---
- Tôi cứ tưởng tôi là người đầu tiên đến đây cơ, không nghĩ Lý Quân cậu đã đến trước cả tôi.
Lúc này, hai người Quách Phàm cùng Chung Sơn đang từ từ thong thả đi đến phía dưới cao ốc bình an. Bọn họ đã nhìn thấy Lý Quân một mình đứng ở đó, đồng thời ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
Tổng cộng một trăm tầng, cao hơn bốn trăm mét, nên người ở phía dưới dù nhìn ngó như thế nào cũng không thể thấy được bất cứ chuyện gì xảy ra ở phía trên. Chỉ là một loại trực giác nào đó báo cho Lý Quân biết, ở trên tầng cao nhất của tòa cao ốc này đang xảy ra chuyện gì đó.
Lý Quân nói, bộ dạng của hắn ta cực kỳ nghiêm túc:
- Tôi cũng vừa mới đến thôi. Toàn bộ tòa cao ốc này có vấn đề, mọi thứ đã ngừng vận chuyển, thang máy không hoạt động được nữa. Nếu muốn đi lên trên thì chỉ còn cách từ từ mà leo thôi.
- Leo lên? Dù cái gì vậy, ai làm thì làm chứ tôi sẽ không làm cái chuyện ngu xuẩn như này đâu.
Quách Phàm vội vàng lắc đầu, sau đó lại nói thêm:
- Chờ đến khi chúng ta leo lên được trên đó thì chắc mọi chuyện cũng đã kết thúc từ lâu rồi. Theo tôi thấy chúng ta vẫn nên ngồi dưới này chờ thôi.
Lý Quân không có phản bác, bởi vì lời của Quách Phàm thực sự có lý. Tòa nhà cao như vậy, muốn leo lên trên chắc chắn tốn không ít thời gian.
- Tôi có thể thử dùng quỷ vực để mang hai cậu đi lên trên đó, khả năng bên trên kia xuất hiện chuyện linh dị.
Chung Sơn đi đến và nói:
- Trước tiên cứ chờ thêm chút đã, đừng có sử dụng lực lượng lệ quỷ lung tung. Dù có muốn hành động cũng phải chờ thêm những người khác đến rồi thương lượng.
Lý Quân gật đầu đồng ý, lúc này mà hành động lung tung đúng là vô cùng nguy hiểm.
Rất nhanh, Tào Dương, Liễu Tam, Tô Phàm... một đống ngự quỷ nhân lục tục xuất hiện.
Bấy giờ, phàm là người bị nhốt bên trong quỷ vực đều tụ tập lại chỗ này.
- Đến đông đủ rồi à, như vậy lần này mọi người chúng ta định làm cái gì? Do ai chỉ huy, đồng thời người nào sẽ chịu trách nhiệm?
Người nói chuyện là Trần Nghĩa, sắc mặt lúc này của hắn ta cực kỳ nghiêm túc, vừa mở miệng liền đi thẳng vào vấn đề chính.
Vốn là một trong những người phụ trách của thành phố Đại Kinh, nên Trần Nghĩa có nhiệm vụ phải xử lý chuyện này. Nhưng hiện tại vấn đề này lại quá lớn, lại thêm kế hoạch đội trưởng vừa mới xác định, nên lúc này hắn ta cũng không quá nổi bật trong đám người.
Lý Quân nói thẳng:
- Hẳn là mấy người đội trưởng chúng tôi sẽ phối hợp với nhau để hành động, những người còn lại sẽ đảm nhận nhiệm vụ phối hợp...
- Ầm!
Thế nhưng hắn ta còn chưa nói xong, đột nhiên có một thứ gì đó rơi từ trên trời xuống, va phải mặt đất tạo ra tiếng động rất lớn, khiến cho không ít người phải sợ hãi.
- Thứ gì vậy?
Có người vội vàng nhìn về phía phương hướng phát ra âm thanh, trong giọng nói mang theo vẻ kinh hoàng.
- Đừng có đến gần, là một cỗ thi thể.
Trần Nghĩa nhìn qua một chút, sau đó vội vàng hô to. Thứ vừa rơi xuống đất kia không phải là vật gì đó ở trên cao ốc bình an, mà chính là một cỗ thi thể. Lúc này cỗ thi thể kia đã không còn được nguyên vẹn nữa. Cỗ thi thể này không mặc áo, khiến cho làn da màu trắng bệch lộ ra ngoài, không hề giống màu da của một người sống. Ngoài ra, điều quỷ dị nhất chính là dù rời từ trên cao xuống, nhưng hai chân của người này vẫn có thể đứng vững trên mặt đất.
Một đôi chân mọc đầy thi ban, không mang giày, nó tỏ ra cực kỳ khác biệt đối với thi thể. Giống như lúc này đang có một con quỷ với nửa người trên vô hình đang đứng ở đó, còn cỗ thi thể kia không liên quan đến đôi chân.
- Mẹ nó, thật sự là thi thể.
Không ít người vội vàng lùi lại, kéo dài khoảng cách, sau khi xác nhận được thứ phía trước là một cỗ thi thể. Trong tình huống như hiện tại, việc phát hiện một cỗ thi thể rơi từ trên cao xuống không phải là chuyện tốt đẹp gì, rất có thể nó chính là nguyên nhân bắt đầu của một cơn ác mộng.
Lý Quân vẫn rất bình tĩnh, hắn ta tập trung quan sát cỗ thi thể kia, sau đó quyết định tiến lại gần để kiểm tra. Không phải tất cả thi thể đều đại diện cho lệ quỷ xuất hiện. Không một ai biết ở trên tầng cao nhất của tòa cao ốc bình an đã xảy ra chuyện gì rồi, chỉ biết trên đó có lệ quỷ tập kích và Khương Thượng Bạch cầu cứu.
Đám người nhìn thấy Lý Quân tiếp cận cỗ thi thể, nhưng không một ai ngăn cản. Đúng ra lúc này cần phải có một người đi đến để kiểm tra cỗ thi thể. Mặc dù việc này rất nguy hiểm, nhưng nó còn tốt hơn việc đứng đây và nhìn lấy cỗ thi thể kia mà không biết nó là cái gì.
Ngay khi Lý Quân đi qua đó, sắc mặt hắn ta liền thay đổi. Dù cỗ thi thể này đã không còn được nguyên vẹn, nhưng bản thân của cỗ thi thể này vẫn còn một loại quỷ dị nào đó. Cho dù đã thành như thế này, nhưng nó vẫn không ngừng co giật. Loại co giật này không phải đến từ phản xạ của thần kinh, mà là từ một loại lực lượng quỷ dị nào đó.
- Là.. Khương Thượng Bạch.
Sau khi quan sát kỹ cỗ thi thể, Lý Quân đột nhiên nói với giọng điệu nghẹn ngào.
Lúc này những người xung quanh đồng thời tỏ ra kinh ngạc. Thi thể này chính là Khương Thượng Bạch?
- Không phải chứ, Khương Thượng Bạch lại chết đi như vậy. Nãy giờ mới trôi qua bao lâu? Dù cho có là con quỷ hung mãnh cỡ nào đi nữa, cũng không thể nào xử lý một vị đội trưởng nhanh như thế mới đúng chứ. Ít ra Khương Thượng Bạch cũng phải câu kéo thêm được một đoạn thời gian.
Con ngươi của Quách Phàm co lại, hắn ta đột nhiên cảm thấy một cỗ hàn ý không tên.
Hắn ta chỉ nghĩ là lần này Hội anh em sẽ tổn thất mất một đám người, chứ không nghĩ ngay cả đội trưởng như Khương Thượng Bạch cũng chết.
Chung Sơn lập tức nói:
- Nếu hắn ta đã chết, vậy chắc chắn con quỷ trong người hắn ta sẽ khôi phục lại. Chúng ta không thể nào đợi ở cao ốc bình an được nữa, chỗ này sẽ là nơi của lệ quỷ. Ai biết được hiện tại Hội anh em đã thành cái dạng gì rồi, bên trong chết mất bao nhiêu vị ngự quỷ nhân.
Những người khác nghe hắn ta nói như thế cũng nhịn không được mà gật đầu. Nếu chỗ này thật sự đã chết đi một lượng lớn ngự quỷ nhân, điều này cũng có nghĩa là hiện tại xung quanh đang có khá nhiều lệ quỷ tồn tại. Lại thêm việc cao ốc bình an có tận một trăm tầng, địa hình rộng, lại cực kỳ phức tạp... Một khi phải đi vào trong chỗ này... Chỉ nghĩ thôi mà ai nấy đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Trần Nghĩa vội vàng nhắc nhở đám người, để bọn họ đừng quên nguy hiểm trước mắt.
- Trước tiên đừng quan tâm đến nhiều thứ như vậy, nghĩ cách xử lý Khương Thượng Bạch đi. Không thể để cho con quỷ trong người hắn ta khôi phục lại.