Không Thể Ly Hôn - Nguyệt Hạ Ô Vưu

Chương 30

Tất nhiên Ứng Nghê không làm theo ý anh, từ trước đến nay luôn là cô uy hiếp người khác, không thể nào trở thành người bị uy hiếp. Gần như không cần suy nghĩ, cô chống hai tay lên bàn, chuẩn bị nhảy qua. Đường xẻ tà của chiếc váy ôm sát kéo dài đến tận gốc đùi, nhìn từ dưới lên, làn da mịn màng được bao bọc bởi tất đen dần lộ ra. Càng ngày càng có nhiều người đàn ông vây xem, Trần An buộc phải thu liễm khí thế vừa mới manh nha.

“Thôi bỏ đi.” Anh buông tay xuống, bước lên một bước, tiện tay đút điện thoại vào túi quần, che khuất những ánh mắt hau háu kia.

Ứng Nghê nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, lúc này xương cụt đã chạm vào mép bàn. Cô chống hai tay bên hông, đôi giày cao gót bảy phân bị tuột ra một nửa, những viên kim cương nhân tạo đính trên giày cùng với mắt cá chân mảnh khảnh cứ lắc lư trước mặt Trần An.

“Xuống đây.” Trần An nói.

Giọng anh có chút lạnh nhạt, nhưng nghe kỹ thì chủ yếu là bất lực.

Ứng Nghê hơi ngẩng cằm lên, đưa ra yêu cầu với tư cách người chiến thắng, “Anh đi ngay đi, đừng làm phiền tôi làm việc.”

Không khí ngưng đọng đến mức ngột ngạt, hai người im lặng giằng co, nhưng không ai biết họ đang đối đầu chuyện gì. Một lát sau, Trần An nhìn đồng hồ, hình như có việc gấp, dặn cô cẩn thận váy áo rồi xoay người rời đi.

Bình Luận (0)
Comment