Trước mắt nhân loại và hồn thú hoang dã vẫn ở chung, và phần lớn đều là loại tình huống hài hòa.
Khi các bạn học còn lại nhìn thấy cảnh này, đầu tiên là bọn họ cảm thấy rất kinh ngạc đối với việc Vương Triệt thu thập được quá nhiều độc bảo, sau đó cũng hơi chút do dự vì mỗi viên độc bảo đều là do bọn họ cực khổ mới thu thập được, nếu cứ như vậy mà trả lại thì hơi chút không nỡ.
Nhưng đã có Vương Triệt làm tấm gương nên các bạn học còn lại cũng không suy nghĩ quá nhiều, cuối cùng ai cũng giao ra độc bảo mà mình thu thập được cho Vương Triệt, sau đó để anh dùng Trùng Võng của Lục Mao Trùng đưa sang cho Độc Mạt Oa sử dụng.
Có gần một trăm viên độc bảo.
Thầy Nham Sơn nhìn đám sinh viên này mà trong ánh mắt hiện lên một tia vui mừng.
Có người dẫn đầu nên tác dụng và hiệu quả cực kỳ rõ rệt.
Gần một trăm viên độc bảo này cũng không ít đâu, tương đương với một viên độc bảo do Độc Mạt Oa sinh ra.
Đột nhiên tới một trăm viên độc bảo, con Độc Mạt Oa đang tiến hóa kia hơi ngây người một chút.
Nhưng nó cũng không suy nghĩ quá nhiều mà lập tức nuốt ừng ực những viên độc bảo này vào trong bụng.
Cũng không lâu lắm, hình thể của Độc Mạt Oa đã có sự biến hóa cực lớn, nó bắt đầu tiến vào bước tiến hóa cuối cùng.
Hình thể của nó trở nên càng thêm to lớn, từ hồn sủng cỡ nhỏ mà trực tiếp biến thành hồn sủng cỡ trung.
Lúc này kích thước của Độc Mạt Oa khoảng chừng năm đến sáu mét, tứ chi của nó càng thêm tráng kiện giống như đại thụ, toàn thân nó hiện ra màu lam và màu lục giao nhau, làn da nó phảng phấtnhư dát lên một lớp sơn trông dị thường xinh đẹp.
"Tiến hóa thành công!"
Vương Triệt đánh giá Độc Mạt Oa hoang dã sau khi tiến hóa đến giai đoạn ba là Cự Chiểu Độc Oa hoang dã, thì hình thể và các phương diện của nó sẽ cao hơn một bậc so với hồn sủng Độc Mạt Oa tiến hóa thành Cự Chiểu Độc Oa.
Bởi vì bọn chúng đã trải qua sự lắng đọng quanh năm suốt tháng mới tiến hóa được, có thể gọi là hậu tích bạc phát.
Hồn sủng trưởng thành nhanh thì chu kỳ tiến hóa sẽ ngắn, coi như tu vi hồn lực sẽ tăng lên cường độ thân thể của hồn sủng, nhưng so với hồn thú hoang dã tích lũy hơn trăm năm hay thậm chí tới ngàn năm thì vẫn sẽ có sự chênh lệch nhất định.
Đương nhiên, về chiến đấu thực tế là không nói được.
Nhìn thấy Cự Chiểu Độc Oa tiến hóa thành công thì tất nhiều bạn học cảm thấy khá hưng phấn và mừng rỡ vô cùng.
"Oa cô!"
Con Cự Chiểu Độc Oa kia phát ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa.
Trong am thanh xen lẫn một uy thế cường đại, có thể so với hồn sủng vương giả!
Khí thế của nó có thể so bì được với hồn sủng cấp bậc vương giả, chỉ có điều Cự Chiểu Độc Oa vẫn như cũ là Hồn thú có cấp bậc tuyệt phẩm.
Thầy Nham Sơn cảm khái nói:
"Độc bảo của Qua Độc Oa hoang dã sẽ có thể giúp cho Độc Mạt Oa hoang dã tiến hóa, chuyện này thầy sẽ trở về căn cứ nghiên cứu hồn sủng của châu lục để xin phép một chút. Đây đúng là một sự phát hiện mới mẻ."
"Bên trong bầy đàn của Qua Độc Oa mà có một con Cự Chiểu Độc Oa thì chính là một việc rất tốt, vì bầy đàn Qua Độc Oa sẽ có cảm giác an toàn hơn."
Làm giáo viên nhưng khi chứng kiến một màn này thì thầy Nham Sơn cũng có chút rung động.
Vương Triệt nói: "Độc bảo chắc hẳn chỉ là một cái điều kiện. Tuy con Độc Mạt Oa này có linh trí không được cao, nhưng cũng sẽ không quá thấp. Tích lũy độc bảo dùng cho tiến hóa, có lẽ là chính nó đã tìm ra được phương thức tiến hóa này cho mình."
Chính bản thân Hồn thú cũng là một giống loài có trí tuệ cao. Giống như nhân loại sẽ nghiên cứu lực lượng Võ Hồn của mình, nên chính Hồn thú cũng sẽ nghiên cứu cách tiến hóa cho mình.
Giống loài có linh trí càng cao thì càng là như thế.
Thầy Nham Sơn nhìn về Cự Chiểu Độc Oa từ phía xa, nói:
"Xem như thầy đã được mở rộng tầm mắt! Con Cự Chiểu Độc Oa này có thực lực cũng không phải tầm thường, ở bên trong rất nhiều Độc Mạt Oa thì nó cũng là dạng Hồn thú có thời gian sống tương đối lâu. Về sau trong bầy Độc Mạt Oa này nó cũng sẽ là con dẫn đầu."
"Có một con Cự Chiểu Độc Oa xuất hiện thì nói không chừng trong các loại Hồn thú còn lại cũng sẽ xuất hiện một ít Hồn thú hoang dã đạt tới giai đoạn tiến hóa thứ ba."
Giáo viên vẫn là giáo viên, mặc dù thầy Nham Sơn đối với lĩnh vực nghiên cứu hồn sủng này biết được không nhiều, nhưng trực giác của ông ấy thật sự không tệ.
Sau khi có sự xuất hiện của Cự Chiểu Độc Oa, vậy các Hồn thú còn lại ở trong hồ Bích Nguyệt này cũng sẽ bị kích thích. Do vậy sẽ có không ít Hồn thú hệ Thủy Linh trong đám Hồn thú hoang dã nơi đây xuất hiện Hồn thú giai đoạn tiến hóa thứ ba.
Nhờ đó hoàn cảnh sinh thái về sau của hồ Bích Nguyệt sẽ càng ngày càng tốt hơn.
Bởi vì khi xuất hiện Hồn thú giai đoạn tiến hóa thứ ba cường đại, vậy sẽ đồng nghĩa rằng có thể xuất hiện càng nhiều các loại nguyên vật liệu càng thêm quý hiếm.
Đối với hồ Bích Nguyệt mà nói đây tự nhiên là một chuyện tốt.
Tận mắt chứng kiến Hồn thú trong thiên nhiên tiến hóa thành công, việc này đã khiến cho rất nhiều bạn học cảm thấy cực kỳ hưng phấn.
Rõ ràng bọn họ cũng đã thấy được hồn sủng của mình tiến hóa đến giai đoạn thứ ba, nhưng loại cảm giác hưng phấn này lại không hề suy giảm một chút nào.
Một lát sau, loại cảm giác hưng phấn này mới từ từ dịu lại.
Chương 550: Quà TặngThầy Nham Sơn nhìn sắc trời một chút, nói: "Thời gian đã không còn sớm, các em hãy thu hồi lại hồn sủng của mình và đợi lát nữa chúng ta sẽ trở về học viện."
Cảm giác hưng phấn của mọi người lúc này mới hoàn toàn bình ổn lại.
Khổng Thập Cẩm đột nhiên hỏi: "Thưa thầy Nham Sơn, lần này kiểm tra này có phải chúng em vẫn chưa tính là đã hoàn thành đúng không ạ? Vì chúng em đến bây giờ vẫn không có lấy được độc bảo."
Mọi người cũng vừa suy nghĩ đến sự việc này, hình như bọn họ còn chưa hoàn thành bài kiểm tra.
Thu thập độc bảo sau đó trở về, nhưng không thu thập được độc bảo nên tự nhiên là không có ban thưởng điểm tích lũy.
Thầy Nham Sơn cười nói:
"Không, các em đã hoàn thành rồi, không chỉ là hoàn thành mà còn hoàn thành vượt mức."
"Sau khi trở về các em sẽ ban thưởng điểm tích lũy ngoài định mức."
Rất nhiều bạn học có chút kinh ngạc.
Không biết bọn họ đã hoàn thành vượt mức là như thế nào.
Vương Triệt chỉ cười cười mà không nói gì.
Đúng lúc này.
"Oa cô ~ !"
Con Cự Chiểu Độc Oa vừa hoàn thành tiến hóa kia bỗng nhiên từ giữa không trung hạ xuống và rơi vào trên mặt nước.
Thú vị là tứ chi của nó giống như một chiếc lá sen vậy, nó nằm ở trên mặt nước mà không bị chìm xuống.
Thân thể Cự Chiểu Độc Oa rõ ràng là cao lớn như vậy nhưng lại có thể đứng vững vàng ở trên mặt nước.
Nhìn xem rất là kì lạ.
Nó nhảy vọt khắp bốn phía nhưng không hề tóe lên một tia bọt nước, linh hoạt nhẹ nhàng giống như một cọng lông hồng rơi xuống.
Trên mặt nước cũng chỉ hình thành nhưng điểm nước gợn sóng nhrj nhàng.
Đi đến bên trên viền lá sen của mình, Cự Chiểu Độc Oa bỗng nhiên vỗ vào mặt nước.
Sau một khắc, từ trong hồ nước xông ra từng cây Bích Nguyệt Sen to lớn.
Những cây sen này có điểm rất thú vị, chúng giống như là do Cự Chiểu Độc Oa tự trồng, chứ không phải được sinh trưởng tự nhiên ở trên mặt hồ.
Ngay sau đó, một đóa hoa sen bay đến trước mặt các bạn học.
Vân Phi Mặc giật mình nói: "Cái này là quà cảm ơn sao? Tôi cảm thấy thật ngượng ngùng... Những viên độc bảo kia ngay từ đầu là của bọn nó mà. Còn chúng ta chỉ là đem đồ vật của bọn nó trả lại cho bọn nó mà thôi."
Khổng Thập Cẩm lúng túng nói: "Cậu nói như vậy làm tôi cũng có chút ngượng ngùng. Mà lại, nếu không phải do chúng ta tranh giành với đám người kia thì viên độc bảo kia của nó cũng sẽ không bị phá hủy."
Thủy Thanh Linh khẽ nói: "Tư duy của Hồn thú không giống như là của nhân loại chúng ta, chúng sẽ không nghĩ đến nhiều như vậy đâu. Giống như là hồn sủng sẽ không phản bội chúng ta vậy đó... Đối với con Cự Chiểu Độc Oa này mà nói, chúng ta vừa rồi đã ra tay giúp nó."
Lần tao ngộ này đã khiến cho rất nhiều bạn học phải cúi đầu trầm tư, để tự hỏi bản thân về quan hệ giữa người và hồn sủng.
Thầy Nham Sơn đi tới vừa cười vừa nói: "Nếu đây thậ sự là quá mà Cự Chiểu Độc Oa đã ban cho các em, vậy các em hãy nên nhận lấy. Một cây Bích Nguyệt Sen đối với các em mà nói còn tốt hơn so với đọc bảo. Vì đây là loại hồn thực tương đối hiếm gặp."
Các bạn học nhặt lấy Bích Nguyệt Sen mà trong lòng cảm khái vô cùng.
Thầy Nham Sơn nói: "Chúng ta sẽ đi về chỗ Sơn Ngữ Ưng để lên đường trở về."
Xung quanh hồ Bích Nguyệt đều là cây cối.
Nên không có nơi thích hợp để cho Sơn Ngữ Ưng hạ xuống.
Cự Chiểu Độc Oa ở phía xa lại kêu lên hai tiếng, sau đó nó mang theo rất nhiều tiểu đệ Qua Độc Oa của mình đi về phía xa.
Các bạn học cũng nhao nhao thu hồi hồn sủng với vẻ mặt tràn đầy vui mừng.
Sau khi Vương Triệt cất kỹ cây Bích Nguyệt Sen kia, anh nói với tiểu mao trùng đang nằm ngâm mình ở đằng xa: "Về thôi."
Lục Mao Trùng đang ngâm thân thể mình ngâm trong nước ở ven bờ hồ, còn đem đầu cũng chui ngâm vào bên trong, nhìn nó giống như đang ngâm mình trong bồn tắm vậy.
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng từ trong nước nhảy ra ngoài.
Khi nó đến gần thì Vương Triệt mới phát hiện, bên trong miệng Lục Mao Trùng đang ngậm một khối tinh thể màu xanh đậm.
Vương Triệt hỏi: "Hả? Đây là thứ gì? Ngươi đi nơi nào để lụm tới thứ này?"
Lục Mao Trùng kêu ti ngô ti ngô một trận: Vừa rồi lúc gốc Bích Nguyệt Sen kia bay tới, cái vật này đã rơi từ bên trong ra và rớt trước mặt tôi.
Sau đó Lục Mao Trùng lại hướng về nơi xa kêu lên vài tiếng, có ý chỉ là do tên to con kia cho nó.
Vương Triệt nhìn xem trong miệng Lục Mao Trùng đang ngậm một cái tinh thể kích cỡ bằng nửa cái nắm đấm.
"Cái này... Chẳng lẽ đây là độc bảo do Cự Chiểu Độc Oa trong lúc tiến hóa sinh ra?"
Vương Triệt dúng thần thức cảm giác, anh liền cảm nhận ra mấy phần không phù hợp.
Độc bảo của Qua Độc Oa có màu xanh lá nhạt, còn độc bảo của Độc Mạt Oa là màu xanh lá.
Chỉ có Cự Chiểu Độc Oa sinh ra độc bảo là có màu xanh đậm.
Giá trị của thứ này sẽ cao vô cùng.
Thứ này coi như không đạt đến cấp bậc của thiên tài địa bảo, nhưng cũng là cấp bậc dị thường hiếm thấy. Vì chỉ có Cự Chiểu Độc Oa trong tự nhiên mới có thể sinh ra loại độc bảo này.
Mà Cự Chiểu Độc Oa hoang dã lại vô cùng hiếm gặp!
Cho dù là gặp được một con Cự Chiểu Độc Oa trong tự nhiên, nhưng chúng cũng không thể ngưng tụ ra độc bảo trong khoảng thời gian ngắn.
Giống như là độc bảo của Qua Độc Oa, ít nhất phải cần khoảng hai ba tuần thì chúng mới có thể ngưng tụ ra một viên.
Chương 551: Không Xứng Để Biết Tên TôiVương Triệt nhìn về Cự Chiểu Độc Oa ở phía xa xa.
Đúng lúc này, con Cự Chiểu Độc Oa kia cũng quay đầu lại và nhìn anh một chút.
Vương Triệt như có điều suy nghĩ.
Vương Triệt nói với Lục Mao Trùng: "Xem ra là phần thưởng kèm thêm rồi. Chiêu phun tơ của mi hẳn là sẽ có thể tiến giai. Ta cũng không biết chiêu phun tơ của mi sau này sẽ trở nên mạnh đến cỡ nào ? Viên độc bảo này sau khi trải qua luyện chế, nói không chừng sẽ có thể để cho mi có khả năng miễn dịch nhất định đối với các loại chất độc."
"Ti ngô !"
Tôi nhất định phải mạnh lên.
Lục Mao Trùng nghiêng đầu kêu và nó đã hiểu được đơn giản ý nói của Vương Triệt.
Vương Triệt đem viên độc bảo có ý nghĩa không bình thường này bỏ vào bên trong huy chương nhỏ của Lục Mao Trùng.
Sau đó anh mang theo Lục Mao Trùng đi về hướng các bạn học ở nơi xa.
Nhưng lúc anh đi được một đoạn thì giữa đường đã bị người ngăn cản.
Khổng Thập Cẩm nhìn xem người cản đường trước mặt mà cười nói: "Ô kìa, đây không phải là Nam Ca sao? Anh lại xảy ra chuyện gì nữa rồi? Tại sao lại biến thành cái dạng này vậy? Trông có vẻ như kinh nghiệm dã ngoại của các anh còn có thể tăng lên đó nha! Các anh đã gặp phải nguy hiểm gì rồi à?"
Lúc này toàn thân Mạc Nam đã ướt sủng, sắc mặt anh ta hơi chút trắng bệch, nhưng vẫn còn tại đỉnh phong.
Mạc Nam cười nói: "Ngã một lần thì sẽ khôn hơn một chút! Hôm nay tôi nhận thua, nhưng đám nhóc các bạn không thể nghĩ ra được cách này. Là ai đã dạy các bạn? Để chođám nhóc các bạn có can đảm đi hãm hại tôi? Rồi còn biết được là tôi đang cần độc bảo của Độc Mạt Oa nữa, sau đó trước một bước mà chờ ở đây gài bẫy tôi! Lợi hại đấy!"
Anh ta vừa mới hồi phục lại tinh thần, thiếu chút nữa còn cho rằng trong đội của mình đã có nội gián.
Cho nên mới bị xem thấu mục đích mà nh ta đến đây.
Nếu không thì sẽ không có khả năng gài bẫy anh ta như vậy.
Nhưng sau khi ngẫm lại một hồi thì Mạc Nam cảm thấy rất không có khả năng này.
Vì bạn học trong câu lạc bộ của anh ta và đám tân sinh viên mới này cũng không có bất cứ quan hệ gì, vậy làm sao có thể tiết lộ ra được?
Đám người Khổng Thập Cẩm nghe xong thì lập tức cười vui vẻ.
Trong lòng bọn họ càng là có loại cảm giác kiêu ngạo như che chở.
Bởi vì đã có đại thần đến gánh team nên bọn họ xử lý rất nhẹ nhàng.
Vân Phi Mặc đi tới và cười nhạo nói: "Vậy chúng tôi cần gì phải nói cho anh biết? Đã nhận thua thì cũng đừng có chặn đường!"
Mạc Nam nhìn Vân Phi Mặc một chút, nhất là nhìn thấy hai tay của cô nên lập tức cảm thấy càng thêm thú vị.
Hai tay Vân Phi Mặc thế mà không có bất kỳ thương thế gì.
Điều này đã nói rõ cô căn bản không có nhặt lên độc bảo mà anh ta cố ý làm vỡ rồi ném ra.
Vân Phi Mặc hoàn toàn không có trúng chiêu.
Theo Mạc Nam, lấy kinh nghiệm non nớt của đám tân sinh viên Vân Phi Mặc, thì sẽ không có khả năng không trúng chiêu.
Chỉ có khả năng là trong nhóm bọn họ đã có người hiểu rõ hành động của anh ta.
Mạc Nam tìm kiếm một hồi trong đám tân sinh viên, ánh mắt anh ta bỗng rơi vào trên người Vương Triệt.
Khổng Thập Cẩm và rất nhiều bạn học bên này thấy vậy thì lập tức sửng sốt, ánh mắt gã Mạc Nam này đủ sắc bén a!
Nhìn một chút liền có thể nhận ra Vương Triệt rồi sao?
Mạc Nam bỗng nhiên cảm thán một câu: "Vị bạn học này có vẻ rất lợi hại đó!"
"Anh..."
Khổng Thập Cẩm, Vân Phi Mặc và mấy vị bạn học đang muốn lên tiếng thì liền ý thức được cái gì.
Mạc Nam rất hứng thú mà nhìn thẳng Vương Triệt nói: "Thật sự đúng là cậu đã làm rồi!"
Mấy người Khổng Thập Cẩm thầm mắng một tiếng trong lòng: Gã này thật đúng là ranh ma!
Mặc Nam chỉ vừa mới đoán thử, nhưng tiếc là mấy người Khổng Thập Cẩm và Vân Phi Mặc vẫn còn quá trẻ người non dạ.
Chỉ một chút thì liền bị lộ ra.
Một vị bạn học hỏi: "Nam ca, tại sao anh lại nhìn ra được vậy?"
Mạc Nam thuận miệng nói: "Cậu xem những người khác một chút rồi nhìn lại cậu ta xem! Không nói những cái khác, chỉ là nhan sắc của vị bạn học này đã rất không phù hợp với đám còn lại rồi. Hoàn toàn không phải là một cái cấp độ. So sánh cậu ta với những bạn học khác thì tựa như là một đám nhân vật 2D ở trong truyện vậy, ngay cả tên và lời thoại cũng còn không xứng để có."
Khổng Thập Cẩm và các bạn học khác ngay lập tức cảm thấy mình đang nhận phải một kích chí mạng.
Thủy Thanh Linh lập tức nó: "Anh nói những lời thế này là đang muốn châm ngòi ly gián chúng tôi à? Thủ đoạn của các vị học trưởng như anh cũng chỉ có nhiêu đó thôi sao?"
Lúc này các bạn học khác mới phản ứng lại.
Vương Triệt ngược lại là hơi kinh ngạc mà nhìn Thủy Thanh Linh một chút, anh cũng không nghĩ tới vị nữ bạn học có chút yên tĩnh này lại bình tĩnh và thông minh như thế.
Mạc Nam cười nói: "Thế thì không có rồi! Tôi chỉ muốn làm quen một chút thôi, vì không nghĩ tới trường đại học Lâm Hải lại có một vị tân sinh viên lợi hại như vậy. Xin hỏi quý tính đại danh của vị bạn học này là gì?"
Vương Triệt nói: "Anh quá yếu nên không xứng để biết tên của tôi!"
Nói xong Vương Triệt liền đi vòng qua bọn người Mạc Nam, rồi đi về phía thầy Nham Sơn ở phía xa xa.
Chương 552: Hiệu Suất CaoMạc Nam: "..."
"Ha ha ha! Đại thần vừa mở miệng là đã hạ gục người ta rồi! Vị Nam Ca này, anh còn cần cố gắng nhiều hơn nữa!"
Các bạn học cũng lập tức cười vang, sau đó không tiếp tục để ý đến mấy kẻ già đời như Mạc Nam này, mà lách qua người bọn họ để bước về phía thầy Nham Sơn ở phía xa xa.
Mạc Nam xoay người lại nhìn xem bóng lưng của đoàn người, nhưng anh ta cũng không bởi vì một câu nói đấy mà tức giận.
Ngược lại là Mạc Nam lộ ra vẻ mặt như có vài phần suy nghĩ.
Các bạn học trong câu lạc bộ của Mạc Nam cũng nhịn không được mà cười nói: "Bọn tân sinh viên chỉ biết làm ruộng của học viện Lâm Hải này thật chảnh chó nhỉ. Đã lâu rồi chúng ta không gặp qua tình huống này. Năm trước đã xuất hiện một vị Thẩm nữ thần, và năm nay lại có thể xuất hiện một vị lợi hại như thế."
Một vị bạn học trong câu lạc bộ bỗng nhiên nói ra: "Nam Ca, lúc nãy khi anh đang nghỉ ngơi khôi phục thì con Độc Mạt Oa kia đột nhiên lại tiến hóa, nhưng cũng không biết tình huống xảy ra như thế nào? Sau đó tôi liền thấy tên tân sinh viên kia hình như đã ném đi rất nhiều độc bảo."
Mạc Nam nhìn về phía vị bạn học kia, nói: "Sao cậu không nói ra việc này sớm hơn? Độc Mạt Oa tiến hóa trong tự nhiên thế nhưng là việc lớn đấy. Ném độc bảo qua cho nó sao? Con Độc Mạt Oa kia ngay từ đầu tôi đã cảm thấy không thích hợp. Các cậu còn nhìn thấy cái gì nữa không?"
Mạc Nam vừa rồi cũng vì cứu Ngoạn Mệnh Phong nên mới trúng chiêu nên mới nghỉ ngơi khôi phục, do vậy anh ta đã bỏ lỡ rất nhiều sự việc.
Một vị đồng học không khỏi nói: "Hình như con Độc Mạt Oa kia còn nuốt độc bảo của mình thì phải? Độc Mạt Oa tiến hóa trong tự nhiên có quan hệ cùng với việc này sao?"
Mạc Nam ngưng trọng suy nghĩ tỉ mỉ, nói: "Rất có khả năng này! Bảo sao tôi thấy con Độc Mạt Oa kia lại tức giận đến như vậy. Nếu đã như thế thì vị tân sinh viên đó ũng không phải chỉ lợi hại kiểu bình thường đâu. Cậu ta đã thu thập được rất nhiều độc bảo nữa sao?"
Có người đồng học suy nghĩ nói:
"Có hơi xa nên tôi cũng nhìn không rõ lắm, dù sao thì cũng rất nhiều. Cậu ta thu nhặt độc bảo có chừng gấp đôi so với tất cả các sinh viên khác trong nhóm cậu ta cộng lại. Không biết là làm sao cậu ta có thể thu thập được?"
"A! Đúng rồi! Hồn sủng của cậu ta hình như là một con Lục Mao Trùng! Thật bất ngờ!"
Một vị bạn học nghi ngờ nói:
"Tân sinh viên sao lại có thể thu nhặt được nhiều độc bảo như vậy chứ? Thứ độc bảo này là sinh viên năm thứ hai đại học như chúng ta mới có cơ hội đi thu nhặt, và một ngày cũng chỉ có thể thu nhặt được mấy viên là đã không tệ rồi. Nếu như thu nhặt quá nhiều thì những con Qua Độc Oa kia còn sẽ rất tức giận nữa."
"Trừ khi mỗi một viên đều không có đánh thức Qua Độc Oa! Mà nếu thật sự như lời cậu đã nói thì cậu ta thật sự quá biến thái."
"Mấu chốt là tại sao cậu ta lại lấy ra độc bảo đã thu nhặt được để ném đi nhỉ? Chẳng lẽ lại có người hào phóng như vậy sao? Nếu là tôi thì tôi sẽ không lấy ra đâu!"
Một đoàn người càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.
Một vị bạn học nói: "Con Cự Chiểu Độc Oa kia sau khi tiến hóa xong thì giống như còn cho bọn họ một gốc Bích Nguyệt Sen nữa. Đó cũng coi là sự hồi báo!"
Một vị bạn học gãi gãi đầu, không thể nào hiểu được nên nói: "Đối với đám tân sinh viên kia mà nói, cái thù lao này thật là không tệ. Nhưng mà đối với cái vị sinh viên kia mà nóichẳng phải là đã lỗ vốn rồi sao? Cậu ta đã mất cả chì lẫn chài rồi?"
Mạc Nam cười nhạo nói: "Là do cảnh giới của các cậu quá thấp. Mà làm việc không thể so sánh được mất, nếu không các cậu sẽ không làm được việc lớn đâu. Nhưng chuyện này cũng rất dễ hiểu, vì sẽ không có mấy người có thể làm được như vậy. Cái vị tân sinh viên kia có khả năng đã sớm nhìn ra nguyên nhân tiến hóa của con Độc Mạt Oa đó. Người có kiến thức và sự quyết đoán thế này sẽ có thể nhẹ nhõm nhìn ra hành động trước đây của tôi, sau đó còn mưu tính để gài bây chúng ta là chuyện bình thường."
Mạc Nam không khỏi cảm khái một tiếng: "Tân sinh viên bây giờ đều yêu nghiệt như thế sao? Mà hồn sủng lại là một con Lục Mao Trùng nữa chứ... Hả? Tại sao tôi cảm thấy cái này quen quen, hình như tôi đã có nghe nói qua ở chỗ nào trong trường mình rồi thì phải?"
…
Ngồi trên Sơn Ngữ Ưng, đám người Vương Triệt quay trở về trường học.
Lần này anh thu hoạch tương đối khá.
Thu hoạch lớn nhất tự nhiên sẽ là viên độc bảo kia của Cự Chiểu Độc Oa.
Trừ cái đó ra thì anh còn thu hoạch được một chút cây trồng xung quanh hồ Bích Nguyệt, và một cây Bích Nguyệt Sen.
Thầy Nham Sơn đem quá trình tiến hóa của Cự Chiểu Độc Oa viết ra một bản báo cáo, và ông ấy còn bổ sung thêm video uay được, sau đó ông ấy trình lên căn cứ nghiên cứu hồn sủng của châu Bắc Giang.
Người kí tên phát hiện ra chính là Vương Triệt.
Đến lúc đó chắc hẳn anh sẽ có thêm một ít ban thưởng.
Nhưng Vương Triệt cũng không quá coi trọng những phần thưởng đó.
Lúc đám người quay trở về trường học thì trời đã chạng vạng tối.
Đồng thời Vương Triệt còn phát hiện đằng sau nhà gỗ nhỏ của anh đã nhiều thêm hai mảnh đồng ruộng.
Trong đó có thêm một mảnh ruộng thuốc khá đặc biệt, đất trồng ở bên trong tương đối đặc thù, có thể trồng trực tiếp một chút dược liệu lên đó.
Hiệu suất làm việc của học viện quả là cực kỳ cao.
Chương 553: Thu HoạchSau một lúc nghỉ ngơi, Vương Triệt đem đồ đạc thu hoạch được trong chuyến đi này đều lấy ra ngoài.
Hôm qua Lục Mao Trùng đã vất vả cần cù gieo xuống nhóm hạt giống thứ hai nên hôm nay nó phải chăm chỉ tưới nước, sau đó nó lại dùng thêm Tự Nhiên Chi Lực để thúc đẩy hạt giống phát triển, sau đó lại quay về nhà gỗ nhỏ để rửa mặt.
Vương Triệt đi tới tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.
Trong linh điền vào lúc này.
Nhóm Thủy U Lan đầu tiên đã đủ lớn.
Những cây Thủy U Lan màu xanh, tản ra mùi hương thơm nhàn nhạt.
Một cây Thất Diệp Huân Thảo ở giữa kia còn thiếu chừng một hai ngày thì mới có thể thu hoạch được.
"Không tệ lắm."
Vương Triệt hài lòng gật đầu.
Hiệu quả của linh điền quả nhiên cực kỳ mạnh mẽ.
Cho dù anh không sử dụng Sinh Mệnh Chi Thủ để thúc đẩy chúng phát triển, mà chỉ là sinh trưởng tự nhiên trong linh điền, nhưng cũng không đến một tuần là chúng đã đủ lớn rồi.
Vương Triệt thu thập Thủy U Lan lại, sau đó trồng lên nhóm hạt giống Thủy U Lan thứ hai.
Linh điền không lớn lắm, cân nhắc tới việc để Thủy U Lan sinh trưởng bình thường khỏe mạnh, Vương Triệt tính toán lượng hạt giống vừa đủ cho không gian của linh điền.
Một lần trồng khoảng hai mươi hạt giống là đủ rồi.
Số hạt giống Thủy U Lan mà Vương Triệt đang có lúc này là 90 hạt, anh đã dùng 20 hạt và hiện tại lại gieo xuống thêm 20 hạt, vậy còn lại 50 hạt giống.
Thất Diệp Huân Thảo thì Vương Triệt có 7 hạt giống.
Không Linh Hà thì 3 hạt giống.
Trừ những hạt giống đó ra, trước đó ở bên trong linh hồn huyễn cảnh, sau khi đánh bại Diêm Hồn Vương thì Vương Triệt còn thu được một hạt giống đặc biệt.
Nó ẩn chứa năng lượng linh hồn không tầm thường.
Vương Triệt suy đoán đây cũng là một hạt giống hồn thực quý hiếm, và có liên quan đến năng lượng linh hồn.
Vị giáo sư Vân kia đã cho anh một viên hạt giống, và bây giờ anh vẫn còn giữ lại bên trong hộp gấm.
Vương Triệt chưa có mở hộp gấm ra để nhìn thử.
Dù sao bây giờ anh cũng không có gì gấp gáp.
Trước tiên Vương Triệt sẽ đem những hạt giống như Thủy U Lan, Thất Diệp Huân Thảo, Không Linh Hà trồng xong rồi lại nói.
Nhất là Thất Diệp Huân Thảo, bởi vì đồ ăn vặt có thể tăng lên tinh thần lực đã bị Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm ăn gần hết, chỉ còn thừa không nhiều lắm.
Nên sẽ cần chế biến thêm một phen và Thất Diệp Huân Thảo là vật liệu chủ yếu, nên nó có tầm quan trọng rất cao.
Còn các vật liệu phụ khác đều có thể dùng điểm tích lũy để đổi lấy ở trường học. Lấy tình huống trước mắt của Vương Triệt, anh muốn đổi lấy một ít thì cũng không có vấn đề gì lớn.
Điểm tích lũy mà anh được học viện ban thưởng vẫn còn rất nhiều.
Vương Triệt dùng Sinh Mệnh Chi Thủ để thúc đẩy Thất Diệp Huân Thảo đáng lẽ còn cần hai ngày nữa mới có thể thu hoạch, nhằm giúp nó sinh trưởng nhanh hơn.
Cây Thất Diệp Huân Thảo này còn rất tốn hồn lực.
Hao phí tận mấy sợi bách luyện hồn lực thì Vương Triệt mới thúc đây cho Thất Diệp Huân Thảo đủ lớn.
Sau đó anh mới tiếp tục gieo xuống nhóm hạt giống Thất Diệp Huân Thảo thứ hai.
Không có cách nào khác, tuy Vương Triệt muốn những hạt giống tốt nhất này được gieo cùng một lúc để thu hoạch hết một lần, nhưng bây giờ thật sự chưa được.
"Mỗi tháng thì học viện đều sẽ khen thưởng thêm 100 điểm tích lũy. Điểm tích lũy này mặc dù không quá nhiều nhưng cũng đã đủ để ta đổi lấy một chút tài nguyên cần thiết."
Học viên cho điểm tích lũy miễn phí nên có thể tự do sử dụng để đổi lấy nhiều thứ.
Vương Triệt muốn đổi cái gì cũng đều được.
100 điểm tích lũy cũng không phải ít đối với tân sinh viên bình thường. Nếu như muốn từ việc hoàn thành nhiệm vụ để kiếm được từng ấy điểm tích lũy, mà không tốn một hai tháng là chuyện không thể nào.
"Đi đổi thêm vài loại hạt giống cây trồng và dùng mảnh linh điền thứ hai thử một lần rồi thúc đẩy sinh trưởng. Ngày mai liền bắt đầu dùng nhóm cây Thất Diệp Huân Thảo thứ nhất cùng với 20 gốc Thủy U Lan để luyện chế thức ăn."
"Nếu như mảnh linh điền thứ hai có hiệu quả không tệ, vậy ta có thể bắt đầu trồng thêm ở trên đó một vài loại hồn thực có hồn lực dồi dào, giống như Vân Tiên Thảo là được. Đó là một trong các loại nguyên vật liệu của Bách Hương Hồn Đậu. Như vậy ta có thể luyện chế một ít loại đan dược ẩn chứa hồn lực để cung cấp cho ta tu luyện."
"Độc bảo của Cự Chiểu Độc Oa phải sử dụng thật tốt. Sau thời gian một tháng ta sẽ trồng và thu hoạch thêm một ít dược liệu phù hợp, sau đó luyện chế ra một viên linh đan có độc tính. Sau khi cho Lục Mao Trùng sử dụng thì nó sẽ có biến hóa rất lớn."
Món chính đã đủ nhiều rồi nên Vương Triệt cũng không có ý định đem độc bảo luyện chế thành đồ ăn.
Mà nếu như luyện chế trực tiếp thành linh đan, vậy hiệu quả của linh đan sẽ rất rõ rệt, không cần giống như món ăn chính cần phải mỗi ngày ăn uống, tích lũy từ từ mới có hiệu quả.
Với lại độc bảo cũng không thích hợp để luyện chế thành đồ ăn.
Nhưng linh đan yêu cầu cần phải có khá nhiều vật liệu nên Vương Triệt cần thêm thời gian để thu thập.
Nhưng đã có độc bảo là vật liệu chính nên các vật liệu phụ khác tương đối mà nói đều dễ kiếm hơn nhiều.
Lên kế hoạch tốt nên ngày thứ hai sau khi tan học, Vương Triệt liền đi tới đại sảnh nông thực chỗ Tần Lệ để đổi lấy hạt giống.
Chương 554: Lôi Minh Hồn ThổTần Lệ sau khi phụ đạo đã trở về, nhưng trạng thái tinh thần của anh ta cũng không tốt lắm.
Vương Triệt cười hỏi: "Cố vấn Tần, tình trạng của anh làm sao lại kém như vậy? Hai ngày nghỉ này tôi nghe Thẩm học tỷ nói là anh đã đi làm thêm vận chuyển hàng không nhỉ?"
Tần Lệ thở dài nói: "Đúng vậy, tôi đã nhận vận chuyển một lô hàng hóa, muốn gửi từ châu Bắc Giang chúng ta đến phía đông châu Lôi Nhai. Kết quả nửa đường không may mắn nên đã bị tổn thất một ít hàng hóa. Không chỉ không có lời mà thiếu chút nữa tôi còn phải bồi thường tiền hàng hóa tổn thất."
Vương Triệt có vài phần tò mò nên hỏi: "Chuyện ngoài ý muốn sao? Chuyện gì mà ngoài ý muốn vậy?"
Tần Lệ thế nhưng chính là lão tài xế có kinh nghiệm, và còn là sinh viên năm tư. Để có thể trở thành cố vấn cho tân sinh viên thì tất nhiên thực lực cũng rất đầy đủ.
Vậy anh ta còn có thể gặp được sự cố gì ngoài ý muốn?
Tần Lệ thấy Vương Triệt tò mò nên liền nói:
"Lúc đi được nửa đường ngang qua biên giới châu Bắc Giang chúng ta, tại hồn thổ bên kia giống như đã xảy ra vấn đề gì đó, dẫn đến việc có dày đặc mây đen sấm sét xung quanh, Thiên Lôi cuồn cuộn. Lúc khởi hành vì ham đi đường gần do tôi không muốn đi vòng qua nó, nên tôi liền bay từ biên giới vàovà sau đó Không Tốc Điểu của tôi đã bị sấm sét đánh trúng."
"Cũng may thực lực của tôi vẫn miễn cưỡng xem là tạm được nên hơi chống đỡ nổi, tuy nhiên hàng hóa đã bị hư hại một ít. Thật là khó chịu!"
Tần Lệ lại thở dài, nói: "Lúc đưa hàng đến tôi còn phải bồi thường cho người ta một khoản tiền. Về sau tôi sẽ không ham đi đường gần nữa, dù là tốn thêm một ít thời gian hay giao hàng trễ thì cũng không sao... Giao hàng trễ cùng lắm là bị nhận xét xấu, chứ nếu hàng hóa bị tổn thất thì phải trực tiếp bồi thường rồi."
Vương Triệt càng thêm hứng thú nói: “Ồ! Mây đen sấm sét dày đặc và Thiên Lôi cuồn cuộn sao?"
Châu Bắc Giang nơi này có thời tiết quá tốt.
Bốn mùa như mùa xuân.
Cho dù trời có mưa thì cũng chỉ là mưa phùn rả rích, căn bản không hề có sấm sét.
Nhất là bây giờ còn là mùa thu, có thể một hai tháng mà chỗ này không xuất hiện một lần mưa rào có sấm chớp.
Vương Triệt vào hai ngày trước còn muốn tìm sấm sét, nhưng nếu như thời tiết cứ tiếp tục như thế này sẽ rất bất lợi cho việc tu luyện của Từ Lực Kiếm.
Anh nghĩ ông trời không thưởng cơm ăn cho Từ Lực Kiếm rồi.
Nhưng bây giờ nghe ngóng được tin tức này, Vương Triệt ngay lập tức cảm thấy hứng thú.
Vương Triệt nói: "Cố vấn Tần, tôi có chút hứng thú với việc này, vậy anh có thể nói rõ hơn một chút được chứ?"
Tần Lệ cười nói:
"Có thể chứ! Vị trí của nơi đó ở tại vùng biên thành của châu Bắc Giang, bên phía thành Nộ Giang. Về sông Nộ Giang thì cậu cũng biết rồi đúng không? Đó là một con sông lớn kéo dài từ bắc đến nam của châu Bắc Giang, một mực chảy dài đến bên châu Lôi Nhai. Thành Nộ Giang nằm tại hạ lưu của sông Nộ Giang. Bên ngoài thành Nộ Giang là nơi biên giới giao nhau với châu Lôi Giang, ở dã ngoại nơi đó có một khu vực hồn thổ gọi là Lôi Minh Hồn Thổ."
"Sau khi tôi trở về đã có tra cứu thêm một chút, và thấy thông tin là bên trong Lôi Minh Hồn Thổ có một con Hồn thú hệ Lôi điện rất cường đại. Nghe nói nó khoảng chừng vài vạn năm tu vi hồn lực nên vô cùng mạnh mẽ. Lúc nó tiến hóa đã dẫn đến thiên địa dị tượng xuất hiện, đem hồn thổ xung quanh vùng dã ngoại đều biến thành một mảnh địa vực đầy lôi đệni. Và tôi còn nghe nói bây giờ vẫn chưa thể giải quyết xong."
Tần Lệ nói xong không khỏi cảm khái rồi nói tiếp:
"Vị trí mà tôi đi tới chính là khu vực biên giới, nếu ở trong trung tâm chắc sẽ càng đáng sợ hơn nữa. Chỉ tùy tiện một luồng thiên lôi kìa đánh lên trên thân hồn sủng của tôi thì nó đều không thể chịu nổi. Hi vọng có thể nhanh chóng giải quyết vụ này, vì việc chuyển hàng xuyên châu lục là công việc dễ kiếm tiền nhất."
Vương Triệt nghe xong tin tức này mà suy nghĩ một lúc: Đây quả là cơ hội tu luyện cho Từ Lực Kiếm tu luyện.
Vương Triệt hỏi thêm các thông tin chi tiết liên quan đến Lôi Minh Hồn Thổ, cùng với tình huống cụ thể hiện tại ở đó.
Nhưng Tần Lệ cũng không biết được quá nhiều, anh ta chỉ biết sơ sơ tình huống cụ thể chứ cũng không hiểu rõ lắm.
Chẳng hạn như vì sao một con Hồn thú hệ Lôi Điện khi tiến hóa lại có thể dẫn đến thiên địa dị tượng?
Và bên đó sẽ có các loại nguy hiểm gì?
Tần Lệ lắc đầu, nói: "Tôi đoán với loại tình huống này, thì trong vòng một tháng thiên địa dị tượng bên đó cũng sẽ không kết thúc được đâu. Không nói nữa, lần này cậu tới đây là muốn đổi cái gì vậy?"
Vương Triệt thầm nhủ rằng đây là thời cơ rất tốt để cho Từ Lực Kiếm tu luyện.
Nhưng anh còn cần chờ nó tăng thực lực lên một chút nữa rồi mới đến đó xem thử được. Nhìn tình hình này có lẽ thiên địa dị tượng ở chỗ kia cũng sẽ không biến mất sớm.
Nghe thấy Tần Lệ hỏi thăm, Vương Triệt suy nghĩ một chút rồi nói: "Chỗ anh có thành phẩm của Thủy U Lan không?"
Tần Lệ gật đầu nói: "Tất nhiên là có! Sao cậu lại muốn đổi lấy vật này?"
Vương Triệt: "Tôi chỉ muốn xem thử thành phẩm của Thủy U Lan mà thôi chứ không muốn đổi."
Tần Lệ: "Nếu chỉ như vậy thì không thành vấn đề!"
Tần Lệ đưa ra một gốc Thủy U Lan cho Vương Triệt nhìn một chút.
Chương 555: Luyện Chế Món ChínhVương Triệt quan sát tỉ mỉ một phen, anh phát hiện cái gốc Thủy U Lan này so với gốc Thủy U Lan được anh trồng từ trong linh điền đều kém hơn một bậc. Về các phương diện như màu sắc, kích thước, mùi hương, cho đến độ ẩn chứa năng lượng hệ Thủy bên trong.
Vương Triệt cười nói: "Thì ra thành phẩm là như thế này!"
Tần Lệ tò mò hỏi:
"Tôi nghe nói cậu đã hoàn thành bài kiểm tra nho nhỏ lúc nhập học phải không? Và hình như cậu đã nhận được một ít hạt giống Thủy U Lan nhỉ?"
"Cậu đang dự định quan sát thử thành phẩm một hồi, rồi sau đó qua một khoảng thời gian ngắn liền bắt đầu trồng loại hồn thực này đúng không?"
Vương Triệt: "Anh cứ xem là vậy đi."
Vương Triệt cũng không có phủ nhận.
Ngay sau đó, Vương Triệt tại chỗ của Tần Lệ đổi lấy một ít hạt giống rồi sau đó lập tức quay trở về gian nhà gỗ nhỏ.
Vương Triệt trầm ngâm nói:
"Ta phải tìm cơ hội đi đến đó xem thử một chút. Nếu như ta cứ là ở lỳ trong trường học, tuy Lục Mao Trùng có thể tiến bộ rất nhanh, nhưng Từ Lực Kiếm sẽ không có cơ hội tu luyện, như vậy Từ Lực Kiếm sẽ không theo kịp tiến độ."
"Tuy nhiên trước tiên ta cần luyện chế món chính và đồ ăn vặt cho bọn nó. Chờ đến khi thực lực của Lục Mao Trùng vượt qua một ngàn năm tu vi hồn lực, và Từ Lực Kiếm lại mạnh hơn một chút, thì ta sẽ lại đi đến đó nếm thử một phen."
Một ngàn năm là một cái giới hạn của tu vi hồn lực.
Và cũng là một điểm mấu chốt.
Vào lúc hồn sủng đạt tới 999 năm tu vi hồn lực, chúng sẽ gặp phải bình cảnh.
Trăm năm, ngàn năm, vạn năm, mười vạn năm tu vi hồn lực, đều là các mức giới hạn.
Sau khi vượt qua mười vạn năm, cứ cách mỗi mười vạn năm sau đó đều là một mức giới hạn.
Muốn đột phá các giới hạn này đối với Hồn thú ở trong tự nhiên mà nói là khó như lên trời.
Còn đối với hồn sủng thì cũng rất khó khăn.
Có đôi khi hồn sủng sẽ bị kẹt lại mấy tháng cũng rất bình thường.
Giai đoạn tiến vào Khế Hồn Sư sơ cấp, trung cấp, cao cấp cũng là một cái giới hạn.
Chính là khi Khế Hồn Sư muốn tiến vào đẳng cấp hồn lực tại cấp 30, cấp 50, cấp 70.
Các cấp này đều tương đối khó để đột phá.
Dưới cấp ba mươi đều tính là sơ cấp, cấp 30 đến cấp 50 là trung cấp, cấp 50 đến cấp 70 sẽ là cao cấp.
Cấp 70 chính là một cánh cửa to lớn.
Cho nên mấy tháng tiếp theo, Vương Triệt muốn giúp cho Lục Mao Trùng đột phá tu vi hồn lực đến 1000 năm.
Khi tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng đạt tới 1000 năm, vậy Hồn kỹ của nó đều có thể bắt đầu tiến hành huấn luyện để tiến cấp.
Bạo Diễm Tiễn Đạp, Lúc Khống Cường Đạn, Trùng Tiêu.
Đây là những loại Hồn kỹ hạch tâm được tiến cấp.
Còn chiêu Xoắn Ốc Hỏa Diễm Cầu là Hồn kỹ tự sáng tạo, nên sau khi độ thành thạo đạt đén đỉnh điểm thì nó sẽ có thể tự tiến cấp ên.
Trùng võng cũng tương tự như thế.
Khi đó hiệu quả của Hồn kỹ không chỉ tốt hơn, mà uy lực cũng càng mạnh hơn.
Nhưng bây giờ điều quan trọng nhất chính là Hồn kỹ Tự Nhiên Chi Lực của Lục Mao Trùng cần nâng cấp trở thành Giác Tỉnh Chi Lực.
Trải qua trong khoảng thời gian huấn luyện này, độ thành thạo của Hồn kỹ Tự Nhiên Chi Lực của Lục Mao Trùng đã cao vô cùng!
Điểm đó liền có thể nhìn ra được do tốc độ thúc đẩy cây trồng mỗi ngày của Lục Mao Trùng đã tăng lên.
Sau khi độ thành thạo được tăng lên, Tự Nhiên Chi Lực sẽ có tốc độ thúc đẩy tăng trưởng nhanh hơn rất nhiều.
Mặc dù vẫn như cũ không thể so sánh với Hồn kỹ Sinh Mệnh Chi Thủ của Vương Triệt.
Trở lại gian nhà gỗ nhỏ.
Đầu tiên Vương Triệt để cho Lục Mao Trùng trồng thêm thảo dược với cây trồng trên linh điền và mảnh ruộng mới.
Một đợt trồng thảo dược này chủ yếu là để kết hợp với độc bảo, nhằm luyện chế đan dược.
Muốn luyện chế linh đan đặc thù với độc bảo sẽ cần thêm không ít các loại thảo dược khác để phối trộn.
Hai mảnh ruộng này vẫn như cũ đủ để trồng các vật liệu chính và phụ dùng để chế biến đồ ăn.
Vương Triệt mang theo một ít hạt giống rồi trở về tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung Võ Hồn, anh dự định ngay tại mảnh linh điền thứ 2 trồng thử một ít.
Tốn thời gian khoảng một buổi chiều, sau đó Vương Triệt thúc đẩy cho cây trồng phát triển.
Tốc độ khác biệt không lớn so với mảnh linh điền thứ nhất.
Võ Hồn thực hóa ra hai mảnh linh điền này tính ra cũng không có gì khác nhau.
Sau khi thúc đẩy cây trồng xong, Vương Triệt vẫn trồng ở mảnh linh điền thứ hai 20 hạt giống Thủy U Lan, cùng với 1 hạt giống Thất Diệp Huân Thảo.
Sau đó anh đem các nguyên liệu đã chuẩn bị kỹ càng rồi bắt đầu luyện chế.
Quá trình luyện chế khá thuận lợi.
Ừm, cuối cùng thì lò đan Lục Mao Trùng dùng rất tốt!
Quá trình luyện chế chưa đầy nửa canh giờ thì đã hoàn thành.
20 cây Thủy U Lan phối hợp với hoa màu do Lục Mao Trùng tự mình trồng, đại khái luyện chế ra được một 120 mảnh là Thủy Lam Sắc Thụ để làm món ăn chính.
Phối hợp với các món ăn chính khác thì ít nhất cũng đã đủ cho Lục Mao Trùng ăn hơn nửa tháng.
Lá cây màu xanh lam này lớn chừng bàn tay, ẩn chứa một ít năng lượng sinh mệnh hệ thủy, và tản ra hương thơm thanh mát.
Đã có món chính mới và còn sử dụng nguyên liệu do chính mình trồng được, nên Lục Mao Trùng cảm thấy rất vui vẻ, có cảm giác rất thành công.
Chương 556: Gia Công Hạt Giống"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng kêu hai tiếng đối với Vương Triệt.
Tôi muốn ăn!
Vương Triệt tự mình thưởng thức trước một mảnh lá món chính Thủy Lam Sắc Thụ.
Anh shẽ gật đầu thâm nhủ, trình độ của ta vẫn còn chưa giảm sút.
Hương vị và mùi thơm đều là thượng giai.
Mà các mặt như luyện chế và phối hợp rất khá, bảo lưu lại tất cả thành phần dinh dưỡng của cây trồng, đồng thời cũng kích phát năng lượng sinh mệnh hệ thủy ẩn chứa bên trong Thủy U Lan.
Tăng thêm linh điền trồng ra Thủy U Lan so với loại Thủy U Lan bình thường còn muốn tốt hơn một bậc.
Dẫn đến luyện chế ra món chính có phẩm chất cũng là cực giai.
Vương Triệt suy nghĩ nói:
"Nếu nói đến phẩm chất, vậy so với lá cây U Phù Hồng Vũ lúc ban thưởng ở Khải Huyền Cup thì còn tốt hơn. Nếu so với trước đó ta mua trên mạng các loại tài liệu ẩn chứa năng lượng sinh mệnh hệ không gian và luyện chế ra món chính là lá cây Không Gian Thụ sẽ còn tốt hơn hai bậc."
"Nguyên vật liệu đúng là tạo ra sự chênh lệch quá lớn."
"Xem ra sau này các nguyên vật liệu để làm món chính vẫn là do tự mình trồng trọt và luyện chế là tốt nhất."
Mua ở bên ngoài quá lãng phí tiền.
Và nguyên vật liệu mua ở bên ngoài cũng kém hơn nhiều so với hồn thực được trồng trong linh điền.
Vương Triệt trầm ngâm nói:
"Một nhóm Thủy U Lan được trồng trong linh điền vừa thu hoạch đã đủ để luyện chế món ăn chính trong cả tháng. Còn một nhóm Thủy U Lan trồng trong hai mảnh linh điền lần này sẽ có thể luyện chế ra món chính dùng trong hai tháng. Coi như không cần dùng Sinh Mệnh Chi Thủ để tăng tốc, nhưng mỗi một đợt Thủy U chỉ cần nhiều lắm là một tuần thì đã có thể thu hoạch được rồi."
"Nếu ta dùng thêm Sinh Mệnh Chi Thủ để tiến hành tăng tốc sinh trưởng, vậy việc rút ngắn thời gian đi một nửa cũng không thành vấn đề."
"Thật ra để bồi dưỡng chúng cũng rất nhanh. Chỉ là sau khi tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng đạt đến 1000 năm, ta sẽ còn phải chế biến thêm ba loại món chính gồm hệ Hỏa, hệ Thảo Mộc và hệ Thiên Không, nên sẽ tốn khá nhiều công sức."
"Mà phiền phức nhất chính là các hạt giống cần dùng điểm tích lũy để đổi lấy nên sẽ rất lãng phí thời gian. Học viện cho điểm tích lũy vẫn còn chưa đủ dùng, bởi vậy ta cũng chỉ có thể tự mình gia công trồng trọt thêm."
"Mà hạt giống hồn thực sẽ cần loại gia công đặc thù, cho nên cũng rất tốn thời gian."
Vương Triệt lấy ra ba mảnh lá cây Thủy Lam Sắc Thụ đã luyện chế tốt cho Lục Mao Trùng nếm thử.
Sau đó anh để tất cả vào bên trong huy chương của Lục Mao Trùng.
Vương Triệt nói: "Ta cất vào bên trong cho mi đấy, đến giờ ăn thì cứ lấy ra mà ăn."
Lúc này Lục Mao Trùng đang mang vẻ mặt vô cùng hưởng thụ khi ăn lá cây mới luyện chế.
Cảm giác ‘trùng sinh’ của nó đang cực kỳ mỹ diệu.
Thừa dịp Lục Mao Trùng đang nghỉ ngơi ăn uống, Vương Triệt lấy ra một hạt giống Thủy U Lan rồi dùng thần thức quét qua một hồi.
Anh muốn cảm nhận xem làm thế nào để gia công hạt giống này.
Vương Triệt suy tư nói:
"Nếu ta chỉ dùng điểm tích lũy để đổi lấy, vậy dù thế nào đi nữa ta cũng sẽ theo không kịp tốc độ trồng trọt của linh điền."
"Hạt giống vẫn nên để tự mình gia công thôi, như vậy sau này ta sẽ không cần phải có điểm tích lũy mới có được."
Đối với những học sinh khác mà nói, tốc độ nhận điểm tích lũy của bọn họ tất nhiên sẽ nhanh hơn nhiều so với tốc độ trồng trọt cây trồng và dược liệu.
Cho nên sau này khi trồng hồn thực, bọn họ sẽ không lo thiếu thốn hạt giống.
Nhưng Vương Triệt thì lại không giống bọn họ, vì tốc độ sinh trưởng của hồn thực trong linh điền rất nhanh, cộng thêm anh còn có Sinh Mệnh Chi Thủ hỗ trợ, mà Lục Mao Trùng có sức ăn càng ngày càng lớn, nó ăn càng ngày càng nhiều.
Cho nên điểm tích lũy của Vương Triệt có lại nhiều hơn đi nữa, thì tốc độ đổi lấy hạt giống của anh cũng sẽ không theo kịp tốc độ sinh trưởng của hồn thực.
Tuy nhiên, nếu như hạt giống cũng là do chính Vương Triệt gia công thì lại khác.
Lục Mao Trùng ăn uống và làm việc cũng xem như là một dây chuyền sản xuất.
Việc gia công hạt giống này cũng không xa lạ gì đối với Vương Triệt.
Rất nhiều loại hạt giống của thiên tài địa bảo trong Tu Tiên Giới cũng cần tiến hành gia công thì mới có thể trồng được.
Muốn có tài nguyên để tiếp tục phát triển, vậy ai cũng cần phải làm ruộng với quy mô càng ngày càng lớn hơn, đây là điều rất tự nhiên.
Sau khi dùng thần thức quét qua hạt giống một hồi, lấy kinh nghiệm phong phú của Vương Triệt, anh rất nhanh liền phân tích ra được.
"Hạt giống Thủy U Lan được tạo ra từ nhụy hoa, quá trình gia công hẳn là cần rót vào năng lượng sinh mệnh đặc biệt để làm cho nó bảo trì hoạt tính, và đồng thời đưa một ít thành phần dinh dưỡng vào bên trong hạt giống nhằm khiến cho hạt giống sau khi bị vùi vào trong đất trồng sẽ có thể nhanh chóng nảy mầm sinh trưởng."
Hạt giống phải giữ cho tươi để bảo đảm chất lượng, và bình thường nếu để cho hạt cây kết ra từ hoa của hồn thực nằm lâu ở bên ngoài, vậy chẳng mấy chốc chúng sẽ mất đi hoạt tính.
Cho nên muốn hạt cây trở thành hạt giống sẽ rất khó.
Hạt giống của các loại cây trồng khác cũng giống như vậy.
Có chút ít hồn thực sẽ được lấy ra các bộ phận trên cây rồi sau đó tiến hành gia công thêm để tạo thành mầm trồng.
Dạng này sẽ có thể để trong thời gian dài.
Chương 557: Năng Lượng Tinh KhiếtVương Triệt thầm nói: "Với ta mà nói thì chuyện này cũng không khó gì, chỉ là khá tốn thời gian. Hồn thực khác nhau sẽ có phương thức gia công khác nhau. Chỗ khó duy nhất chính là làm sao đưa năng lượng sinh mệnh đặc biệt vào trong hạt giống."
Hạt giống hồn thực khác nhau sẽ cần đưa năng lượng sinh mệnh đặc biệt khác nhau vào trong.
Biện pháp để đưa thành phần dinh dưỡng vào thì càng nhiều, đơn giản nhất chính là ngâm trực tiếp hạt giống vào bên trong dịch dinh dưỡng là được rồi, và chỉ cần canh tốt thời gian.
Do việc này rất phí thời gian vì còn cần phải thay đổi thường xuyên dịch dinh dưỡng.
Dịch dinh dưỡng bình thường đều dùng phế phẩm của hồn thực hoặc là cây nông nghiệp, sau đó tăng thêm một chút tài liệu đặc thù, giống như là độc bảo của Qua Độc Oa để luyện chế mà thành.
Đối với Nông Hồn Sư gia công hạt giống mà nói, vấn đề tốn thời gian cũng không phải là chuyện phiền phức nhất.
Mà là bước đầu tiên khi đưa năng lượng sinh mệnh đặc biệt vào trong hạt giống.
Hồn thực khác nhau thì năng lượng sinh mệnh đặc biệt cần đưa vào cũng khác nhau.
Và độ khó đều rất cao.
"Giống như là hạt giống của Thủy U Lan, cần phải khống chế vô cùng tỉ mỉ để đưa năng lượng sinh mệnh hệ Thủy vào bên trong."
Vương Triệt nghĩ tới đây thì không khỏi nhìn về phía Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng: " (? ? ?) !"
Vừa mới ăn mới món chính nên Lục Mao Trùng tỏ ra rất hài lòng.
Vương Triệt nói: "Xem ra hạt giống sau này cũng phải dựa vào mi để gia công rồi."
Gia công hạt giống đối với Vương Triệt mà nói là chuyện quá lãng phí thời gian.
Nên công cụ trùng này cần phải đưa ra hiệu quả sử dụng lớn hơn nữa.
Lục Mao Trùng: "? ? ?"
Vương Triệt nói: "Mi muốn ăn càng nhiều và càng ngon hơn nữa không?"
Lục Mao Trùng liền gật đầu.
Vương Triệt: "Rất tốt, vậy kế tiếp hãy làm theo lời ta nói."
Vương Triệt lấy ra hạt giống từ trong nhụy hoa của Thủy U Lan, nó phi thường nhỏ và còn nhỏ hơn cả hạt vừng.
Nếu muốn đưa năng lượng sinh mệnh hệ Thủy vào trong nó mà không phá hư kết cấu bên trong nó, và vẫn để cho hạt cây bảo trì hoạt tính là một việc có độ khó khá cao.
Nếu có chút không chú ý thì hạt cây liền sẽ bị phá hư, như vậy sẽ không cách nào gia công thành hạt giống.
Nếu như trực tiếp lấy hạt cây từ nhuy hoa ra để trồng ở trong linh điền, vạy tốc độ sinh trưởng cùng với chất lượng thành phẩm sau này sẽ rất thấp, và thậm chí đa số cây trồng đều sẽ chết non.
Đợt đầu tiên Vương Triệt trồng 20 cây Thủy U Lan, anh cũng cân nhắc đến vấn đề của hạt giống nên đã thu lại được rất nhiều hạt hoa.
Hạt hoa có rất nhiều, một cây Thủy U Lan sau khi trưởng thành có hơn hai mươi hạt cây.
Nếu những cái hạt cây này được xem như là nguyên vật liệu làm đồ ăn vặt thì cũng rất không tệ.
Nhưng để gia công thành hạt giống thì sẽ có giá trị lớn hơn.
Trên thực tế, với số hạt cây của một gốc Thủy U Lan mà có thể gia công ra được khoảng hai đến ba hạt giống là đã rất tốt rồi.
Vương Triệt hỏi: "Vừa mới nãy mi ăn ba mảnh lá cây và đã dùng Phệ Kim Quyết tiêu hóa hết chưa?"
Lục Mao Trùng liền gật đầu, vì năng lượng sinh mệnh trong lá cây luôn được nó sử dụng Phệ Kim Quyết để thôn phệ tiêu hóa.
Nếu không trên ơ bản là nó không thể tiêu hóa được.
Nhưng sau khi Lục Mao Trùng từ từ thông qua hình thái Chân Long thứ nhất để chậm rãi hấp thu năng lực trong huyết mạch của Không Thần Long, thì tốc độ tiêu hóa và hấp thu của nó đã càng ngày càng nhanh.
Không thể không nói, năng lực trong huyết mạch của Không Thần Long thật sự quá lợi hại.
Lực lượng huyết mạch tại bất kỳ nền văn minh của thế giới nào cũng đều cực kỳ mạnh.
Lúc này chỉ mới ăn xong chưa được một lúc, nhưng dựa vào Phệ Kim Quyết thì Lục Mao Trùng cũng đã hoàn toàn hấp thu xong năng lượng hệ thủy bên trong lá cây.
Vương Triệt nói:
"Tốt, hiện tại mi hãy dùng chiêu Tự Nhiên Chi Lực đi."
"Chú ý, lúc sử dụng hãy điều động năng lượng sinh mệnh hệ thủy của bản thân, và cảm ngộ về nước trong thiên nhiên rộng lớn này."
Lục Mao Trùng gật đầu và nhắm mắt lại, nó bắt đầu tiến hành cảm ứng.
Độ thành thạo chiêu Tự Nhiên Chi Lực của nó đã đạt đến trình độ rất cao.
Chỉ mấy giây sau, thân thể của Lục Mao Trùng đã nổi lên một chút hào quang nhàn nhạt màu xanh lam.
Trong không khí cũng liền bắt đầu hiện ra từng dòng ánh sáng màu xanh lam, sau đó chậm rãi hình thành từng dòng nước trong không khí.
Chúng nhu hòa chảy xung quanh bốn phía thân thể Lục Mao Trùng.
Vương Triệt hài lòng gật đầu, nói:
"Không tồi! Đã có năng lượng sinh mệnh hệ thủy thì mi sẽ có hiệu quả tốt đối với khả năng lĩnh ngộ Tự Nhiên Chi Lực của mi."
"Rất tốt, về sau khi mi tưới nước cho đồng ruộng thì mi cũng không cần đi múc nước nữa. Cứ dùng Tự Nhiên Chi Lực để sinh ra nước và trực tiếp tưới cho cây là được."
Lục Mao Trùng: "..."
Vương Triệt nói tiếp: "Bây giờ mi hãy nếm thử thi triển Tự Nhiên Chi Lực nhưng không được thi triển hoàn toàn, không cần để năng lượng hệ thủy kết hợp với thiên nhiên, vì dạng này sẽ không sinh ra dòng nước. Mi hãy đem năng lượng hệ thủy này đưa vào bên trong cái cây hoa này xem."
Lục Mao Trùng suy nghĩ một hồi rồi gật đầu.
Nó một lần nữa thi triển ra chiêu Tự Nhiên Chi Lực, và giữa không trung lần nữa hiển hiện ra từng dòng ánh sáng màu xanh lam.
Đó là năng lượng hệ thủy vô cùng tinh khiết.
Chương 558: Lục Mao Trùng Muốn Bãi CôngLục Mao Trùng lúc này đã có tinh thần lực vượt xa trước kia, nên khi khống chế sẽ không phí sức.
Chỉ có khó khăn ở chỗ là hạt cây này quá nhỏ.
Làm cho Lục Mao Trùng khi muốn để cho sợi năng lượng hệ thủy này tiến vào trong thì có chút không khống chế được.
Cái hạt cây thứ nhất bởi vì bị đưa vào quá nhiều năng lượng hệ thủy, nên dẫn đến nó bị vỡ tan ra.
Vương Triệt ở bên cạnh cổ vũ nên Lục Mao Trùng cũng không có nản chí, mà nó tiếp tục thử thêm một hạt cây tiếp theo.
Hai hạt, ba hạt, bốn hạt...
Cuối cùng sau hơn mười hạt cây tan vỡ, cũng chỉ còn lại một hạt cuối cùng.
Bành! ! !
Lục Mao Trùng tức giận dùng cái đuôi gõ vào gian nhà gỗ nhỏ một cái.
Vô năng cuồng nộ!
" ヽ (- `Д′-)/!"
Oh no! Thật sự là quá khó khăn đi!
Căn bản tôi không có khả năng làm được!
Đúng thật như vậy, đừng nói là một con Lục Mao Trùng, mà coi như là một vị nông hồn sư có thâm niên, nhưng ngay lần thứ nhất nếm thử gia công loại hạt giống hồn thực như Thủy U Lan này, thì cần làm vỡ mấy chục viên hạt cây mới có thể thành công được một viên, mà như vậy đã có thể vô cùng kiêu ngạo rồi.
Vì việc này cần phải khống chế năng lượng vô cùng tinh diệu, nếu không có kinh nghiệm tích lũy trong thời gian dài thì sẽ không cách nào làm được.
Đồng thời còn phải vô cùng tập trung để không có một chút sai lầm nào.
Bản thân hạt cây là vô cùng yếu ớt, nhưng kết cấu của nó lại không hề đơn giản tí nào.
Dùng năng lượnghệ thủy đưa vào trong nó cũng không phải tùy tiện đưa vào là được.
Và đây còn là hạt giống Thủy U Lan.
Hồn thực càng cao cấp thì hạt giống của chúng sẽ càng khó gia công do độ khó sẽ càng cao.
Có loại cây còn không có hạt giống, nên cần thông qua việc cấy ghép các bộ phận khác làm kỹ thuật gián tiếp, nên độ khó gần như so với lên trời.
Giống như gốc Thiên Tượng Cửu San Căn mà Vương Triệt còn thừa lại kia, nó hiện tại chỉ còn thừa lại một chút gốc rễ.
Nếu như chỉ là đem gốc rễ trồng ở trong linh điền, trừ khi là chân chính Vạn Tàng Đạo Cung trong kiếp trước của Vương Triệt, để cho chân chính linh điền sử dụng Cửu Thiên Tức Nhưỡng và Thiên Thủy Linh Tuyền bồi dưỡng, như vậy mới có thể khiến cho nó mọc ra lại.
Nếu không cho dù là linh điền bây giờ, Vương Triệt cũng không có nắm chắc sẽ có thể khiến cho gốc Thiên Tượng Cửu San Căn kia có thể sinh trưởng ra như bình thường.
Anh chỉ có thể đem cái phần rễ này lại tiến hành gia công xử lý, rồi sau đó mới có thể đem đi trồng được.
Mà việc trồng trọt thiên tài địa bảo cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Thấy Lục Mao Trùng đã không chịu nổi nữa mà đòi bãi công, Vương Triệt liền phê bình nó: "Mi thật không có tiền đồ!"
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng lập tức không vui mà kêu to về phía Vương Triệt.
Có bản lĩnh thì tự anh đi mà làm!
Vương Triệt nói: "Vậy hãy để cho ta tới làm, còn mi sẽ thi triển ra chiêu Tự Nhiên Chi Lực, sau đó không nên động đậy."
Lục Mao Trùng không phục nên lại thi triển ra chiêu Tự Nhiên Chi Lực.
Trước người nó lại phiêu đãng ra một sợi ánh sáng màu xanh lam.
Vương Triệt khẽ động đầu ngón tay, Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung bắt đầu hiển hiện.
Một sợi hồn lực bao vây lấy một sợi ánh sáng màu xanh lam kia.
Vương Triệt ngưng mắt lại, hồn lực ngưng tụ thành một đường và đem sợi ánh sáng màu xanh lam kia phân thành vô số sợi nhỏ vô cùng điệu nghệ.
Sau đó anh dùng hồn lực dẫn dắt các sợi ánh sáng màu xanh lam đã được chia cắt trông mảnh khảnh tựa nhưkích cỡ của sợi tóc và đưa vào bên trong hạt cây cuối cùng.
Duy trì tốc độ từ từ mà đưa vào bên trong.
Quá trình diễn ra rất chậm!
Ước chừng trôi qua tầm một phút đồng hồ thì nhưng sợi năng lượng hệ thủy kia mới hoàn toàn được đưa vào bên trong.
Hạt giống nổi lên một chút hào quang màu xanh lam nhàn nhạt, nhưng không có vỡ tan.
Lục Mao Trùng mở to hai mắt mà nhìn xem.
"Ti ngô ti ngô!"
Nó lập tức kêu lên một tiếng vui vẻ đối với Vương Triệt:
" (^o^)/!"
Lợi hại lợi hại!
Vương Triệt gõ đầu Lục Mao Trùng một cái và nói: "Mi đừng nghĩ giả bộ dễ thương mà trốn được việc nhé! Về sau mỗi ngày mi phải dành chút thời gian để luyện tập gia công hạt giống cho ta!"
Thứ này sẽ dựa vào kinh nghiệm làm lâu để quen việc, và đương nhiên cũng sẽ cần thêm một chút thiên phú với tinh thần lực đạt đến mức độ nhất đinh mới làm được.
Sau này khi tiến vào năm thứ hai và năm thứ ba đại học, việc gia công chế tác hạt giống chính là nội dung mà mỗi một sinh viên đều cần phải học tập.
Nếu không chính mình là sinh viên ngành nông nghiệp nhưng ngay cả hạt giống cũng không biết cách gia công chế tác, vậy sẽ rất xấu hổ đấy.
Độ khó của chuyện này tương đối cao, và chưa kể còn là một công việc rất tốn thời gian.
Vương Triệt thử một lần là đã thành công, cũng bởi vì độ thành thạo của anh đã đầy đủ từ đầu.
Một phút đồng hồ chính là giới hạn cao nhất của Vương Triệt bây giờ, vì rốt cuộc thần thức của anh cũng chỉ có nhiêu đó.
Vương Triệt nói:
"Học được cái này còn có công dụng trợ giúp mi khống chế tinh thần lực của bản thân. Đối với việc thi triển Hồn kỹ hay là lúc chiến đấu đều có trợ giúp rất lớn."
"Còn chiêu Ngự Vật Thuật thì mi đã luyện tập ra sao rồi?"
Lục Mao Trùng gật đầu và biểu lộ vẻ mặt vẫn còn tốt.
Chương 559: Từ Lực Kiếm Rãnh Rỗi"Ngự Vật Thuật tuy là pháp thuật, nhưng bản thân nó cũng là một loại kỹ xảo vận dụng tinh thần lực và hồn lực. Cùng một nguyên lý giống với việc mi bây giờ điều động những năng lượng hệ thủy này vậy, có thể làm được sự khống chế càng tốt thì chứng tỏ chiêu này của mi càng ổn định."
"Đến một lúc nào đó, mi có thể liên tục một hơi vừa khống chế năng lượng hệ thủy và vừa gia công thành công được mười hạt giống chỉ trong vòng nửa giờ mà không thất bại một lần nào. Vậy khi đó Ngự Vật Thuật của mi đã coi như là đại thành."
"Nói không chừng khi mi thi triển ra Ngự Vật Thuật sẽ có thể trực tiếp điều khiển được Tiểu Kiếm Kiếm đấy."
"Đến lúc đó ta sẽ dạy cho mi một chiêu tên là ‘ngự kiếm phi trùng’!"
Vương Triệt cuối cùng đã vẽ lên một khối bánh nướng siêu to cho Lục Mao Trùng tha hồ tưởng tượng.
Lục Mao Trùng tại vài câu phía trước thì nghe được như nước đổ đầu vịt, nhưng cho đến một lời cuối cùng của Vương Triệt thì hai mắt nó lập tức sáng lên.
Ngay sau đó nó liền tràn đầy động lực.
Luyện tập như thế này thật ra vô cùng buồn chán.
Nên cần có lòng kiên nhẫn rất lớn chứ nếu không có một chút động lực, vậy sẽ không dễ để nó có thể kiên trì luyện tập trong thời gian dài.
Chủ yếu là loại tu luyện này đối với Lục Mao Trùng sẽ có tăng lên không nhỏ, và thậm chí có thể nói là rất lớn.
Làm ruộng trồng trọt sẽ có thể giúp nó mạnh lên.
Còn có thể tăng lên độ thành thạo của chiêu Ngự Vật Thuật cho nó.
Mà hạt cây của Thủy U Lan lại có rất nhiều, Vương Triệt chỉ cần cam đoan mỗi một đợt anh đều có thể gia công ra được 20 hạt giống.
Còn lại anh sẽ đem hết hạt cây cho Lục Mao Trùng đi luyện tập, nếu nó có thể gia công ra thêm một hạt thì anh liền kiếm lời rồi.
Gia công hạt giống quan trọng nhất chính là một bước này.
Hoàn thành được một bước này thì phía sau tương đối mà nói chỉ tiêu hao thời gian tiến hành ngâm chế mà thôi.
Sau khi luyện chế xong món chính, Vương Triệt lấy ra Thất Diệp Huân Thảo để dự định luyện chế đồ ăn vặt có thể tăng cường tinh thần lực.
Một gốc Thất Diệp Huân Thảo so với Thủy U Lan phải to hơn rất nhiều, thế nhưng là chỉ có một cây mà thôi.
Cuối cùng Vương Triệt chỉ có thể luyện chế ra được khoảng 20 viên tinh thần linh đan, tròn vo giống như là hạt kẹo, nên anh dứt khoát lấy tên là tinh thần kẹo. Hương vị của nó chua ngọt, thuộc về loại đồ ăn vặt chua ngọt.
Đồ ăn vặt không thể ăn thường xuyên, cách một hai ngày mới được ăn một viên là đủ rồi.
Để tinh thần lực tăng lên thì tương đối mà nói sẽ càng khó hơn một chút, nên cần thời gian tiêu hóa nhất định.
Không thể quá gấp gáp vì sẽ dễ dàng sinh ra ảnh hưởng đối với linh hồn.
Cứ như vậy, cuộc sống làm ruộng nhàn nhã hằng ngày cứ như thế mà trôi qua.
Trong lúc này, Vương Triệt lại dùng điểm tích lũy để đổi một loại hạt giống hồn thực ẩn chứa năng lượng hệ thổ, tên là Rễ Sâm.
Loại hồn thực này cùng loại với Thủy U Lan, là loại hồn thực khá trân quý. Vương Triệt tiêu hao hơn phân nửa điểm tích lũy mà cũng chỉ đổi được mười hạt giống. Sau đó anh trồng thử một ít vào trong linh điền, và phát hiện thành phẩm vẫn như cũ rất không tệ.
Đã có Rễ Sâm nên Vương Triệt liền có thể luyện chế ra lá cây món chính có ẩn chứa năng lượng hệ thổ, xem như một loại năng lượng trong Ngũ Hành cuối cùng mà Vương Triệt lựa chọn sử dụng cho Lục Mao Trùng.
Đợt Rể Sâm đầu tiên, Vương Triệt tạm thời luyện chế ra được 50 mảnh lá Hoàng Sắc Thụ món chính.
Phối hợp với các món chính khác thì Vương Triệt đoán chừng Lục Mao Trùng sẽ có thể ăn trong vòng hai tuần.
Sau đó Vương Triệt lấy ra một chút dây rễ của lứa Rễ Sâm đầu tiên, rồi tự mình gia công cấy ghép mầm rễ, tốn hao thời gian khoảng hai tuần thì anh đã thành công cấy ghép được 20 mầm giống.
Nhưng việc cấy ghép gia công này quá hao phí thời gian và tinh lực.
Trong 2 tuần vừa qua, thời gian tu luyện của Vương Triệt đã giảm mạnh.
Mà lại, việc này đối với Vương Triệt mà nói cũng không tăng lên được cái gì.
Gia công hạt giống và cấy ghép mầm rễ, đối với độ thành thạo của anh thì cũng chẳng tăng thêm được gì.
Đối với Vương Triệt thì loại chuyện này sẽ chỉ làm chậm trễ việc tu luyện của anh mà thôi.
Cho nên, sau khi hoàn thành việc cấy ghép đợt mầm Rễ Sâm đầu tiên. Sau đó mỗi một đợt rễ sâm Vương Triệt chỉ cần tự mình chế tác ra một cái mầm rễ là được rồi.
Cứ bảo trì số lượng như này.
Còn đống rễ còn lại anh sẽ giao tất cả cho Lục Mao Trùng đi luyện tập, và mỗi một lần nó thành công đều sẽ có trợ giúp lớn cho chính nó.
Vả lại, bản thân Lục Mao Trùng đã có năng lượng sinh mệnh tương ứng, nên nó cũng không cần mượn nhờ như Vương Triệt.
Trong thời gian làm ruộng, Vương Triệt và Lục Mao Trùng đã trải qua nhiều khoảnh khắc.
Mà Từ Lực Kiếm thì có chút trống rỗng, vì từ lúc nhập học đến bây giờ cũng chỉ mưa sấm được một lần, còn lại đều là mưa rào bình thường...
Cho nên Từ Lực Kiếm chưa thể tu luyện qua được một lần.
Nó đã kìm nén đến có chút phát hoảng.
Mỗi ngày cứ nhìn xem Lục Mao Trùng làm ruộng, làm ruộng, rồi lại làm ruộng.
Nhất là sau này Lục Mao Trùng đã có thể tự mình tưới nước, nên đã không cần Từ Lực Kiếm đi múc nước nữa.
Lúc này Từ Lực Kiếm lại càng nhàn rỗi.
Về sau không thể tưới nước nên Từ Lực Kiếm nghĩ rằng, mình có thể đi xới chút đất để chơi mà!
Nhưng sau khi trong cơ thể Lục Mao Trùng đã có năng lượng sinh mệnh hệ thổ, rồi sử dụng chiêu Tự Nhiên Chi Lực để một phút đồng hồ liền có thể đem đất đai của cđồng ruộng cày bới chỉnh tề.
Từ đó Từ Lực Kiếm trong việc trồng ruộng này đã hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì.
Nó liền rảnh rỗi đến nổi muốn phát khùng luôn!
Chương 560: Luyện Nhất KiếmKhông có tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh nhưng Từ Lực Kiếm vẫn tăng cao vẫn như cũ vì nó đã có vỏ kiếm điện từ.
Nhưng lâu ngày không được tiếp xúc Thiên Lôi nên để cho toàn thân của nó cảm thấy ngứa, khó chịu.
Trạng thái tinh thần giảm xuống làm tốc độ tu luyện của nó cũng chậm lại.
Về sau Vương Triệt biết được tình huống này, nên anh liền bắt đầu dạy Từ Lực Kiếm luyện tập kiếm thuật.
Làm một con Từ Lực Kiếm trưởng thành thì sẽ phải tự mình luyện tập được kiếm thuật.
Và luyện tập kiếm thuật còn có thể tu thân dưỡng tính.
Vương Triệt giao kiếm thuật cho Từ Lực Kiếm, thoạt nhìn là loại kiếm thuật vô cùng đơn giản.
Là một chiêu bổ ngang rất đơn giản.
Vương Triệt nói: "Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày mi phải vung kiếm một nghìn lần, không được dùng hồn lực và năng lượng cơ giới, ngay cả Thiên Lôi dự trữ cũng không thể dùng. Độ thành thạo tối đa của chiêu này là vô cùng lớn."
Không có cách nào khác, thiên phú của Từ Lực Kiếm quá cao, ngộ tính cũng rất mạnh, nhưng nó lại không có không gian mộng cảnh, và cộng thêm nó không biết nhiều Hồn kỹ. Những Hồn kỹ mà nó học được tất cả đều đã luyện tập đến max cấp.
Nhưng tu vi hồn lực của nó vẫn chưa qua được 1000 năm, vây nó muốn học tập Hồn kỹ hoặc là kiếm chiêu mạnh hơn thì hồn lực trong cơ thể nó không đủ để đáp ứng.
Cho dù có đủ thì nó cũng chưa thể thi triển ra được.
Vương Triệt cân nhắc đến thực lực và linh trí của Từ Lực Kiếm lúc này, nên anh liền đem một chiêu kiếm thuật đơn giản này giao cho nó.
Thật ra bản thân Từ Lực Kiếm vô cùng có tính kiên nhẫn.
Nó không sợ luyện tập bao nhiêu lần một ngày, mà chỉ sợ một ngày không có chuyện gì để làm.
Sau khi đạt được kiếm thuật mà Vương Triệt đã truyền dạy, Từ Lực Kiếm lập tức định tâm tĩnh khí.
Sau đó nó dựa theo yêu cầu của Vương Triệt để mỗi ngày tự vung mình một nghìn lần.
Sau khi tự vung xong thì nó liền cảm thấy thần thanh khí sảng.
Mặc dù tu vi hồn lực không có tăng trưởng bao nhiêu, nhưng trạng thái tinh thần của nó đã từ từ ổn định.
Mà lại đối với cảm ngộ tự thân cũng đang tăng lên từ từ.
Cứ như vậy, sau khi nhập học một tháng, Vương Triệt cứ như vậy mà dần dần trôi qua.
Một tháng sau, những tân sinh viên đã bắt đầu thích ứng với sống trong đại học.
Tất cả đều đã tiến vào quá trình học tập của riêng phần mình.
Mỗi một tuần bọn họ đều có một lần hoạt động ngoại khóa để có thể đi tham quan, kiểm tra các loại hoàn cảnh trong tự nhiên, và khai thác các loại vật liệu khác nhau.
Có đôi khi còn sẽ tự mình tiến hành tiếp xúc cùng với các hồn thú ngoài tự nhiên.
Nơi hoạt động ngoại khóa của tuần thứ ba chính là nằm bên cạnh một khu quặng mỏ, nhằm quan sát một đàn Nham Chồn bên trong quặng mỏ.
Những con Nham Chồn này dùng các loại khoáng thạch để làm thức ăn, và tại xung quanh nơi bọn chúng ở sẽ mọc ra một loại cỏ có ẩn chứa năng lượng sinh mệnh hệ thổ.
Lúc Vương Triệt luyện chế cho Lục Mao Trùng món chính có ẩn chứa năng lượng sinh mệnh hệ thổ, anh đã trộn lẫn thêm những loại Thổ Thạch Thảo này.
Vương Triệt còn thuận tiện nhặt về vài cọng để dự định cấy ghép mà trồng vào trong linh điền.
Dù sao mỗi lần hoạt động ngoại khóa thì Vương Triệt đều có thể thu hoạch thêm được một ít tài liệu.
Còn nếu như gặp được các loại hồn thực tương đối hiếm thấy, vậy anh liền cấy ghép thêm một hai cây vào bên trong không gian tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung, để chờ sau này khi mở rộng phạm vi linh điền ra rồi sẽ lại trồng tiếp.
Hoạt động ngoại khóa để cho Vương Triệt đối với hoàn cảnh của các khu vực dã ngoại xung quanh ngọn Đại Sơn này hiểu rõ hơn rất nhiều.
Một tháng trôi qua, bất kể là Lục Mao Trùng hay là Từ Lực Kiếm, hay là chính Vương Triệt thì đều đã tăng lên rất lớn, và nhất là Lục Mao Trùng.
Đừng nhìn Lục Mao Trùng chỉ cắm cúi làm ruộng.
Nhưng mỗi một công đoạn làm ruộng là nó đều đang rèn luyện chính bản thân mình.
Dùng chiêu Tự Nhiên Chi Lực để thúc đẩy cây trồng, xới đất, dùng chiêu Ngự Vật Thuật để tiến hành thu hoạch cây trồng, luyện chế món chính và đan dược, gia công hạt giống, cấy ghép các loại mầm cây, …
Dưới sự chỉ đạo của Vương Triệt thì nó đã có tiến bộ rất lớn.
Hiện tại anh để cho Lục Mao Trùng tự mình đi gia công hạt giống, trung bình khoảng 20 viên hạt cây của Thủy U Lan là nó đã có thể thành công gia công ra được hai đến ba hạt giống.
Lục Mao Trùng khống chế năng lượng sinh mệnh của bản thân đã đạt đến một cái trình độ rất cao.
Độ thành thạo của chiêu Tự Nhiên Chi Lực cũng đã đầy đủ.
Chỉ chờ Lục Mao Trùng lĩnh ngộ thêm là chiêu này sẽ tiến giai thành Giác Tỉnh Chi Lực.
Vả lại, món chính của nó đã tăng lên gồm mảnh lá U Phù Hồng Vũ, mảnh lá Không Gian Thụ, mảnh lá Thủy Lam Thụ, mảnh lá Đại Địa Thụ, vân vân…
Đối với các hồn sủng khác mà nói, nếu ăn nhiều món chính ẩn chứa năng lượng sinh mệnh hệ khác như thế, vậy khẳng định sẽ vô cùng nguy hiểm.
Nhưng Lục Mao Trùng đã có Phệ Kim quyết nên nó có thể hấp thu toàn bộ.
Trong cơ thể của Lục Mao Trùng lúc này đang có năm loại năng lượng sinh mệnh không giống nhau.
Mà các món chính đều là do Vương Triệt luyện chế nên đẳng cấp rất cao!
Vì vậy tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng đã có tốc độ tăng lên vô cùng nhanh chóng.
Một tuần trước nó cũng đã có được 999 năm tu vi hồn lực.
Chương 561: 1000 Năm Tu Vi Hồn LựcSau khi bắt đầu cuộc sống làm ruộng, Lục Mao Trùng ăn càng ngày càng nhiều, dáng dấp cũng càng ngày càng tốt.
Một khi tiến vào hình thái Chân Mao Trùng, hoặc là hình thái Chân Long thứ nhất, hình thể nó trở nên rất uy vũ thần tuấn, thực lực vô cùng mạnh.
Cụ thể mạnh cỡ nào thì Vương Triệt cũng chưa thí nghiệm qua.
Nhưng anh cũng không vội.
Ngoại trừ đột phá tu vi hồn lực 1000 năm ra, sau khi tập hợp đủ năm loại năng lượng hệ khác nhau, quan trọng nhất là Vương Triệt đã có thể để cho Lục Mao Trùng thử đem năm loại năng lượng sinh mệnh kia kết hợp cùng với hồn lực trong cơ thể để tu luyện ra Ngũ Hành Hồn Nguyên.
Ngũ Hành Hồn Nguyên sẽ tương ứng với Ngũ Hành Chân Nguyên trong Tu Tiên Giới.
Khi đã có Ngũ Hành Chân Nguyên, việc tự tạo thành hệ thống trong cơ thể và chỉ sử dụng một tí pháp thuật thôi cũng đều có uy lực kinh thiên động địa.
Nhưng Lục Mao Trùng muốn tu luyện ra Ngũ Hành Hồn Nguyên thì cũng không dễ dàng. Đầu tiên nó cần phải từ trong thiên nhiên rộng lớn tập hợp đủ năm loại năng lượng sinh mệnh có thuộc tính khác nhau.
Và bây giờ nó đã tập hợp đủ năm loại, nên nó liền có thể chính thức bắt đầu ngưng tụ ra Ngũ Hành Hồn Nguyên.
Mà quá trình ngưng tụ cũng không đơn giản, còn cần rất nhiều năng lượng sinh mệnh, cái này cần vô số tài nguyên luyện chế ra món chính.
Mà phẩm chất lại còn không thể thấp.
Con đường làm ruộng của nó vẫn còn dài đằng đẵng.
Cánh cửa tu vi hồn lực 1000 của Lục Mao Trùng chỉ làm nó kẹt lại thêm hai tuần, không giống với lúc đột phá 100 năm hồn lực, lần này Lục Mao Trùng đột phá rất thuận lợi.
Lục Mao Trùng kẹt lại hai tuần và đến tận buổi đêm trước lúc Vương Triệt dự định xuất phát đi đến khu vực Lôi Minh Hồn Thổ kia để cho Từ Lực Kiếm tu luyện, thì khó khăn lắm nó mới đột phá được.
1000 năm tu vi hồn lực đối với Lục Mao Trùng bên ngoài thiên nhiên đã bắt đầu tương đối hiếm gặp.
Nhưng đối với toàn bộ thế giới Hồn Thú mà nói, 1000 năm tu vi hồn lực đã được xem như miễn cưỡng tiến vào giai đoạn xuất phát.
Ngược lại là Lục Mao Trùng có tu vi hồn lực 1000 năm, để cho tầng thứ nhất Vạn Tàng Đạo Cung của Vương Triệt xảy ra biến hóa không nhỏ.
Phải biết rằng, tu vi hồn lực của hồn sủng, cũng kèm theo Hồn Hoàn.
Tu vi hồn lực càng mạnh, kèm theo Hồn Hoàn sẽ càng mạnh, tăng cường càng mạnh cho Khế Hồn Sư.
Hồn kỹ cũng sẽ càng mạnh.
Tu vi hồn lực của hồn sủng liên tục tăng lên, các phương diện khác của Khế Hồn Sư đều sẽ tăng lên theo.
Lục Mao Trùng có tu vi hồn lực 1000 năm, Hồn kỹ thứ nhất của Vương Triệt là Sinh Mệnh Chi Thủ sẽ càng mạnh hơn.
Điều để Vương Triệt có chút mừng rỡ chính là, không gian tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung cũng được tăng lên.
Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung mở ra là bởi vì Hồn Hoàn của Lục Mao Trùng, tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng càng cao thì không gian sẽ càng lớn.
Không gian lớn ra tổng cộng gần gấp đôi.
Mặc dù linh điền vẫn như cũ chỉ là hai mảnh, nhưng diện tích đã rộng hơn trước gấp hai.
Lợi ích thì khỏi phải nói.
Diện tích trồng trọt được tăng lên, bình thường Vương Triệt chỉ lấy 20 cây hồn thực làm một chu kỳ, nhưng hiện tại anh đã có thể tăng lên tới 40 cây.
Hoặc là trồng thêm hai loại hồn thực khác nữa.
Cân nhắc đến phương diện đồ ăn, lá U Phù Hồng Vũ của Vương Triệt còn có thể sử dụng trong một khoảng thời gian rất dài, nên anh đang cần món chính là hệ hỏa và hệ Thảo.
Trước đây hai loại hệ này rất khan hiếm nguyên liệu để bào chế, vì vậy Vương Triệt chỉ có thể luyện chế ra đồ ăn vặt thôi.
Bây giờ diện tích linh điền đã được tăng mạnh, anh đã có được nơi cung cấp nguyên vật liệu, lại tăng thêm tốc độ thúc đẩy cây nông nghiệp sinh trưởng của Lục Mao Trùng cũng càng lúc càng nhanh.
Mà việc gia công hạt giống cây trồng bình thường thì nhẹ nhàng hơn nhiều so với hồn thực. Nên đối với Lục Mao Trùng mà nói, nó cũng có thể làm được tình trạng gia công đủ loại hạt giống để tái trồng trọt.
Điểm tích lũy của Vương Triệt đều dùng để đổi lấy các loại hạt giống cây trồng.
Và anh dùng số điểm tích lũy còn lại để tiếp tục đổi lấy một loại hồn thực ẩn chứa một chút năng lượng sinh mệnh hệ hỏa là Diễm Lạc Quả, cùng với hồn thực ẩn chứa năng lượng sinh mệnh hệ thảo mộc là Hồn Hương Diệp.
Đây đều là mấy loại hồn thực có ẩn chứa một chút năng lượng sinh mệnh cấp thấp.
Vương Triệt cũng không đổi lấy quá nhiều mà chỉ đổi khoảng 10 cây, anh dự định từ từ trồng trọt cho Lục Mao Trùng quen thuộc rồi sau đó mới để nó gia công đợt hạt giống tiếp theo.
Chuyện gia công hạt giống này tiếp tục giao cho Lục Mao Trùng là được.
Hai mảnh linh điền được mở rộng gấp đôi và cây trồng sinh trưởng bình thường, nên đối với hồn lực của Vương Triệt sẽ tiêu hao càng lớn hơn.
Nhưng trong một tháng này, bách luyện hồn lực của Vương Triệt đã tăng thêm tận 7 sợi, tổng cộng là 28 sợi bách luyện hồn lực.
Sinh trưởng bình thường thì anh vẫn miễn cưỡng có thể giữ được trạng thái cân bằng.
Thuận tiện, Vương Triệt cũng đi đo thử đẳng cấp hồn lực của mình, và chỉ có chưa đến cấp 14.
Nhưng đẳng cấp này để cho Vương Triệt có chút ngoài ý muốn, vì lúc trước khi anh có 10 sợi bách luyện hồn lực, thì anh đã cảm giác mình đạt khoảng cấp 10.
Bởi vì khi đó Vương Triệt đã có Hồn Hoàn thứ nhất.
Mà sau khi vượt qua cấp 10, tiêu chuẩn của mỗi một cấp sẽ tương ứng với năng lượng hồn lực!
Nhưng đối với cái đẳng cấp hồn lực này Vương Triệt cũng không quá quan tâm, vì chính mình biết rõ thực lực của mình là được rồi.
Chương 562: Lên Đường Đến Lôi Minh Hồn ThổNhiệm vụ của Lục Mao Trùng rất nặng nề, nhưng nó cũng cảm thấy rất thích thú.
Vì nó nghĩ rằng sẽ có thể học được chiêu ‘ngự kiếm phi trùng’, nên mặc dù nó không mấy hứng thú đối với gia công cây trồng, nhưng lại có động lực để mà kiên nhẫn làm.
Cứ như vậy lại qua thêm gần một tuần.
Đợt Diễm Lạc Quả và Hồn Hương Diệp đầu tiên cũng đã tới lúc thu hoạch.
Năm loại món chính khác biệt hương vị đầu tiên của Lục Mao Trùng, tạm thời xem như đã luyện chế đầy đủ hết.
Trong đó chỉ có lá U Phù Hồng Vũ là không phải do Vương Triệt luyện chế.
Còn lại bốn loại Thủy, Hỏa, Thổ, Thảo đều dùng nguyên liệu của nhà trồng được và do chính tay Vương Triệt tự mình luyện chế ra.
Và phẩm chất của chúng đều rất tốt.
Mà với hương vị của ba loại đồ ăn vặt này, Vương Triệt tính toán đợi sau khi Lục Mao Trùng ăn hết rồi anh mới lại luyện chế thêm loại khác.
Có điều năm loại hương vị món chính cần tài liệu để sử dụng đều chỉ là hồn thực cấp thấp.
Cho nên Vương Triệt đem năm loại món chính này đưa vào danh sachs món chính Ngũ Hành cấp thấp.
Sau này nếu gặp được Hồn thực cao cấp hơn, anh sẽ lại tiến hành thăng cấp cho các món chính này.
"Đã có thể bắt đầu xuất phát rồi!"
Hai ngày nghỉ của tuần đầu tiên trong tháng thứ 2, Vương Triệt thu thập xong hành trang và dự định đi đến khu vực Lôi Minh Hồn Thổ bên kia để khám phá một hồi.
Đây chính là thời điểm để cho Từ Lực Kiếm tu luyện một phen.
Hơn một tháng nay, từ sau khi biết được tin tức về khu vực Lôi Minh Hồn Thổ ở chỗ vị cố vấn Tần Lễ, Vương Triệt vẫn đang chú ý tình hình bên đó.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của anh, tình huống bên đó chỉ có thể nói là duy trì được, chứ không thể giải quyết hoàn toàn tình huống.
Lấy suy đoán của Vương Triệt, lâu như vậy mà không có giải quyết hoàn toàn, vậy là do người ở phía trên không muốn giải quyết hoàn toàn để bảo trì một cái khu vực luôn như thế.
Hoặc là có thứ gì đó khó xử lý.
Vương Triệt nghiêng về khả năng thứ nhất hơn.
Vương Triệt hô lênmột tiếng: "Từ Lực Kiếm, xuất phát!"
Từ Lực Kiếm đã vung một kiếm kia đến nhuần nhuyễn, vì từ khi có mục tiêu nó mỗi ngày đều vô cùng kiên trì mà bắt đầu vung kiếm từ tờ mờ sáng.
Nó vung liên tục đến giữa trưa, sau khi ăn xong đến buổi chiều là nó lại tiếp tục vung kiếm.
Ban đêm thì nó sẽ nghỉ ngơi giải trí cùng Lục Mao Trùng và chơi đùa một hồi.
Từ Lực Kiếm bay ra bên ngoài, trên thân nó ẩn hiện hồng quang, nhìn qua giống như là đã biến thành một thanh kiếm khí bình thường.
Bởi vì lúc bắt đầu tập luyện vung kiếm, Vương Triệt hạn chế không cho nó được dùng bất kỳ loại năng lượng gì, cho nên hồng quang trên người nó đều tạm thời biến mất.
Cây trồng bên ngoài đồng ruộng đã thu hoạch sạch hết, tối hôm qua Vương Triệt đã thanh lý xong.
Bởi vì chuẩn bị ra ngoài nên anh không tiếp tục trồng đợt mới nữa, cho nên hai ngày qua Lục Mao Trùng cũng không tưới nước hay thúc đẩy cây trồng.
Vương Triệt hỏi một câu: "Cảm giác của mi thế nào rồi?"
"Xì xì xì."
Từ Lực Kiếm trả lời rất bí ẩn: Hình như tôi có thêm lĩnh ngộ mới!
Bắt đầu từ ba tuần trước, Vương Triệt liền để cho nó mỗi ngày tự vung chính mình một nghìn lần.
Trải qua ba tuần vung kiếm, trạng thái tinh thần và diện mạo của Từ Lực Kiếm đã càng ngày càng tốt.
Nhưng nó có thể tự mình lĩnh ngộ ra cái gì thì phải xem ngộ tính của chính nó.
Đồng thời, tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm cũng vững bước tăng lên, đạt đến khoảng 750 năm.
Lúc Vương Triệt đến trường đại học Lâm Hải, tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm chỉ có hơn 630 năm.
Sau hơn một tháng nhập học, trong khoảng thời gian 5 tuần, mặc dù nó không có tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh một lần nào, nhưng tu vi hồn lực của nó vẫn đang tăng lên, chỉ là tốc độ tăng lên không tính là nhanh.
Con Phi Thiên Cuồng Tích kia của Triệu Y Hiệp đều đã có tu vi hồn lực hơn 800 năm rồi.
Tại đại học thì tài nguyên sẽ cao hơn rất nhiều so với cấp 3, và còn có sân bãi tu luyện đặc thù. Cho dù vậy tốc độ tăng lên của Phi Thiên Cuồng Tích vẫn chỉ tính là chậm.
Tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm tăng lên chậm chạp, chủ yếu là do tài nguyên sử dụng không theo kịp.
Món chính của Hồn sủng hệ máy móc có yêu cầu khá khắc khe.
Vì cần có đá hạt.
Loại tài nguyên đá hạt này không chỉ quý giá, mà độ khó để thu thập cũng rất cao, và còn phải trải qua luyện chế gia công thì hồn sủng mới dùng được.
Chính Vương Triệt cũng có thể tự luyện chế gia công ra, nhưng chỉ là nguyên vật liệu đá hạt khá tốt sẽ tương đối khó thu thập.
Thật ra cũng có thể đến đại sảnh nông thực của học viện để đổi lấy đá hạt, và Vương Triệt dùng số điểm tích lũy còn lại cũng sẽ đổi được không ít.
Nhưng vẫn như cũ là không đủ.
Còn nếu mua ở trên mạng thì quá đắt đỏ, vì nguồn cung nguyên vật liệu cũng không nhiều, mà chỉ có đá hạt thành phẩm.
Vương Triệt dự định bắt đầu cho Lục Mao Trùng luyện chế món chính đủ cho nó ăn trong vòng nửa năm, tiếp theo anh sẽ buôn bán trên mạng một chút hồn thực mà mình trồng được để tích lũy thêm một ít tiền.
Tốc độ sinh trưởng của cây trồng trong linh điền rất nhanh, và chất lượng cũng càng ngày càng tốt hơn.
Cho nên giá cả của chúng tuyệt đối có thể bán được càng cao.
Nhưng có điều đừng nói là chuẩn bị trước số thức ăn trong vòng một năm, mà cho dù chỉ là chuẩn bị trước một tháng thì cũng rất khó.
Chương 563: Dị BiếnLinh điền trồng ra rất nhanh nhưng Lục Mao Trùng ăn cũng càng nhanh.
Nhất là sau khi tu vi hồn lực của nó đạt đến ngàn năm, cộng thêm là năm loại món chính hương vị khác biệt và cần ăn đồng thời!
Cho nên nhu cầu tài nguyên này nếu là đưa cho những học sinh khác, vậy đó chính là một con số trên trời.
Ngũ Hành Diễn Thế Lục cũng không phải dễ dàng tu luyện như vậy.
Loại công pháp này tu luyện đến hậu kỳ có thể gọi là tiểu thế giới đại đạo, vì vậy khi tu luyện sẽ có độ khó rất cao thì không cần nói đến, chỉ là nhu cầu về tài nguyên tu luyện mà nếu đặt ở Tu Tiên Giới, nếu không có một cái đỉnh cấp đại tông môn đứng sau chèo chống, vậy sẽ không thể nào tu luyện nổi.
Nếu như tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung không có linh điền, vậy Vương Triệt cũng sẽ không để cho Lục Mao Trùng đi con đường tu luyện đắt đỏ này, mà anh sẽ chọn con đường tu luyện khác tuy kém hơn một chút nhưng sẽ ít tốn kém hơn cho nó.
Vương Triệt đã biết tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung có linh điền, nên anh mới cho Lục Mao Trùng lựa chọn con đường này.
Bởi vì về tài nguyên là anh có thể cung cấp được.
Nền móng nhất định phải làm tốt, đừng nhìn đều chỉ dùng hồn thực cấp thấp để luyện chế ra món chính, nhưng tại giai đoạn bắt đầu tu luyện Ngũ Hành Hồn Nguyên lại phi thường quan trọng.
Vương Triệt tất nhiên có thể dùng hồn thực trồng từ linh điền và ở bên ngoài tiến hành buôn bán, sau đó kiếm lấy số tiền lãi khổng lồ rồi mua sắm các loại món chính đã được luyện chế sẵn.
Nhưng như các món chính ở bên ngoài đó có phẩm chất không cao.
Lượng công việc trồng trọt này cũng không ít, dù trồng trọt trong linh điền cũng cần có thời gian. Mà lại còn thuộc về hành động lấy gùi bỏ ngọc nếu bán đi.
Đem hồn thực tỉ mỉ trồng tốt rồi bán đi sau đó mua nhiều món chính được luyện chế sẵn có phẩm chất bình thường thì chính là tự mình chịu lỗ vốn.
Nguyên vật liệu và món chính bán sẵn bên ngoài cũng không phải là không tốt, chỉ là không đủ tốt mà thôi.
Cho hồn sủng bình thường dùng để tu luyện là đã đầy đủ.
Nhưng Lục Mao Trùng cũng không phải tu luyện theo lẽ thường.
Tu luyện Ngũ Hành Hồn Nguyên sẽ yêu cầu năng lượng sinh mệnh cực kỳ cao, và số lượng năng lượng sinh mệnh cũng phải rất nhiều.
Cho nên Vương Triệt đương nhiên sẽ không lựa chọn làm như vậy.
Trong ngành nông nghiệp này, những sinh viên khác cũng không phải toàn năng, bọn họ không nhất định chọn ngành phụ là nấu ăn hoặc là chế dược.
Chỉ có ai hứng thú thì mới có thể đi chọn thêm chuyên ngành phụ.
Cho nên bọn họ cũng sẽ trồng hồn thực rồi sau đó sẽ đem hồn thực mình trồng được giao cho đại sảnh nông thực, và ủy thác cho Nông Hồn Sư chuyên môn tinh thông nấu ăn hoặc là chế dược, để người ta tiến hành chế biến luyện chế gia công.
Nhưng nếu như sinh viên nào có năng lực và thiên phú thật sự giống như là Thẩm Minh Loan, vậy bọn họ sẽ tự tay luyện chế dược phẩm và món chính cho mình.
Để tự mình trồng và chế biến món chính, hay luyện chế dược phẩm, không chỉ cần có trình độ nông nghiệp rất cao, mà cũng cần tinh thông cách chế biến và chế dược.
Từ đó hồn sủng do chính mình bồi dưỡng sẽ càng tốt hơn so với các hồn sủng khác.
"Chuyến đi này ta hi vọng có thể tại Lôi Minh Hồn Thổ tìm tới một chút đá hạt đặc biệt."
"Nói đến mới nhớ, tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung ngoại trừ linh điền ra thì cũng có rất nhiều loại mỏ tài nguyên khoáng sản."
"Nhưng mà suy đi nghĩ lại, nếu muốn chúng hiển hiện ra thì tựa như cũng không dễ dàng."
Vương Triệt có chút cảm thán.
Không gian của tầng thứ nhất trong Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung chính là một tiểu thế giới.
Nó có đủ các nguyên tố cơ bản của một thế giới, cho nên tất nhiên nó sẽ không thiếu thứ gì.
Mang theo Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm lên đường, Vương Triệt đi vào đường băng và đúng lúc nhìn thấy cố vấn Tần Lệ đang làm thêm nghề vận chuyển hàng không.
Khi nhìn thấy Vương Triệt thì anh ta có chút kinh ngạc.
Tần Lệ cười hỏi: "Bạn học Vương, trông cậu giống như đang muốn ra ngoài thì phải?"
Vương Triệt gật đầu, nói: "Đúng vậy, tôi muốn đi tới thành Nộ Giang để nhìn xem một chút.cố vấn Tần có thể chở tôi một đoạn đường được chứ?"
Tần Lệ cười nói: "Đương nhiên là không có vấn đề! Nhưng cậu phải đợi tôi một chút, bởi vì sinh viên muốn đi tới thành Nộ Giang còn có rất nhiều, vậy cậu đang muốn đi thám hiểm khu vực Lôi Minh Hồn Thổ sao? Hay là chỉ đi du ngoạn thôi?"
Vương Triệt hỏi: "Du ngoạn à? Chỗ đó còn có thể đến để du ngoạn sao?"
Tần Lệ nói: "Đương nhiên là có thể rồi, tình hình của Lôi Minh Hồn Thổ đã qua đi một tháng, khu vực bên ngoài chỗ đó cũng đã ổn định lại, và còn hấp dẫn một nhóm lớn Hồn thú hệ lôi điện trong tự nhiên đi qua. Tôi nghe nói có khả năng sẽ hình thành một khu dã ngoại mới. Cảnh sắc khu vực đó hình như cũng rất được đấy. Lôi vân cuồn cuộn, có một loại cảm giác của ngày tận thế, nhưng lại không có gì nguy hiểm."
"Việc này khiến cho rất nhiều sinh viên đều rất trông chờ, một vài người nổi tiếng trên internet còn đến đó để chụp ảnh check-in nữa đấy!"
"Nhưng càng tới gần bên trong khu vực Lôi Minh Hồn Thổ thì sẽ càng nguy hiểm hơn. Vì bên trong khu vực đó có rất nhiều Hồn thú hệ Lôi điện chạy ra từ Lôi Minh Hồn Thổ, hơn nữa chúng đều bị cuồng hóa, nên thực lực và tính công kích của chúng đều cực kỳ mạnh."
"Tại khu vực trung tâm, tôi nghe nói là do con hồn thú hệ lôi cường đại kia tiến hóa mà ảnh hưởng đến. Rất nhiều thảm thực vật và vùng núi xung quanh đều sinh ra dị biến, và tài nguyên xung quanh cũng phát sinh biến hóa đặc biệt. Cho nên khu vực trung tâm cũng là một chỗ thám hiểm rất tốt."
"Nhưng nếu chỉ một mình đi vào thì sẽ rất nguy hiểm."
Vương Triệt hỏi: "Vậy còn Lôi Minh Hồn Thổ thì sao?"
Chương 564: Anh Bạn Biết Vương Thiên Bá Không?Vị cố vấn Tần Lệ này hay vào Nam ra Bắc nên biết được rất nhiều chuyện.
Tần Lệ nhíu mày nói: "Về Lôi Minh Hồn Thổ thì tôi nghe nói hình như đã bị quân đội châu Bắc Giang phong tỏa rồi, tạm thời không cho tiến vào. Tình huống cụ thể thì tôi cũng không rõ ràng lắm."
Vương Triệt gật đầu, anh đợi một hồi rồi không bao lâu sau ước chừng còn có thêm bảy tám vị sinh viên nữa đi tới.
Do thành Nộ Giang cách đây không xa nên việc bay thẳng qua so với dùng tàu đệm từ trường thì nhanh hơn rất nhiều.
Cho nên chuyến bay này của Tần Lệ cũng không dễ dàng gì, vì với nửa giờ cho một chuyến bay nhưng nếu chỉ đón được một vị sinh viên vậy anh ta sẽ rất thiệt thòi.
Mà Không Tốc Điểu của Tần Lệ cũng có tu vi hồn lực hơn 5000 năm nên tốc độ của nó cực nhanh.
Đây là con hồn sủng thứ nhất của anh ta, bồi dưỡng cực kỳ tốt.
Và tất nhiên là anh ta muốn chở thêm nhiều sinh viên.
Mấy vị sinh viên này đều là tân sinh viên mới vào năm thứ nhất.
Các sinh viên năm thứ 2 thứ 3 khác, đa phần đều có hồn sủng hệ Thiên Không của riêng mình, chịu khó đi thi thêm cái bằng lái phi hành là có thể bay thẳng qua.
Thật ra nếu Vương Triệt dùng Từ Lực Kiếm thì anh cũng có thể bay qua đó.
Nhưng đối với Từ Lực Kiếm bây giờ thì tu vi hồn lực của nó cũng không cao, do vậy tốc độ của nó khá chậm nên sẽ hao phí nhiều thời gian đi đường.
Vì để tiết kiệm thời gian thì trực tiếp tìm loại vận chuyển hàng không như thế này là mau lẹ nhất.
"A, cậu không phải là Vương Triệt của ban bốn ngành nông nghiệp sao?"
Trong mấy vị bạn học có người nhận ra được Vương Triệt.
Một tháng qua Vương Triệt trải qua rất bình tĩnh.
Nhưng những bạn học khác thì không bình tĩnh.
Có không ít tân sinh viên đã có ấn tượng rất sâu đối với Vương Triệt tại lễ khai giảng.
Thậm chí có người còn cố ý đi điều tra một phen.
Tất nhiên là sẽ tra ra được lai lịch của Vương Triệt.
Vương Triệt: "Các bạn cũng đi thành Nộ Giang sao?"
Vương Triệt mỉm cười nhìn về phía những bạn học này.
Bốn nam bốn nữ và xem ra vẫn là các cặp đôi cùng nhau đi du ngoạn một hồi.
Chà, hương vị yêu đương từ năm thứ nhất đại học liền đã bắt đầu từ từ lên men rồi.
Một vị bạn học nữ hơi có chút vui mừng nói: "Đúng vậy đúng vậy! Tôi biết cậu ! Cậu chính là quán quân của Khải Huyền Cup tại châu Tây Nhạc! Ở lễ khai giảng cậu đã dùng Lục Mao Trùng để đánh bại Lưu Ly Thương Loan của vị Thẩm học tỷ kia!"
Loại vui mừng của bạn học nữ này để cho một bạn học nam ngồi ở bên cạnh cảm thấy không vui.
Bạn nam bên cạnh: "Quán quân sao? Vậy anh chắc chắn rất lợi hại rồi."
Bạn nam ngồi cạnh thấy bạn gái của mình có ánh mắt sùng bái khi nhìn về bạn nam khác, nên cậu ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Nhưng nếu nói ra thì cũng không hay, vì chính là tỏ ra mình keo kiệt nên sẽ mất mặt.
Hình như cậu ta nghĩ ra được điều gì nên nói: "Trong thế hệ trẻ tuổi của châu Tây Nhạc chỉ có một người làm tôi bội phục nhất!"
Lời này của vị này liền hấp dẫn sự chú ý của bạn gái.
Bạn học nữ hiếu kì hỏi: "Anh bội phục ai vậy? Sao em chưa nghe anh nói qua nhỉ?"
Lực chú ý của bạn gái đã bị mình thu hút, điều này khiến cho cậu ta rất là hưởng thụ, nói: "Anh là người ở châu Loạn Hải, khoảng cách với châu Tây Nhạc rất gần. Mà thành phố anh sinh sống cũng rất gần châu Tây Nhạc, nên anh đối với châu Tây Nhạc cũng khá hiểu. Quán quân Khải Huyền Cup đúng là rất lợi hại, nhưng anh cũng không hiểu rõ lắm. Anh chỉ hiểu rõ một người chính là vị anh hùng thiếu niên Vương Thiên Bá kia."
Ánh mắt của vị bạn học nữ cũng sáng lên, nói: "Vị này em cũng biết! Em ở tại châu Vân Cương cũng đã được nghe nói qua!"
Vương Triệt: "..."
Các bạn học còn lại cũng nhao nhao phụ họa theo, hình như bọn họ cũng đã được nghe nói đến cái vị này.
Quán quân của Khải Huyền Cup so với toàn bộ tin tức về anh hùng thiếu niên Vương Bá Thiên thì xác thực là không nổi danh bằng.
Với lại, anh hùng thiếu niên Vương Thiên Bá càng để cho người khác một loại cảm giác thần bí và anh hùng.
Trên mạng còn có thể tra được video tranh tài của Vương Triệt tại Khải Huyền Cup.
Nhưng tuyệt đối sẽ tra không được tin tức cặn kẽ của Vương Thiên Bá.
Nếu không phải sự tình của rừng Phù Không liên quan đến Không Thần Long thì nhất định sẽ không cần giữ bí mật.
Nếu lộ ra sự tình trong rừng Phù Không, vậy thanh danh của anh hùng thiếu niên Vương Thiên Bá sẽ còn càng vang dội hơn nữa.
Nhất là cái Thanh Long công huân kia, nếu như không phải trao tặng trong bí mật thì toàn bộ chiến khu đều sẽ bị chấn động.
Bạn học nam hỏi hỏi: "Bạn học Vương, anh là quán quân Khải Huyền Cup vậy anh có biết đến Vương Thiên Bá không?"
Vương Triệt cười nói: "Đương nhiên là tôi biết rồi, vị này chính là anh hùng chân chính của châu Tây Nhạc chúng tôi mà. Tôi chỉ là một quán quân của Cup Khải Huyền, vậy làm sao có thể so sánh với anh ta được? Chắc chắn là tôi kém hơn rất nhiều! Chưa kể anh ta còn không muốn tham gia Khải Huyền Cup vì không có ý so tài với chúng tôi. Nếu không vị trí quán quân này liền sẽ là của anh ta."
Mấy vị bạn học khác nghe xong thì ngay lập tức vui vẻ.
Bạn học nam kia cũng nhìn Vương Triệt bằng con mắt khác.
Không hổ là quán quân, thật không nghĩ tới lại rất có khí độ như vậy khi có thể nói ra được những lời này.
Nhưng từ một phương diện khác mà nói, cũng là mị lực của vị anh hùng thiếu niên Vương Thiên Bá kia quá lớn đi!
Chương 565: Hứng ThúBạn học nam vội vàng hỏi Vương Triệt: "Anh đã gặp qua anh ta rồi sao?"
Vương Triệt nói: "May mắn được gặp qua một lần và tôi đã được anh ta chỉ điểm qua. Anh ta không muốn tham gia Cup Khải Huyền là bởi vì anh ta đã quá mạnh rồi, đối với những học sinh như chúng ta mà nói thì đó là sự nghiền ép hoàn toàn. Cho nên anh ta mới lựa chọn không tham gia Khải Huyền Cup. Nhưng tôi cũng chỉ được gặp qua anh ta một lần thôi."
Điều này khiến cho vị bạn học nam này vô cùng kích động.
So với bạn gái của cậu ta còn kích động hơn.
Vương Triệt hỏi: "Bạn là fan hâm mộ của anh ta sao?"
Bạn học nam kích động nói: "Đúng đúng! Bởi vì thành phố mà tôi sống cách rừng Phù Không cũng rất gần. Nếu như rừng Phù Không xảy ra sự tình gì thì thành phố của tôi đều sẽ không thể tránh khỏi."
Vương Triệt gật đầu, nói: "À, thì ra là thế. Đáng tiếc là tôi cũng không biết anh ta gia nhập vào học viện nào, nhưng đối với anh ta mà nói, dù đi đến học viện cũng đều được, vì anh ta chính là một ngọn núi lớn không thể vượt qua của châu Tây Nhạc chúng tôi."
Bạn học nam kia bỗng đi tới và lập tức nói: "Bạn học Vương, thật ra thì anh cũng không cần so sánh mình cùng với Vương Bá Thiên làm gì. Anh có thể trở thành quán quân của Khải Huyền Cup là cũng đã vượt xa khỏi những người đồng lứa khác rồi. Trong toàn bộ chiến khu cũng chỉ có chín vị học sinh cấp 3 có thể so được với cậu thôi mà."
Vương Triệt cười nói: "Nhưng trong đại học thì khó mà nói. Cấp 3 mạnh không có nghĩa là đại học sẽ còn mạnh. Có rất nhiều Khế Hồn Sư có tài nhưng thành đạt rất muộn, vào bất cứ lúc nào quán quân cũng có thể bị vượt qua."
Bạn học nam vẫn khuyên nhủ: "Vậy cũng không thể nào, anh đã là quán quân thì tiềm lực và thiên phú vẫn còn ở đó, sẽ không có mấy người có thể vượt qua anh đâu."
Hai người giao lưu mà khi bạn học nữ còn lại nhìn thấy cảnh này thì trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
Chính mình cũng vừa mới thể hiện ra một chút bái phục thôi mà, không nghĩ tới bạn trai của mình không hề ghen tỵ một tí nào, mà ngược lại còn cùng với người ta trao đổi càng thêm thân thiết.
Nhìn tên này bây giờ nghiêm túc như vậy, lúc bình thường dỗ dành mình cũng không chú tâm đến thế.
Rất nhanh sau đó, mọi người đều quen thuộc nhau hơn.
Tần Lệ ngồi ở một bên nhìn xem Vương Triệt mà kinh dị liên tục.
Khá lắm, lợi hại nha!
Nam nữ đều bị cảm phục!
Không bao lâu cả đám đã đến thành Nộ Giang.
Bạn học nam nhiệt tình nói với Vương Triệt: "Thêm thông tin liên lạc đi, nếu lần sau có cơ hội thì chúng ta trò chuyện tiếp!"
Vương Triệt gật đầu, nói: "Không thành vấn đề!"
Những tân sinh viên này là chuyên ngành luyện chế dược, mà gia đình của vị học sinh này cũng là chuyên môn luyện chế dược phẩm.
Trên đường đi, vị bạn học này đều biết gì nói đó, giống như là vừa gặp Vương Triệt thì đã thân quen vậy.
Chào tạm biệt những bạn học này, Vương Triệt dự định tiến về hồn thổ vùng dã ngoại bên ngoài thành Nộ Giang.
"Dẫn cư ở thành Nộ Giang cũng khá đông đúc!"
Vương Triệt nhìn thoáng qua, trong hai ngày nghỉ này thành phố nhỏ ở nơi biên giới châu Bắc Giang cũng rất đông người.
Tần Lệ giải thích:
"Sau khi ra khỏi thành Nộ Giang và đi hướng ngoài khoảng một trăm dặm, cậu liền có thể đi đến khu vực bên ngoài."
"Có điều tình hình bên kia cũng có chút phức tạp, coi như là khu vực phía ngoài cùng thì hồn sủng hệ Thiên Không chỉ cần khẽ đến gần là đều sẽ bị mất khống chế. Cho nên cũng chỉ có thể thuê xe hoặc là đi bộ đến, nhanh nhất thì mất nửa giờ sẽ đến nơi."
"Nếu như muốn đi vào khu vực nội bộ, tôi đề nghị cậu vẫn là tìm thêm mấy người đi cùng. Vì khi gặp được nguy hiểm cũng có thể có thể giúp đỡ lẫn nhau."
"Đương nhiên, tốt nhất vẫn là không nên đi. Ở bên ngoài nhìn xem cảnh sắc là được rồi."
Vương Triệt gật đầu, bởi vì anh đã chuẩn bị đầy đủ nên không cần tại thành Nộ Giang mua sắm tiếp tế gì thêm, thậm chí cũng không đi thuê xe mà trực tiếp đi bộ đến.
Vương Triệt có dự cảm rằng, lần này anh sẽ thu hoạch được rất khá.
Vùng dã ngoại bên ngoài thành Nộ Giang cùng với ở thủ đô Lâm không khác nhau là mấy.
Trước khi bước vào trong Lôi Minh Hồn Thổ, hoàn cảnh bên ngoài vẫn là rất không tệ.
Vương Triệt đi bộ với tốc độ rất nhanh, bởi vì thời gian của anh đang tương đối gấp rút, nên anh cũng không có thời gian mà thưởng thức cảnh sắc ở xung quanh.
Rất nhanh sau đó, Vương Triệt liền thấy một khu vực tương đối đặc thù kia.
Có thể thấy được từ rất xa.
Bầu trời âm trầm, mây đen trôi cuồn cuộn, từ bên ngoài nhìn lại còn thấy nơi đó bị bao phủ bởi một lớp sương mù mỏng manh.
Vương Triệt nhắm mắt lại cẩn thận cảm thụ một hồi.
Anh gần như có thể cảm nhận được năng lượng sinh mệnh hệ lôi điện nằm rời rạc giữa thiên địa, tán loạn khắp bốn phía xung quanh.
Vương Triệt cảm thấy kinh ngạc, nói:
"Đây rốt cuộc là loại hồn thú hệ lôi điện gì đang trong quá trình tiến hóa mà lại tạo ra dị tượng cỡ này?"
"Sau khi nó tiến hóa đã tầm một tháng mà dị tượng cũng còn chưa có tán đi. Chẳng lẽ nó là hồn thú đã đạt tới cấp độ siêu phàm?"
Vừa nghĩ tới đó thì Vương Triệt liền tăng thêm mấy phần hứng thú.
Anh thậm chí còn nghĩ đến một vài khả năng khác.
Vương Triệt trực tiếp thả ra Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng.
Từ Lực Kiếm vừa được thả ra, cắm ở bên trong vỏ kiếm điện từ, liền có chút hưng phấn bay loạn xung quanh bốn phía.
Hình như cũng đã cảm thấy được cái gì đó.
Lục Mao Trùng thì là buồn bực ngán ngẩm mà ngáp dài một cái.
Nếu là như lúc bình thường, mình đang thảnh thơi trồng trọt tưới nước cho ruộng đồng nhỉ.
Tiểu mao trùng nhìn xem chung quanh, nhất là ở phía đằng trước.
Nó không quá ưa thích loại tình cảnh kia.
Chương 566: Mở Đầu Phó BảnTừ Lực Kiếm vừa được thả ra, nó vẫn cắm ở bên trong vỏ kiếm điện từ, và cảm thấy hưng phấn mà bay loạn khắp bốn phía xung quanh.
Hình như nó cũng đã cảm thấy được cái gì đó.
Lục Mao Trùng thì lại buồn bực ngán ngẩm mà ngáp dài một cái.
Nếu là lúc bình thường là nó đang thảnh thơi trồng trọt tưới nước cho ruộng đồng.
Lục Mao Trùng nhìn xem chung quanh, nhất là ở phía đằng trước.
Nó không quá ưa thích loại hoàn cảnh đó.
Vương Triệt nói: "Đây là vì để giúp cho Từ Lực Kiếm! Lên tinh thần đi, nó chính là đệ đệ của mi đấy! Nếu mi không đi giúp đỡ nó thì nó cũng sẽ không nhớ rằng là mi tốt với nó đâu."
Lục Mao Trùng suy nghĩ một hồi, rồi nó cảm thấy Vương Triệt nói rất có đạo lý mà không khỏi nâng cao tinh thần.
Vương Triệt nói, liếc nhìn Từ Lực Kiếm đang bay loạn xung quanh không trung, trong ánh mắt nó lộ ra thêm mấy phần khát vọng ao ước.
Từ Lực Kiếm bay xung quanh một hồi sau đó liền tự giác treo lên phía sau lưng Vương Triệt.
Vương Triệt mang theo hai tên nhóc tiến lên, rất nhanh sau đó anh đã đi đến khu vực có lôi vân cuồn cuồn kia.
Vừa tiến đến thì Vương Triệt liền biết, anh quả nhiên không đến nhầm chỗ.
Chỉ thấy ở phía chân trời có lôi vân dày đặc, trong không khí lấp lóe từng tia lôi điện nho nhỏ, giống như đang tiến vào bên trong màn đêm vậy.
Nhưng tầm nhìn bốn phía cũng không quá tối.
Thảm thực vật và cây cối ở xung quanh đều như được phủ lên một lớp sơn màu tím, phía dưới những đám mây sấm sét cuồn cuộn kia đã làm cho cảnh sắc biến đổi.
Rất nhiều sinh viên cùng với Khế Hồn Sư chuyên nghiệp đang mang theo hồn sủng của bọn họ đến du ngoạn và chụp ảnh ở xung quanh.
Thỉnh thoảng sẽ có vài con Hồn thú hoang dã đi ngang qua nhưng không có gì nguy hiểm.
Tuy nhiên nơi đây cũng không có thêm tài nguyên gì nhiều.
Chỉ trông giống như một nơi có phong cảnh không tệ, nên mới có khả năng hấp dẫn được rất nhiều học sinh đến đây tham quan du ngoạn.
Vương Triệt thầm nghĩ: "Chỉ có điều tu luyện ở chỗ này sẽ làm tốc độ tu luyện của Từ Lực Kiếm tăng cao hơn nhiều so với các chỗ khác."
Tuy nhiên chỗ này chỉ có lôi điện nho nhỏ, thỉnh thoảng mới đánh xuống một tia thiên lôi.
Vương Triệt mang theo Từ Lực Kiếm tiếp tục đi vào bên trong.
Những chỗ này thuộc về khu vực phía ngoài, khu vực bên trong sẽ xảy ra biến hóa lớn hơn.
Càng đi vào bên trong thì càng ít người.
Và tiếng sấm sét chấn động cũng càng ngày càng lớn.
Từ Lực Kiếm thấy vậy lại càng hưng phấn thêm, nó không ngừng phát ra âm thanh tư tư.
Cứ như đang hô to: Sấm sét ơi, ta tới rồi!
Không mất bao lâu thời gian, Vương Triệt liền đi tới chỗ giao nhau với khu vực trung tâm.
Nhưng để Vương Triệt càng không nghĩ đến, đó chính là khi anh đi đến chỗ giao nhau này, ở đây đã xuất hiện càng nhiều Khế Hồn Sư chuyên nghiệp hơn.
Thậm chí còn có rất nhiều quầy hàng tạm thời mở ra, số ít trong đó còn do sinh viên mở bán.
"Quần Áo Tránh Sét giá 10 vạn đây! Có thể cung cấp dịch vụ cho thuê, giá cả dễ thương lượng, vô cùng cần thiết cho việc đi vào thám hiểm bên trong Lôi Minh Hồn Thổ. Các Khế Hồn Sư cần phải nắm chắc cơ hội đi nào!"
"Vòng Tay Lôi Từ đây! Sau khi sử dụng sẽ thả ra từ trường bao trùm bán kính ba mét xung quanh, có thể giúp người dùng tránh né sấm sét, thuê một giờ chỉ tốn năm ngàn nguyên! Đây là món Đạo Hồn Khí không thể không thiếu nếu muốn đi vào bên trong!"
"Trang bị Phong Lôi Dực đây! hồn sủng hệ Thiên Không chỉ cần trang bị lên người thì cho dù là bay giữa không trung và bị sét đánh trúng nhưng cũng không nhận phải thương tổn quá lớn. Chỉ còn một bộ cuối cùng nhé! Muốn thuê thì hãy đến nhanh lên!"
...
Không ít Khế Hồn Sư có khuôn mặt khá trẻ đang nhao nhao hét lớn ra bốn phía.
Ngoại trừ dịch vụ cho thuê Đạo Hồn Khí ra, sẽ còn có buôn bán các loại dược phẩm, thậm chí buôn bán các tài liệu quý hiếm.
Vương Triệt nhìn lướt qua nói: "Mảnh khu vực này vừa được hình thành không bao lâu, nhưng nhìn xem đã có rất nhiều Khế Hồn Sư nghe tin mà đến đây hành động."
Theo tình hình này, giống như chỉ vừa mới mở ra một loại phó bản nào đó.
Nhất là chỉ mới qua đi một tháng.
Vương Triệt thậm chí còn thấy được không ít sinh viên của học viện khác đang tạo thành một câu lạc bộ, và dự định tiến vào khu vực bên trong để tiến hành thám hiểm.
Giống như là vừa phát hiện ra được khu di tích mới vậy, hoàn cảnh dã ngoại và vị trí không gian chấn động đều có giá trị thám hiểm rất cao.
Điều này mang ý nghĩa khả năng sẽ xuất hiện vật liệu tài nguyên mới, hoàn cảnh tu luyện mới, và thậm chí sẽ xuất hiện cả Hồn thú biến dị mới.
Có đôi khi quân đội cũng sẽ tự tổ chức thi đua thám hiểm để cổ vũ các nhiều sinh viên tiến vào bên trong nhằm thám hiểm và tu luyện.
Nhưng Vương Triệt vẫn chưa nghe ra phong thanh gì kỳ lạ.
Và nếu muốn đi vào tầng bên trong của khu vực này để thám hiểm, vậy còn cần tiến hành đăng ký thêm.
Tại khu giao giới sẽ có một tầng màng mỏng nhàn nhạt, tựa như là vách ngăn giữa hai mảnh khu vực, và tầng bên trong khu vực sẽ có lối vào đặc biệt.
Chỉ có thể từ cửa vào để tiến vào bên trong.
Mà ở chỗ lối vào còn có quân sĩ của châu Bắc Giang đứng canh gác.
Đang có rất nhiều Khế Hồn Sư quay xung quanh lối vào và xếp thành một hàng dài để tiến hành đăng ký tiến vào.
Vương Triệt trầm ngâm mấy giây, và anh cũng đã dự liệu ra trước loại tình huống này.