Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1015 - Chương 1015: Đối Đầu

Chương 1015: Đối Đầu

Giọng điệu cực kỳ quá đáng, nhưng... Hắn ta hiểu được hàm nghĩa bên trong câu nói của Dương Gian.

Nếu hắn ta mà bị chết, như vậy chuyện này chỉ là do Dương Gian tiện đường xử lý mà thôi. Còn nếu hắn ta không dễ bị giết chết, vậy Dương Gian sẽ bắt tay giải quyết với hắn ta trong hòa bình.

Hạ Thiên Hùng hỏi ngược lại:

- Lời của cậu là thật? Chỉ cần chống đỡ được năm phút đồng hồ là được?

Nếu là như vậy thì chắc chắn Dương Gian sẽ không liều mạng tấn công hắn ta, sẽ lưu lại lực, như vậy hắn ta sẽ có cơ hội.

Dương Gian nói:

- Cậu cảm thấy tôi đứng ở đây và nói chuyện với cậu chỉ là vì lừa gạt hay sao? Muốn sống cũng được, nhưng phải dựa vào bản lĩnh để nói chuyện. Không có bản lĩnh còn muốn hãm hại người khác thì chỉ có chết thôi.

- Loại người như cậu đúng là có tư cách nói những lời này.

Vào lúc này, Hạ Thiên Hùng cũng không còn coi Dương Gian là một kẻ chuyên làm xằng làm bậy nữa.

Bởi vì gia hỏa này cực kỳ nguy hiểm, nguy hiểm đến mức khiến cho người ta phải sợ hãi.

- Bắt đầu đi.

Dương Gian không có ngẩng đầu lên, chỉ trầm giọng nói:

Vừa mới nói xong, sắc mặt của Hạ Thiên Hùng khẽ biến, hắn ta xoay người bỏ chạy. Tộc độ chạy của hắn ta phải nói là nhanh không tưởng tưởng nổi. Không hề giống với việc có một người đang giẫm trên bờ vai. Chỉ trong nháy mắt, cả người hắn ta đã biến mất khỏi hành lang trên tầng ba. Sau đó chỉ nghe thấy tiếng cửa đóng rầm một cái, rồi chìm vào yên lặng. Toàn bộ căn biệt thự không còn bất cứ động tĩnh nào.

Chuồn.

Chuồn thật nhanh.

Dương Gian vẫn đứng yên tại chỗ, không có bất cứ hành động nào, chỉ có con mắt quỷ ở trên trán là nhìn chằm chằm về phía Hạ Thiên Hùng biến mất.

- Không thể để cho con quỷ trên bả vai của tên kia đi xuống, nếu không dù có giết chết hắn ta cũng sẽ cực kỳ phiền phức. Nếu không có ngự quỷ nhân khống chế, con quỷ kia sẽ cực kỳ khó thu thập. Chỉ là còn chưa có thu thập được tin tức tình báo về con quỷ còn lại của hắn, nên vẫn cần chú ý một chút.

Cúi đầu nhìn đồng hồ:

- Nếu trong vòng năm phút không thể xử lý được Hạ Thiên Hùng thì có thể cân nhắc tha cho tên này một lần. Dù sao phía sau vẫn còn có một tên Phương Thế Minh, khả năng cao tên này đang nắm giữ cây kéo quỷ. Nên không thể liều mạng được, kẻo lại lộ bài ra ngoài thì không tốt lắm.

Hạ Thiên Hùng khống chế hai con quỷ, mà một trong số đó lại là lệ quỷ thuộc dạng đặc thù. Loại người như hắn ta cực kỳ phiền toái, khá khó để giết chết.

Đương nhiên, nếu Dương Gian quyết tâm muốn giết chết tên này thì không phải là không được. Dù sao trong tay hắn vẫn còn có chiếc hộp âm nhạc, có khả năng bảo vệ cho hắn bất tử. Ngoài ra hắn còn có quỷ nến, cho nên nếu đối kháng trực diện với nhau, tên Hạ Thiên Hùng này chắc chắn sẽ chết trước Dương Gian, đây là điều không thể nghi ngờ.

"Vậy thì nhìn xem kẻ này có thể chống đỡ được bao lâu."

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng, sắc mặt cũng ngưng trọng hẳn lên.

Hắn không có chút khinh thường nào, cho dù là khi đối mặt với Trương Kiến cũng vậy, hắn đều cẩn thận từng li từng tí. Mở ra ba tầng quỷ vực để tự vệ, sau đó mở ra năm tầng quỷ vực. Có thể nói hắn đã dốc toàn lực, như vậy có thể đảm bảo vạn vô nhất thất.

Chỉ trong chốc lát.

Dương Gian liền động, hắn đi lên phía trước một bước, cả người biến mất tại chỗ cũ, rồi trực tiếp xuất hiện trên tầng ba.

Ánh đèn xung quanh trở nên lấp lóe, giống như có cái gì đó quấy nhiễu vậy. Vốn cả căn biệt thự với đèn đuốc sáng trưng lập tức trở nên mở mờ ảo ảo. Ngay cả nhiệt độ ở xung quanh cũng bị ảnh hưởng, xuất hiện một loại âm lãnh nào đó không nói nên lời.

- Cạch!

Cửa phòng vốn khóa chặt bị hắn mở ra một cách tùy tiện, không có bất cứ cản trở nào.

Dương Gian tiến vào bên trong căn phòng, cả thân hình bị hắc ám ở bên trong nuốt hết.

Giờ khắc này.

Hạ Thiên Hùng thở gấp gáp, mồ hôi lạnh ứa ra. Hắn ta khá quen thuộc đối với căn biệt thự này, rất nhanh hắn ta liền từ tầng ba đi xuống tầng hai.

Hắn ta không có di chuyển theo cầu thang, mà đi bằng thang máy.

"Toàn bộ căn nhà đều đã bị vàng ngăn cách, mặc dù rất ít, nhưng có thể ngăn cản quỷ vực bao phủ. Điều này đã được Khương Thượng Bạch thử qua rồi. Không có quỷ vực, thì trong đoạn thời gian kia Dương Gian sẽ không thể nào tìm thấy mình. Dù sao hắn cũng không có chức năng định vị vị trí của mình."

"Việc hiện tại của mình chính là cố gắng sống sót, tránh, không nên đối kháng chính diện với tên kia. Không cần biết mình có đánh lại hay không, dù có đánh được cũng không nên đánh. Bởi vì tên kia khống chế tận ba con quỷ lận, cho nên nếu đối kháng chính diện thì mình chắc chắn sẽ chết trước. Huống hồ hắn đã biết được thông tin về con quỷ đang giẫm trên bả vai của hắn ta, nó chắc chắn không có cơ hội ra tay."

Hạ Thiên Hùng vừa bỏ chạy, vừa cùng Dương Gian chơi trò chơi trốn tìm ở bên trong biệt thự, vừa thầm phân tích tình thế.

Giống như hắn ta đang coi Dương Gian là một con quỷ vậy.

Thế nhưng không đợi cho hắn ta suy nghĩ nhiều, ở trên đỉnh đầu của hắn ta đột nhiên truyền đến tiếng bước chân của Dương Gian. Dường như Dương Gian đã phát hiện ra hắn ta ở xung quanh chỗ này. Nhưng vì hoàn cảnh xung quanh nên xuất hiện sai sót, không thể khóa chặt vị trí của hắn ta.

- Ầm!

Sau đó, Hạ Thiên Hùng lại nghe thấy từng tiếng chấn động ở trên trần nhà, giống như có ai đó đang dùng chân để dẫm xuống sàn vậy, nhưng lực lượng của người này lại cực kỳ lớn, không phải là con người có thể tạo ra.

"Là quỷ ảnh của Dương Gian? Hắn muốn đạp thủng sàn nhà, để khiến cho nó kết nối lại làm một, không còn ngăn cách, sau đó tìm đến mình. Không thể chần chờ nữa, tên này quá nguy hiểm, có đồ gì nên dùng thì phải dùng ngay, nếu không khả năng cao mình sẽ chết ở chỗ này."

Không kịp nghĩ nhiều, hắn ta cắn răng lấy một thứ gì đó từ trong túi sau đó vứt nó xuống. Tiếp theo là chạy đến một căn phòng nhỏ trên tầng hai.

Căn phòng nhỏ kia là căn phòng an toàn do hắn ta chế tạo, để làm được căn phòng này hắn ta đã phải tiêu tốn một món tiền khổng lồ. Sẽ không thành vấn đề nếu muốn ngăn cản sự xâm lấn của quỷ, nhưng nếu dùng để ngăn cản ngự quỷ nhân thì phải nói là cực kỳ khó khăn.

Nhưng Hạ Thiên Hùng chỉ cần câu kéo qua 5 phút đồng hồ mà thôi.

Ngay khi Hạ Thiên Hùng vừa mới chạy ra khỏi căn phòng ở tầng hai kia, thì chỉ một lát sau chỗ đó đã xuất hiện một cái bóng màu đen không đâu. Trên người của cái bóng đen kia hơi tỏa ra ánh sáng màu đó, đó chính là một con mắt quỷ dị màu đỏ.

"Chạy nhanh thật đó, nhưng mà muộn rồi. Nếu không muốn sử dụng lệ quỷ để đối kháng với mình mà dựa vào những thủ đoạn nhỏ nhoi này là hoàn toàn vô dụng."

Khu vực tầng ba lập tức chìm vào yên tĩnh.

Dương Gian biến mất khỏi tầng ba, hắn tìm ra được vị trí của Hạ Thiên Hùng.

Ở bên trong khung cảnh tối tăm, hắn đã khóa chặt được một cái bóng lưng đang kinh hoảng.

Chỉ trong nháy mắt.

Hắn đưa thêm một bàn tay và đặt lên trán, ngay lập tức hai con mắt quỷ trong cơ thể điệp gia vào nhau, hình thành một ánh sáng màu đỏ chiếu sáng toàn bộ khu vưc xung quanh.

Một cảm giác khủng bố xộc thẳng lên đầu, khiến cho thân thể của Hạ Thiên Hùng phải rùng mình, sau đó nhịn không nổi nên hắn ta quay đầu nhìn ra sau.

- Mẹ nó.

Đầu óc bị trì trệ, chỉ biết phát ra một tiếng chửi rủa trong vô thức.

Bình Luận (0)
Comment