- Khi thăm dò tầng thứ tư, hắn tỏ ra cực kỳ cẩn thận. Vì ở trên tầng thứ tư của khách sạn Caesar có một lối đi khá quỷ dị, hắn từng đi vào | bên trong chỗ kia, đó là một vùng đất quỷ không ai biết. Chỗ đó chỉ có một đống những cánh cửa như cửa phòng khách sạn, khả năng
cao Con quỷ này cũng từ chỗ kia đi ra. Mà điều khiến cho hắn cảm thấy kiêng kỵ nhất chính là phong cách của những căn phòng kia không phải là phong cách của khách sạn Caesar. Là phòng cách của một khách sạn kiểu cũ, đồng thời bên trong một số căn phòng còn tồn tại nguy hiểm.
Lúc trước Dương Gian không dám tùy tiện mở cửa phòng, chỉ dám mở hai căn phòng số 13 và số 31 theo như tin tức chỉ dẫn mà thôi.
"Quỷ không ở trong tầng bốn... Đồng thời cũng không ở trong tầng thứ năm."
"Quả nhiên giống như lần trước, nó ở trong hành lang không thuộc về khách sạn này hay sao?"
Sau khi xác nhận những chỗ khác cũng không có bất cứ điều gì đặc biệt xong, Dương Gian mới bắt đầu một thân một mình đi vào hành lang lúc trước. Một hành lang với chiếc thảm đỏ đậm trải dọc vào chỗ sâu bên trong.
Hai bên hành lang là những căn phòng, trên cửa mỗi phòng đều có đánh số thứ tự, bắt đầu từ số 1, số 2... Tiếp tục kéo dài đến chỗ sâu. Từ chỗ của hắn không thể nào nhìn thấy điểm cuối của hành lang, không biết bên trong có bao nhiêu gian phòng, cũng không biết đầu bên kia của hành lang thông đến chỗ nào.
Dương Gian chỉ biết tất cả những thứ bên trong đều là thật, chứ không phải ảo giác do quỷ vực tạo ra.
"Nhanh chóng tìm ra con quỷ kia."
Hắn không hề chần chừ, lần thứ hai đi vào trong này để cho Dương Gian cảm thấy một chút quen thuộc.
Nếu không phải bản thân đang phải gánh chịu nguyền rủa của hộp âm nhạc, Dương Gian sẽ không dám một thân một mình đi vào bên trong khách sạn Caesar. Cơn ác mộng trở về từ cõi chết lúc trước hắn vẫn còn nhớ rõ mồn một. Điều quan trọng nhất chính là hắn chưa thể xử lý được con quỷ đang du đang bên trong khách sạn. Dù cho hiện tại Dương Gian đã biết được quy luật giết người của nó, nhưng vẫn như lần trước, khả năng gặp nguy hiểm sẽ cực kỳ cao.
| Lần này hắn đến đây chỉ là muốn lấy đi món đồ linh dị trong tay con quỷ. Điều này có nghĩa Dương Gian phải tiếp xúc trực diện với con quỷ kia, không thể trốn tránh, cũng không thể bỏ chạy. Ngay khi quỷ vực của Dương Gian tiến vào bên trong hành lang đỏ đậm liền nhận một số hạn chế. Quỷ vực của hắn không thể nào đi xuyên qua vách tường, hay nhìn thấy tình hình của các căn phòng. Dường như những kiến trúc đặc biệt này có thể ngăn cản sự thăm dò của mắt quỷ.
Hiện tượng ngăn cản quỷ vực của mắt quỷ này Dương Gian đã gặp rất nhiều lần. Cách thức đơn giản nhất chính là dùng một tấm vàng đính kèm với ván gỗ nhằm bao bọc hết toàn bộ không gian là có thể ngăn cản quỷ vực của hắn, dù hắn có mở ra tầng thứ mấy cũng không được. Hắn sờ sờ vào vách tường.
Bên trên vách tường có mang theo một loại cảm giác ẩm ướt, nếu lại gần hơn sẽ ngửi thấy một mùi mốc meo của những đồ dùng trong nhà.
"Lần trước vì bận quan tâm đến thứ khác nên không có lưu ý đến điều này. Hiện tại mình muốn biết đây là chỗ nào? Với kiểu kiến trúc như thế này, còn có hoàn cảnh quỷ dị như vậy, cho dù có tìm hết khắp cả nước cũng không thể nào tìm ra được khách sạn quỷ dị như
này."
Sắc mặt Dương Gian cực kỳ nghiêm túc, hắn di chuyển bên trong quý vực, không để lại dấu chân của bản thân, tránh cho Con quỷ lang | thang trong này dẫm phải và chém cho hắn một nhát.
| Kìm nén, bên trong hành lang có vẻ nhỏ hẹp này, phần lớn đều là vách tường, chỉ có từng chiếc cửa phòng xuất hiện giống như mê cung vậy. Xung quanh cực kỳ tối tăm, ánh sáng duy nhất chính là từ chiếc đèn theo phong cách thời trung cổ treo ở trước cửa chính của từng phòng.
Chiếc đèn phát ra ánh sáng màu vàng, độ sáng rất thấp, hơn nữa không phải đèn trước cửa phòng nào cũng sáng, mà chỉ có một số căn phòng thôi, phần lớn căn phòng còn lại vẫn là tắt.
"Lần trước vì để xóa sạch dấu chân mình đã mang tấm thảm đi mất, thế mà hiện tại nó lại khôi phục?"
Dương Gian đi qua ngã rẽ thứ nhất, đi vào căn phòng số 13 mà lúc trước hắn từng đến, hơi chú ý đến mọi thứ một chút. Vốn dĩ tấm thảm trên đoạn đường này đã bị hắn mang đi, nhưng hiện tại lại được trải ra một tấm khác, bù vào chỗ trống trước đó.
| "Chỗ này sẽ khôi phục lại thời điểm ban đầu tại một lúc nào đó? Hay là có ai đó đến đây để chỉnh sửa lại mọi thứ?"
Trong lòng hắn xuất hiện nghi vấn, đồng thời lúc này hắn đã đi đến trước cửa của căn phòng số hai mươi. Nếu tiếp tục đi theo hướng này về phía trước đó sẽ là căn phòng số 31 mà lần trước Con quỷ có thể thay đổi trí nhớ đã ở. Giữa hành lang vẫn là một chiếc thảm đỏ trải dài tĩnh mãnh, không nhìn thấy điểm cuối. Tuy nhiên hai bên hành lang vẫn có phòng, bởi vì phía trước hành lang vẫn còn có một số nơi sáng đèn, đây chính là dấu hiệu cho thấy chỗ đó là cửa phòng.
"Vẫn không tìm được con quỷ kia, Có nên tiếp tục đi vào sâu bên trong không, hay là đứng ở đây chờ?"
Dương Gian dừng bước, hắn đang suy nghĩ. Nếu tiếp tục xâm nhập vào sâu bên trong, có lẽ sẽ xuất hiện một số thứ mà hắn kiêng kỵ. Bởi vì chỗ này là vùng đất quỷ, hắn không biết bên trong có tồn tại những mối nguy hiểm nào hay không. Mặc dù hiện tại hắn đang được hộp âm nhạc bảo vệ không phải chết, nhưng hắn lại sợ bản thân bị mất tích trong chỗ này, bị chỗ này vây lại.
"Tiếp tục đi vào sâu, mạo hiểm một chút, nếu không tìm được con quỷ kia nữa, vậy mình chỉ còn cách chờ đợi, không thể cách lối vào quá xa, để nếu có xảy ra bất trắc gì cũng có thể kịp thời rút lui."
Dương Gian tiếp tục đi qua căn phòng số hai mươi, sau đó dừng lại khi đi đến căn phòng số ba mươi. Trước mặt hắn xuất hiện năm đầu hành lang. Sau khi hiểu rõ, Dương Gian không do dự nữa, tiếp tục bước đi.với ý đồ tìm kiếm cỗ thi thể cao lớn đang du đãng ở trong này.
| Đi qua lối rẽ thứ ba, Dương Gian ngửi được một mùi nấm mốc. Bên trong còn mang theo một mùi thi thối nhàn nhạt. Thứ này hẳn được
thẩm thấu ra từ một căn phòng nào đó, nhưng ở trong hoàn cảnh như hiện tại hắn không thể nào tìm ra được vị trí ngọn nguồn của nó.