Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1107 - Chương 1107: Là Quỷ Áo Liệm?

Chương 1107: Là Quỷ Áo Liệm?

Chỉ riêng hai điều này đã đủ để Dương Gian không thể khinh thường tên này được rồi.

Dương Gian vô ý thức sờ lấy cổ của hắn.

"Trước đó mình bị thứ quỷ dị nào đó tập kích, là do cây kéo quỷ ở trong tay Phương Thế Minh hay sao?"

Mặc dù hiện tại trong đầu hắn vẫn còn tiếng nguyền rủa của hộp âm nhạc, nhưng lần tập kích trước kia vẫn lưu lại ám ảnh tâm lý trong lòng hắn.

"Bất kể việc này có phải là thật hay giả, trước tiên cứ làm thịt xong đã rồi tính sau. Dù cho tên này có cây kéo quỷ đi nữa, mình cũng sẽ không cho hắn ta có cơ hội sử dụng."

Dương Gian tính toán hành động.

Mặc dù hiện tại có sự tồn tại của nguyền rủa để cho hắn bất tử, thậm chí có thể buông bỏ được một chút hạn chế đối với lệ quỷ, nhằm phát huy ra được năng lực đáng sợ hơn. Nhưng điều này không có nghĩa hắn là một điều vô giải, giống lệ quỷ cấp S.

Lúc này, ở bên trong căn phòng họp của cao ốc bình an.

Đám người Hội anh em vẫn còn đang thảo luận đề tài có liên quan đến Dương Gian thì có người đề nghị:

- Chúng ta rút lui thôi, hiện tại Dương Gian chết rồi, mấy con quỷ trong người hắn đã khôi phục. Phạm vi quỷ vực lớn như vậy, đừng nói nhặt xác cho hắn, mà có thể tìm ra được xác hắn không đã là một điều khó nói rồi. Với lại trên người của Dương Gian không chỉ có một con quỷ. Nếu đụng phải thật thì còn chưa biết là ai nhặt xác cho ai đâu.

- Tôi đồng ý, hiện tại quỷ vực của Dương Gian đã bao phủ hơn phân nửa tòa thành thị. Nếu lỡ lúc này mà chuyện linh dị của quỷ họa bạo phát, vậy ai trong chúng ta cũng không chịu đựng nổi hai chuyện linh dị một lần đâu. Theo tôi thấy, tổng bộ sắp xong rồi, chúng ta không cần phải quan tâm đến tâm tình của Tào Duyên Hoa nữa. Thời đại này, còn sống được là có bản lĩnh, không cần quan tâm bản thân làm cái gì.

- Tôi cũng đồng ý, mặc dù mấy con quỷ của Dương Gian không được phân chia cấp bậc. Nhưng dựa vào phạm vi này, khả năng nó cũng là một chuyện linh dị cấp S. Chúng ta không cần phải chết ở chỗ này, chuồn trước đi thôi. Nếu không ổn thì chúng ta có thể chạy ra nước ngoài. Không phải ở nước ngoài chúng ta cũng có một số nơi đầu tư hay sao? Mặc dù điều này sẽ khiến cho chúng ta tổn thất một ít thứ, nhưng ít ra có thể tránh né nguy hiểm.

Đám người đều nhao nhao đề nghị rời khỏi đây để lánh nạn.

Khương Thượng Bạch bắt đầu trầm mặc:

- Mấy người có thể đi, nhưng tôi không đi được. Tôi là đội trưởng, nếu lần này tôi dám bỏ chạy, thì hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.

Có người thục giục:

- Phương tổng, ngài đưa ra chút ý kiến đi. Nếu đã xác định thì chúng ta phải đi ngay, kẻo đám người tổng bộ lại kéo đến chặn cửa thì chúng ta không đi nổi đâu.

Phương Thế Minh ngồi trên ghế chủ vị, không hề nói gì. Đúng lúc này, hắn ta đột nhiên quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Trong nháy mắt, một luồng ánh sáng cực mạnh màu đỏ không biết từ chỗ nào chiếu tới, chỉ trong nháy mắt, ánh sáng màu đỏ này đã bao phủ toàn bộ phòng họp.

- Chết tiệt.

Trong nháy mắt, sắc mặt đám người trở nên dọa người, bọn họ chỉ cảm thấy một loại cực kỳ nguy hiểm khi bị lệ quỷ để mắt đến. Thế nhưng lần tập kích này quá đáng sợ, lại đến quá nhanh, gần như không có một ai có thể phản ứng kịp.

Ánh sáng màu đỏ này có một loại năng lực vặn vẹo hiện thực đáng sợ, giống như nó muốn hòa tan tất cả mọi người ở trong đây.

Một giây trước, đám người Hội anh em vẫn còn đang bàn bạc với nhau, thảo luận xem nên đi hay nên ở lại. Dù sao hiện tại trong thành phố đang phát sinh chuyện vượt ra ngoài dự đoán của bọn hắn. Nếu lúc này mà lưu lại, khả năng bọn họ sẽ phải chết. Thế nhưng bọn họ không nghĩ đến là, chỉ một giây sau đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Một luồng ánh sáng màu đỏ đậm, cùng một ánh mắt quỷ dị nào đó nhìn về phía bọn họ.

Loại cảm giác này giống như bị lệ quỷ nhìn ngó từ trong bóng tối vậy. Trong nháy mắt khiến cho tất cả mọi người ở trong chỗ này phải rùng mình, đồng thời bọn họ phát hiện ra một việc càng đáng sợ hơn.

Ánh sáng màu đỏ này có thể ảnh hưởng đến hiện thực, thân thể của bọn họ dường như đang chuẩn bị biến mất khỏi thế giới này.

Lúc này, ở trong phòng họp tất cả mọi người đều cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

Bởi vì lần tập kích này đến quá nhanh, trước đó không hề có bất cứ dấu hiệu nào để đoán trước hay cảnh giác cả. Mà dù bọn họ có phát hiện ra cũng không thể nào phản ứng lại kịp.

Dưới ánh sáng màu đỏ, tất cả mọi người, không kể là ai, dù bọn họ có lợi dụng con quỷ trong người để đi ngăn cản mọi thứ xung quanh cũng vậy.

- Phương tổng, cứu tôi với...

Có người hoảng sợ đưa tay về phía Phương Thế Minh để cầu cứu. Người này cũng là ngự quỷ nhân, nhưng lúc này hắn ta phát hiện ra con quỷ trong người đang dần biến mất, căn bản không có bất cứ lực phản kháng nào, trừ phí lệ quỷ khôi phục lại hoàn toàn thì may ra bọn họ mới có cơ hội phản kháng.

Thế nhưng thứ ánh sáng màu đỏ đang bao phủ bọn họ này cũng không chỉ nhắm vào lệ quỷ, mà phần nhiều là nhắm vào người. Cho nên có khá nhiều người ngay cả lực lượng lệ quỷ còn chưa kịp sử dụng đã phải biến mất. Giống như những chữ viết bên trong vở đang bị một cục tẩy tẩy xóa vậy. Không tồn tại bất cứ thi thể nào, cũng không có vết thương. Mà bọn họ cứ thế biến mất một cách quỷ dị giữa luồng ánh sáng màu đỏ. Ngay cả con quỷ trong người bọn họ cũng biến mất, không thấy gì nữa. Ngay cả một chút dấu vết cũng không để lại, giống như bọn họ chưa từng xuất hiện trên thế giới này.

Ngoại trừ điều đó ra thì ba tầng phía trên của tòa cao ốc bình an đều biến mất trong nháy mắt.

Mà điều khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng chính là ánh sáng màu đỏ kia không hề tắt ngay, mà nó nó còn tiếp tục kéo dài. Dường như nó không có ý định dừng lại vậy, giống như kiểu không giết sạch bọn họ thì nó sẽ không từ bỏ.

Có một số người chịu không nổi loại tập kích này, trực tiếp mất mạng tại chỗ.

Có người dù chống đỡ được, nhưng thân thể cũng đã bị tàn khuyết, chỉ còn lại một nửa cổ thi thể tàn phá, đồng thời lệ quỷ trong người còn sắp sửa khôi phục lại.

Tuy nhiên vẫn có người có thể ngăn cản được lần tập kích này.

Bộ âu phục bên ngoài của Khương Thượng Bạch đã hoàn toàn biến mất, lộ ra bên trong là một chiếc áo quỷ dị. Chiếc áo này chính là chiếc áo chuyên môn mặc cho người chết, áo liệm. Trên đó có một chữ 'Thọ' màu đen khá to, hơn nữa còn dính đầy những vết máu đã khô, không thể nào xóa đi được, trông nó cực kỳ cổ xưa cùng bẩn thỉu.

Quỷ áo liệm?

Bình Luận (0)
Comment