Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích:
- Một mũi tên trúng ba con chim? Loại người như anh sao không đi làm bộ trưởng chứ, quá lãng phí.
Vương Tiểu Minh nói:
- Bất kỳ ai cũng có thể làm được bộ trưởng. Dù là bộ trưởng tốt hay xấu cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến cục diện. Thức thực sự ảnh hưởng đến chính là nghiên cứu lệ quỷ và phá giải chúng.
- Có lý.
Dương Gian đồng ý với suy nghĩ này của hắn ta, sau đó hỏi tiếp:
- Anh đã sắp xếp hết thảy toàn bộ mọi thứ rồi. Như vậy tiếp theo anh định an bài tôi như thế nào đây?
Vương Tiểu Minh nói:
- Việc từ chức của cậu có thể đổi thành xin nghỉ phép, thời gian vô hạn. Còn chức vụ đội trưởng của cậu sẽ bị cắt bỏ vì một vài sai lầm trong công tác. Những đáp ứng lúc trước của phó bộ trưởng đối với cậu vẫn được giữ nguyên. Cậu vẫn là người phụ trách của thành phố Đại Xương, mặt khác cậu có thể lấy được sáu danh ngạch của tổ đội từ tổng bộ. Chỉ là sáu danh ngạch đó sẽ không có phúc lợi, kể cả đồng đội của cậu. Tuy nhiên cậu có thể giúp đồng đội của cậu tranh giành lợi ích. Cách thức tranh giành khá đơn giản, đó chính là xử lý chuyện linh dị.
Dương Gian nhìn hắn ta rồi nói:
- Cho nên, anh muốn dùng một tòa thành thị, cùng với mấy người đồng đội để trói chặt tôi? Vì thành phố, còn có tình trạng của đồng đội, sau này tôi sẽ không thể không làm công cho tổng bộ. Đúng không?
Vương Tiểu Minh cũng không có phủ nhận, mà gật đầu nói:
- Không sai biệt lắm là như vậy. Đây là cách thức hợp tác có lợi cả hai bên. Cách này khá thích hợp đối với cậu.
Dương Gian nói:
- Không cần mấy người cho thành phố Đại Xương, tôi có thể tự lấy được. Thứ hai, chức vị tổng giám đốc của Hội anh em là của tôi.
Vương Tiểu Minh nói:
- Cậu không có dã tâm lớn như vậy, nên sẽ không tạo ra được Hội anh em thứ hai. Đây không phải việc cậu có năng lực hay không, mà là vấn đề tính cách. Nếu cậu muốn trở thành Hội anh em thứ hai thì cậu sẽ không bao giờ từ bỏ chức vị đội trưởng.
Dương Gian trực tiếp hỏi lại:
- Nếu tôi đáp ứng phương án của anh thì tôi sẽ được cái gì? Dù sao tôi đã là người sắp chết, nên bất cứ chuyện gì cũng có thể làm.
Vương Tiểu Minh nói:
- Cậu không cần uy hiếp tôi làm gì, nó hoàn toàn vô dụng với tôi. Điều kiện mà tôi đưa ra chỉ có một, đó chính là giúp cậu giải quyết nguyền rủa của hộp âm nhạc.
Dương Gian nói ngay:
- Anh sao? Có được không?
Vương Tiểu Minh nói:
- Cậu không tin tôi, chẳng lẽ lại đi tin tờ giấy kia? Hay là nói cậu định leo lên chiếc xe buýt quỷ lúc trước.
Tấm da nâu?
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích. Từ khi xảy ra chuyện đến giờ, hắn luôn coi tấm da nâu là phương án cuối cùng. Nếu chỉ cần còn có một chút cơ hội thì hắn sẽ không bao giờ lựa chọn tin tưởng những gì mà tấm da nâu nói.
- Tôi cũng đang định cân nhắc đến chiếc xe buýt kia, dù sao việc này cũng thuận tiện xử lý được vấn đề lệ quỷ khôi phục trên người tôi luôn. Thứ đồ chơi lần trước anh đưa cho tôi đã bắt đầu bị mất hiệu lực...
Vương Tiểu Minh nói:
- Ý câu là món đồ phỏng chế của định đóng quan tài? Lần trước tôi đã nói với cậu rồi, nó có thiếu hụt.
Dương Gian hỏi:
- Thiếu hụt gì? Khi đó anh có nói đến đâu.
Vương Tiểu Minh nói:
- Không phải hiện tại cậu đã phát hiện ra rồi hay sao, thứ kia bắt đầu mất đi hiệu lực. Dù sao nó cũng chỉ là một phần năng lực của Cảnh sát quỷ thôi. Mặc dù có khả năng áp chế ba con quỷ, nhưng theo số lần sử dụng càng nhiều, loại áp chế này sẽ trở nên yếu dần đi. Đến cuối cùng chúng sẽ hoàn toàn biến mất. Cậu cứ coi như nó là một phiên bản nâng cấp của quỷ nến được.
Mặt Dương Gian đen lại, lần trước tên gia hỏa Vương Tiểu Minh có nói những thứ này đâu. Không trách trước đó Dương Gian phải dùng đến ba danh ngạch thì mới áp chế được con quỷ trên người của Phương Thế Minh. Còn cô thi thể ở bên trong khách sạn Caesar lại không thể áp chế, chạm vào là bị nó tấn công.
Bất kể là Cỗ thi thể cao lớn, hay là quỷ của Phương Thế Minh đều là lệ quỷ sắp khôi phục, là những nhân vật cực kỳ nguy hiểm, phù hợp
với điều mà Vương Tiểu Minh vừa nói.
Còn vì sao nó lại có thể duy trì cân bằng cho hắn? Đó là do bàn tay quỷ chỉ là một phần của quỷ, quỷ ảnh rơi vào trạng thái chết máy, còn mắt quỷ lại nhận được sự hỗ trợ từ quỷ ảnh, nên ba danh ngạch không xuất hiện bất cứ vấn đề nào.
Tuy nhiên, điều khiến cho hai trong ba danh ngạch của hắn mất đi hiệu lực là do dùng thanh sài đao quỷ dị kia.
Phát động môi giới hai lần, chém hai nhát đao, mất hai danh ngạch áp chế.
Vương Tiểu Minh tiếp tục nói:
- Bất quá, tôi nghĩ cậu nên suy nghĩ cho thật kỹ trước khi leo lên xe buýt quỷ. Hiện tại ý thức của cậu đang đụng phải nguyền rủa của hộp âm nhạc. Nếu cậu leo lên xe, xe buýt quỷ sẽ áp chế quỷ trong người cậu và cả hộp âm nhạc. Khi đó nguyền rủa của hộp âm nhạc sẽ biến mất. Cậu thử nghĩ xem, lúc đó ý thức của cậu còn có thể tiếp tục tồn tại hay là sẽ biết mất trong nháy mắt? Theo suy đoán của tôi thì khả năng cao là nó sẽ biến mất.
- Đây chỉ là suy đoán của anh...
Sắc mặt Dương Gian khẽ thay đổi. Hắn từng nghĩ đến trường hợp này, nhưng vẫn muốn đánh cược một phen.
- Tôi là người nghiên cứu, hẳn cậu nên tin tưởng vào khoa học, chứ không phải vận khí.
Vương Tiểu Minh nghiêm túc:
- Muốn giải quyết được nguyền rủa của hộp âm nhạc, chúng ta cần phải tiến hành bóc ý thức ra khỏi nguyền rủa. Chỉ có như vậy thì cậu mới có thể sống sót. Tôi có một phương pháp, mặc dù tôi không chắc nó sẽ thành công, nhưng chí ít nó sẽ cao hơn việc đi ngồi xe buýt của cậu.
- Đáp ứng chuyện ngày hôm nay, tôi sẽ giúp cậu xử lý nguyền rủa. Cậu chỉ cần cho tôi hai ngày để chuẩn bị một ít thứ, mà trong hai ngày này nguyền rủa trên người cậu sẽ không bộc phát đâu.
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, dường như hắn đang cân nhắc. Chuyện về xe buýt quỷ không phải là vấn đề tuyệt mật. Lúc trước cũng có rất nhiều người từng leo lên xe buýt quỷ. Chỉ là tình huống của hắn sẽ giống như những lời Vương Tiểu Minh nói hay sao? Vừa lên xe buýt sẽ phải chết?
Là đánh cược hay tin tưởng Vương Tiểu Minh?
Hoặc là đi hỏi tấm da màu nâu?