Mặc dù nhìn thì thấy giống như Dương Gian đang cho Hạ Thiên Hùng cơ hội, nhưng thực tệ thì hắn lại cực kỳ nghiêm túc khi ra tay. So với ai hết, hắn là người hiểu rõ sự đáng sợ của lệ quỷ. Bất cứ sai lầm nào, dù chỉ là nhỏ nhoi, cũng có khả năng khiến cho hắn phải ôm hận. Cho nên lần thăm dò này hắn sẽ không cho đối thủ bất cứ cơ hội nào.
Cho dù tên Hạ Thiên Hùng là một loại tồn tại khác biệt cũng vậy, hắn sẽ không để cho tên này có quá nhiều cơ hội.
Ánh sáng màu đỏ của năm tầng quỷ vực nhanh chóng bao phủ lấy khu vực phía trước, bao phủ luôn thân thể của Hạ Thiên Hùng.
Đây chính là năng lực quỷ dị được diễn sinh ra từ mắt quỷ, ngay cả quỷ mà nó cũng đưa đi được, thậm chí lần trước nó còn giết chết Trương Kiến trong nháy mắt.
Nhưng lần này, một chuyện không thể nào hiểu được lại xảy ra.
Hạ Thiên Hùng hoảng sợ đứng yên tại chỗ, nhưng bản thân hắn ta lại không phải chịu bất cứ thương tổn nào. Dựa vào vẻ mặt của hắn ta mà xem thì có vẻ như tên này cũng khá kinh ngạc đối với kết quả này.
Ánh mắt Dương Gian ngưng tụ.
- Không có việc gì?
Đầu tiên Hạ Thiên Hùng thầm thở phào một hơi, sau đó tỏ ra bộ dạng gặp may, đồng thời nhìn về một khu vực hẻo lánh không đáng chú ý ở bên cạnh.
Dương Gian chú ý đến động tác này của hắnta.
Sau khi nhìn theo phương hướng ánh mắt của Hạ Thiên Hùng, Dương Gian phát hiện ra chỗ đó có một con búp bê vải cũ kỹ, bị tàn phá mất một nửa. Đương nhiên con búp bê rách nát này sẽ không đáng để chú ý. Nhưng khi nhìn thấy thứ này, hắn liền hiểu được là chuyện gì đang xảy ra.
- Cậu lại chịu sử dụng thứ này, vậy mà dùng búp bê vải để chết thay giúp cậu một lần. Có phải là Hội anh em có rất nhiều thứ này hay không vậy? Vì sao tôi gặp ai cũng có được thứ này hết thế?
Loại búp bê vải quỷ dị này có thể chuyển dời mục tiêu tấn công, có thể nói, ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, nó có khả năng bảo vệ được tính mạng. Lúc trước, khi ở trong chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ tại căn cứ huấn luyện, Dương Gian từng dùng thứ này, mặc dù không phải đích thân sử dụng, nhưng hiệu quả của nó rất tốt.
Hạ Thiên Hùng không nói bất cứ lời nào, trên đầu hắn ta đổ đầy mô hôi lạnh.
Trong tay hắn ta chỉ có một con thôi, đâu được coi là rất nhiều. Thậm chí lần này hắn ta còn không dám khẳng định thứ này có giữ mạng được cho hắn ta hay không. Bởi vì trước giờ hắn ta chưa từng gặp phải tình huống như hiện tại.
"Nếu không phải vừa nãy có thứ này thì mình đã chết rồi... Con mắt kia... Quá nguy hiểm. Nếu không nghĩ ra cách tránh né nó, ngày hôm nay mình sẽ chết chắc."
Hạ Thiên Hùng lấy lại tinh thần, hắn ta không có ngây ngốc đứng ở đây để đối cứng lại cùng Dương Gian, cũng không có đáp lại câu hỏi của Dương Gian, mà xoay người bỏ chạy.
Quãng thời gian ngắn ngủi khi Dương Gian chờ câu trả lời đã cho hắn ta cơ hội để giãy dụa.
Sắc mặt Dương Gian cực kỳ lạnh lùng:
- Xem ra trong tay của cậu chỉ có một món, chứ không nhiều như tôi nghĩ...
Búp bê thế mạng chỉ có thể ngăn cản tập kích trí mạng có một lần, cho nên lần tấn công tiếp theo của hắn, Hạ Thiên Hùng sẽ không thể nào ngăn nổi.
Lập tức, Dương Gian lại giơ tay lên lần thứ hai.
- Lại nữa?
Khi thấy động tác quái dị kia của Dương Gian, sắc mặt Hạ Thiên Hùng trắng bệch. Hắn ta không chút do dự mà quay người lại, sau đó bỏ chạy.
Nhưng trong nháy mắt đó, thân hình của Dương Gian đột nhiên bị trì trệ.
Nhân dịp này, Hạ Thiên Hùng xông qua một căn phòng khác, sau đó đóng nhanh chóng đóng cửa lại và dùng một tốc độ cực kỳ nhanh để rời khỏi chỗ này.
"Sau khi sử dụng năm tầng quỷ vực hai lần, mắt quỷ bắt đầu có dấu hiệu khôi phục lại."
Dương Gian cảm giác thấy sự không an phận của những con mắt ở dưới lớp da. Từng cơn đau nhoi nhói truyền đến, ánh đèn xung quanh cũng đang lấp lóe không ngừng. Quỷ vực không còn được duy trì một cách ổn định nữa.
Dường như mắt quỷ của hắn lại trở về thời điểm không nhận khống chế như lúc trước.
"Cực hạn rồi sao? Nếu còn tiếp tục sử dụng mắt quỷ, thì sự cân bằng của ba con quỷ trong cơ thể sẽ bị phá vỡ. Quả nhiên, cách thức này sẽ tạo ra thương tổn cực lớn đối với bản thâ. Dựa theo tình huống vừa rồi mà xem, thì nếu trong thời gian ngắn mình chỉ có thể sử dụng năng lực này hai lần là đã đạt đến cực hạn. Nếu sử dụng thêm lần thứ ba, vậy khả năng cao mắt quỷ sẽ khôi phục. Còn nếu sử dụng bốn lần thì chắc chắn là cỗ thân thể này sẽ không thể nào áp chế được mắt quỷ nữa, nó sẽ khôi phục."
Hắn trầm mặc không nói, nhưng trong lòng đã tính ra đại khái tình hình của cơ thể rồi.
"Mặc dù có hạn chế số lần sử dụng, nhưng không thể phủ nhận, vừa rồi đúng là nó đã có khả năng giết chết tên Hạ Thiên Hùng, một vị ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ."
Nhìn lấy con búp bê bị tàn phá không còn hình dạng nằm trên đất kia, thứ này đã đủ để chứng minh rằng Hạ Thiên Hùng đã chết một lần. Nếu đòn tấn công vừa nãy mà không đủ để giết chết tên kia, thì con búp bê vải sẽ không chết.
"Xem ra, tiếp theo muốn giết chết Hạ Thiên Hùng thì phải dùng quỷ ảnh hoặc quỷ thủ mới được. Nếu còn mù quáng theo đuổi loại tấn công không có nguy hiểm này sẽ là hành động không lý trí."
Dương Gian nhắm mắt quỷ lại, ánh đèn xung quanh được khôi phục lần nữa.
Bóng tối ở xung quanh bị xua tan đi, biệt thự lại trở nên sáng rõ.
Nếu quỷ vực đã không ổn định nữa thì không cần thiết phải duy trì nó làm gì nữa. Với lại xung quanh đều được trét đầy vàng như thế này, thì quỷ vực sẽ tồn tại rất nhiều góc chết, nên tốt nhất là kết thúc nó.
Lúc này, Hạ Thiên Hùng trốn tránh ở bên trong phòng cũng đã phát hiện ra việc ánh đen khôi phục lại bình thường. Hắn ta vừa thở hổn hà hổn hển vừà nghĩ thầm:
"Quả nhiên, dù tên Dương Gian này cực kỳ đáng sơn, nhưng cuối cùng hắn vẫn là ngự quỷ nhân. Nếu đã là ngự quỷ nhân thì chắc chắn sẽ có cực hạn. Trước đó chắc chắn hắn đã sử dụng năng lực này để giết chết Trương Kiến. Mà vừa rồi mình lại sử dụng búp bê thế mạng để trốn qua được một kiếp."
"Sử dụng mắt quỷ liên tục, chắc chắn Dương Gian sẽ không dễ chịu chút nào. Mắt quỷ của hắn đã đạt đến cực hạn, nói không chừng hiện tại hắn không thể nào sử dụng quỷ vực được nữa."