăng trưởng chậm.
Cô cũng không bận tâm lắm đến những gì cư dân mạng nói, dù sao thì ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy công việc này đến thật sự khiến cô lo lắng.
Sau khi ký hợp đồng, Cố Liễu Liễu đã hỏi người quản lý Đinh Thư Lệ, và người quản lý chỉ nói là không biết tình hình cụ thể, chỉ nói chương trình này rất kỳ vọng vào Cố Liễu Liễu, yêu cầu cô hãy thể hiện tốt.
“Sếp... Thực sự sẽ không có vấn đề gì chứ?” Mấy ngày nay Đới Khả Khả luôn không ngừng lo lắng, miếng bánh này có vẻ quá lớn, cô ấy cảm thấy hơi sợ.
Phất lên trong ngành giải trí, ngoài vận may và khả năng tuyệt vời thì nhiều thứ đều là có giá cả rõ ràng. Với tình huống của Cố Liễu Liễu, Đới Khả Khả chưa gặp bao giờ, cô ấy luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
“Không biết.” Cố Liễu Liễu vừa làm plank vừa lướt qua Weibo: “Có thể là khuôn mặt của chị đã khiến một vị lãnh đạo có quyền lực nào đó say mê, vì vậy họ muốn nâng đỡ bất chấp mọi thứ.”
Đới Khả Khả đã quen với cách nói mơ mộng của Cố Liễu Liễu nên cũng không có biểu cảm gì mà chỉ tiếp tục nói: “Thì ra là vậy, vị lãnh đạo đó cũng khá vô tư.”
Sau khi chương trình “Khi Trái Tim Rung Động” được công bố, đã tạo ra một lượng lớn sự chú ý. So với Cố Liễu Liễu, một người không nổi tiếng, thì điều thu hút sự chú ý nhiều hơn chính là người bí ẩn chưa được công khai.
Dưới bài đăng của tài khoản chính thức chủ yếu là những thảo luận về người đàn ông bí ẩn đó.
[Nam diễn viên chưa kết hôn, độ nổi tiếng cao hơn Tiểu Hoàng nhiều, chưa bao giờ tham gia chương trình thực tế... sao cảm giác giống như là ông chủ của Tiểu Hoàng thế nhỉ?]
[Đừng đùa, tỷ lệ Hải Vương quay lại với công việc sau khi chia tay còn cao hơn tỷ lệ Giang Việt tham gia chương trình thực tế đấy.]
[Đưa anh Việt của chúng tôi đi, mọi người đã quên những thành tích nổi bật của anh ấy tại lễ trao giải năm ngoái rồi sao? Một người đàn ông thẳng thắn như vậy thì làm sao có thể tham gia chương trình hẹn hò?]
[Lầu trên đừng đi, xin phổ cập kiến thức.]
[Mọi người đều biết Vân Tô Úc là fan cuồng của anh ấy chứ? Năm ngoái khi Giang Việt tham gia lễ trao giải, Vân Tô Úc đã gặp anh ấy và muốn chụp ảnh cùng, nhưng anh ấy lại đứng giữa một tấm bảng quảng cáo, hai người giống như những con sư tử đá ở trước cửa Cung điện Bắc Kinh vậy.]
[Còn nữa, khi anh ấy nhận giải Tân binh xuất sắc của năm, người trao giải là người đoạt giải Ca sĩ nữ xuất sắc nhất của năm trước, người đó hỏi anh ấy rằng có thể ôm một cái không, anh ấy nói không thể.]
Cố Liễu Liễu nhìn qua một lượt, trong lòng cảm thấy hơi hoang mang.
“Khả Khả, Giang Việt sẽ không tham gia chương trình này chứ?” Cô thử hỏi.
Đới Khả Khả cảm thấy rùng mình khi nghe thấy tên Giang Việt, ngẩng đầu lên nói: “Không thể nào đâu, chị yên tâm đi, Giang Việt đã từ chối nhiều chương trình rồi, fan chúng em đã quen với việc đó.”
“Vậy thì tốt.” Cố Liễu Liễu kết thúc bài plank thứ ba, sau đó cô mở một video làm thon bắp chân: “Em nghĩ chị có nên chuẩn bị một món quà cho khách mời nam sẽ hợp tác với chị không?”
“Có thể đấy, năm ngoái có một cô gái chuẩn bị quà cho các chàng trai mà. Năm nay có thể mọi người cũng sẽ chuẩn bị.”
Buổi chiều, Cố Liễu Liễu đã đến một xưởng gốm để làm quà thủ công, món quà mà cô có thể làm tốt nhất chính là gốm, cô đã học từ hồi đại học và làm khá thành thạo.
Cô đã yêu cầu xưởng gốm gấp rút làm và nhận được chiếc cốc vào thời điểm trước khi ghi hình chương trình một ngày.
Chiếc cốc gốm màu xanh đậm, bên ngoài có thiết kế họa tiết sóng nước, cảm giác khi chạm vào rất tốt. Cố Liễu Liễu không biết khách mời nam của cô là ai, nên chỉ viết tên mình ở đáy cốc.
---
Điểm đến đầu tiên của chương trình là một khu nghỉ dưỡng nằm ở vùng ngoại ô thành phố A, với cách thức là truyền hình trực tiếp toàn bộ.
Trước khi ghép đôi, tám phòng trực tiếp đều phát sóng đồng thời, còn sau khi ghép đôi, sẽ hình thành các phòng trực tiếp đôi.
Sáng thứ Ba, đội ngũ chương trình đã đến nhà Cố Liễu Liễu cùng với thiết bị, người mở cửa là Đới Khả Khả.
“Không phải là tám giờ sao?” Đới Khả Khả còn đang mơ màng ngủ, nhìn người bên ngoài: “Chị ấy vẫn chưa dậy.”
[Tấn công bất ngờ kiểu cũ xì này vẫn còn dùng à?]
[Chỉ có những người không tham gia chương trình thực tế mới bị lừa, mong chờ mặt mộc.]
[Hình như tôi thấy một cái gì đó quan trọng ở góc dưới bên phải, có phải là album mới của Giang Việt không?]
[Chương trình bắt đầu phát sóng lúc bảy giờ sáng, thật quá không có tình người.]
Đới Khả Khả mời người trong đội ngũ chương trình vào nhà, sau đó nhanh chóng chạy vào phòng gọi Cố Liễu Liễu dậy.
Máy quay đã đặt micro gần cửa, nghe thấy tiếng trò chuyện mơ hồ từ bên trong.
“Sếp ơi, người của chương trình đã đến, mau dậy đi.”
“Chưa đến bảy giờ, không phải hẹn tám giờ hả? Đội ngũ chương trình này thật không có tinh thần hợp đồng.”
Cố Liễu Liễu nói vậy, nhưng vẫn nghiêm túc kéo chăn ra rồi rời khỏi giường.
Cô đeo một cái băng đô và chuẩn bị ra ngoài rửa mặt. Không ngờ khi mở cửa ra, Cố Liễu Liễu đã thấy người quay phim đang chĩa máy quay vào mặt mình, làm cô giật mình lùi lại một bước: “Ôi…”
[Hóng quá, tim tôi hững đi một nhịp.]
[Ôi trời, tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên với một chị gái mới gặp lần đầu!]
[Trước ngày hôm nay: Hoàng tộc biến đi. Sau ngày hôm nay: Chị gái thật xinh đẹp, chị gái giết tôi đi.]
Cố Liễu Liễu đang mơ hồ nên bỏ qua hết những bình luận ca ngợi trên màn hình.
Cô nhìn vào người quay phim trước mặt mình vài giây, sau đó từ từ mở miệng: “Anh, có thể nhích sang một bên không, tôi vào phòng vệ sinh rửa mặt.”
Cuối cùng cũng vào được phòng vệ sinh, Cố Liễu Liễu phát hiện người quay phim lại đi theo.
“Ờ, cái này cũng quay sao?”
Người quay phim ngượng ngùng di chuyển ống kính rồi rời đi, phòng trực tiếp trên màn hình xuất hiện một hàng chữ—
[Vậy chúng ta cùng xem trong nhà có gì nào?]
Máy quay lướt qua những đồ uống không đường ở góc, thịt gà xé sẵn trên bàn ăn, thiết bị tập thể dục ở cạnh tường phòng khách... Cuối cùng, máy quay dừng lại ở một chiếc hộp chuyển phát nhanh đã được mở một nửa, bên trong có đến mười cuốn album của Giang Việt.
Có đủ các album kể từ khi ra mắt, còn có hai bản phiên bản giới hạn.
[Wow! Fan của Giang Việt sao?]
[Chỉ cần chị gái cũng thích anh Việt, thì chúng ta là bạn rồi.]
[Ơ, vì tình yêu mà vào nghề, gặp mặt ở đỉnh cao? Tôi tưởng tượng ra thứ gì đó không thể tưởng nổi sao?]
Năm phút sau, Cố Liễu Liễu đã sắp xếp xong và ra ngoài. Cô nhìn mọi người trong phòng một lúc, sau đó nhìn về phía đạo diễn theo sát: “Tôi vào thay đồ nhé? Thay xong thì chúng ta đi chứ?”
Đạo diễn quay phim làm dấu OK với cô.
Mười phút sau, máy quay vẫn chưa có ai xuất hiện trong phòng trực tiếp.
[Cô ấy có phải đã quên chúng tôi rồi không.]
[Nữ minh tinh ra ngoài mất nhiều thời gian như vậy sao?]
[Tôi cược một hào, cô ấy chắc chắn cũng thay nhiều bộ đồ như tôi, rốt cuộc lại không biết mặc gì.]
[Thôi ngủ đi, chán quá.]
[Mọi người đừng xem nữa, đi xem bên Lật Đường đi, đúng là hình mẫu cuộc sống của nữ minh tinh, tài liệu giấc mơ đêm nay.]
[Lật Đường đã bắt đầu hướng dẫn trang điểm mặt mộc! Đi thôi các chị em.]
Sau khi Cố Liễu Liễu thay xong đồ rồi đi ra ngoài, số lượng khán giả trong phòng trực tiếp đã giảm một nửa.
Bên Lật Đường đã bắt đầu hướng dẫn quy trình chăm sóc da và trang điểm vào buổi sáng, còn cho các fan xem phòng thay đồ và giá để túi xách, so với cuộc sống bình thường của Cố Liễu Liễu thì cuộc sống của ngôi sao nổi tiếng rõ ràng là thu hút hơn nhiều.
Để giữ chân những khán giả còn lại trong phòng trực tiếp, đạo diễn không thể không nhắc đến Giang Việt một lần nữa: “Vừa rồi có nhiều khán giả muốn hỏi rằng cô có phải là fan của Giang Việt không.”
Cố Liễu Liễu nhìn đạo diễn theo sát, ngay lập tức diễn một màn động tác địa chấn đồng tử, sau đó cô vẫy tay, liên tục nói: “Không phải, không phải, không phải.”
Đạo diễn quay phim tiếp tục nói: “Bởi vì thấy album của Giang Việt trong hộp chuyển phát nhanh.”
“Thật sự không phải, đó là của trợ lý của tôi.” Vẻ mặt Cố Liễu Liễu tràn đầy nghiêm túc.
Người quản lý ở phía sau máy quay cảm thấy nếu đạo diễn tiếp tục chất vấn thì Cố Liễu Liễu có thể sẽ phải viết rõ trên mặt mình rằng cô ghét Giang Việt để phủ nhận mối quan hệ.
Cô ấy kéo tay đạo diễn, ra hiệu đừng hỏi nữa.
Đạo diễn đưa điện thoại của chương trình cho Cố Liễu Liễu: “Dùng để xem bình luận trực tiếp, khi rảnh bạn có thể lấy ra tương tác với phòng trực tiếp.”
Cố Liễu Liễu nhận lấy điện thoại rồi nhìn một lúc, phát hiện số lượng người xem đột nhiên tăng vọt.
Chỉ trong nửa phút, ngoài người khách mời bí ẩn chưa phát sóng trực tiếp thì hầu hết khán giả của sáu khách mời còn lại đã chuyển sang phòng trực tiếp của Cố Liễu Liễu.
Khi cô còn đang không biết chuyện gì xảy ra thì Đới Khả Khả bên cạnh đột nhiên nhảy lên, giọng nói run rẩy đầy kích động, mặt đỏ bừng, hét lên với Cố Liễu Liễu: “Sếp! Giang Việt đã vào phòng trực tiếp của chị rồi!”