Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1141 - Chương 1141: Tới Phòng 31

Chương 1141: Tới Phòng 31

"Không sao, khiêng ra ngoài cũng được."

Dương Gian không có vội vàng lấy đi thanh sài đao, bởi vì tình cảnh trong chỗ này cực kỳ bất thường, nên hắn tính rời khỏi chỗ này trước đã. Lần này hắn trực tiếp đụng vào CỖ thi thể đang bị tấm vải khâm liệm bao phủ.

Nguy hiểm được giải trừ, Dương Gian không bị cỗ thi thể tập kích. Lúc này cỗ thi thể cao lớn đã trở thành một cỗ thi thể đúng nghĩa, nó đứng yên ở đó, mất đi năng lực hành động.

Kế hoạch đã thành công nên Dương Gian thở phào một hơi, hắn không do dự thêm một giây một phút nào mà đưa tay nhấc CỖ thi thể lên, sau đó xoay người rời đi.

Thế nhưng ngay khi hắn vừa quay người lại.

Không biết từ lúc nào bên trên vách tường của căn phòng số 82 đang mở cửa kia xuất hiện thêm một đống dấu tay màu đỏ chót. Giống như những dấu bàn tay ở bên trong căn phòng tràn ra ngoài, mà điều đáng sợ nhất chính là những dấu vết này đang tiến về phía Dương Gian.

Hắn có thể nhìn thấy rõ từng dấu bàn tay xuất hiện mới ở hai bên vách tường. Nó giống như kiểu đang có một con quỷ vô hình nào đó bò dọc vách tường và tiếp cận Dương Giang

"Hả?"

Con ngươi Dương Gian co lại, lúc này hắn đang khiêng cỗ thi thể trên tay và rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Khi nhìn thấy những dấu bàn tay xuất hiện la liệt ở trên vách tường, trong lòng Dương Gian bắt đầu xuất hiện một chút do dự, vì hắn đang khiêng cỗ thi thể.

"Con quỷ bên trong căn phòng số 82 đã đi ra? Là do mình hay đây chỉ là do con quỷ kia muốn đi ra ngoài mà thôi?"

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn cảm thấy tạm thời bản thân không thể nào tránh né những dấu tay đang liên tục xuất hiện kia, đồng thời Dương Gian cũng đang lo lắng hắn sẽ phải chạm mặt với những mối nguy hiểm không biết nào đó khi đi vào sâu bên trong. Cho nên trước tiên hắn không có vội vã hành động, mà đang cố gắng nghĩ cách.

Rất nhanh Dương Gian đã ra quyết định. Hắn khiêng cỗ thi thể kia trên tay và kiên trì tiếp nhận lấy những dấu tay bằng máu đang không ngừng tiến tới kia.

Hiện tại việc lùi ra phía sau đã không còn ý nghĩa, mà nó chỉ khiến hắn lãng phí thêm thời gian mà thôi. Với lại, hắn cảm thấy dù bản thân có trực diện đối mặt với thứ này, chưa chắc đã bị nó tập kích. Nếu lùi ra phía sau và kiếm một đường khác để đi vòng qua thứ này, hắn sợ bản thân sẽ bị lạc đường, thậm chí còn gặp phải thứ nguy hiểm hơn dấu tay bằng máu kia.

"Mình không tin thứ này có thể giết chết mình khi tiếp xúc."

Dương Gian nhanh chóng di chuyển, với ý đồ trực tiếp đi xuyên qua đoạn hành lang với vách tường chứa đầy dấu bàn tay bằng máu, không thèm quan tâm đến con quỷ đi ra từ căn phòng số 82.

Nếu là trước đây, hắn sẽ không thể nào sử dụng biện pháp cứng như thế này. Nhưng nguyền rủa của hộp âm nhạc đã tiếp thêm dũng khí và đảm lượng, để cho trong đoạn thời gian này hắn có thể đưa ra quyết định với nhiều biện pháp với những sai lầm không đến mức mất mạng.

Khi Dương Gian đi qua đoạn hành lang có xuất hiện những dấu tay bằng máu trên vách tường. Hắn cảm thấy không khí xung quanh trở

nên cực kỳ bất thường.

Dù hắn không nhìn thấy con quỷ kia, không biết nó ở chỗ nào nhưng Dương Gian có thể cảm nhận được đoạn đường này đang trở nên âm lãnh hơn so với trước đó. Với lại cả người hắn đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác rùng mình không nói nên lời, giống như ở bên trong đoạn hành lang nho nhỏ này có vô số con mắt của quỷ đang nhìn chằm chằm vào hắn. Mà lúc này hắn lại đang đi ngang qua con

quỷ kia.

Dương Gian không dùng mắt quỷ để nhìn loạn xung quanh, vì hắn sợ bản thân sẽ nhìn thấy thứ gì đó không nên thấy, khiến tinh thần của hắn chịu ảnh hưởng. Nếu đã đưa ra quyết định đi theo đường cũ trở về thì hắn sẽ không suy nghĩ thêm gì nữa.

Rất nhanh, hắn một lần nữa đi ngang qua cửa của căn phòng số 82.

Lần này mặt Dương Gian vẫn lạnh lùng như trước, đồng thời cũng liếc mắt nhìn vào trong như cũ. Tình huống bên trong phòng lúc này Có một chút khác biệt so với trước. Ở trong phòng, những dấu bàn tay bằng máu ở trên vách tường, trên trần nhà đã hoàn toàn biến mất. Giống như toàn bộ chúng đã chạy ra bên ngoài hết rồi vậy. Điều này khiến cho căn phòng vốn có một chút kinh dị trở nên bình thường hơn rất nhiều.

Hắn không hề dừng lại quan sát kỹ mà càng di chuyển nhanh hơn. Vì sự ảnh hưởng của tấm vải khâm liệm cho nên Dương Gian không có cách nào dùng quỷ vực để rời đi khỏi chỗ này được. Vì thế hiệu suất di chuyển của hắn sẽ bị ảnh hưởng một chút. Tuy nhiên tốc độ di chuyển của hắn vẫn rất nhanh, bởi vì Cỗ thi thể nhìn khá nặng nề kia không tạo ra bất cứ ảnh hưởng nào đối với hắn cả. Dù sao đây cũng không phải là con quỷ nằm sấp trên lưng người khác giống như của Phương Thế Minh, nó không có lực lượng linh dị đó.

Thế nhưng, khi Dương Gian di chuyển nhanh qua cửa phòng, nhưng bàn tay bằng máu ở trên vách tường cũng tiếp tục bám sát phía sau. Phương hướng di chuyển của những bàn tay bằng máu kia không hề lung tung, mà nhắm thẳng về phía Dương Gian đang di chuyển. Điều này khiến cho vách tường ở hai bên lại liên tục xuất hiện những dấu tay màu đỏ. Dường như quỷ đã nhìn chằm chằm vào Dương Gian và quyết định đuổi theo hắn.

"Đuổi theo."

Dương Gian không quay đầu lại, nhưng hắn lại biết được mọi chuyện ở phía sau. Tuy nhiên hắn không thèm quan tâm, thậm chí trong lòng hắn còn chẳng có chút e ngại nào, bởi vì hắn đã chuẩn bị tốt cho việc phản kích.

Dương Gian tiếp tục đi trở về theo đường cũ. Số phòng ở xung quanh cũng dần dần nhỏ lại, lúc trước là số 82, rồi dần dần thay thành 60,

50...

Trên đường đi, vận khí của Dương Gian cũng khá tốt, ngoại trừ con quỷ bám theo hắn từ căn phòng số 82 đến giờ không chịu thả ra, thì hắn không gặp bất cứ tình huống quỷ dị nào. Với lại bản thân hắn đã cách lối ra càng ngày càng gần, không bao lâu nữa là hắn có thể đi đến khu vực của căn phòng số 31.

"Chỉ cần đi ngang qua ba lối rẽ nữa là có thể rời khỏi đây."

Bình Luận (0)
Comment