Khu vực bên ngoài thì không có gì nguy hiểm, tùy tiện du ngoạn tham quan đều được.
Tình huống của khu vực bên trong thì sẽ tương đối phức tạp và nguy hiểm, nên quân đội sẽ không tùy tiện để cho người khác tự ý tiến vào bên trong.
Và khu Lôi Minh Hồn Thổ kia đang trong trang thái phong tỏa và còn chưa được mở ra.
Tại xung quanh lối vào vẫn còn có rất nhiều vị trí cửa ra vào khác, thỉnh thoảng sẽ có một vị Khế Hồn Sư đi ra từ bên trong.
Vẻ mặt của bọn hắn trông khá kém, có vài người còn bị thương không ít, nhưng ngẫu nhiên vẫn có người vui mừng mà đi ra ngoài, hẳn là đã thu hoạch khá tốt.
"Ồ, là Vương Triệt!"
Vương Triệt đang định đi qua để xếp hàng, một âm thanh quen thuộc từ cửa vào bên cạnh bỗng nhiên truyền tới.
Vương Triệt xem xét liền thấy được vị học tỷ Điền Tiểu Vũ lúc trước đã đến nghênh đón tân sinh viên, cô ấy đứng cách cửa vào không xa và có vẻ ngoài ý muốn khi nhìn thấy anh.
Còn có mấy vị học trưởng và học tỷ khác của ngành nông nghiệp cũng đang đứng xung quanh
Thẩm Minh Loan cũng ở trong số đó.
Vương Triệt đi tới và cười chào hỏi: "Các vị cũng ở đây sao?"
Một tháng qua đi, anh chỉ hết sức tích cực đi trồng ruộng, và vị học tỷ Thẩm Minh Loan kia sau lần thay hiệu trưởng Cố đén chỗ anh truyền đạt một ít lời thì liền không đến nữa.
Điền Tiểu Vũ cười nói:
"Cậu cũng dự định tiến vào bên trong Lôi Minh Hồ Thổ để xem thử một chút sao? Cũng đúng thôi, lấy thực lực của cậu thì thật sự là có năng lực đó!"
"Các bạn tân sinh viên khác cũng bị hấp dẫn tới, nhưng đa phần đều chỉ du ngoạn tham quan ở bên ngoài."
Vương Triệt nói: "Có chút tò mò nên tôi dự định đi vào xem thử. Nhóm các vị cũng đi vào chứ?"
Điền Tiểu Vũ thở dài nói: "Đương nhiên rồi. Hai tuần trước, sinh viên năm 2 và năm 3 của học viện Lâm Hải chúng ta đã tổ chức đi vào bên trong để thám hiểm."
Tình huống của Lôi Minh Hồn Thổ đều đã tiếp tục suốt một tháng.
Cho nên các trườn đại học đã sớm tổ chức đi vào để tiến hành thám hiểm những khu vực phụ cận. Vương Triệt cũng không cảm thấy việc này ngoài ý muốn.
Vương Triệt hỏi: "Tình huống trong đó thế nào?"
Điền Tiểu Vũ nhún vai nói: "Chị Loan, chị nói cho cậu ấy biết đi. Vương Triệt còn không rõ về tình huống bên này lắm."
Thẩm Minh Loan hôm nay ăn mặc trang phục chiến đấu bó sát người màu lam nhạt, mái tóc cũng ghim lên và còn đội lên đầu một cái Đạo Hồn Khí hình dáng mũ lưỡi trai, trông cô ấy nhiều hơn mấy phần khí chất năng động.
Nhưng hẳn là bởi vì mới vừa từ bên trong Lôi Minh Hồn Thổ đi ra, nên trên khuôn mặt tuyệt đẹp kia của cô ấy hơi có chút mỏi mệt.
Thẩm Minh Loan suy nghĩ, nói:
"Bên trong Lôi Minh Hồn Thổ thật sự rất phiền phức, chủ yếu là hoàn cảnh quá khó chịu. Coi như có được hồn sủng hệ lôi điện thì cũng không cách nào ở bên trong quá lâu, vì mỗi lúc đều sẽ có Sấm sét đánh xuống, nếu không chú ý liền sẽ bị đánh trúng. Mà đám hồn thú hệ lôi điện ở bên trong đó cũng rất mạnh, cho dù là hồn sủng hệ Thổ có khả năng miễn dịch mạnh đối với lôi điện đi nữa, nhưng cũng không thể chịu được trong thời gian quá lâu."
"Không thể ở trong đó quá lâu nên cũng không thể tìm thấy được bao nhiêu đồ tốt. Nếu không may sẽ còn gặp phải Hồn thú rất mạnh mẽ sau khi biến dị."
"Hoặc là những con Hồn thú đã bị cuồng hóa xông ra từ bên trong trung tâm Lôi Minh Hồn Thổ. Độ nguy hiểm rất cao!"
"Càng đi vào bên trong thì sẽ càng thêm nguy hiểm."
Vương Triệt nghe xong mà thầm nghĩ, đây quả nhiên là một chỗ tốt.
Vì bất cứ lúc nào cũng đều sẽ có sấm sét đánh xuống.
Cái này thật là khéo.
Từ Lực Kiếm đang treo ở sau lưng Vương Triệt, tựa như cũng không kịp đợi chờ thêm mà sẵn sàng bay ra khỏi vỏ kiếm bất cứ lúc nào.
Vương Triệt nói: "Vậy cũng không sao cả. Nếu tìm không thấy thứ gì tốt thì tôi quay trở về là được rồi."
Khi Thẩm Minh Loan nhìn thấy Vương Triệt, mỏi mệt trên gương mặt cô từ từ biến mất mà cười nói: "Xem ra cậu vẫn còn chưa biết rõ bên trong Lôi Minh Hồn Thổ có một khu vực rất quan trọng. Mà tôi đoán chừng cậu cũng đã nghe nói qua sự tình của Lôi Minh Hồn Thổ rồi đúng không? Trên thực tế, sau một tháng bị phong tỏa thì Lôi Minh Hồn Thổ sẽ mở ra một lần nữa. Quân đội của hai châu Bắc Giang và châu Lôi Nhai đều sẽ tổ chức một lần thi đua tại Lôi Minh Hồn Thổ để huấn luyện cho các sinh viên trong học viện, giới hạn sẽ từ sinh viên năm tư trở xuống. Mà để đạt được tư cách tham gia thì phải chịu được ít nhất ba tiếng trong vùng lôi điện giao giới này."
"Nếu không sẽ không có tư cách tham gia lần thi đua huấn luyện kia đâu."
Vương Triệt nghe xong liền không ngờ khi còn có loại chuyện này?
Thẩm Minh Loan giải thích: "Bởi vì Lôi Minh Hồn Thổ có một con Hồn thú biến dị tiến hóa nên mới gây ra dị tượng. Tình huống bên trong đã trở nên khá phức tạp, nên quân đội của hai đại châu đã tổ chức thi đua huấn luyện lần này cũng là để tôi luyện sinh viên của các trường đại học trong hai đại châu chúng ta."
"Bởi vì trung tâm Lôi Minh Hồn Thổ so với vùng lôi điện giao giới của Lôi Minh Hồn Thổ còn nguy hiểm hơn nhiều. Cho nên, nếu như chịu nổi vùng lôi điện giao giới, vậy khi đi vào bên trong Lôi Minh Hồn Thổ sẽ càng dễ tiếp nhận hơn. Ba giờ chính là yêu cầu cơ bản để có thể tham gia cuộc thi đua kia."
Chương 568: Phẩm Chất Cao Đến Mức Quá ĐángĐiền Tiểu Vũ nói:
"Trong mấy người chúng ta, bây giờ chỉ có Thẩm học tỷ là có thể bình yên vô sự chịu đủ ba giờ. Lần đầu tiên tới nơi này thì chờ một giờ cũng đã không chịu nổi rồi. Cả hai tuần nay chúng tôi đều chưa làm được gì nhiều, mà hai ngày nghỉ cũng đã sắp tới."
"Sinh viên năm 3 cùng với các sinh viên ngành khác cũng đi tới rồi, các trường đại học khác đều có sinh viên liên tục đi tới nơi này để thử."
"Hiệu trưởng Cố còn nói thêm phải tổ chức thành nhóm lại, đến lúc đó cùng nhau tham gia thi đua huấn luyện, chỉ cần đạt được một ít thứ hạng cũng là tốt rồi."
"Nhưng tin tức này bây giờ vẫn còn chưa được công bố ra ngoài. Chủ yếu là vì độ khó quá cao, các sinh viên chuyên ngành luyện chế thức ăn và dược phẩm của học viện của chúng ta đều đang nghiên cứu dược phẩm và món ăn để có thể tăng lên khả năng chống chịu lôi điện."
Vương Triệt gật đầu vì anh đã hiểu.
Thi đua huấn luyện này làm Vương Triệt có chút hứng thú, nhưng con Hồn thú dị biến kia còn làm cho anh càng hứng thú hơn.
Vương Triệt trước khi đến đã có tra cứu một chút về Lôi Minh Hồn Thổ, đây là hồn thổ thuộc cỡ nhỏ.
So với rừng Phù Không thì nhỏ hơn rất nhiều.
Nhưng cho dù là hồn thổ cỡ nhỏ, mà muốn tạo ra dị tượng lớn như thế thì đoán chừng khi con Hồn thú kia tiến hóa là rất không đơn giản.
Thẩm Minh Loan nhìn Vương Triệt một chút, lấy xuống cái mũ và nói:
"Cậu không có đeo Đạo Hồn Khí sao? Khu vực lôi điện giao giới kia khá nguy hiểm. Cho dù là Khế Hồn Dư hay là hn sủng, nếu như không đeo thêm một ít Đạo Hồn Khí thì cũng không thể chống cự được thời gian quá dài. Nhất là Võ Hồn của ngành nông nghiệp chỉ có quan hệ với việc trồng trọt, nên cường độ thân thể của chúng ta cũng không được cao."
"Này, tôi cho cậu cái mũ này nhé! Đây là Súc Lôi Từ Mũ, cậu cầm trước mà dùng. Theo lý thuyết, lấy trình độ của cậu thì hai mảnh ruộng cộng thêm một mảnh dược điền mà Lục Mao Trùng của cậu còn có thể thúc đẩy cây trồng tăng trưởng, vậy cậu tùy ý trồng một chút cây trồng là sẽ có thể bán được không ít tiền. Thế thì cậu cũng không thiếu tiền mới phải chứ!"
"Nếu đã tới đây rồi thì tại sao cậu không mua thêm ít Đạo Hồn Khí dùng để tránh sét?"
Thẩm Minh Loan đưa cái mũ cho Vương Triệt.
"Chậc..."
Vương Triệt trầm mặc mấy giây.
Anh hiện tại quả thật còn giữ lại một ít hồn thực thu hoạch được.
Nhưng vẫn chịu không nổi Lục Mao Trùng như một con ma đói này.
Sau khi tu vi hồn lực của nó đạt mốc một nghìn năm và vừa bắt đầu ngưng tụ Ngũ Hành Hồn Nguyên, vì để phòng ngừa việc Lục Mao Trùng hết lương thực, cho nên anh cũng không có bán đi hồn thực.
Mà Vương Triệt cũng không quá coi trọng tiền bạc.
Bởi vì nếu anh dùng tiền thì sẽ không mua được cây trồng hồn thực cấp thấp nào có thể sánh ngang với Thủy U Lan được trồng ra từ trong linh điền.
Một ít hồn thực cao cấp bây giờ cũng không thích hợp với tu vi hồn lực của Lục Mao Trùng lúc này, nếu hấp thu không tốt mà ăn nhiều thì sẽ còn có hại.
Vương Triệt nhìn xem cái này cái mũ mà muốn cự tuyệt.
Điền Tiểu Vũ bỗng cười hì hì một tiếng rồi nói: "Chị Loan đã cho cậu rồi thì cậu cứ cầm lấy đi. Chị Loan gần đây thế nhưng là rất giàu có, Bách Hương Hồn Đậu của chị ấy sau khi được cải tiến đã được rất nhiều công ty tập đoàn coi trọng mà tiến hành tiêu thụ rất mạnh trên thị trường. Chị ấy còn có bản độc quyền ở trong tay nên mỗi khi bán đi một đợt là chị ấy đều được chia phần đấy! Bây giờ chị ấy là người rất có tiền nha!"
Thẩm Minh Loan cười nói: "Cũng may mắn là nhờ có cậu giúp đỡ nên tôi mới có thể khai thông mạch suy nghĩ trước đó."
Vương Triệt lắc đầu nói: "Cũng hẳn rồi! Coi như không có tôi lần trước khai thông mạch suy nghĩ của chị, nhưng không bao lâu sau thì chị cũng sẽ suy nghĩ ra thôi."
Thật ra từ góc độ của kiếp trước của Vương Triệt để xem xét, Bách Hương Hồn Đậu của Thẩm Minh Loan còn có rất nhiều khuyết điểm.
Không chỉ là Bách Hương Hồn Đậu, mà rất nhiều món chính và dược phẩm đang buôn bán trên thị trường đều có vấn đề.
Chỉ là đối với đa phần hồn sủng mà nói, thì những vấn đề này không quan trọng chút nào mà thôi.
Trên thực tế, nếu là Nông Hồn Sư chuyên nghiệp thì đều sẽ biết những vấn đề này.
Ví dụ như vấn đề đơn giản nhất là tỉ lệ sử dụng nguyên vật liệu.
Đa phần Nông Hồn Sư vì muốn tăng nhanh tốc độ của quá trình luyện chế, nên bọn họ đều lám khá là thô thiển để tỉ lệ sử dụng nguyên vật liệu không tới ba phần.
Coi như tiến hành gia công tinh luyện thì tỉ lệ sử dụng cũng không đạt được năm phần mười.
Nhưng nếu lại tăng lên sẽ bị giới hạn bởi điều kiện và phương pháp luyện chế, vậy khả năng tối đa cũng chỉ đạt được bảy phần tỉ lệ ứng dụng tài liệu là cao nhất.
Vương Triệt đều đã tự mình luyện chế ra đồ ăn cho Lục Mao Trùng ăn, cũng bởi vì phương pháp luyện chế của anh đều là phương pháp luyện chế đan dược trong tu tiên giới, cộng thêm kinh nghiệm và trình độ của bản thân anh.
Nhất là sau khi Vương Triệt có thêm hồn lực, lúc thi triển ra thủ pháp luyện đan cường đại thì tỉ lệ sử dụng tài liệu sẽ có thể đạt tới hơn chín phần.
Đây là còn sử dụng hỏa diễm của Lục Mao Trùng, chứ nếu như đổi thành Tam Muội Chân Hỏa thì sẽ có thể đạt tỉ lệ sử dụng đến gần cực hạn mười phần.
Khi đó phẩm chất của món chính được luyện chế ra sẽ cao đến mức quá đáng.
Chương 569: Người Quan TâmNếu không cân nhắc đến sức ăn của Lục Mao Trùng mà tùy tiện cầm đi buôn bán một chút, vậy Vương Triệt tuyệt đối có thể làm cho kinh hãi thế tục.
Nhưng thứ này lại không có cách nào tiến hành sản xuất hàng loạt.
Trừ phi chính Vương Triệt giảm xuống tiêu chuẩn luyện chế, và lại cải tiến ra thủ pháp luyện đan thích hợp rồi truyền bá ra ngoài, để cho đại đa số Nông Hồn Sư đều học được một chút, như vậy mới có thể sản xuất hàng loạt.
Nhưng làm thế thì lại quá phiền phức và tốn công. Nên vẫn là tự anh đi luyện chế để bồi dưỡng hồn sủng thì tốt hơn.
Chờ sau này linh điền lại nhiều hơn, và tài nguyên dự trữ cũng ngày càng nhiều để mình rãnh tay rồi lo tiếp cũng được.
Bách Hương Hồn Đậu của Thẩm Minh Loan có thể tiến hành phục chế để sản xuất hàng loạt, dù là tỉ lệ sử dụng không cao, nhưng sau khi tăng thêm hiệu quả cải tiến thì thật sự cũng không tệ, được xem trọng cũng là việc bình thường.
Đối với một vị sinh viên mà nói, có thành tựu loại này là rất không tầm thường.
Đã vậy thì Vương Triệt cũng không có già mồm thêm mà tiếp nhận cái Súc Lôi Từ Mũ này.
Đợi lát nữa quay ra rồi trả lại là được.
Có nó hay không cũng không sao.
Thẩm Minh Loan lại hỏi: “Cậu đã chuẩn bị một ít dược phẩm khôi phục và tăng khả năng cách điện chưa?"
"..."
Vương Triệt suy nghĩ những học trưởng và học tỷ này chuẩn bị cũng thật là đầy đủ.
Vương Triệt không có chuẩn bị là bởi vì anh không cần chúng. Lấy cường độ thân thể của anh và Từ Lực Kiếm thì thật sự không cần thiết.
"Chuẩn bị thêm một ít nhé!"
Thẩm Minh Loan sờ lên vòng tay, xuất hiện một bình dược phẩm và đưa cho Vương Triệt.
Thẩm Minh Loan nhìn Từ Lực Kiếm phía sau lưng Vương Triệt một chút, nói:
"Tôi có xem qua cậu thi đấu rồi nên tôi biết hồn sủng thứ hai của cậu là Từ Lực Kiếm, có khả năng hấp thụ lôi điện rất mạnh. Lúc trước nó có thể lấy một đánh hai mà đánh bại cả hai con hồn sủng hệ lôi điện."
"Cậu tới nơi này, khẳng định cũng là muốn vì Từ Lực Kiếm của mình tìm một ít tài nguyên tu luyện đúng không? Tài nguyên của học viện dành cho hồn sủng hệ máy móc đúng thật là khá ít. Nhưng nơi này cũng không phải là chỗ hồn sủng đối chiến, mà Từ Lực Kiếm của cậu cũng chỉ có thể hấp thu Lôi Điện ở một mức nào đó thôi, chứ cũng không thể miễn dịch hoàn toàn với lôi điện như hồn sủng hệ thổ được! Sau một lúc nữa tại nơi này, ngay cả hồn sủng hệ Thổ cũng sẽ chịu không nổi đâu."
"Mà sấm sét bên trong còn rất mạnh, so với Hồn sủng hệ Lôi điện phóng ra còn mạnh hơn nhiều."
"Cậu đó nha, tôi nghe thầy Nham Sơn nói là kinh nghiệm thám hiểm vùng dã ngoại của cậu rất phong phú, mỗi lần đi thám hiểm dã ngoại đều lão làng hơn cả giáo viên. Vậy sao lần này lại không chuẩn bị gì hết thế? Coi như đây là hoàn cảnh dã ngoại mới đi chăng nữa, nhưng cũng không thể không mang theo cái gì được!"
Vương Triệt nhìn xem những dược phẩm kia rồi suy nghĩ một hồi, không có giải thích gì quá nhiều mà vẫn nhận lấy.
Giải thích là quá phiền phức và tốn thời gian.
Cuối cùng thì người ta cũng chỉ có lòng tốt muốn giúp đỡ thôi mà.
Vương Triệt không chuẩn bị dược phẩm khôi phục, anh chỉ chuẩn bị thêm chút ít đan dược tự mình luyện chế.
Còn về dược phẩm cách điện thì cái đó lại càng không có tác dụng gì với anh.
Uống những dược phẩm kia xong thì còn muốn tu luyện cái gì nữa?
Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh không chỉ là Từ Lực Kiếm tu luyện, mà chính Vương Triệt cũng cần phải tu luyện.
Vương Triệt: "Vậy tôi đi vào trước đây."
Vương Triệt hướng về mấy vị học trưởng và học tỷ mà phất tay.
Thẩm Minh Loan dặn dò một tiếng: "Cậu cẩn thận một chút nhé."
Vương Triệt xếp hàng đăng ký, sau đó anh thông qua lối vào để tiến vào khu vực lôi điện giao giới bên trong.
Sau khi Thấy Vương Triệt đã rời đi, Điền Tiểu Vũ liền chọc chọc bả vai Thẩm Minh Loan, vẻ mặt như một tên trộm mà cười nói: "Ha ha ha ha... chị Loan, chị cũng quá quan tâm đến người ta rồi đó! Nói đi, có phải là thế rồi hay không..."
Thẩm Minh Loan ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Hiệu trưởng Cố và giáo sư Vân đã phân phó cho chị thôi mà. Bọn họ muốn chị quan tâm kỹ càng để giúp đỡ thêm cho vị học đệ này. Thật ra chị cảm thấy cũng không cần thiết vì cậu ta rất lợi hại."
Điền Tiểu Vũ mang vẻ mặt không tin, nói: "Cắt! Em không tin đâu! Nhưng em nghe nói vị học đệ này cực kỳ chuyên chú đấy! Sau khi lên đại học mà mỗi ngày cậu ấy đều ở tại giannhà gỗ nhỏ của mình mà tu luyện, hoạt động ngoại khóa nào cũng không có vắng mặt, thỉnh thoảng còn đi nhận thêm một ít nhiệm vụ và đều có thể hoàn thành rất hoàn mỹ. Cậu ấy cũng không có cho hồn sủng đối chiến với người khác, cảm giác rất hiền lành. Nhưng như vậy thì sao cậu ấy tu luyện nhanh được nhỉ?"
"Vương Triệt có thể trở thành quán quân của Khải Huyền Cup, nên em cho là cậu ấy mỗi ngày đều sẽ tiến hành huấn luyện hồn sủng đối chiến chứ?"
"Em còn nghe nói có rất nhiều học muội và học tỷ xinh đẹp đều cảm thấy rất hứng thú đối với cậu ấy đấy. Nhưng đáng tiếc, cậu ấy hình như hoàn toàn không có để tâm đến phương diện này. Chẳng lẽ câu ấy ưa thích trồng trọt đến vậy sao?"
"Với lại con Lục Mao Trùng của Vương Triệt cũng rất đặc biệt, có lẽ nhu cầu của nó đối với tài nguyên tu luyện cũng phải cũng rất lớn nhỉ?"
Chương 570: Hồn Thú Lôi Tín TửThẩm Minh Loan trầm tư một hồi rồi mới nói: "Cái này... Chị cũng không rõ ràng. Hai ngày nghỉ hôm nay chúng ta sẽ ở bên ngoài vui chơi một chút, đợi lát nữa Vương Triệt ra ngoài rồi cùng nhau trở về. Thuận tiện xem thử cậu ấy có thể chịu được bao lâu, vì cuộc thi đua huấn luyện vào một tháng sau rất quan trọng."
Điền Tiểu Vũ duỗi lưng một cái, nói: "Được thôi, em thì không có vấn đề. Hai tuần nay mỗi ngày em đều ở trong lôi điện giao giới kia nên đêm nào em cũng nằm mơ thấy mình bị sét đánh hết. Em cần phải nghỉ ngơi một hồi thôi, và em đoán chừng Vương Triệt cao lắm chỉ chịu được hai giờ rồi sẽ đi ra thôi."
…
Sau khi tiến vào tầng không gian bên trong, Vương Triệt ngẩng đầu nhìn lên, anh liền thấy một tia sấm sét cuồn cuộn đánh xuống.
Nó đánh vào vị trí cách đó không xa.
Nổ ra vô số bụi đất mảnh đá.
Trên bầu trời còn có thể nhìn thấy nổi lơ lửng từng đoàn từng đoàn sấm sét đang chuẩn bị đánh xuống.
Mặt đất khắp bốn phía đều là màu tím nhạt, trên cơ bản là không có bao nhiêu thảm thực vật cây cối ở đây, cho dù có đi nữa thì cũng là một ít thảm thực vật liên quan đến lôi điện.
Nhưng không ít trong số đó đều được Hồn thú hệ lôi điện mạnh mẽ canh chừng.
Có thể nhìn thấy từng ngọn núi đã vỡ nát ở phía nơi xa.
Chỉ vừa đưa mắt nhìn thì liền thấy được không ít Hồn thú hệ lôi điện.
Cũng có không ít sinh viên vừa mới vào, khi nhìn thấy cảnh tượng như thế này thì tất cả lập tức muốn rút lui.
Nơi đây cứ như là một khu địa ngục sấm sét, bầu không khí trông rất khiếp người.
Vương Triệt nhịn không được mà cảm thán một tiếng: "Đây chính là thiên đường rồi!"
Đi được một hồi anh liền nói: "Từ Lực Kiếm, ra tu luyện nào!"
Vèo! ! !
Từ Lực Kiếm bay ra khỏi vỏ kiếm điện từ rồi trôi nổi ở giữa không trung, trên thân nó lóng lánh lên ánh sang màu đỏ, hiển nhiên lúc này nó đang cũng vô cùng hưng phấn.
Lục Mao Trùng bây giờ cũng không quá e ngại sấm sét.
Vì nó đã học xong chiêu Tự Nhiên Chi Lực, và lại tu luyện thêm Đại Tự Nhiên Quán Tưởng Pháp, nên đối với các lực lượng cường đại bên trong tự nhiên thì nó đều có cảm ngộ và kháng tính nhất định.
Mặc dù những lôi điện này không giống như bình thường.
Vương Triệt nói: "Các loại tài nguyên chỉ cần dành thời gian để đi tìm sau cũng được. Trước tiên tu luyện thêm một hai ngày rồi tính tiếp."
"Xì xì xì!"
Từ Lực Kiếm gật đầu.
Vương Triệt quan sát một hồi để kiểm tra bốn phía xung quanh.
Cường độ sấm sét nơi này thật ra rất cao, so với sấm sét lúc mưa rào đánh xuống sẽ mạnh hơn một chút.
Hiệu quả khi tu luyện tại nơi này là rất lớn.
Trong không khí tràn ngập hồn lực nồng đậm cùng với năng lượng hệ lôi điện, đối với hồn sủng hệ lôi điện thì nơi đây đúng là một nơi tu luyện cực kỳ tốt.
Nhưng chúng cũng không thể chờ đợi tại đây trong thời gian quá lâu.
Vương Triệt khẽ nhíu mày nói: "Vị trí mà sấm sét đánh xuống quá ngẫu nhiên, ta phải tập trung chúng lại, nếu không mỗi lần một tia sét đánh xuống ta lại phải đổi một chỗ khác để tu luyện, như vậy là quá phiền phức."
Vương Triệt đưa ánh mắt rơi vào trên thân những con Lôi Tín Tử kia.
Đây là một loại loại hồn sủng dạng thực vật yêu thích lôi điện.
Chúng là hồn sủng song hệ gồm hệ thảo mộc và hệ lôi điện nên tương đối hiếm gặp, bản thân chúng còn có hiệu quả dẫn lôi rất cường đại.
Giai đoạn đầu tiên của chúng là Dẫn Lôi Căn Oa Oa, giai đoạn tiến hóa thứ hai là Lôi Tín Tử, và giai đoạn tiến hóa thứ ba là Lôi Quan Căn Vương.
Chúng là hồn sủng song hệ hiếm thấy khi có thể lơ lửng tại tầng trời thấp.
Vương Triệt suy nghĩ nói:
"Nhiều Lôi Tín Tử như vậy đoán chừng là bởi vì hoàn cảnh biến dị mà tạo thành, làm cho phần lớn Dẫn Lôi Căn Oa Oa để tiến hóa. Lúc Dẫn Lôi Căn Oa Oa vẫn còn chưa tiến hóa thì chúng chỉ Hồn thú dạng thực vật."
"Điều kiện để chúng tiến hóa chính là cần dẫn động sấm sét để kích thích bản thân, sau khi trải qua quanh năm suốt tháng bị kích thích thì chúng sẽ tiến hóa thành Lôi Tín Tử. Bây giờ hoàn cảnh đã biến dị nên dẫn đến sấm sét liên tục đánh xuống, khiến cho những gốc Dẫn Lôi Căn Oa Oa trong tự nhiên này đa phần đều đã tiến hóa."
Ở xung quanh Lôi Minh Hồn Thổ có loại cây Dẫn Lôi Căn Oa Oa này là rất bình thường.
"Tu vi còn rất cao, đều trên 800 năm, và có không ít con đã hơn 1000 năm. Vả lại bọn chúng còn có thể dẫn động sấm sét, nhất là ở chỗ này. Nếu bị nó công kích thì có nghĩa là lúc nào cũng sẽ bị sấm sét đánh xuống."
Vương Triệt nhìn lướt qua, anh phát hiện các nhóm Khế Hồn Sư sau khi tiến vào đây thì đa phần đều sẽ cẩn thận lựa chọn tránh né đi những con Lôi Tín Tử đang lơ lửng trên không trung này, sau đó đi vòng qua bên cạnh.
So với những hồn thú hệ Lôi điện khác mà nói, Lôi Tín Tử không tính là mạnh, nhưng sấm sét mà nó dẫn xuống lại rất khó để đề phòng.
Vương Triệt lên kế hoạch tốt: "Lục Mao Trùng, chúng ta đi bắt một vài con Lôi Tín Tử thôi nào. Dùng trùng võng đem bọn nó gom lại, sau đó cố định chúng tại chỗ để dẫn động sấm sét giúp cho Từ Lực Kiếm tu luyện."
Lục Mao Trùng cảm thấy biện pháp này sẽ rất đả kích tâm tình của bọn Lôi Tín Tử kia.
Nhưng nó cũng không thể từ chối...
Chương 571: Trùng - Tơ Hợp NhấtSau khi lên kế hoạch xong Vương Triệt liền chuẩn bị sẵn sàng để hành động.
Thât ra muốn bắt được Lôi Tín Tử cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Bọn chúng thuộc dạng hồn sủng cỡ nhỏ, so với Lục Mao Trùng còn muốn nhỏ hơn, hình thể phát triển cũng ngắn hơn Lục Mao Trùng.
Một con Lôi Tín Tử có tu vi hồn lực mấy trăm năm cũng chỉ có chiều dài chừng một mét, hình dáng tròn dẹp, trên đầu tán ra từng vòng tròn giống như bông hoa sau khi bị sét đánh.
Chúng lơ lửng ở trên cao tầm mấy chục mét đến hơn trăm mét trong không trung. Từ mặt đất nhìn lên trông chúng giống như là một cái chấm đen nhỏ.
Muốn bắt lấy những con Lôi Tín Tử này là có chút khó khăn.
Từ Lực Kiếm khó mà bắt được mặc dù nó có thể bay.
Chỉ có Lục Mao Trùng sử dùng chiêu phun tơ và trùng võng thì có thể bắt một lần nhiều con Lôi Tín Tử.
Lần này cực kỳ khảo nghiệm chiêu Ngự Vật Thuật của Lục Mao Trùng về khả năng khống chế.
Phun ra trùng tơ càng dài thì càng khó để khống chế.
Vương Triệt tìm kiếm hồi lâu và đã tìm được một con Lôi Tín Tử đang lơ lửng cách mặt đất gần nhất.
Con Lôi Tín Tử này rất năng động, nó không hề đứng im một chỗ trong không trung, mà ngược lại cứ lơ lửng bay tán loạn khắp nơi.
Đôi khi nó còn sẽ ngấp nghé rơi vào trên đầu một vài Khế Hồn Sư và đánh xuống một ít sấm sét đẻ trêu đùa.
Vương Triệt nói: "Con kia nhé! Nó có khoảng cách gần nhất với mi, và cũng dễ bắt nhất. Nhưng con Lôi Tín Tử này tương đối nghịch ngợm, các con Lôi Tín Tử khác không nghịch ngợm như nó nên đều ở vị trí khá xa."
"Ti ngô..."
Lục Mao Trùng gật đầu và nhìn chằm chằm vào con Lôi Tín Tử đang lơ lửng bay nhay tán loạn khắp nơi kia, sau đó nó há miệng phun ra một sợi tơ.
Vèo! ! !
Trật lất!
Con Lôi Tín Tử kia tựa như cực kỳ nhạy cảm đối với nguy hiểm.
Lục Mao Trùng phun một phát tơ trùng nhưng con Lôi Tín Tử kia đã dự đoán trước được nên đã nhẹ nhàng tránh thoát.
Sau khi tránh né được, Lôi Tín Tử phát hiện là do một con Lục Mao Trùng đang tấn công mình, nêm nó lập tức phát ra tiếng cười hô hô.
Những bông hoa sét kia càng thêm ngưng tụ và tạo thành một cái mặt quỷ, phát ra sự chế giễu vô tình hướng về phía Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng: "..."
Mình chủ quan rồi!
Chính mình thế nhưng là quán quân mao trùng a!
Kém chút nữa đã thân bại danh liệt rồi!
Vương Triệt lập tức dạy bảo: "Dùng Ngự Vật Thuật đi! Trước đó khi mi lấy những viên độc bảo kia là trạng thái đứng yên, nhưng hiện tại đã đổi thành một con Lôi Tín Tử biết di chuyển!"
Lục Mao Trùng lập tức giật mình.
Ánh mắt nó ngưng trọng mà nhìn chăm chú lên, sau đó phun tơ trùng ra ngoài.
Ngự Vật Thuật chủ yếu là sự hợp nhất giữa tinh thần và vật thể lại làm một, sau đó thông qua việc đưa chân khí vào trong đồ vật để tiến hành khống chế và điều khiển.
Lục Mao Trùng đã luyện tập Ngự Vật Thuật hồi lâu, và đối với chiêu phun tơ thì nó đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
Nếu như đổi thành một đồ vật khác, vậy chiêu Ngự Vật Thuật của nó chỉ có hiệu quả bình thường.
Nhưng nếu như kết hợp với chiêu phun tơ, vậy nó tuyệt đối có thể đạt đến cảnh giới Trùng - Tơ Hợp Nhất.
Chỉ thấy tơ trùng lại bị Lôi Tín Tử tránh thoát, nhưng tơ trùng bỗngxoay lại quấn chặt lấy Lôi Tín Tử đang cười to hô hô.
Lôi Tín Tử đang vui vẻ thì bỗng nhiên bối rối.
Không phải là mình đã tránh thoát rồi sao? @@!
Mới vừa xảy ra chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ con Lục Mao Trùng này là hồn thú hệ Tinh Thần biết điều khiển đồ vạt chăng?
Lôi Tín Tử bị tơ trùng trói buộc nên cảm thấy rất tức giận.
Toàn thân nó phát ra tia sét mãnh liệt, sau đó lập tức thi triển Hồn kỹ hệ Lôi điện. Lít nha lít nhít lôi điện hiện lên và đánh vào bên trên tơ trùng.
Đây là một Hồn kỹ hệ Lôi điện rất bình thường nhưng cũng vô cùng nổi danh.
Hồn kỹ trăm năm Lôi Động.
Nó chỉ là loại Hồn kỹ cực kỳ bình thường cũng bởi vì chỉ cần là hồn sủng hệ lôi điện thì đều sẽ biết chiêu thức này. Hồn kỹ này chỉ đơn giản là phóng xuất ra lôi điện để công kích địch nhân mà thôi.
Cực kỳ nổi danh là bởi vì khi nó tăng cấp đến Hồn kỹ cực hạn vạn năm là Lôi Đình Vạn Quân, đây là một trong những Hồn kỹ công kích có uy lực cường đại nhất của hồn sủng hệ Lôi điện.
Chiêu thức Lôi Đình Vạn Quân này không có bất kỳ màu mè loè loẹt gì, mà chỉ có lôi điện kinh khủng đánh xuống, có thể để cho cả một khu vực biến thành Địa Ngục lôi điện vô cùng kinh khủng.
Nếu đủ mạnh thì chiêu thức này còn có thể phá hủy tất cả.
Chiêu thức cực hạn mạnh nhất này của hồn sủng hệ Lôi điện, lại từ chiêu sét đánh bình thường nhất để chậm rãi huấn luyện tiến giai mà thành.
Nhưng quá trình này khá dài, rất nhiều hồn sủng hệ Lôi điện đều khó mà kiên trì được.
Thấy lôi điện sắp đánh tới, Lục Mao Trùng liền kêu to đối với Từ Lực Kiếm.
Ý tứ của nó rất rõ ràng.
Mi nhanh đi hấp thu lôi điện đi!
Từ Lực Kiếm đang chuẩn bị hành động thì bỗng nhiên bị Vương Triệt ngăn lại.
Vương Triệt nói: "Không cần đâu!"
Lục Mao Trùng: "? ? ?"
Từ Lực Kiếm cũng sửng sốt một hồi.
Lôi điện đi theo tơ trùng đánh đến trên người của Lục Mao Trùng.
Toàn thân Lục Mao Trùng đều run rẩy lên, giống như là đang nhảy lên điệu nhảy tăng - gô vậy.
Chương 572: Thương LượngVương Triệt lập tức chỉ đạo Lục Mao Trùng: "Trong những ngày qua mi cũng đã gia công ra được không ít mầm cây. Đối với việc khống chế năng lượng sinh mệnh của bản thân thì mi hẳn là rất nhuần nhuyễn mới đúng. Vậy mi còn sợ loại lôi điện này nừa à? Mi cũng đã ăn qua là cây Đại Địa Thụ cả một tuần rồi, nên tại thể nội của mi đã có lượng năng lượng sinh mệnh hệ Thổ nhất định. Vận động cái đầu nhỏ của mi đi, mau sử dụng chiêu Tự Nhiên Chi Lực!"
Lục Mao Trùng đã hiểu ra.
Nó lập tức thi triển ra chiêu Tự Nhiên Chi Lực để điều động năng lượng sinh mệnh hệ thổ bên trong cơ thể và bao trùm toàn thân nó lại.
Năng lượng yếu ớt màu vàng nhạt, bao trùm tại bên ngoài của Lục Mao Trùng, giống như phủ lên một lớp kết tinh trên người nó.
Lôi điện chạy theo năng lượng kết tinh bao trùm trên thân của Lục Mao Trùng, sau đó bị dẫn xuống mặt đất bên dưới chân của Lục Mao Trùng.
Trong chốc lát, hiệu quả của những luồng lôi điện kia đã giảm mạnh.
Những luồng lôi điện kia mặc dù nhìn có vẻ đánh lên khắp người của Lục Mao Trùng, nhưng trên thực tế tổn thương cũng không lớn, cũng chỉ tạo ra hiệu quả tê liệt mà thôi. Nhưng nếu đây là trong chiến đấu, nếu đối thủ thừa cơ đánh tới thì sẽ rất phiền phức.
Cho nên cần phải chống đỡ nổi mới tính là được.
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng quát to một tiếng, biểu thị ra mình đã hiểu.
Vương Triệt gật đầu.
Lục Mao Trùng cần đem huấn luyện thường ngày để vận dụng vào trong thực chiến. Bất kể là chiêu Ngự Vật Thuật hay là chiêu Tự Nhiên Chi Lực, cho đến gia công hạt giống và thúc đẩy cây trồng, tất cả đều cần phải áp dụng. Nếu không cho dù huấn luyện lâu hơn nữa, thì lúc vào chiến đấu thật sự sẽ không nhích nổi người.
Vương Triệt ra lệnh: "Kéo con Lôi Tín Tử này xuống đi, sau đó dùng trùng võng để bắt nó."
Lục Mao Trùng nhẹ nhàng kéo một cái, liền đem con Lôi Tín Tử thứ nhất lôi kéo xuống, sau đó há mồm phun ra một đạo trùng võng bao vây lấy Lôi Tín Tử.
Vương Triệt gật đầu nói: "Rất tốt! Từ Lực Kiếm, mi đến móc lấy trùng võng."
Từ Lực Kiếm liền dùng mũi kiếm móc lấy trùng võng.
Lôi Tín Tử bị trùng võng bắt được và còn có chút không cam tâm nên vẫn tiếp tục phóng ra lôi điện.
Sau đó...
Sau đó nó liền bị Từ Lực Kiếm trực tiếp hấp thu xem như đồ nhắm khai vị.
Lôi Tín Tử có chút tuyệt vọng mà nhìn xem Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm...
Hai con hồn sủng này hình như đều không sợ lôi điện a!
Sau đó cả hai lại dùng tiếp chiêu cũ.
Càng về sau Lục Mao Trùng càng thêm thuần thục, tơ trùng của nó giống như là tự có sinh mệnh mà biến hóa liên tục ở giữa không trung. Cho dù những con Lôi Tín Tử kia trốn tránh lại nhanh hơn nhưng cũng rất nhanh liền bị bắt lại.
Mấy lần ném ra đã liên tiếp chói chặt lấy mấy con Lôi Tín Tử.
Lúc này, Từ Lực Kiếm liền móc trùng võng bay lên và bắt lấy Lôi Tín Tử quăng vào bên trong trùng võng.
Ừm... Phối hợp rất là nhuần nhuyễn.
Giống như là hai con hồn sủng ác bá đang nắm lấy một con lại một con Lôi Tín Tử.
Chỉ sau một giờ đồng hồ.
Bên trong trùng võng liền có lít nha lít nhít mấy chục con Lôi Tín Tử.
Độ bền bỉ của trùng võng căn bản không phải những con Lôi Tín Tử này có thể phản kháng.
Vương Triệt gật đầu nói: "Đã đủ rồi! Nhiều Lôi Tín Tử như vậy là có thể ổn định dẫn động sấm sét đánh xuống, so với cột thu lôi còn dùng tốt hơn. Từ Lực Kiếm đem trùng võng treo giữa không trung, quấn chặt vào mũi kiếm và bắt đầu dẫn sét đánh xuống."
Vương Triệt móc ra một túi đồ ăn đã chuẩn bị trước cùng với một cuốn truyện tranh đã vẽ xong. Anh nhìn Lục Mao Trùng nói:
"Mi ở phía dưới nhìn xem và phòng ngừa bốn phía có người tới gần hay không."
"Chúng ta tu luyện sẽ cần thời gian hơi dài, nếu nhàm chán thi mi hay ăn một chút đồ ăn vặt và tự mình đọc truyện đi."
"Xem xong hết liền tự mình tu luyện."
"Đồng thời nhìn chung quanh xem vài con Hồn thú hệ lôi điện đang phát cuồng kia. Nếu không có chuyện gì làm thì mi hãy đi đánh bại bọn nó để tự rèn luyện mình."
Lục Mao Trùng liên tục gật đầu, nhưng trong lòng nó tự nhiên không để ý đến câu nói sau cùng của Vương Triệt.
Vương Triệt giẫm lên Từ Lực Kiếm và bay lên không trung.
"Tư..."
Lôi Tín Tử bên trong trùng võng tựa như không cam tâm khi mình bị xem như là công cụ, nên chúng không ngừng phản kháng và phóng xuất ra từng tia lôi điện yếu ớt.
Nhưng sau đó đều bị Từ Lực Kiếm hấp thu.
Đám Lôi Tín Tử cực kỳ phẫn nộ mặc dù không cần Vương Triệt đi kích động. Khi đám Lôi Tín Tử bị trói buộc trong trùng võng, trông giống như là khinh khí cầu cỡ lớn đang trôi nổi giữa không trung.
Đám Lôi Tín Tử tựa như đang cùng nhau thương lượng cái gì đó, thân thể của từng con bắt đầu lóe lên ánh sáng.
Đây là chúng đang vận dụng năng lượng sinh mệnh hệ Lôi điện trong cơ thể, dấu hiệu là chuẩn bị dẫn động sấm sét.
Ở trong các hồn sủng hệ Lôi điện, đều có một Hồn kỹ dùng để thu hút sấm sét.
Giống như là Lôi Tín Tử, nếu như chúng trôi nổi lơ lửng giữa không trung lâu ngày, dù không sử dụng Hồn kỹ Dẫn Lôi thì cũng có xác suất rất lớn sấm sét sẽ đánh vào trên người của chúng.
Nếu chúng dùng Hồn kỹ Dẫn Lôi thì càng là trăm phần trăm sấm sét sẽ đánh vào người chúng.
Chương 573: Lôi KiếpĐám Lôi Tín Tử này suy nghĩ rất đơn giản, đó là dùng sấm sét để đánh nát trùng võng là được rồi.
Điều này không nằm ngoài dự tính của Vương Triệt, và không bao lâu sau đã có một luồng sấm sét đánh xuống.
Đáng tiếc rằng, sấm sét còn chưa kịp đánh xuống trùng võng thì đã bị Từ Lực Kiếm và Vương Triệt hấp thu.
"Xì xì xì!"
Đã lâu rồi mới có sấm sét đánh xuống, để cho Từ Lực Kiếm phát ra tiếng kêu hưng phấn.
Vương Triệt biết ý của nó là tư vị này quá sung sướng!
Kiếm quang lôi động, ánh sáng trên người của Từ Lực Kiếm bắt đầu lóe lên.
Vương Triệt cũng chịu đựng một phần nhỏ sấm sét.
"Cường độ sấm sét ở đây so với lúc bình thường khi mưa rào có thêm sấm sét quả thực mạnh hơn một chút."
Sấm sét tràn vào cơ thể, Vương Triệt cảm giác không quá mãnh liệt, dù sao anh cũng chỉ tiếp nhận một phần nhỏ.
Mà Vương Triệt cũng đã có được 27 sợi bách luyện hồn lực, cho dù là không rèn luyện, nhưng mỗi ngày mỗi đêm anh đều trải qua sự rèn luyện của bách luyện hồn lực, nên cường độ thân thể đã tăng đến một cấp độ rất khủng bố.
Là công pháp cơ bản cao cấp nhất tại Tu Tiên Giới, cho dù sau này không chuyển sang tu luyện các công pháp khác, nhưng giai đoạn trung kỳ cũng sẽ mạnh đến mức vô địch thủ.
Tiên Võ đồng tu không phải chỉ là nói suông.
Vương Triệt thầm nghĩ: "So với lần tu luyện thứ nhất thì cường độ sấm sét này đối với ta mà nói cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi."
Nói thực ra, Vương Triệt còn chưa có bắt đầu tu luyện Võ Hồn thứ hai.
Võ Hồn hình người có thể dùng làm Võ Hồn phụ thể, một khi kết hợp lên người sẽ tăng cường thể chất thân thể lên mức cao nhất.
Võ hồn hình người còn có các loại hiệu quả cường đại khác.
Về phần phẩm chất của Võ Hồn hình người, nếu dùng quy tắc của thế giới này để xem xét, nó còn cao cấp hơn một chút so với Võ Hồn bảy sắc Vạn Tàng Đạo Cung.
Lúc trước, vào lần thứ nhất thức tỉnh, ngay trong khoảnh khắc đối mặt với Không Thần Long, khí thế của Võ Hồn hình người đã chấn động Không Thần Long phải thất kinh.
Mà lúc thức tỉnh thì ánh sáng của Võ Hồn hình người không có một chút màu sắc nào.
Về sau Vương Triệt cũng ít dùng đến do anh không còn thừa thời gian để đi tu luyện Võ Hồn Nguyên Thần này.
Chỉ là sau khi cảm ứng với nó đạt đến 100% rồi liền để qua một bên.
Võ Hồn Nguyên Thần chưa có hồn lực nên tự nhiên cũng không thể phụ thể lên người.
Vương Triệt dự định ít nhất là sau khi anh mở ra tầng thứ hai của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung, đẳng cấp hồn lực cũng đạt tới cấp 30, vậy anh mới bắt đầu tu luyện Võ Hồn Nguyên Thần.
Trước mắt Vương Triệt vẫn là thành thật chú tâm tu luyện thật tốt Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung đã.
Cuối cùng thì Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung không chỉ có đối với anh có ích, mà đối hồn sủng của anh lại càng có tác dụng lớn hơn.
Tác dụng của Võ Hồn Nguyên Thần bây giờ vẫn rất có hạn đối với Vương Triệt.
…
Sấm sét không ngừng đánh xuống, toàn thân Vương Triệt lấp lóe ánh lôi, và chúng đang không ngừng rèn luyện thân thể của Vương Triệt.
Nếu như nói bách luyện hồn lực cần ngày tháng tích lũy và sẽ ôn dưỡng rèn luyện cơ thể từ từ.
Nhưng dùng sấm sét để rèn luyện thì chính là rèn luyện bùng nổ trong thời gian ngắn.
Cường độ cao là rất đau đớn, nhưng hiệu quả sẽ càng tốt.
Bên trong hàng ngũ của các, nhất là Khế Hồn Sư có Võ Hồn dạng Khí Võ Hồn, bọn họ sẽ phải tự mình thông qua các loại phương thức để rèn luyện thân thể của bản thân, nếu không sẽ rất dễ trở thành điểm yếu cho kẻ địch tấn công.
Nhưng cho dù rèn luyện ra sao, thì Khí Võ Hồn cũng rất khó mang đến cường độ tăng lên trực tiếp cho Khế Hồn Sư.
Khế Hồn Sư có Khí Võ Hồn thì ít người có được cường độ thân thể mạnh.
Đương nhiên cũng không phải là không có ngoại lệ.
Nhưng mà việc dùng sấm sét để rèn luyện cơ thể, nếu như là Linh Võ Hồn thì chắc hẳn sẽ có thể làm được.
Còn Khế Hồn sư bình thường khác sẽ không chịu được loại đau đớn thế này.
Muốn sử dụng thì cũng phải nhìn thân thể chính mình xem có thể chịu đựng được hay không.
Vương Triệt ngược lại là càng thích thú.
Mấy ngày hôm nay sấm sét càng mạnh hơn, nhưng cường độ so với Lôi Kiếp thực sự là còn kém quá xa.
Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh căn cứ theo cảnh giới khác nhau, để cần lôi đình có cấp độ khác nhau cho tu luyện, gồm có mấy cái cường độ.
Sấm sét bình thường và Cửu Tiêu Thần Lôi.
Đây là hai loại sấm sét cơ bản.
Sau đó chính là cường độ của Lôi Kiếp.
Tam Cửu Lôi Liếp, Lục Cửu Lôi Kiếp, Cửu Cửu Lôi Kiếp, Hóa Thần Lôi Kiếp, Thiên Nguyên Lôi Kiếp, Tiên Vũ lôi Kiếp.
Vị tiền bối sáng tạo ra Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh, vào năm đó cũng chỉ tu luyện tới cường độ của Cửu Cửu Lôi Kiếp.
Ông ấy có thể dùng kiếm ngự Cửu Cửu Lôi Kiếp.
Nhưng bản thân lôi kiếp lại đại biểu cho quy tắc chi lực của Thiên Đạo.
Vậy tu tiên giả sao có thể chạm vào Thiên Đạo?
Loại này đã không phải là nghịch Thiên mà đi như bình thường, mà đây là muốn đi điều khiển cả Thiên.
Thế thì Thiên Đạo làm sao có thể chịu được? Về sau khi ông ấy tu luyện tới Hóa Thần Lôi Kiếp liền bị đánh cho tan xác.
Sấm sét lúc này vẫn như cũ chưa đạt tới cấp độ của Cửu Tiêu Thần Lôi.
Mà chỉ có thể coi là sấm sét bình thường có cường độ cao, khoảng cách với Cửu Tiêu thần lôi vẫn còn cách một khoảng nhất định.
Chương 574: Bóng Người Mơ HồNếu như bây giờ đánh xuống một luồng Cửu Tiêu Thần Lôi vào người Vương Triệt, vậy Từ Lực Kiếm sẽ không chịu nổi, dẫn đến Vương Triệt cũng không chịu nổi.
Nhưng hiện tại cả hai tiếp nhận những sấm sét bình thường này đã rất điêu luyện thành thạo.
Được sự giúp đỡ của cả đám Lôi Tín Tử, sấm sét cách mỗi mười mấy phút liền sẽ đánh xuống một lần.
Không thể không nói, cái này so với sấm sét lúc mưa rào bình thường thì tu luyện thoải mái hơn, và cũng dễ khống chế hơn.
Khi sấm sét bình thường đánh xuống, có đôi khi sẽ rất dày đặc, quá nhiều sẽ làm cho Từ Lực Kiếm chịu áp lực rất lớn.
Có đôi khi lại là rất ít, Từ Lực Kiếm còn không có cảm giác gì mà liền hết rồi.
Loại chuyện có thể khống chế sấm sét để tu luyện là rất hoàn mỹ.
Có thể đem hiệu quả tu luyện đạt tới mức lớn nhất.
Sau 4 5 tiếng chịu sét đánh liên tục, tiếp nhận 16 17 luồng sấm sét, Từ Lực Kiếm mới có chút hơi mỏi mệt.
Bây giờ nó đã hoàn thành một lần tu luyện.
Trong 4 giờ này, rất nhiều Lôi Tín Tử cũng mang vẻ mặt mỏi mệt.
Dẫn động sấm sét cũng cần tiêu hao tinh lực và hồn lực.
Đối bọn chúng mà nói sẽ có chút kiệt sức.
Vương Triệt thả đi những con Lôi Tín Tử này.
"Ta nên đổi một nhóm Lôi Tín Tử mới rồi."
Bởi vì đã quá lâu không tu luyện, chứ bình thường dựa theo tiến độ thì Từ Lực Kiếm trong một tuần chỉ tu luyện một lần như vậy là đủ rồi.
Một tháng tu luyện bốn đến năm lần đều đã xem rất tốt rồi.
Sau mỗi một lần tu luyện Từ Lực Kiếm đều cần thời gian để khôi phục lại nguyên khí.
Nhưng bây giờ có cơ hội tốt như vậy, Từ Lực Kiếm muốn đem thời gian một tháng đã bị lãng phí khi không có tu luyện kia bù đăp lại.
Vương Triệt cũng chuẩn bị một chút đan dược để khôi phục nguyên khí và hồn lực, anh dự định cho mình và Từ Lực Kiếm khôi phục lại một hồi, sau đó lại tiến hành thêm một lần tu luyện nữa.
Vương Triệt nhìn Lục Mao Trùng đang đứng tại một bên.
Anh phát hiện tên nhóc này đã ăn uống no đủ, xem hết cả quyển truyện tranh, và bây giờ đang ngủ say sưa.
Rèn luyện sao? Tựa như không tồn tại với nó!
Nó ngủ rất say và trên miệng còn thổi ra bong bóng nước.
Không biết là Lục Mao Trùng đang huấn luyện cái gì bên trong không gian mộng cảnh, hay là nó đang mơ tới cái mộng đẹp gì mà vành mắt đều cong lên.
Tựa như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú từ ma thần vực sâu, con mắt Lục Mao Trùng liền hơi mở ra một cái khe hở, và nó liền nhìn thấy Vương Triệt đang nhìn mình chằm chằm.
Nó vụt ngay lập tức thanh tỉnh lại, sau đó dùng cái đuôi vỗ vỗ bụng của mình ý nói rằng nó vừa ăn no nên không thích hợp để rèn luyện, cần phải nghỉ ngơi một hồi đã.
Và bây giờ nó sẽ lập tức đi rèn luyện.
Ra hiệu xong Lục Mao Trùng liền tính chạy ra ngoài, nhưng nó đã bị Vương Triệt trực tiếp bắt lấy, bốn cái chân thịt nho nhỏ của nó bò lăn tăn trên không.
Vương Triệt không thể không nói: "Mi bắt đầu lười biếng rồi phải không? Khoan đi đã, lại bắt thêm một đám Lôi Tín Tử khác cho ta."
Lại bắt Lôi Tín Tử nữa sao?
Lục Mao Trùng lập tức đáp ứng, cái này so với việc chiến đấu với mấy con Hồn thú kia thì thú vị hơn nhiều.
Lần này không có Từ Lực Kiếm hỗ trợ, bởi vì Từ Lực Kiếm đang nghỉ ngơi.
Nên Lục Mao Trùng bỏ ra hơn một giờ mới lại bắt thêm một nhóm Lôi Tín Tử mới.
Từ Lực Kiếm nghỉ ngơi hai giờ nên đã khôi phục bảy tám phần.
Chủ yếu là tinh thần nguyên khí của nó vẫn còn tốt.
Rốt cuộc nó đã nhẫn nhịn hơn một tháng.
Tăng thêm Vương Triệt và nó tu luyện chung một chỗ, bởi vậy nó cảm giác mình còn có thể lại tu luyện thêm mấy lần.
Cứ như vậy...
Tại nơi xa, một vị học trưởng năm thứ ba đại học nghiêm túc nói với nhóm của mình: "Bên kia đang có sấm sét cuồn cuộn, chúng ta đều đứng cách xa một chút! Sấm sét khủng bố như vậy thì chỉ sợ đang có con Hồn thú hệ lôi điện cường đại nào đó rồi."
Các bạn học đều nhao nhao gật đầu.
Một vị bạn học nghi ngờ hỏi: "Tại sao tôi nhìn thấy có một bóng người mờ mờ đang đứng giữa không trung nhỉ? Võ Hồn của tôi là kính viễn vọng nên có thể thấy xa xôi hơn các bạn. Nhưng sấm sét đánh xuống quá nhiều làm ảnh hưởng tới không gian của khu vực đó, vì vậy tôi thấy không quá rõ ràng, mà chỉ có thể nhìn thấy hơi mờ mờ thôi."
Vị học trưởng kia hỏi: "Cậu không phải đã nhìn lầm rồi chứ?”
Vị bạn học: “Ừm, tôi cảm thấy khả năng là mình nhìn lầm. Chắc Võ Hồn của tôi còn chưa tu luyện đến nơi đến chốn! Ài, đã cản trở mọi người rồi!"
"..."
Ý nghĩ giống như thế đang không ngừng ngo ngoe mà xuất hiện trong lòng các Khế Hồn Sư đang tiến vào khu vực bên trong khu vực lôi điện giao giới.
Tại vị trí của Vương Triệt đang không ngừng có sấm sét đánh xuống, nên không có một vị Khế Hồn Sư nào dám đến gần.
Vì nơi đó quá nguy hiểm!
Tăng thêm có Lục Mao Trùng thủ hộ, nên tự nhiên sẽ không có ai phát hiện ra tình hình bên này.
Ngẫu nhiên có chút ít Khế Hồn Sư có Võ Hồn đặc biệt, mới mơ hồ có thể từ bên trong cuồn sấm sét cuộn này mà nhìn thấy giữa không trung đang có một bóng người.
Nhưng bọn họ cũng không dám tới gần để quan sát, và chỉ có thể tưởng rằng chắc là mình hoa mắt mà thôi...
Chương 575: Chờ Đợi Mỏi MònMột ngày cũng đã trôi qua.
Trong một ngày này, Vương Triệt và Từ Lực Kiếm đã tu luyện tầm bốn lần.
Xem như những thiếu hụt trước đây đều được bù lại.
Thời gian còn lại, Vương Triệt dạo một vòng xung quanh, và anh đào được một chút đá hạt ẩn chứa năng lượng sinh mệnh hệ lôi điện, cùng với các loại khoáng vật khác.
Mặc dù phẩm chất của chúng cũng không quá tốt, nhưng bằng vào trình độ của Vương Triệt, anh sẽ có thể đem những viên khoáng vật và thạch vật này dung hợp tinh luyện rất hoàn mỹ, sau đó luyện chế ra đá hạt có phẩm chất tốt sử dụng cho hồn sủng hệ máy móc nhằm cung cấp thức ăn cho Từ Lực Kiếm.
Vương Triệt thầm nghĩ: "Khoáng mạch bên trong Lôi Minh Hồn Thổ càng nhiều vậy ta mới có thể thu thập được một chút đá hạt quý hiếm."
Về Lôi Minh Hồn Thổ thì Vương Triệt đã hiểu rõ.
Nơi này không giống với rừng Phù Không có đia hình đặc thù là mặt đất bằng phẳng, mà Lôi Minh Hồn Thổ thuộc về dạng dãy núi hội tụ lại, và hồn thổ có đặc điểm là bị lôi đình đánh phá.
Cho nên đây là loại hồn thổ có rất nhiều khoáng thạch.
Vương Triệt thầm hỏi: "Sấm sét bên trong Lôi Minh Hồn Thổ khẳng định sẽ càng mạnh hơn. Hay là đợi lát nữa ta sẽ đi vào xem thử một chút nhỉ?"
Lôi Minh Hồn Thổ này mặc dù đang trong trạng thái phong tỏa, nhưng mà...
Nếu như Vương Triệt muốn vào xem trước thì cũng không phải là không được.
"Được rồi, cũng không vội! Hai ngày nghỉ trong mỗi tuần ta đều sẽ tới đây để tu luyện một lần. Trước hết ta cần để cho Từ Lực Kiếm thích ứng với sấm sét nơi này, sau đó mới lại vào trong Lôi Minh Hồn Thổ. Dạng này cho dù là sấm sét trong Lôi Minh Hồn Thổ có thể đạt tới cấp độ của Cửu Tiêu Thần Lôi, nhưng cũng sẽ không thể thích ứng được."
Trong hai ngày nghỉ này đã trôi qua một ngày, vào ngày thứ hai Vương Triệt chỉ để cho Từ Lực Kiếm tu luyện hai lần rồi liền dừng lại.
Tổng cộng cả hai đã tu luyện sáu lần, nhưng cụ thể đã chịu đựng bao nhiêu luồng sấm sét mài dũa thì đếm không hết.
Mỗi một lần tu luyện là các phương diện của Từ Lực Kiếm đều sẽ được tăng lên, tu vi hồn lực cũng tăng thêm từ 20 đến 30 năm.
Vả lại, bởi vì sấm sét ở đây có cường độ khá cao, nên ngay trong lần tu luyện thứ nhất Từ Lực Kiếm đã trực tiếp tăng thêm 30 năm.
Mấy lần tu luyện sau thì nó chỉ tăng thêm 20 năm tu vi hồn lực.
Sau hai ngày, tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm đã tăng vọt đến 880 năm.
Điều này khiến cho Lục Mao Trùng cảm nhận được áp lực to lớn.
Cho nên nó liền bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
Về phần cường độ thân thể của mình, Vương Triệt cũng đã nhận được sự tăng cường rất lớn.
Vương Triệt đánh giá một chút rồi nói:
"Sau này cách mỗi hai tuần ta sẽ đến chỗ này tu luyện một hồi, mỗi lần chỉ cần tu luyện hai lần là được rồi."
"Sau đó lại nghỉ ngơi hai tuần để khôi phục nguyên khí, vững chắc căn cơ trước. Nếu không khi hồn lực tăng lên quá nhanh sẽ không phải là một việc tốt."
Trong hai ngày này, Vương Triệt và Từ Lực Kiếm đều tu luyện rất đầu đủ.
Nhưng mà đám người Thẩm Minh Loan ở phía bên ngoài lại chờ đợi đến nổi có chút hoài nghi nhân sinh.
Ngày đầu tiên bọn họ chờ từ giữa trưa đến tận buổi chiều, nhưng cũng không hề thấy bóng dáng của Vương Triệt.
Ngay từ đầu cả đám vẫn rất hưng phấn.
Điền Tiểu Vũ nhìn về mặt trời lặn phía xa xa mà giật mình nói: "Vương Triệt chờ đợi trong thời gian quá dài rồi! Lúc này đã bốn, năm tiếng rồi đó!"
Thẩm Minh Loan cũng có chút kinh ngạc nói: "Từ Lực Kiếm của cậu ấy có thể hấp thu lôi điện, và bản thân cậu ấy lại đeo thêm ‘súc lôi từ mũ’, nên có thể chờ trong khoảng thời gian dài như vậy là có thể giải thích được. Chắc là cũng sắp đi ra rồi."
Sau đó...
Đến ban đêm.
Cả đám vẫn không thấy bóng dáng Vương Triệt đâu!
Điền Tiểu Vũ hoang mang nói: "Đã hơn mười giờ đồng hồ rồi mà cậu ấy vẫn chưa đi ra sao?"
Điền Tiểu Vũ đều đã quay về thành Nộ Giang một chuyến, nhưng lúc trở về cô phát hiện Thẩm Minh Loan vẫn còn đang chờ đợi Vương Triệt mà không khỏi hỏi thăm một chút.
Thẩm Minh Loan trầm mặc mấy giây rồi lắc đầu.
Bốn, năm tiếng thì còn có thể giải thích được.
Nhưng lúc này đã hơn mười tiếng rồi...
Có chút ít Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cũng có thể chịu đựng lâu như vậy, có người chịu đựng một đến hai ngày cũng đều là chuyện bình thường.
Nhưng đã là Khế Hồn Sư chuyên nghiệp thì ít nhất đều là cấp 30, và có được hai con hồn sủng.
Điền Tiểu Vũ hạ giọng nói: "Cái này... Sẽ không phải đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?"
Thẩm Minh Loan trừng mắt một cái và nói: "Miệng quạ đen! Có lẽ Vương Triệt đã có chút kỳ ngộ chăng?"
Điền Tiểu Vũ sờ lên cái trán, nói: "Bên trong Tầng Lôi minh sẽ có kỳ ngộ gì mà có thể để cho cậu ấy chịu được thời gian dài như vậy? Nhưng thật đúng là khó mà nói... Chẳng lẽ chúng ta vẫn tiếp tục chờ đợi cậu ấy nữa sao?"
Thẩm Minh Loan suy nghĩ, nói: "Đi về nghỉ một đêm trước đã, chị đã nhắn tin cho Vương Triệt rồi, nếu như cậu ấy đi ra thì sẽ liên lạc được. Bây giờ Vương Triệt vẫn chưa ra thì chỉ sợ trong thời gian ngắn cũng sẽ không ra đâu! Nếu như buổi sáng ngày mai cậu ấy còn chưa có đi ra, vậy chúng ta sẽ đi vào để xem xét tình hình trong đó."
Sau đó đến ngày thứ hai.
Thông tin vẫn không liên lạc được.
Điều này đã nói rõ Vương Triệt vẫn chưa đi ra, bởi vì anh đang ở trong lôi điện giao giới.
Chương 576: Trở RaNếu không phải là loại Đạo Hồn Khí đặc chế thì thiết bị thông tin bình thường sẽ mất đi hiệu lực, và bên trong cũng không có tín hiệu.
"Vương Triệt vẫn chưa đi ra sao..."
Thẩm Minh Loan và Điền Tiểu Vũ cùng với các bạn học khác liền đi vào để tìm kiếm một vòng.
Nhưng bọn họ cũng không thể tìm trong thời gian quá dài nên hơn ba giờ sau vào lúc giữa trưa thì cả đám liền đi ra.
Điền Tiểu Vũ bất đắc dĩ nói: "Ài, tìm không thấy... Chuyện này hình như có chút rắc rối rồi! Hay là chúng ta bẩm báo cho thầy hiệu trưởng đi? Hoặc là nói chuyện với quân sĩ ở đây xem coi bọn họ có thể phái tới một số người vào tìm hay không?"
Chịu đựng đến bốn, năm tiếng thì còn có thể giải thích được, hay chịu đựng đến mười mấy tiếng thì còn có thể dùng kỳ ngộ để giải thích.
Nhưng khá lắm! Bây giờ đều đã hơn một ngày rồi nha!
Bọn họ đã không phải là hoài nghi nhân sinh.
Mà là hoài nghi Vương Triệt đã xảy ra vấn đề gì.
Bọn họ tìm quân sĩ canh giữ bên trong lôi điện giao giới để hỏi.
Quân sĩ lắc đầu nói: "Mất tích hả? Làm sao lại mất tích được? Chờ hơn một ngày cũng không phải là chuyện kì lạ gì, có vài Khế Hồn Sư chuyên nghiệp chuyên môn tiến hành tu luyện bên trong nơi này, đừng nói là một hai ngày, dù đợi ba bốn ngày cũng là chuyện bình thường."
"Chậc... Nhưng cậu ta vẫn chỉ là một vị sinh viên năm thứ nhất."
Quân sĩ liền mang vẻ mặt gặp quỷ mà nhìn xem Điền Tiểu Vũ nói: "Sinh viên năm thứ nhất á? Sao cậu ta có thể chờ bên trong lâu như vậy được chứ? Chờ một chút để tôi đi điều tra thêm nếu như cậu ta có đăng ký..."
Quân sĩ đi một lát mới trở về, vẻ mặt đã trở nên nghiêm túc.
Quân sĩ nhíu mày nói: "Cậu ta vẫn chưa đi ra! Theo lý thuyết, một vị sinh viên năm thứ nhất sẽ không có khả năng đợi trong đó lâu như vậy! Nhất định là đã xảy ra chuyện rồi! Sao đến bây giờ cô mới đến nói? Bên trong lôi điện giao giới không quá nguy hiểm, các Hồn thú cường đại đều đã bị dọn dẹp cả rồi, rất thích hợp cho các sinh viên thám hiểm."
"Nhưng đối với sinh viên năm thứ nhất mà nói là vẫn có rất nguy hiểm. Mà nếu gặp phải nguy hiểm hoặc là chịu không nổi, vậy cậu ta sẽ liền quay trở về chứ. Trong một tháng nay còn chưa có học sinh nào xảy ra chuyện."
"Bây giờ tôi sẽ ngay lập tức đi liên hệ căn cứ tại Lôi Minh Hồn Thổ, để bọn họ phái đội cứu viện đến đây xem một chút."
Vừa nghe thấy lời ấy là Điền Tiểu Vũ và Thẩm Minh Loan nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng đúng lúc này, Vương Triệt mang vẻ mặt vinh quang mà đi ra.
Vương Triệt nhìn thấy đám người Thẩm Minh Loan ở phía xa nên kêu lên: "Các học tỷ vẫn còn ở đây à?"
Đám người Thẩm Minh Loan xoay người lại và nhìn về phía Vương Triệt.
Thẩm Minh Loan: "..."
Trong phút chốc, bầu không khí đã trở nên trầm mặc.
Tại nơi lối vào, đám người Thẩm Minh Loan nhìn xem Vương Triệt đang đứng đó, bởi vì đầu óc tạm thời chập mạch nên bầu không khí mới lộ ra vẻ trầm mặc.
Sau khi lấy lại tinh thần, sắc mặt cả đám đều rất là... quái dị.
Vương Triệt cũng không nghĩ tới mấy người Thẩm Minh Loan vẫn còn ở đây.
Anh vốn cho rằng bọn họ không chờ nổi nữa nên đã về trước rồi.
Thẩm Minh Loan đi tới trước mặt Vương Triệt, đánh giá Vương Triệt từ trên xuống dưới một chút, nhất là nhìn thấy dáng vẻ tinh thần của Vương Triệt đang vô cùng sáng láng.
Trong chốc lát cô có chút thất thần.
Thẩm Minh Loan hỏi: "Cậu... Không xảy ra việc gì sao?"
Vương Triệt suy nghĩ mấy giây mới nói: "Cũng không tệ lắm! Nửa đường tôi gặp phải một chút nguy hiểm, nhưng có điều tất cả đều bị giải quyết rồi."
Đúng là Vương Triệt có gặp phải nguy hiểm.
Anh đã gặp mấy con Hồn thú hệ lôi điện cuồng hóa do chúng bị hấp dẫn tới.
May mắn là Lục Mao Trùng ngay lúc đó đã được Vương Triệt dạy dỗ một lần, nên nó không có ăn uống no nê rồi liền đi ngủ nữa.
Nó đã hao hết tâm lực để đánh lùi mấy con Hồn thú hệ lôi điện cuồng hóa kia.
Nguy hiểm còn lại cũng chỉ là đám Lôi Tín Tử.
Bởi vì mỗi một lần tu luyện đều phải bắt thêm một đám Lôi Tín Tử mới.
Mấy lần đầu thì đám Lôi Tín Tử cũng phản kháng càng kịch liệt, chúng chống trả rất quyết liệt đối với loại hành vi sử dụng chúng làm công cụ như thế.
Chúng phản kháng rất tận lực!
Làm cho hiệu quả tu luyện của Từ Lực Kiếm trở nên càng tốt hơn.
Nhưng về sau đám Lôi Tín Tử có vẻ hơi trầm lặng.
Lúc bị Lục Mao Trùng bắt thì một tí phản kháng cũng không có.
Không còn cách nào khác, cuộc sống chính là như thế, vì không phản kháng lại được nên chúng cũng chỉ có thể nằm yên hưởng thụ...
Vương Triệt có thể nghĩ tới các mối nguy hiểm trong đó hầu như chỉ có chút việc này.
Điền Tiểu Vũ mang vẻ mặt giống như vừa gặp phải hồn sủng hệ U Minh mà hỏi: "Cậu làm sao có thể chờ ở bên trong lâu như vậy mà bình yên vô sự thế được? Cậu ở trong đó một thời gian dài là để làm gì vậy?"
Vương Triệt thành thật trả lời: "Tu luyện thôi mà. Tôi cho Từ Lực Kiếm tu luyện và thuận tiện để cho Lục Mao Trùng luyện tập thêm một chút kháng tính đối với lôi điện."
Điền Tiểu Vũ nhịn không được mà thốt lên: "Cậu cho Lục Mao Trùng luyện tập kháng tính với lôi điện á? Học đệ à, hành vi của cậu rất có vấn đề đấy. Lục Mao Trùng là một con hồn sủng đáng yêu như vậy, trời sinh đã sợ lôi điện rồi, vậy mà cậu lại đi cho nó luyện tập kháng tính đối với lôi điện! Đứa nhóc kia vẫn còn tốt đó chứ?"
Loại huấn luyện như thế này quá mức nghiêm khắc!
Chương 577: Ý Kiến Chính XácVương Triệt nhìn vào Lục Mao Trùng đang đứng sau lưng mình và hỏi: "Lần tu luyện này mi có cảm giác thế nào? Có phải cảm thấy rất tốt không?"
Lục Mao Trùng cảm thấy cũng không tốt lắm.
Vì nó xác thực đã tiếp nhận không ít lôi điện đánh lên người.
Bởi vì đã chiến đấu cùng không ít hồn thú hệ lôi điện bị cuồng hóa kia, dù cho tu vi hồn lực của bọn chúng cũng không quá cao, nhưng có điều là sau khi bị cuồng hóa thì chúng vô cùng điên cuồng mà tấn công bất cứ ai.
Cho nên Lục Mao Trùng đánh nhau với chúng rất tốn sức.
Coi như dùng chiêu Tự Nhiên Chi Lực để tiến hành chống cự, nhưng nó còn có thể chống cự được lôi điện của Lôi Tín Tử.
Chứ những con Hồn thú bị cuồng hóa kia thì khó khăn hơn.
Có đôi khi Lục Mao Trùng bị điện giật đến cả người đều biến thành một màu đen thui như than, có điều nhờ Vương Triệt có Sinh Mệnh Chi Thủ nên nó đã khôi phục lại rất nhanh.
Ừm, cái đó cũng rất là dễ chịu nha!
Thẩm Minh Loan nhìn xem Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng và Vương Triệt hìn nhau một cái, dưới sự uy hiếp và cám dỗ của đồ ăn vặt cùng với cuốn truyện tranh từ Vương Triệt, nó cuối cùng vẫn vui vẻ gật đầu:
" ︿ (  ̄ ︶ ̄ ) ︿ "
Vương Triệt nói: "Các vị nhìn xem, nó cảm thấy rất tốt mà. Nó còn nói lần sau vẫn muốn tiếp tục tới đây để tu luyện thêm một phen."
Lục Mao Trùng: "..."
Thẩm Minh Loan trầm tư mấy giây, cô luôn cảm giác con Lục Mao Trùng này hình như có dáng vẻ không mấy tình nguyện.
Điền Tiểu Vũ cảm thán: "Không hổ là quán quân Lục Mao Trùng nha! Với loại phương thức tu luyện như thế này, nếu đổi thành những con Hồn thú khác thì hầu như đều không chịu được đâu."
Vương Triệt nói: "Thật ra nếu muốn ở bên trong lâu thêm một chút thì cũng không quá khó đâu. Mặc dù sấm sét lúc nào cũng sẽ đánh xuống, nhưng có thể dưa theo số lượng của Lôi Tín Tử mà phán đoán trước. Nếu không muốn đến gần sấm sét, vậy hãy cố gắng tránh xa Lôi Tín Tử là được. Năng lượng hệ lôi điện ở bên trong đó mặc dù rất nồng đậm, nhưng cũng không xem như là quá nhiều. Người nào không chờ được trong thời gian dài chắc hẳn là đã bị đám Lôi Tín Tử kia chạy theo đuôi."
"Vì Lôi Tín Tử sẽ dẫn sấm sét đánh xuống, khiến cho năng lượng hệ lôi điện ở xung quanh tăng cao, đồng thời càng dễ gây sự chú ý của những con Hồn thú khác đang ở gần đó."
"Nếu lẩn tránh hợp lý thì vẫn có thể ở trong đó với một khoảng thời gian rất dài."
Điền Tiểu Vũ thở dài, nói: "Mấy con Lôi Tín Tử đó thật là đáng ghét. Cậu nói những điều này thì chúng tôi đều hiểu, nhưng trong đó có nhiều Lôi Tín Tử lắm, một khi bị chúng dính vào thì sẽ rất phiền phức."
Vương Triệt nói: "Thật vậy sao? Tôi cảm thấy mấy con Lôi Tín Tử này cũng rất đáng yêu mà."
Nếu không có Lôi Tín Tử thì hiệu suất tu luyện lần này sẽ giảm rất mạnh!
Điền Tiểu Vũ lại thốt lên: "Đáng yêu chỗ nào thế? Loại Hồn thú này luôn lơ lửng ở giữa không trung, nếu cậu đánh nó thì nó liền chạy. Mà nếu cậu không đánh nó thì nó liền bay lơ lửng ngay trên đầu của cậu, và liên tục thu hút sấm sét đánh xuống nên rất là đáng ghét."
"Nếu như dùng hồn sủng hệ Thiên Không thì không cẩn thận sẽ bị sét đánh trúng, vì uy lực sấm sét trong đó cũng rất lớn. Cho dù là Lưu Ly Thương Loan của chị Loan cũng không dám tùy ý bay lên giữa không trung để tấn công bọn chúng đâu."
Thẩm Minh Loan nhẹ gật đầu, quả thật là như thế.
Đa phần Khế Hồn Sư đều ở không được bao lâu bên trong lôi điện giao giới, ngoại trừ nguyên nhân do hoàn cảnh bên trong, mà còn do sợ bị sấm sét bên trong ảnh hưởng đến.
Một tia sét đánh xuống, coi như không bị đánh trúng nhưng cũng sẽ chịu ảnh hưởng nhất định.
Đối với bọn họ mà nói, đám Lôi Tín Tử kia đặc biệt khó giải quyết.
Vương Triệt nói: "Thật ra muốn xử lý đám Lôi Tín Tử này cũng rất dễ."
Thẩm Minh Loan vẻ mặt tò mò hỏi: "Cậu đã xử lý chúng như thế nào?"
Vương Triệt cười nói: "Lôi Tín Tử ở nơi này đều là từ Dẫn Lôi Căn Oa Oa trong tự nhiên tiến hóa mà thành. Mà đối với Dẫn Lôi Căn Oa Oa thì chúng ta đã có ấn tượng thế nào về bọn nó?"
Điền Tiểu Vũ lập tức nói: "Dẫn Lôi Căn Oa Oa khác biệt với Lôi Tín Tử, chúng chỉ là những đứa bé nho nhỏ cực kỳ đáng yêu! Nhưng sau khi tiến hóa thì liền trở nên khó coi!"
Vương Triệt nói:
"Thật ra thì Lôi Tín Tử đi theo Khế Hồn Sư là bởi vì bọn chúng xem nơi này như thánh địa của mình. Một khi Khế Hồn Sư đi vào chỗ này thì đều muốn đuổi bọn chúng đi. Nhưng trên thực tế phải là bọn chúng xua đuổi chúng ta mới đúng. Cho nên tuyệt đối không thể tấn công bọn chúng. Trừ phi có thể hàng phục toàn bộ quần thể Lôi Tín Tử."
"Mà một khi đã tấn công bọn chúng, vậy bọn chúng nhất định sẽ liên kết với nhau để tấn công lại chúng ta."
Vương Triệt đề ra một ý kiến: "Lần sau, nếu mọi người còn đi đến đây, khi cảm thấy không thể hàng phục được bọn chúng, vậy mọi người hãy thử luyện chế một chút ăn đồ ăn vặt đơn giản mà hồn sủng hệ lôi điện ưa thích, nhằm để cho bọn chúng sinh ra độ thân thiện nhất định đối với mọi người. Như thế thì chúng nó sẽ không dẫn lôi xuống để tấn công mọi người nữa. Mà vấn đề này chắc hẳn là sẽ sớm có người phát hiện ra thôi."
Thẩm Minh Loan tưởng tượng đến thì liền hiểu.
Đúng thật là như thế!
Chương 578: Một Quá Trình Cảm NgộSấm sét ở bên trong lôi điện giao giới sẽ để cho Dẫn Lôi Căn Oa Oa tiến hóa, khi Khế Hồn Sư nhân loại tiến vào nơi này mà không tấn công bọn nó thì còn tốt.
Nhưng nếu muốn xua đuổi bọn chúng đi, vậy những con Lôi Tín Tử kia mà không cố dí theo để tấn công thì mới là chuyện lạ.
Cho nên, nếu càng xua đuổi thì hiệu quả ngược lại là càng kém.
Điền Tiểu Vũ vỗ vỗ đầu, nói: "Làm sao mà tôi không nghĩ ra được nhỉ? Lần này vừa lúc ở bên trong cũng thu thập được một chút hồn thực có liên quan với lôi điện, sau khi trở về tôi nhất định sẽ luyện chế ra một ít đồ ăn vặt, và thời điểm lần sau khi chúng ta tới đây là có thể chờ đợi ở bên trong càng lâu, đồng thời cũng có thể sưu tập được thêm càng nhiều tài liệu."
Thẩm Minh Loan đứng một bên trầm ngâm mấy giây, sau đó cô nhìn về phía Vương Triệt và không thể không nói: "Vậy cậu có thể chờ đợi ở bên trong lâu như thế, cũng là do cậu đã có độ thân thiện rất cao đối với đám Lôi Tín Tử ấy sao? Bọn chúng sẽ hoàn toàn không đi theo cậu ư?"
Vương Triệt nói: "Ừm, đúng vậy! Bọn chúng rất thân thiện! Và bây giờ khi bọn chúng vừa thấy được tôi thì liền bay đi rất xa."
Không còn cách nào khác, vì anh đã bắt bọn nó quá nhiều lần rồi.
Cho nên khi một con Lôi Tín Tử nhìn thấy Vương Triệt thì chúng sẽ không còn muốn phản kháng nữa.
Cả đám Lôi Tín Tử nhìn thấy Vương Triệt thì đều sẽ cao chạy xa bay. Bọn chúng tranh thủ lúc mình còn không bị Vương Triệt phát hiện để khỏi bị anh bắt.
Thẩm Minh Loan đã hiểu và hé miệng cười nói: "Khó trách! Xem ra tại phương diện bồi dưỡng hồn sủng này, trong học viện chúng ta không ai có thể so sánh nổi với cậu rồi! Ừm... Nếu cậu có thời gian thì có thể đến xem xét Lưu Ly Thương Loan của tôi một chút được không? Cậu hãy chỉ điểm cho nó một chút!"
Điền Tiểu Vũ mang vẻ mặt cầu xin nói: "Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn! Học đệ à, cậu hãy chỉ điểm cho các học tỷ và học trưởng một ít kinh nghiệm bồi dưỡng hồn sủng đi! Đến bây giờ sinh mệnh hồn ước của tôi và Phong Ngữ Ưng còn không đạt tới cấp A! Tôi luôn có cảm giác mình còn thiếu thứ gì đó! Không giống như Lục Mao Trùng và cậu đều đã có thể sử dụng sự cảm ứng tâm linh."
Vương Triệt khiêm tốn nói: "Chỉ điểm thì tôi không dám nhận. Chỉ là trao đổi cho nhau một ít kinh nghiệm về bồi dưỡng hồn sủng mà thôi."
Sinh viên ngành nông nghiệp đối với việc bồi dưỡng hồn sủng cũng không phải không am hiểu, nhưng cũng không quá thông thạo.
Vương Triệt tán gẫu cùng với đám học tỷ và học trưởng một lúc, sau đó anh chào tạm biệt và hẹn thời gian trao đổi giao lưu lẫn nhau về kinh nghiệm bồi dưỡng hồn sủng.
Vào lúc trời chạng vạng tối, Vương Triệt đã quay trở về trường học và về đến gian nhà gỗ nhỏ của anh.
Lần thứ nhất đi vào tầng lôi điện giao giới mà Vương Triệt đã thu hoạch được rất nhiều.
Sau khi Từ Lực Kiếm trải qua lần tu luyện cường độ cao này, Thiên Lôi Kiếm Thế của nó đã đạt đến mức độ sắp viên mãn.
Khoảng cách đạt tới Thiên Lôi Kiếm Ý chỉ còn thiếu một chút nữa.
Tu vi hồn lực của nó cũng tăng lên trên diện rộng.
Trải qua sáu lần tu luyện, đã giúp cho cường độ thân thể của Từ Lực Kiếm tăng lên rất nhiều, trong cơ thể nó cũng tích lũy thêm được càng nhiều sấm sét.
Còn về phần Lục Mao Trùng, ừm, nó đã được đi thực chiến một phen.
Tiểu công cụ trùng này từ sau khi học được Ngự Vật Thuật đã có tác dụng lớn hơn.
Nó vận dụng chiêu Tự Nhiên Chi Lực trong thực chiến cũng càng thuần thục hơn.
Nhất là năm loại năng lượng sinh mệnh khác biệt trong cơ thể nó dã có thể hình thành ra năm loại Tự Nhiên Chi Lực khác nhau.
Lần này vận dụng chiêu Tự Nhiên Chi Lực trong chiến đấu thực tế cũng giúp cho nó cảm ngộ được rất nhiều.
Chắc hẳn nó rất nhanh sẽ lĩnh ngộ ra chiêu Giác Tỉnh Chi Lực, nhưng vẫn còn một đoạn thời gian.
Chuyến đi này Vương Triệt còn thu thập thêm được một đống lớn tài liệu ẩn chứa năng lượng hệ lôi điện.
Mặc dù phần lớn đều có phẩm chất bình thường.
Và không có loại hồn thực nào.
Loại đất trồng trong đó rất không phù hợp với điều kiện sinh trưởng của hồn Thực.
Nhưng Vương Triệt đã tìm tới được một ít đá hạt.
Có vài viên đá hạt thậm chí còn đạt tới cấp độ của hồn thạch.
Hồn thạch tương đương với hồn thực, chỉ có điều hồn thạch không trồng được như hồn thực.
Trên cơ bản chỉ có thể tạo ra trong thiên nhiên.
Mặc dù số lượng cũng không nhiều, nhưng cũng đủ luyện chế ra một ít món chính cho Từ Lực Kiếm.
Con đường tu luyện của Từ Lực Kiếm và Lục Mao Trùng có sự khác biệt.
Bản thân của Từ Lực Kiếm chỉ chứa được năng lượng sinh mệnh hệ máy móc thuần túy.
Còn sấm sét được tích trữ trong cơ thể nó chỉ là thông qua việc tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.
Cho nên không phải như con Lục Mao Trùng này, cứ ăn cơm theo kiểu nhà giàu.
Mặc dù nó ăn uống toàn đồ rất đắt, nhưng vẫn cần dựa vào sấm sét để tiến hành tu luyện.
Sau khi trở lại gian nhà gỗ nhỏ, Lục Mao Trùng vội vã đi vào trong mảnh ruộng của mình để trồng lên hạt giống của các loại hoa màu.
Nó trồng dược liệu vào trong mảnh ruộng mới bên này.
Xới đất, gieo hạt, tưới nước, thúc đẩy sinh trưởng.
Nó một mạch mà làm.
Lục Mao Trùng nhìn xem từng cây mầm non mà lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Vẫn là làm ruộng an nhàn hơn!
Nằm tại trong ruộng, Lục Mao Trùng ngắm nhìn bầu trời và hưởng thụ lấy giờ khắc an bình này.
Ban ngày nó đã ở trong lôi điện giao giới để chiến đấu với đám Hồn thú hệ lôi điện cuồng hóa, cùng với các bài huấn luyện kháng lôi đến mệt mỏi, nhưng lúc này nó đều đã quên sạch sành sanh.
Vương Triệt cũng không quấy rầy nó.
Đây thật ra cũng là một quá trình cảm ngộ.
Chương 579: Ngây ThơVương Triệt suy nghĩ nói:
"Cũng không biết đứa nhóc này có chán làm ruộng hay không đây? Ừm, nhưng cho dù nó có chán ghét, nhưng đến lúc đó cũng đã quen rồi. Sau hai tuần tích lũy lại dược liệu, chắc đã đến lúc ta dùng viên độc bảo kia để luyện linh đan rồi."
"Trong những ngày tiếp theo ta phải để cho Lcuj Mao Trùng ngưng tụ ra Ngũ Hành Hồn Nguyên, còn có nâng cấp Hồn kỹ lên ngàn năm, và cũng phải đưa ra danh sách những việc quan trọng cần làm."
"Yêu cầu cũng không cao, ngưng tụ một tháng ra một loại Ngũ Hành Hồn Nguyên là được rồi."
Để Ngũ Hành Hồn Nguyên ngưng tụ tính ra cũng khá khó khăn.
Vì cần đem hai loại năng lượng khác biệt dung hợp và tiến hành dung hợp ngay trong cơ thể.
Nếu hơi vô ý một tí thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Bằng vào thiên phú của Lục Mao Trùng, Vương Triệt vẫn cảm thấy khá lo lắng cho nó.
Hi vọng chính nó tại bên trong không gian mộng cảnh sẽ cố gắng nhiều hơn.
Vương Triệt nằm ở trên giường và yên tĩnh trầm tư:
"Ba hệ Thổ, Thiên Không, Thủy thì Lục Mao Trùng còn không có học tập Hồn kỹ của ba hệ này."
"Cho nên ta phải tìm cơ hội để nó học một chút Hồn kỹ thích hợp. Nhưng nếu như lại học thêm Hồn kỹ của ba hệ khác, vậy áp lực học tập của Lục Mao Trùng có phải sẽ quá lớn hay không?"
Vương Triệt đứng dậy, anh liếc mắt nhìn Lục Mao Trùng đang nằm nghỉ ngơi bên ngoài ruộng.
Vương Triệt nói: "Ừm, chắc cũng không lớn đâu. Với cường độ không gian mộng cảnh của Lục Mao Trùng bây giờ vẫn có thể đối phó được."
Suy nghĩ tỉ mỉ lại thì Lục Mao Trùng đã đạt đến 1000 năm tu vi hồn lực.
Nên đã có thể để cho nó ngưng tụ Ngũ Hành Hồn Nguyên và nâng cấp lên Hồn kỹ nghìn năm, hay học tập Hồn kỹ của ba hệ kia và lĩnh ngộ Giác Tỉnh Chi Lực.
Còn điều quan trọng nhất chính là Hồn kỹ hệ Không Gian.
Cơ thể Lục Mao Trùng đã trải qua hơn một tháng ăn uống lá Không Gian Thụ, nên cơ thể nó cũng đã có một ít năng lượng hệ không gian.
Còn nơi phát ra năng lượng sinh mệnh hệ Long chính là huyết mạch chi lực của Không Thần Long.
Nhưng năng lượng sinh mệnh hệ Long tăng trưởng khá chậm, bởi vì mỗi tuần Lục Mao Trùng chỉ tiến vào hình thái Chân Long thứ nhất một lần.
Và chỉ có lúc tiến vào thì nó mới có thể kế thừa được một chút xíu huyết mạch.
Nếu tính toán như vậy thì số nhiệm vụ huấn luyện của Lục Mao Trùng là rất lớn.
Tựa như là tại tiểu học mà bắt học bài của trung học cơ sở vậy.
Nhiệm vụ học tập càng ngày càng nhiều.
Ừm, nhưng đây đều là lịch trình để nó trưởng thành.
Lục Mao Trùng tựa như cảm thấy Vương Triệt đang nhìn mình chăm chú, nó liền quay đầu nhìn Vương Triệt một chút.
Sau đó lộ ra nụ cười thoải mái.
\o (^v^) o/ ? ! !
Vương Triệt hướng nó vẫy vẫy tay và nói: "Hôm nay ta sẽ tăng thêm một chương ngoài giới hạn cho mi."
Lục Mao Trùng liền nhảy lên, hấp tấp đi vào trong nhà gỗ nhỏ rồi rửa mặt một phen.
Nó đem đồ ăn vặt đặt ở bên cạnh và nằm cuộn bên trong ổ nhỏ của mình.
Sau đó kêu hai tiếng về phía Vương Triệt.
Hôm nay là ngày gì vậy?
Vương Triệt nói: "Không phải là ngày gì cả. Trong một tuần tiếp theo, mỗi ngày ta đều sẽ kể thêm 2 chương cho mi. Một tuần sau chúng ta sẽ bắt đầu huấn luyện tăng cường."
Con mắt của Lục Mao Trùng lập tức phát sáng lên.
Nó còn quá ngây thơ nên còn chưa hiểu ý nghĩa của việc huấn luyện tăng cường.
Trước hết cứ hưởng thụ cái đã!
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng phát ra tiếng kêu hưng phấn.
Một tuần sau đó, Lục Mao Trùng trải qua cuộc sống cực kỳ dễ chịu.
Mỗi ngày đều thảnh thảnh thơi mà làm ruộng, cách mấy ngày sẽ thu hoạch một lần.
Năm loại món chính có hương vị khác nhau để nó ăn no nê.
Và nó cũng đã thích ứng với chương trình huấn luyện hằng ngày, nên mỗi ngày còn có thể cùng với Từ Lực Kiếm đùa giỡn mấy giờ, ban đêm còn được nghe Vương Triệt kể một vài câu chuyện xưa.
Thời gian này cuộc sống của nó rất thư thái.
Cứ như vậy mà ngày đầu tiên của tuần sau đã tới.
Vương Triệt e hèm một cái rồi nói: "Từ ngày hôm nay trở đi chúng ta sẽ bắt đầu tăng cường chương trình huấn luyện."
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng kêu lên một tiếng.
Tới đi tới đi!
Nó cảm thấy mình đã cực kỳ mạnh.
Vương Triệt nhìn nó và nói: "Lần này sẽ là huấn luyện tăng cường đấy. Chỉ cần mi hoàn thành càng nhanh thì thời gian chơi đùa của mi sẽ càng nhiều. Nhưng nếu như mi hoàn thành càng chậm thì có khi cả một ngày cũng sẽ không được chơi đùa đâu."
"Đương nhiên cũng sẽ không làm chậm trễ công việc làm ruộng hằng ngày của mi."
Lục Mao Trùng suy nghĩ và nó cảm thấy đây là chuyện rất tốt!
Về sau thời gian chơi đùa của mình chắc hẳn là sẽ càng ngày càng nhiều rồi!
Vương Triệt nói: "Đầu tiên là hạng mục thứ nhất. Dùng chiêu Liệt Diễm Trùng Kích chạy một cây số và đồng thời đập nát một tấm thép hắc kim."
"? ? ?"
Nghe được cái hạng mục thứ nhất mà Lục Mao Trùng sửng sốt một chút.
Cái hạng mục huấn luyện này giống như có chút khó khăn.
Vương Triệt nói tiếp: "Sau đó là hạng mục thứ hai, thi triển ra chiêu Bom Năng Lượng để tiến hành đối chiến cùng với ta, yêu cầu trong thời gian cố định sử dụng Bom Năng Lượng mà tấn công ta. Nếu trúng được một lần thì coi như hoàn thành. Sau khi lĩnh ngộ chiêu Thời Không Cường Đạn thì hạng mục này mới có thể ngừng lại."
Hạng mục này làm Lục Mao Trùng nhìn Vương Triệt một hồi, nó suy nghĩ và cảm thấy cũng không quá khó.
Đánh trúng một lần là được thôi mà.
Cái này quá đơn giản!
Lục Mao Trùng nhẹ gật đầu.
Chương 580: Thép Hắc KimVương Triệt nói tiếp:
"Hạng mục huấn luyện thứ ba yêu cầu sử dụng các loại năng lượng khác nhau kết hợp cùng với trùng võng, cũng chỉ yêu cầu khống chế được ta một lần."
"Chỉ cần một lần, hạng mục huấn luyện như vậy sẽ kết thúc, đến lúc đó mi muốn đi chơi thế nào thì đi chơi thế đó."
Lục Mao Trùng lại gật đầu một cái, cảm thấy cái này cũng không khó.
"Hạng mục huấn luyện thứ tư là sử dụng tơ trùng và Ngự Vật Thuật để quấn chặt lấy bất cứ bộ phận nào trên người ta, cho dù quấn quanh một ngón tay cũng được."
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng cảm thấy cái này quá đơn giản.
"Hạng mục thứ năm là chơi trốn tìm. Sử dụng chiêu Trùng Ẩn trong phạm vi một nghìn mét vuông xung quanh ta. Trong vòng nửa giờ, nếu như ta không tìm ra được mi thì xem như hoàn thành."
Lục Mao Trùng nghĩ thầm: Cái này cũng dễ!
"Hạng mục thứ sáu, ta đã tìm cho mi một sườn núi nhỏ ở gần đây để mi sử dụng Trùng m. Đến lúc đó ta sẽ dạy cho mi một chiêu Trùng m nâng cấp. Đến khi nào mi có thể sử dụng Trùng m mà đánh nát sườn núi kia thì coi như hoàn thành huấn luyện."
Lục Mao Trùng suy nghĩ: Cái này hẳn là cũng hơi khó, dùng Trùng m phá vỡ một cái sườn núi nhỏ cơ mà. Nhưng vấn đề cũng không lớn!
Nó cho rằng ngọn núi nhỏ này tối đa cũng chỉ cao mấy chục mét mà thôi.
"Hạng mục thứ bảy là thông qua việc tu luyện Đại Tự Tại Quan Tưởng Pháp để kết hợp hồn lực trong cơ thể cùng với năm loại năng lượng sinh mệnh khác nhau, để ngưng tụ ra Ngũ Hành Hồn Nguyên càng mạnh và càng ổn định. Mỗi khi ngưng tụ ra một loại vậy về sau trung bình mỗi ngày đều thêm một chương truyện mới."
Cái này rất khó khăn theo suy nghĩ của Lục Mao Trùng.
Đây là một cái hạng mục huấn luyện lâu dài và nó mỗi ngày đều tập thử.
Với lại phần thưởng hoàn thành hạng mục này rất tốt!
"Hạng mục thứ tám là học tập một số Hồn kỹ mà ta đã chuẩn bị sẵn cho mi. Chuyện này đối với mi mà nói cũng tương đối đơn giản, bởi vì mi đã có không gian mộng cảnh rồi."
Chuyện này thì lại càng đơn giản hơn.
"Hạng mục thứ chín là theo ta cùng nhau cảm ngộ thiên nhiên, để lĩnh ngộ chiêu Giác Tỉnh Chi Lực."
Chuyện này cũng không khó, độ thành thạo của chiêu Tự Nhiên Chi Lực cũng đã đầy rồi.
Vương Triệt đề ra một đống hạng mục cần hoàn thành cho Lục Mao Trùng.
Nghe rất nhiều nhưng Lục Mao Trùng cảm giác hình như cũng đều rất đơn giản.
Vương Triệt nói:
"Bây giờ chúng ta tới luyện tập chiêu Liệt Diễm Trùng Kích."
"Muốn nâng cấp thành Bạo Diễm Tiễn Đạp, đầu tiên mi cần hiểu rõ uy lực của Bạo Diễm Tiễn Đạp. Đây là một chiêu thức bao gồm cả tốc độ và sức mạnh, đồng thời còn là chiêu thức có tính công kích rất mạnh. Bay lên đạp xuống, giống như Thái Sơn áp đỉnh. Sử dụng hỏa diễm thiêu đốt toàn thân và đạp xuống đối thủ."
"Độ thành thạo về chiêu Liệt Diễm Trùng Kích của mi đã đạt max cấp, nhưng muốn nâng cấp thành Bạo Diễm Tiễn Đạp thì vẫn còn chưa đủ. Mi cần đột phá giới hạn cao nhất. Mỗi ngày sử dụng chiêu Liệt Diễm Trùng Kích trong một cây số, sau đó đi tới phòng huấn luyện của học viện để luyện tập với thép hắc kim."
Nâng cấp Hồn kỹ từ bản chất mà nói chính là đột phá giới hạn thành thạo cao nhất. Tại trong quá trình đột phá này sẽ lĩnh ngộ ra Hồn kỹ mới.
Mà muốn đột phá tự nhiên sẽ không dễ dàng.
Ngọn Đại Sơn rất lớn nên có rất nhiều khu vực thích hợp cho hồn sủng tiến hành huấn luyện tốc độ.
Bình thường huấn luyện tốc độ thật ra cũng không khó.
Nhưng nếu như vừa sử dụng Hồn kỹ vừa chạy thì sẽ rất khó.
Vì cần tiêu hao hồn lực cũng như sự khống chế đối với Hồn kỹ.
Thời gian ngắn có thể làm được rất hoàn mỹ, nhưng cho dù độ thành thạo rất cao nhưng về sau vẫn dễ mắc sai lầm.
Vương Triệt cần Lục Mao Trùng duy trì được tốc độ nhanh này, như vậy nó sẽ càng dễ dàng lĩnh ngộ mà nâng cấp.
Sáng sớm, trời còn chưa sáng hẳn, Vương Triệt đã mang theo Lục Mao Trùng đi tới khu vực huấn luyện.
Bởi vì đến quá sớm nên hoàn toàn không có người và hồn sủng.
Rất thích hợp để huấn luyện.
Lục Mao Trùng cảm thấy chuyện này không khó, toàn thân nó bắt đầu bốc cháy lên hỏa diễm và thi triển ra Liệt Diễm Trùng Kích. Nó xông ra ngoài giống như một luồng hỏa quang.
Nhưng mà mới xông ra được có một dặm là nó đã cảm thấy có chút mệt mỏi rồi.
Chạy cao tốc sẽ khác với đứng yên.
Lúc đứng yên thì Lục Mao Trùng có thể khống chế ngọn lửa trên người cực kỳ ổn định, nên mới có thể giúp cho Vương Triệt luyện chế ra nhiều món chính và đan dược như vậy.
Nhưng nếu chạy tốc độ cao trong thời gian dài thì nó sẽ rất khó giữ vững được ngọn lửa.
Cũng may độ thành thạo của Lục Mao Trùng rốt cuộc đã rất cao, nên một cây số cũng không lâu lắm.
Cũng đã miễn cưỡng xem như hoàn thành.
Tuy có cảm giác hơi mệt mỏi một chút nhưng cũng không tính là gì, cũng không tốn quá nhiều thời gian.
Lục Mao Trùng nghĩ thầm: Cũng chẳng mấy khó khăn nhỉ?
Sau đó Vương Triệt mang theo Lục Mao Trùng đi tới phòng huấn luyện chuyên dụng của học viện.
Trong này có các loại thiết bị máy móc tương đối cao cấp, có thể cung cấp cho Hồn thú nghìn năm tu vi hồn lực tiến hành huấn luyện để nâng cấp Hồn kỹ.
Thép Hắc Kim là một loại vật liệu đặc thù.
Loại thép tấm này có khả năng chịu nhiệt rất cao và khó để phá vỡ, với lại còn có tính đàn hồi rất tốt.
Đối với các loại huấn luyện về sức mạnh là vô cùng có ích.
Đây là một tấm thép hắc kim chỉnh tề đứng ngay ngắn trông rất kiên cố.
Chương 581: Huấn Luyện Gian NanVương Triệt nói: "Dùng chiêu Liệt Diễm Trùng Kích và đạp chân vào nó. Chú ý chu kỳ vận chuyển của hồn lực vào lúc đạp vào, cần tiến hành thay đổi để đem toàn bộ hồn lực đưa vào 4 cái chân nhỏ của mi."
Lục Mao Trùng gật đầu và thi triển ra chiêu Liệt Diễm Trùng Kích mà đạp lên trên khối thép hắc kim.
Sau đó... Sau đó nó chẳng lưu lại được bất cứ dấu vết gì.
Lục Mao Trùng liền sững sờ.
Nó nhớ kỹ nội dung của hạng mục này là muốn đạp nát một tấm thép hắc kim.
Vương Triệt chậm rãi nói: "Bây giờ mi không cần vội, có thể lưu lại một cái dấu ấn trên đó là được rồi. Huấn luyện trước một giờ đi."
Lục Mao Trùng nhẹ nhàng thở ra.
Một tiếng sau.
Toàn thân Lục Mao Trùng đều mệt mỏi đến mức không muốn động đậy.
Và trên tấm thép hắc kim kia cuối cùng đã có một dấu vết nhỏ.
Lục Mao Trùng lập tức hưng phấn lên.
Vương Triệt nói: "Hôm nay hạng mục thứ nhất liền đến đây thôi. Nhưng mi còn không có đạp nát cho nên ngày mai cần phải tiếp tục."
Lục Mao Trùng cảm giác có điểm gì đó là lạ, nhưng lại không nói nên lời.
Nhưng mà cái hạng mục thứ hai thứ ba và thứ bốn đều là đối chiến cùng với Vương Triệt.
Lục Mao Trùng ngay lập tức cảm thấy mấy hạng mục này nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Hạng mục thứ hai là khống chế Bom Năng Lượng để trong khoảng thời gian nhất định đánh trúng người Vương Triệt một lần.
Vương Triệt nói:
"Lúc mi phóng ra Bom Năng Lượng, mi hãy vận dụng chiêu Ngự Vật Thuật để Bom Năng Lượng chuyển động càng thêm linh hoạt. Đồng thời cần học được cách khống chế năng lượng hệ thảo mộc và hồn lực. Trong lúc khống chế mi không phải khống chế thời gian nổ, mà là khống chế hồn lực, để có thể tùy ý kích nổ Bom Năng Lượng, làm cho đối thủ khó lòng phòng bị."
"Phạm vi vụ nổ rất lớn, cho nên mi muốn đánh trúng ta một lần là điều tương đối dễ dàng."
Lục Mao Trùng cũng cho rằng như vậy.
Sau đó...
Hai giờ sau.
Lục Mao Trùng đã nằm im re trên mặt đất không nhúc nhích.
Nó có chút mờ mịt mà nhìn xem Vương Triệt đang đứng ở phía đối diện đang hoàn hảo không một chút tổn hại.
Nó cảm giác mình đã cực kỳ cố gắng, nhưng vẫn như cũ không thể đánh trúng Vương Triệt được một lần.
"Hạng mục thứ hai liền đây thôi, khả năng khống chế Bom Năng Lượng của mi vẫn chưa được đúng chỗ. Muốn đột phá giới hạn cao nhất thì mi còn cần lĩnh ngộ thêm càng nhiều, cần suy nghĩ cách khống chế hồn lực để kích nổ. Có hiểu không?"
Lục Mao Trùng gật đầu.
"Nghỉ ngơi nửa giờ để ăn cơm trưa, sau đó về gian nhà gỗ nhỏ tưới nước, bón phân cho cây trồng, rồi tiến hành hạng mục thứ ba và thứ tư."
Hai cái hạng mục này là luyện tập vận dụng trùng võng và phun tơ.
Độ thành thạo hai chiêu này đều đã đạt tới max cấp.
Uy lực không cần phải nói, tất nhiên là mạnh vô cùng.
Phun tơ chủ yếu là tăng cường khả năng vận dụng của Lục Mao Trùng đối với chiêu Ngự Vật Thuật.
Trùng võng thì cần tiến hành nâng cấp.
Hai cái hạng mục huấn luyện này làm nó mất ba giờ.
Vương Triệt vạch ra thiếu sót của Lục Mao Trùng: "Trùng võng không trúng được một lần nào. Năng lương Thiên Không bên trong cơ thể mi sẽ có thể làm cho Trùng võng càng thêm nhẹ nhàng. Năng lượng hệ Thổ có thể để cho Trùng võng nặng như núi lớn đè ép đối thủ. Năng lượng hệ Thảo Mộc có thể để cho Trùng võng càng thêm linh hoạt, năng lượng hệ Thủy có thể để cho Trùng võng càng thêm co dãn, mềm dẻo khó đứt. Năng lượng hệ Hỏa Diễm có thể để cho Trùng võng bốc cháy làm kẻ địch chịu tổn thương nghiêm trọng. Mi nhìn xem, từ đầu đến giờ đều không có vận dụng đến."
"Đối với chiêu phun tơ thì chiêu Ngự Vật Thuật của mi vẫn còn chưa làm đến trình độ tùy tâm sở dục. Nếu không thì làm sao ngay cả một lần đều đánh không trúng được ta."
Lục Mao Trùng như có điều suy nghĩ.
Vương Triệt nói:
"Được rồi, đến hạng mục thứ năm. Bây giờ mi sử dụng Trùng Ẩn và trong vòng nửa canh giờ ẩn núp trong phạm vị một nghìn mét vuông xung quanh ta! Bắt đầu đi!"
"Phải chú ý khống chế tốt khí tức rồi bắt đầu ẩn núp. Nếu như mi có thể đánh lén trúng ta thì hạng mục này cũng coi như là mi đã vượt qua."
Lục Mao Trùng thầm hỏi, chẳng lẽ hạng mục này mình cũng không hoàn thành nổi sao?
Sau đó... Sau đó chỉ mười phút đồng hồ nó liền bị Vương Triệt tìm được.
Anh tìm thấy Lúc Mao Trùng đang nằm trên phiến lá của một cây đại thụ.
Trùng Ẩn không cách nào che đậy được cảm giác bằng tinh thần lực.
Mà Hồn kỹ nâng cấp từ Trùng ̉n là Trùng Tiêu lại có thể.
Nhưng chiêu Trùng Tiêu này muốn thông qua huấn luyện nâng cấp để lĩnh ngộ ra được thì cũng rất khó.
Thông qua huấn luyện mà lĩnh ngộ Hồn kỹ tiến giai, vậy so với Hồn kỹ học tập từ bí tịch Hồn kỹ sẽ càng mạnh hơn và khó học hơn.
Vương Triệt nói:
"Chiêu Liễm Khí Thuật thì mi đã rất quen, tinh thần lực của mi cũng đã rất mạnh, nhưng vì sao vẫn bị ta tìm tới?"
"Bởi vì tinh thần lực của mi mặc dù rất mạnh, nhưng khả năng kiểm soát tinh thần lực của mi lại rất kém. Mi cần học cách kiểm soát tinh thần lực của mình. Nếu không thì hạng mục này cho dù mi có chạy xa hơn và ẩn núp kỹ hơn đi chăng nữa, nhưng cũng sẽ bị tinh thần lực của ta cảm giác ra được."
"Chờ đến khi nào mi có thể khống chế tinh thần lực của chính mình tốt hơn, vậy ta liền dạy cho mi chiêu Thú Thần Quyết, để cho mi tu luyện tinh thần lực."
Lục Mao Trùng gật đầu và tiếp tục suy nghĩ.
"Tốt, hiện tại chúng ta đi đến hạng mục thứ sáu để luyện tập Trùng m."
Chương 582: Ngũ Hành Hồn NguyênVương Triệt mang theo Lục Mao Trùng và ngự kiếm phi hành để đi tới một ngọn núi nhỏ gần đó.
"Nhìn đi, chính là ngọn núi này."
Vương Triệt chỉ vào ngọn núi nhỏ trước mặt.
Lục Mao Trùng nhìn thoáng qua.
Vừa nhìn một chút thì nó liền ngây ngẩn cả người.
Bởi vì đó là một đỉnh núi cao ít nhất hơn trăm mét!
Nhìn xem ngọn núi lớn trước mặt này mà Lục Mao Trùng nghiêng đầu, rồi dùng ánh mắt hỏi thăm để nhìn xem Vương Triệt.
Anh xác định chính là ngọn núi này sao?
Vương Triệt nói: "Có phải mi đang cảm thấy rất đơn giản đúng không? Nếu như cảm thấy quá đơn giản, vậy thì chúng ta sẽ đổi một ngọn núi khác càng lớn hơn!"
Lục Mao Trùng: "..."
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng bắt đầu lớn tiếng phản kháng!
Cái này làm sao có thể?
Trùng m chỉ là một loại Hồn kỹ bình thường, ngay cả nâng cấp cũng đều không có a!
Trùng m có uy lực cỡ nào thì trong lòng Lục Mao Trùng vô cùng hiểu rõ.
Làm sao có thể phá vỡ ngọn núi này được chứ?
Nếu là sườn núi nhỏ cao khoảng hai ba mươi mét, vậy nó cảm thấy còn có thể huấn luyện.
Vương Triệt nói: "Làm sao lại không có khả năng? Ta không cần mi có thể làm được trong ngày hôm nay, mỗi ngày đánh phá nó một tí, vậy có phải sau nhiều ngày là đã phá được nó không nào?"
Lục Mao Trùng nghe vậy cảm thấy hình như cũng có đạo lý.
Nhưng nó vẫn không tin!
Thế là Vương Triệt kể cho nó nghe một câu chuyện nói về một con sâu nhỏ dời núi.
Sau khi Lục Mao Trùng nghe xong nó đã vô cùng cảm động.
Vương Triệt nói: "Mi cũng phải giống như con Lục Mao Trùng có tên là Ngu Công kia, từ từ mà chinh phục ngọn núi này."
Lục Mao Trùng bỗng dưng có thêm mấy phần lòng tin.
Vương Triệt thấy Lục Mao Trùng đã có lòng tin nên anh mới lên tiếng: "Rất tốt, bây giờ mi cần học tập Trùng m tiến cấp. Còn nhớ rõ con Không Thần Long kia không?"
Lục Mao Trùng liên tục gật đầu, tên to con kia rất lợi hại và uy vũ!
Vương Triệt hỏi: "Vậy mi còn nhớ rõ tiếng nó kêu ra sao không?"
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng gật đầu.
Đương nhiên là nhớ kỹ rồi.
Vương Triệt lại nói: "Vậy kế tiếp mi liền học tập tiếng kêu của Không Thần Long đi. Sau khi học được thì ta sẽ dạy cho mi thêm một chiêu Thiên Long Bát m."
Thiên Long Bát m là truyền thừa của Long tộc từ thời Thượng Cổ tại Tu Tiên Giới, cung cấp rất nhiều bí thuật cường đại cho Long tộc tu luyện.
Lấy tiếng long ngâm làm công cụ, phát ra tám loại âm tiết khác biệt và có các loại hiệu quả khác nhau.
Đánh bại kẻ địch, thanh tỉnh minh thần, tăng lên chiến lực, cổ vũ quần thể, ngự thuật phá địch, vân vân...
Bản thân của chiêu này chính là một trong những thần thông của Long Tộc và cực kỳ cường đại.
Đương nhiên, nếu lấy thực lực lúc này của Lục Mao Trùng, vậy học được một chiêu trong đó thôi là đủ dùng rồi.
Ở Tu Tiên Giới có không ít loại công kích kiểu sóng âm, có vài chiêu có giới hạn cao nhất vô cùng cao, và còn liên quan đến lực lượng của quy tắc.
Cửu Bí của Đạo gia, Chân Ngôn của Phật Gia, Huyền m của Ma Đạo.
Tất cả đều là những thần thông chí cao.
Không giống với những tu tiên giả bình thường, rất nhiều Thần Thú của cường đại Yêu Tộc cũng có thần thông sóng âm rất cường đại thuộc về riêng mình.
Long Ngâm, Phượng Minh, Kỳ Lân Rống, Hổ Khiếu, Vượn Gầm, hay là Côn Bằng m, vân vân… đều có đặc điểm riêng của mình.
Lục Mao Trùng ngẩng đầu nhìn xem Vương Triệt với ánh mắt có chút tò mò.
Vương Triệt nói:
"Đầu tiên mi cần phải học được tiếng long ngâm của Không Thần Long đã. Mi có thể tự tưởng tượng ra trong lúc bản thân đi vào không gian mộng cảnh."
"Đem Trùng m biến thành long ngâm, hoặc là gần giống tiếng côn trùng kêu thì ta mới có thể dạy một chiêu này cho mi. Mà với ngọn núi nhỏ này, nếu mi sử dùng Long ngâm với một nghìn năm tu vi hồn lực thì cũng có thể từ từ phá nát nó."
Trùng m trước đây chỉ là sự kết hợp với Sư Tử Hống, khiến cho uy lực được tăng lên chút ít.
Nếu như chiếm trước lợi thế thì mới có thể mang đến hiệu quả chấn nhiếp cực lớn với đối thủ.
Thế nhưng đến giai đoạn tu vi hồn lực đạt một nghìn năm này, uy lực của Trùng m liền có vẻ không đủ uy áp.
Bây giờ Lục Mao Trùng lại đang từ từ kế thừa huyết mạch và lực lượng của Không Thần Long, nên tất nhiên nó cần phải đem Trùng m chuyển hóa thành thành long ngâm.
Long ngâm chính là Hồn Kỹ của hồn thú hệ Long.
Mà uy lực của chiêu này ngoại trừ có quan hệ với tu vi hồn lực, nó còn có quan hệ với huyết mạch của Long tộc và tinh thần lực.
Ở trong truyền thừa của Không Thần Long cũng có chiêu này.
Nhưng đối với Không Thần Long mà nói thì một chiêu này chẳng là gì.
Lục Mao Trùng đã hiểu.
Thế là nó bắt đầu thi triển Trùng m lên ngọn núi nhỏ này.
Kêu được hai giờ nó mới miễn cưỡng đánh gãy một chút cây cối bình thường ở xung quanh.
Nhưng Lục Mao Trùng cũng đã có thêm mấy phần lĩnh ngộ.
Sau khi kết thúc hạng mục thứ sáu, Lục Mao Trùng đã bắt đầu tu luyện như bình thường.
Chính là ngưng tụ Ngũ Hành Hồn Nguyên.
Hạng mục này không cần đi đến chỗ khác.
Tu luyện ngay tại chỗ là được rồi.
So với các hạng mục khác, hạng mục này mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng Lục Mao Trùng bởi vì lúc trước đã từng thử qua, cho nên thật ra lúc bắt đầu làm hạng mục này, đối với nó mà nói đây là hạng mục dễ chịu nhất.
Chương 583: Đại Địa Thần LựcVương Triệt hỏi: "Về Ngũ Hành Hồn Nguyên, đầu tiên mi cần phải lựa chọn một loại Hồn Nguyên trong đó để ưu tiên tu luyện trước. Vậy mi muốn tu luyện loại hồn nguyên nào trước?"
Lục Mao Trùng suy nghĩ mấy giây rồi nói: "Ti ti... Ngô!"
Tôi chọn Thiên Không Hồn Nguyên.
Thì ra nó vẫn là muốn tự dựa vào bản thân để bay lên trời.
Vương Triệt không khỏi cười vài tiếng và nói: "Ta đề nghị mi tu luyện Hỏa Hồn Nguyên trước. Bởi vì đây là một loại hồn nguyên mà mi quen thuộc nhất, hoặc là Thổ Hồn Nguyên cũng được. Bởi vì sau này chúng ta sẽ thường xuyên đi vào bên trong tầng sấm sét kia để tu luyện. Mà mấy tuần tiếp theo liền sẽ mở ra Lôi Minh Hồn Thổ, ta cần mang theo Từ Lực Kiếm đến đó để tiếp tục bồi dưỡng thêm một phen. Đối với mi mà nói nơi đó cũng có chỗ tốt đấy."
Lục Mao Trùng suy nghĩ, vậy thì chọn Hỏa Hồn Nguyên đi.
Nếu hạng mục này kết thúc nhanh chóng, thế thì thời gian chơi đùa của mình liền sẽ nhiều hơn một chút.
Đã chọn xong mục tiêu tu luyện, Lục Mao Trùng liền tập trung cố gắng.
Ngưng tụ Hồn Nguyên cũng không có đường tắt nào, chỉ có thể dựa vào tự mình tu luyện và thử nghiệm thôi.
Mà đây cũng không phải là Hồn kỹ nên không thể tu luyện bên trong không gian mộng cảnh.
Chỉ có thể tu luyện ở trong hiện thực.
Sau khi tu luyện liên tục ba giờ, Hỏa Hồn Nguyên còn không có tu luyện được, mà Lục Mao Trùng cũng chỉ linh ngộ được thêm một ít.
Lúc này, thời gian cũng đã đến ban đêm.
Vương Triệt mang theo Lục Mao Trùng trở lại gian nhà gỗ nhỏ, anh cho ăn một phen rồi cho nó đi làm ruộng.
"Tiếp theo là Hồn kỹ mười năm của hệ Thổ, hệ Thiên Không và hệ Thủy."
Vương Triệt dự định để cho Lục Mao Trùng tu luyện nâng cấp lên từ Hồn kỹ mười năm.
Cho nên anh không có mua bí tịch Hồn kỹ từ một trăm đến một nghìn năm.
Nguyên nhân tất nhiên là do những Hồn Kỹ đó đều không dễ học.
Vì Lục Mao Trùng ăn món chính hệ Ngũ Hành còn chưa đủ nhiều và chưa đủ lâu.
Mà các Hồn kỹ cường đại từ mức độ từ trăm năm đến ngàn năm của hệ Thổ, hệ Thủy và hệ Thiên Không thì đều yêu cầu rất nhiều năng lượng sinh mệnh.
Cho dù bây giờ Lục Mao Trùng có học thì nó cũng không thể thi triển ra được.
Không giống như hai hệ kia là hệ Hỏa và hệ Mộc.
Với lại, Hồn kỹ sau khi huấn luyện nâng cấp lên thì uy lực sẽ càng mạnh hơn!
Mà bí tịch Hồn kỹ trăm năm, ngàn năm cũng không dễ gì mua được.
Nhưng nếu như chỉ là Hồn kỹ mười năm, tương đối mà nói thì độ khó học tập, mua sắm, cùng với độ khó lúc huấn luyện cũng giảm đi rất nhiều.
Chỉ có một khuyết điểm duy nhất là trong thời gian ngắn không có hiệu quả gì rõ rệt.
Bởi vì đối với giai đoạn hồn sủng tu vi hồn lực nghìn năm này, Hồn kỹ mười năm hoặc là trăm năm đều có uy lực rất nhỏ.
Nhưng trong thời gian làm ruộng dài đằng đẵng này, nếu thêm mấy tháng để từ từ đem những Hồn kỹ mười năm kia đều luyện tập tiến giai thì đều dư dả.
Vương Triệt dự định để cho chính Lục Mao Trùng chọn lựa Hồn kỹ.
Đầu tiên là hệ Thổ.
Hệ Thổ có không ít Hồn kỹ hạch tâm rất lợi hại.
Ví dụ như Hồn kỹ mười năm Địa Động, nâng cấp thành Hồn kỹ trăm năm là Địa Liệt, Hồn kỹ nghìn năm là Cường Chấn, chiêu thức cuối cùng là Sơn Băng Địa Chấn.
Hồn kỹ Địa Thứ sẽ vận dụng sức mạnh của mặt đất để triệu hồi đất đai từ bên dưới trồi lên tấn công đối thủ. Nâng cấp thành Hồn kỹ trăm năm là Đại Địa Lao Lung, nghìn năm là Đại Địa Thần Lực, Hồn kỹ cấp cuối cùng là một vạn năm gọi là Đại Địa Đoạn Nhai.
Đây là Là Hồn kỹ cực kỳ nổi tiếng của hệ Thổ.
Nếu như có thể tu luyện tới cấp cuối của Hồn kỹ, vậy tất cả đều mạnh vô cùng.
Ngoại trừ những hồn kỹ loại tấn công này, còn có các loại Hồn kỹ khống chế và phụ trợ khác.
Ví dụ như Lưu Sa Địa Vực, Địa Hình Đồng Hóa, Khống Chế Mặt Đất, Địa Độn, … rất nhiều.
Vì để cho Lục Mao Trùng dễ lựa chọn hơn, Vương Triệt hiển thị ra thông tin của các loại Hồn Kỹ này ở trên điện thoại.
Để cho Lục Mao Trùng vừa nhìn vừa lựa chon.
Đương nhiên, khẳng định đều là lựa chọn hồn kỹ sơ cấp nhất.
Lục Mao Trùng nhìn hoa cả mắt.
Nhất là khi có biểu thị trên điện thoại.
Đương nhiên, cao nhất cũng chỉ ghi ra đến Hồn kỹ nghìn năm mà thôi.
Uy lực của Hồn kỹ vạn năm quá lớn, động một tí là hủy thiên diệt địa các kiểu, nên cũng không tốt để ghi ra. Hồn kỹ ngàn năm bình thường liền đã đủ cho hồn sủng dẫn đến chấn động to lớn cho người khác rồi.
Cho nên Hồn kỹ vạn năm đều không cần ghi chú, chỉ cần biết là chúng rất mạnh mà thôi.
Lục Mao Trùng cảm thấy mỗi một chiêu trong đó đều cực kỳ mạnh, và mỗi một chiêu nó đều rất muốn học.
Vương Triệt nói: "Đừng có mơ ước xa vời, học trước một chiêu là được rồi. Học mười chiêu không bằng luyện thật tốt một chiêu."
Lục Mao Trùng cuối cùng đã lựa chọn một chiêu thật đơn giản, đó chính là Địa Thứ.
Bởi vì chiêu Đại Địa Thần Lực này nhìn vô cùng ngầu, Lục Mao Trùng nhìn thấy hồn sủng thi triển ở trên điện thoại là một loại hồn sủng tuyệt phẩm hệ Thổ, chính là Bạo Nha Thử.
Chỉ thấy Bạo Nha Thử vỗ xuống mặt đất, chỉ một thoáng sau mặt đất liền trồi lên một ngọn núi cao cả trăm mét, đánh bại đối thủ rất nhẹ nhàng.
Trông rất đẹp trai nha!
Chương 584: Ba Loại Hồn KỹVương Triệt đề nghị: "Thật ra mi nên học một chút Hồn kỹ có công năng phụ trợ, ví dụ như Địa Hình Đồng Hóa. Vì chiêu này có thể đem tất cả địa hình đều biến thành địa hình bình thường. Hoặc là chiêu Lưu Sa Địa Vực, sẽ tạo ra địa hình cát lún, làm cho sức chiến đấu của đối thủ bị hạ thấp. Chiêu Khống Chế Mặt Đất sẽ có thể khống chế hồn sủng đang đứng trên mặt đất, ảnh hưởng đến hành động của bọn chúng. Chiêu Địa Độn có thể giúp mi di chuyển mọi nơi trên mặt đất. Đây đều là những Hồn Kỹ khá tốt đấy."
Lục Mao Trùng lấy đuôi chỉ vào Địa Thứ mà kêu lên: "Ti ngô ti ngô!"
Tôi chỉ lựa chọn chiêu này thôi.
Chiêu này nhìn rất có khí phách.
Vương Triệt suy nghĩ một hối rồi cũng không bảo nó đổi ý nữa.
Nếu anh đã nói để cho Lục Mao Trùng tự chọn, vậy liền để cho nó tự chọn đi.
Chiêu Bí tịch Hồn kỹ của chiêu Địa Thứ cũng không đắt lắm, vì nó chỉ là Hồn kỹ hạch tâm mười năm thôi, nên rất dễ dàng để mua được.
Thậm chí còn có thể dùng điểm tích lũy trong học viện để đổi lấy.
Xem hết Hồn kỹ hệ Thổ, tiếp theo là đến Hồn kỹ hệ Thủy.
Hồn kỹ hệ Thủy cũng có rất nhiều loại.
Cho dù là bên trong các Hồn kỹ mười năm, nhưng cũng có rất nhiều loại Hồn kỹ rất tốt để Lục Mao Trùng học.
Lục Mao Trùng suy nghĩ cả buổi mới chọn ra được một chiêu Hồn Kỹ hạch tâm mười năm tên là Qua Lưu.
Chiêu này tạo ra một dòng nước bao vậy đối thủ và bắt đầu tấn công.
Hồn kỹ trăm năm là Hồng Lưu, Hồn kỹ ngàn năm là Hải Lưu, Hồn kỹ vạn năm là Thần Quang Thủy Khiếu.
Giai đoạn đầu đều rất bình thường.
Nhưng khi Hồn kỹ đạt đến cấp độ ngàn năm, thì uy lực sẽ phát sinh sự thay đổi long trời lở đất.
Vương Triệt vẫn khuyên một câu:
"Mi không nên lựa chọn Hồn kỹ chỉ vì nhìn nó uy phong hay đẹp mắt. Hãy chọn Hồn kỹ có tính phụ trợ đi. Hồn kỹ tấn công mi đã có nhiều rồi, nhưng Hồn kỹ phụ trợ thì mi chưa có được mấy chiêu."
"Hệ Thủy có các loại Hồn kỹ mang tính hỗ trợ nhiều nhất. Ví dụ như Nhu Thủy, không chỉ có thể trợ giúp mi lúc làm ruộng, mà còn có thể khôi phục thể lực và hồn lực của mi. Nếu sau này nâng cấp thành Hồn kỹ ngàn năm là Thủy Nhuận Vạn Vật, vậy hiệu quả khôi phục sẽ càng lợi hại hơn nữa."
"Hoặc là Hồn kỹ có hiệu quả bị động như Khiết Tịnh Chi Khu chẳng hạn. Chiêu này có thể giúp cho mi trong các loại hoàn cảnh khác nhau, mà thông qua việc hấp thu sức mạnh hệ Thủy để tăng lên cường độ của cơ thể."
Vương Triệt dạy dỗ: "Nếu mi luôn luôn lựa chọn Hồn kỹ tấn công, nhìn thì đẹp đấy nhưng mà có ích lợi gì đâu? Còn không bằng học vài loại Hồn kỹ có tác dụng phụ trợ thì vẫn tốt hơn."
Lục Mao Trùng gật đầu, nó cho rằng Vương Triệt nói cũng đúng, nhưng vẫn luôn kiên định không thay đổi mà lựa chọn Hồn kỹ Qua Lưu.
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt nói: "Thôi được rồi! Còn Hồn kỹ hệ Thiên Không thì sao? Mi muốn chọn chiêu gì?"
Lục Mao Trùng lần này không chọn Hồn kỹ loại hình tấn công nữa, mà nó chọn một Hồn kỹ tên là Vi Phong.
Vi phong là Hồn kỹ phụ trợ.
Tất nhiên Vi Phong cũng không giống bình thường.
Hồn kỹ mười năm Vi Phong có thể tạo ra một luồng gió thổi nhè nhẹ trong không trung, để cho hồn sủng hệ Thiên Không càng thêm tự do bay lượn.
Đồng thời còn tăng lên tốc độ của bản thân nên đòn tấn công của đối thủ sẽ khó đánh trúng hơn.
Nhưng Hồn kỹ mười năm Vi Phong có hiệu quả cũng không quá rõ ràng.
Sau khi tiến cấp thành Hồn kỹ trăm năm là Đại Phong Khởi Hề, khi đó hiệu quả sẽ vô cùng rõ rệt.
Hồn kỹ ngàn năm là Linh Thính Phong m, Hồn kỹ chung cực vạn năm là Thần Dực Phong Tràng.
Đây là một loại Hồn kỹ phụ trợ phi thường lợi hại.
Nếu nâng cấp thành Hồn kỹ chung cực vạn năm là Linh Thính Phong m, vậy sẽ có hiệu quả tấn công cực kỳ cường đại.
Không chỉ tốc độ được gia tăng rất nhiều, mà còn có thể lắng nghe ngôn ngữ của gió, rồi từ đó dự đoán được công kích của đối thủ.
Một khi sử dụng chiêu này, bất kỳ đòn tấn công nào của đối thủ đều khó mà đánh trúng.
Trừ khi là Hồn kỹ hệ tinh thần.
Vương Triệt hỏi Lục Mao Trùng sao lại lựa chọn chiêu này.
Lục Mao Trùng nói là do chiêu này có thể giúp nó bay lượn tốt hơn.
Ừm, quả nhiên là lựa chọn cực kỳ hợp lý.
Vương Triệt nói: "Nếu mi đã lựa chọn xong vậy thì bắt đầu học đi."
Ba loại Hồn kỹ này có thể đổi lấy Bí tịch Hồn kỹ từ trong học viện, bởi vì chúng đều là Hồn kỹ mười năm nên để lấy được cũng rất dễ dàng.
Cho dù vào ban đêm thì cũng có thể đổi qua App của Học Viện Lâm Hải rất thuận tiện.
Không qua mười phút đồng hồ, một con Không Tốc Điểu đã bay từ phía đại sảnh nông thực đến, nó bay đến trước cửa gian nhà gỗ của Vương Triệt rồi kêu lên một tiếng.
Sau đó liền thả xuống ba túi hàng.
Sau khi mở ra thìchính là ba cái Bí tịch Hồn kỹ.
Vương Triệt cho Lục Mao Trùng theo thứ tự nuốt ba viên nang tương ứng, sau đó để nó học tập trên quyển hướng dẫn Hồn kỹ.
Không bao lâu sau, trong đầu Lục Mao Trùng đã học xong ba chiêu này.
Ba chiêu này tương đối đơn giản, đối với Lục Mao Trùng mà nói cũng không mấy khó khăn.
Bỏ ra mấy giờ nó liền có thể thi triển thành công.
Lúc này trời cũng đã tối.
"Phù ~ !"
Lục Mao Trùng thở ra một hơi, hạng mục cuối cùng đã huấn luyện xong.
Mình có thể chơi rồi!
Thật ra vẫn còn có một cái hạng mục nữa.
Nhưng cái hạng mục cuối cùng này sẽ căn cứ theo các loại tình huống để huấn luyện.