- Tôi không giống cậu, cậu còn trẻ, là người mới, có vốn liếng để đánh cược, còn tôi... Nói thật tôi đã chấp nhận sự an bài của số phận rồi, không gạt cậu, hậu sự tôi đã chuẩn bị sẵn cả rồi, chỉ cần một số tiền để thanh toán là được.
Dương Gian suy nghĩ một hồi lâu.
Hắn không thấy lời nói của Nghiêm Lực là sai. Việc chấp nhận số mệnh là một loại ý nghĩ hợp tình hợp lý, trước kia hắn cũng đã từng có ý nghĩ như thế.
- Nếu đã như thế thì ba ngày sau anh không cần đến chỗ đó, tôi sẽ đưa thứ này cho anh cất, sau khi xong chuyện kia thì tôi và anh sẽ tìm người bán nó đi, được bao nhiêu tiền thì chia đôi.
Dương Gian lấy cái hộp ra và đưa cho Nghiêm Lực.
Nghiêm Lực hơi kinh ngạc:
- Chuyện này, như thế này có ổn không?
Dương Gian nói:
- Đây cũng là sự chuẩn bị của tôi mà thôi, lỡ như tôi không thể trở lại thì sao... Nếu trở về, chắc chắn tôi sẽ biết được cách sống sốt, nếu không trở về thì anh cứ xử lý nó theo ước định lúc trước của chúng ta là được.
- Sau này đừng giao dịch ở câu lạc bộ, tôi cảm thấy câu lạc bộ Tiểu Cường có vấn đề, tìm người khác mua đi.
Nghiêm Lực gật gật đầu, không tiếp tục từ chối nữa.
- Tôi... hiểu rồi.
Dương Gian nói:
- Đúng rồi, mấy món vũ khí này của Hác Thiểu Văn là từ đâu mà có? Khẩu súng hết đạn rồi, tôi muốn mua một ít, có lẽ không có tác dụng với quỷ nhưng lại rất hiệu quả khi đối phó với ngự quỷ nhân, không giết được quỷ thì giết người cũng được. Tôi biết chuyện lần này sẽ thu hút rất nhiều ngự quỷ nhân tham gia, dù không biết được con quỷ này khủng bố đến mức độ nào nhưng tôi không muốn trong lúc tôi đối phó với quỷ thì lại phải trông chừng đám ngự quỷ nhân.
Nghiêm Lực nói:
- Con đường của Hác Thiểu Văn tôi không biết, nhưng tôi biết một trang web có thể mua mấy thứ này, mặc dù tôi chưa mua nhưng có người mua rồi, hẳn là có thể tin tưởng.
Dương Gian nói:
- Thế thì sao anh không mua một vài món để phòng thân?
Đương nhiên mấy cái này không phải dùng để phòng quỷ mà là dùng để phòng người.
Không thể lãng phí một lần sử dụng lực lượng lệ quỷ để đối phó với đám người bình thường hay là ngự quỷ nhân được, cho nên mấy vũ khí này có tác dụng rất lớn.
Nghiêm Lực có chút lúng túng:
- Giá cả mấy cái này hơi đắt, tôi không nỡ mua, thôi đừng nhắc đến chuyện này nữa, trước đi vào nhà tôi ngồi chơi một lát, tý nữa tôi hướng dẫn cậu đặt hàng.
Một lát sau, Nghiêm Lực dẫn Dương Gian đi đến một khu biệt thự nằm trong tiểu khu. Dương Gian nói:
- Không tệ đó chứ, anh có cả biệt thự luôn à.
Nghiêm Lực nói:
- Vừa mới mua, mấy khoản lợi nhuận trước đó đều dùng để mua nó mất rồi.
Hai người vừa đi vào biệt thự đã thấy hai đứa trẻ, một nam một nữ, đang chơi bắn súng nước. Mặc dù bé gái lớn tuổi hơn nhưng không thể nào chơi lại bé trai tinh nghịch kia được, bị rượt chạy khắp nơi, cả người dính đầy nước.
- Ba ba, ba ba, em lại ức hiếp con.
Bé gái nhìn thấy Nghiêm Lực đi vào, lập tức trốn phía sau anh ta. Nghiêm Lực giả vờ tỏ ra hung dữ:
- Đông Đông, con lại không ngoan rồi, sao lại ức hiếp chị con, còn không mau đưa súng nước đây.
Đứa bé tên là Đông Đông nghe vậy lập tức hoảng sợ bỏ chạy vào trong nhà. Dương Gian nhìn bé gái một chút, sau đó hỏi:
- Đây là con gái của anh?
Nghiêm Lực sờ lấy đầu con gái của anh ta cười nói:
- Con bé sáu tuổi rồi, thấy sao, có đáng yêu không?
Dương Gian nói:
- Quả thật rất đáng yêu, hình như con của anh sợ anh thì phải?
Nghiêm Lực nói:
- Sau khi trở thành ngự quỷ nhân, tôi rất ít khi về nhà, không dám ngủ lại trong nhà, sợ con quỷ sẽ sống lại trong lúc ngủ nên đối với mấy đứa con của tôi có chút xa lạ cũng là điều bình thường.
Dương Gian nói:
- Vậy sao anh lại biến thành ngự quỷ nhân?
Nghiêm Lực nói:
- Đó là việc ngoài ý muốn, vốn dĩ tôi là một nhân viên của công ty điện lực. Lúc trước có lắp ráp đường dây điện cho một căn phòng cũ khoảng 60 năm. Khi tôi cầm khoan điện để khoan tường, do không cẩn thận khoan lủng tường, sau đó có máu tươi không ngừng chảy ra từ lỗ đó. Lúc đó do tò mò, hơn nữa cũng không biết đến chuyện linh dị cho nên sờ thử.
Nói đến đây, anh ta nở một nụ cười khổ:
- Đúng là lòng hiếu kỳ sẽ giết chết một con mèo, sau khi dùng tay chạm vào máu, chúng lập tức thấm qua da thịt của tôi chảy vào bên trong... Thế là trong người tôi có chứa máu quỷ. Dùng tay tôi làm ống dẫn, cơ thể là bình chứa, tôi sử dụng lực lượng lệ quỷ cảng nhiều thì máu quỷ trong người tôi lại càng nhiều. Hiện tại tôi cảm thấy dường như cơ thể tôi đã chứa đầy rồi, sắp sửa tràn ra ngoài.
Dương Gian nói:
- Sao anh không thử cho máu quỷ chảy ra ngoài xem sao, có lẽ sẽ tốt hơn.
- Không được, tuyệt đối không được làm thế, tôi đã thử qua rồi..
Nói đến đây, trên mặt Nghiêm Lực tỏ ra hơi sợ hãi.
- Tôi phải thu hồi máu quỷ vào trong người, nếu không khi máu quỷ ở bên ngoài cơ thể tôi lâu sẽ có con quỷ khủng bố xuất hiện. Sau khi xuất hiện, chắc chắn mục tiêu của nó sẽ là tôi, tôi đã từng thấy nó rồi... chỉ khi để nó trong người thôi thì mới an toàn. Nhưng loại cục diện này không còn duy trì được lâu nữa, hiện tại mỗi khi đi ngủ cơ thể của tôi đều giống như muốn nứt ra, đau đến mức không muốn sống, mỗi lần tỉnh dậy, trên giường đều dính đầy máu tươi. Đó chính là máu của tôi... Máu của tôi đang chảy ra khỏi cơ thể, có lẽ khi máu của tôi chảy ra hết cũng là lúc con quỷ kia sống lại.
Dương Gian trầm mặc, tình trạng của hắn cũng có khác gì đâu. Thời gian ngủ của hắn càng ngày càng ít, lúc đầu còn có thể ngủ 6 tiếng, hiện tại chỉ còn 4 tiếng, mà vừa nằm xuống là cơ thể lập tức tê liệt, mấy con mắt không chịu khống chế của hắn bắt đầu chạy loạn trong cơ thể.
Toàn bộ những dấu hiệu hiện ra cho thấy con quỷ trong người hắn đang dần lớn lên.
- Ông xã, mấy ngày hôm nay anh đi đâu vậy, điện thoại cũng không gọi được, con sắp đi học rồi đó, anh không thể không để ý đến.
Nghe được âm thanh từ bên ngoài truyền vào, một người phụ nữ đi ra, sau khi nhìn thấy Nghiêm Lực lập tức trách móc anh ta.
Nghiêm Lực cười khà khà:
- Gần đây anh có chút việc nên bận quá, đang làm một vụ làm ăn, sau khi xong vụ này có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian. Đúng rồi, đây là bạn của anh, tên là Dương Gian, cậu ta là... một Cảnh sát Quốc tế.
Dương Gian nói:
- Chào chị dâu, chị khỏe chứ.
Người phụ nữ này có chút xấu hổ cười cười:
- Xin chào.
Nghiêm Lực nói:
- Anh có chút chuyện muốn nói với Dương Gian, em cứ chăm con trước đi, đến giờ cơm anh và cậu ấy sẽ ra ăn.
Người phụ nữ cũng không nói gì, chỉ nắm tay bé gái dắt đi. Nghiêm Lực dẫn Dương Gian đi vào một căn phòng, mở máy tính lên, sau đó anh ta thuần thục đăng nhập vào một trang web.
- Đây là một trang web của nước ngoài, ai lập ra thì không biết nhưng toàn bộ vũ khí bán trên này đều được dùng để đối phó với quỷ, chỉ là giá cả khá đắt, ban đầu tôi cũng không biết đến đâu, chỉ sau khi nghe tên Trương Hàn ở câu lạc bộ nói thì mới biết. Sau khi mở trang web lên, nó giống với các trang web mua bán khác, trên này thứ gì cũng có. Súng ống, đạo cụ, điện thoại vệ tinh, ngay cả quần áo loại gì cũng có, cần cái gì có cái đó.