Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1142 - Chương 1142: Những Bàn Tay Nhuốm Máu

Chương 1142: Những Bàn Tay Nhuốm Máu

Lúc này thân thể của Dương Gian cũng cực kỳ băng lãnh, trắng bệch, không một chút màu máu, trông hắn chẳng khác gì một cỗ thi thể đang di chuyển, tuy nhiên trên mặt lại để lộ mấy phần ngưng trọng. Hắn thử dùng mắt quỷ nhìn ra sau một chút. Dọc vách tường sau lưng hắn vẫn có một đống những dấu bàn tay bằng máu, chúng không hề từ bỏ, mà bám theo hắn từ căn phòng số 82 đến đây. Đồng thời nhìn bộ dạng của nó thì có vẻ như chúng không hề có ý định buông tha.

"Không tập kích mình, chỉ đi theo phía sau? Hay là hiện tại trạng thái của mình không phù hợp với quy luật giết người của quỷ? Dù sao hiện tại mình cũng được coi như một người chết. Nhưng cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, mình nhất định phải thoát khỏi nó, bị một con quỷ không biết cấp bậc nhìn chằm chằm chằm như này không phải là chuyện tốt đẹp gì?"

Vừa đi Dương Gian vừa suy nghĩ. Không lâu sau, Dương Gian đã đi đến trước cửa của căn phòng số 1, phía trước mặt hắn là lối ra. Lúc này Dương Gian đột nhiên dừng lại.

"Không thể để cho thứ này cứ thế đi theo mình để rời khỏi đây được, nhất định phải lưu nó lại tại chỗ này. Nếu lỡ sau khi đi ra khỏi khách sạn Caesar nó lại biết thành một chuyện linh dị lớn thì hỏng."

Dương Gian bỏ Cỗ thi thể cao lớn từ trên bờ vai xuống. Có lẽ bởi vì hắn không tiếp tục di chuyển. Những dấu tay đỏ lòm ở trên bức tường cũng dừng lại, cách hắn chừng ba mét. Tuy nhiên loại dừng lại này cũng không phải là toàn bộ, vẫn có một ít dấu tay đang tiếp tục di chuyển tới gần. Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn cúi đầu nhìn lẫy Cỗ thi thể đang nằm trên mặt đất kia, ánh mắt tập trung vào thành sài đao trên tay của nó.

Không hề tơ tưởng gì, Dương Gian trực tiếp dùng bàn tay còn lại đang đeo bao tay nắm lấy thành sài đao. Bởi vì bàn tay đã được đeo bao tay bằng vàng nên không có bất cứ chuyện dị thường nào xảy ra. Tuy nhiên tay của cô thi thể cao lớn kia cầm rất chặt, thanh sài đao quỷ dị giống như được dính trên tay của nó vậy. Dương Gian đã cố hết sức nhưng không thể nào gỡ xuống được. Hắn thử dùng lực thêm một lần, thậm chí còn muốn nạy nó xuống, nhưng đều thất bại.

"Không thể nào lấy?"

Dương Gian nhíu mày, hắn cảm thấy thứ này không thể nào lấy được bằng cách cậy mạnh. Dù sao nó cũng là một món đồ linh dị, không thể nào coi nó như một thứ bình thường được, muốn gỡ là gỡ.

"Có lẽ bàn tay quỷ có thể lấy được, nhưng không biết mình có gặp phải tập kích hay không?"

Hắn cúi đầu nhìn xem bàn tay trắng bệch, có chút cứng ngắc của hắn. Tuy sợ hãi chuyện vừa rồi lại xảy ra một lần nữa, nhưng mục đích chính của Dương Gian chính là thành sài đao, hắn muốn thử một chút.

Lúc này, Dương Gian đổi qua tay khác, lần này hắn dùng bàn tay quỷ để tiếp xúc trực tiếp với thành sài đao quỷ dị kia. Sau một giây, vốn Cỗ thi thể cao lớn kia đang nằm im vì bị vải khâm liệm bao phủ, đột nhiên giằng co kịch liệt. Dường như Dương Gian đã phát động quy luật giết người nên nó muốn tập kích hắn. Nhưng do bị vải khâm liệm áp chế nên nó không thể nào hành động, vì thế mới tạo nên tình trạng như hiện tại.

"Keng!"

Đúng lúc này thanh sài đao quỷ dị kia đột nhiên tuột khỏi tay của CỖ thi thể, rơi xuống đất. Mọi việc diễn ra cực kỳ dễ dàng, thậm chí Dương Gian còn không cần dùng lực để lôi kéo.

"Gỡ được rồi?"

Sắc mặt Dương Gian trở nên cực kỳ nghiêm túc, sau khi do dự một chút, hắn vẫn đưa tay ra nhặt thanh sài đao lên và nắm chặt nó lại. Giờ khắc này, thanh sài đao loang lổ trong tay gỗ thi thể đã bị đổi chủ. Cỗ thi thể đang giãy dụa kịch liệt kia đột nhiên khôi phục bình tĩnh, không có bất cứ động tác nào nữa.

"Không có cảm giác đặc biệt nào, mọi thứ vẫn cực kỳ bình thường."

Dương Gian cảm nhận một chút, nhưng không phát hiện ra bất cứ điều dị thường nào.

"Là do mình chưa sử dụng nó hay sao? Cho nên nói, sự quỷ dị của thanh sài đạo này còn chưa thể hiện ra. Nếu đã như vậy, mình thử giẫm dấu chân một chút?"

"Không, không phải như vậy, giẫm dấu chân là quy luật giết người, chứ không nhất định phải như vậy, bởi vì mình là người, mình có thể không cần quan tâm đến quy luật này. Vì thế việc giẫm dấu chân hắn chỉ là một loại môi giới."

"Nếu như hành động đó là môi giới, vậy không cần giẫm dấu chân cũng có thể giết người."

Dương Gian nhìn những dấu tay màu đỏ dính đầy trên vách tường, vẻ mặt có chút trầm tư. Sau đó hắn quyết định thử một chút, hắn

dùng bàn tay đè vào dấu tay màu đỏ ở trên vách tường.

| Việc giẫm lên dấu chân và đè lên dấu tay hẳn là sẽ giống nhau. Nếu hắn suy đoán không sai, hành động này cũng được coi là một loại

môi giới. Khi một tay Dương Gian cầm lấy thanh sài đao loang lổ, tay còn lại chạm vào dấu tay màu đỏ ở trên vách tường, mọi việc đúng như suy đoán của hắn. Lúc này trước mắt hắn là một cảnh tượng đáng sợ xuất hiện.

Nó giống như ảo giác vậy, hoặc là hắn đã thông qua hành động môi giới kia để nhìn thấy ngọn nguồn của những dấu tay này. Vốn dĩ trong thông đạo không có một ai, nhưng trong nháy mắt, trong tầm mắt của hắn xuất hiện vô số người.

Những người này căn bản không được coi là người, bọn họ có nam, có nữ, lớn nhỏ đều có. Toàn thân bọn họ tỏa ra khí tức hư thối, mặt mũi phát xanh, giống như những cỗ thi thể chết từ lâu vậy. Có một ít người mặt mũi đã chuyển sang đen, đang hư thối, da thịt không ngừng rớt xuống.

Ngoại trừ điều đó ra, quần áo trên người của bọn họ đều không giống nhau, có hiện đại, có một ít là của phòng cách từ mười năm trước, lại có một số thuộc thời kỳ dân quốc...

Thế nhưng tất cả bọn họ lại có cùng một điểm chung.

Bọn họ đều không có mắt, tròng mắt dường như đã bị mục nát, chỗ đó chỉ lưu lại một lỗ hổng màu đen mà thôi. Bọn họ không thể nào nhìn thấy đường đi phía trước, cho nên mỗi người đều duỗi tay ra để dò dẫm vách tường. Kết quả trên vách tường chỉ lưu lại những dấu tay màu đỏ, chính là bàn tay đẫm máu của bọn họ.

Đây mới chính là nguyên nhân của những bàn tay đỏ ngòm ở trên vách tường kia.

Mà giờ khắc này, Dương Gian nhìn vào dấu tay mà hắn đang chạm vào, đó là một bàn tay đầm đìa máu me, băng lãnh thấu xương, khiến người ta phải sợ hãi. Dù cho là người đã từng kinh lịch qua rất nhiều chuyện linh dị như hắn cũng phải cảm thấy tê dại cả da đầu khi chứng kiến thấy cảnh này. Nhưng còn một điều khủng bố hơn cả cảnh tượng này xuất hiện. Dường như vì hắn tiếp xúc đến dấu vết màu đỏ ngòm kia, cho nên vô số người ở bên trong hành lang đồng loạt ngẩng đầu, dùng con mắt trống rỗng nhìn về phía hắn. Sau đó tất cả đồng loạt duỗi bàn tay nhuốm máu còn lại về phía Dương Gian, giống như bọn họ muốn bắt Dương Gian lại và biến hắn thành một thành viên của họ.

Bình Luận (0)
Comment