Khóe miệng Tào Duyên Hoa giật giật mấy cái. Vừa rồi hắn ta còn bảo Dương Gian sẽ không làm loạn, vậy mà còn chưa nói xong thì người ta đã bắt đầu động chân động tay.
Lúc này, vốn đang trò chuyện với Trương Lôi và Hoàng Tử Nhã ở trong phòng khách, thì Dương Gian đột nhiên đứng dậy:
- Tôi phải đi gặp một người, hai người cứ từ từ mà nói chuyện. Nhớ kỹ đừng có đụng đến bất cứ thứ gì của tôi, bên trong có khá nhiều đồ vật rất nguy hiểm.
Hắn cố ý căn dặn một phen, miễn cho hai người rảnh rỗi sinh nông nổi lại đi mở mấy cái túi kia ra, đem một số thứ không nên thả đi
Mặc dù hiện tại quỷ vực của Dương Gian đang bao phủ xung quanh. Hắn có thể biết trước được bất cứ hành động nào của người khác. Nhưng nói trước vẫn hơn, tránh cho đến khi xảy ra chuyện lại sinh sự hiểu lầm. Dù sao sự tín nhiệm giữa các ngư quỷ nhân với nhau là cực kỳ khó để xây dựng. Không đợi hai người đáp lại, Dương Gian liền biến mất khỏi căn phòng.
Mà giờ khắc này, Vương Tiểu Minh biến mất ở tầng một đã xuất hiện ở trên tầng cao nhất của khách sạn bình an.
Tầng cao nhất của khách sạn bình an không xây dựng chỗ để đứng bên ngoài được bao phủ bởi những tấm kính lớn. Với thân phận là một người bình thường, nên trông Vương Tiểu Minh khá yếu ớt khi đứng ở đây. Xung quanh không ngừng xuất hiện những luồng gió mạnh, dường như chúng muốn thổi thân thể gầy gò của Vương Tiểu Minh bay ra bên ngoài.
Dù vậy, sắc mặt Vương Tiểu Minh vẫn rất bình tĩnh, không hề tỏ ra sợ hãi vì đứng trên cao. Ngược lại, tên này còn thư giãn gân cốt và ngắm cảnh đô thị ở phía xa xa.
- Anh không sợ ngã chết ngoài ý muốn hay sao?
Âm thanh của Dương Gian bất chợt xuất hiện, hắn nhìn thấy tên Vương Tiểu Minh này lại đang đứng ở mép tường và nhìn xuống phía dưới. Thân thể của hắn ta lúc này khẽ đong đưa theo từng cơn gió, nhìn giống như có thể rơi xuống dưới bất cứ lúc nào.
Vương Tiểu Minh tùy tiện xoay người rồi nói:
- Loại chuyện như vậy sẽ không thể xuất hiện tùy tiện ở trong quý vực của cậu được. Nếu tôi thực sự rơi xuống, thì đó chắc chắn không phải là ngoài ý muốn. Hẳn cậu nên tham gia cuộc họp mà tổng bộ mở riêng cho cậu ngày hôm nay, bởi vì nó tốt cho cậu.
Dương Gian nói:
- Có tốt hay không thì tôi không biết. Nhưng tôi biết chắc chắn sẽ có chỗ xấu. Anh từng nghiên cứu qua nguyền rủa của hộp âm nhạc, hẳn đã biết được tình trạng hiện tại của tôi rồi chứ.
Nói xong, hắn đưa tay ra, bên trong bàn tay là một chiếc hộp cũ kỹ. Chiếc hộp đã được mở ra, bên trong là một mảng không gian đen kịt, đồng thời trong đó còn truyền ra một đoạn chuông mơ hồ mà người bên ngoài không thể nào nghe thấy được.
Vương Tiểu Minh nói:
- Đúng là đã từng nghiên cứu qua một đoạn thời gian. Nhưng sau đó tôi đã từ bỏ.
Dương Gian hỏi:
- Thất bại hay sao?
Vương Tiểu Minh nói:
- Không phải, tôi cho rằng việc ký thác toàn bộ hi vọng vào một món đồ linh dị là hành động ngu xuẩn. Dù món đồ linh dị đó có lợi hại CỠ nào đi nữa nó cũng chỉ đảm bảo cho một người bất tử. Không có quá nhiều ảnh hưởng trong việc thay đổi cục diện hiện tại, sau khi không lấy được hiệu quả trong thời gian ngắn nên tôi đành từ bỏ nghiên cứu. Tuy nhiên hiện tại chúng ta cần bỏ qua chuyện nguyền rủa của hộp âm nhạc một chút. Chúng ta nên nói đến chuyện của cậu đi.
Sắc mặt Dương Gian hơi động:
- Chuyện của tôi? Là việc tôi xử lý Hội anh em hay là chuyện tôi bị Hội anh em xử lý?
Vương Tiểu Minh nói:
- Bất kể là chuyện gì thì đều đã có kết quả. Mặc dù tôi không am hiểu nhiều trong việc đàm phán nhưng tôi không muốn nhìn thấy cục diện rối loạn như vậy một chút nào. Vì điều đó khiến cho những nghiên cứu của tôi trở nên không có ý nghĩa.
Dương Gian thuận miệng nói:
- Tôi sẽ từ chức, tử bỏ chức vụ đội trưởng, chuẩn bị trở về thành phố Đại Xương.
Vương Tiểu Minh khẽ lắc đầu rồi nói:
- Như vậy là không được. Ảnh hưởng của mắt quỷ Dương Gian rất lớn. Nếu cậu làm vậy sẽ khiến rất nhiều người bị dao động.
Dương Gian lạnh lùng cười một tiếng:
- Cho nên anh định xử lý tôi? Báo thù cho Khương Thượng Bạch? Cậu ta cũng là đội trưởng đó, nếu không đưa tôi ra thì sẽ có rất nhiều người bất mãn. Đến lúc đó cục diện sẽ trở nên tồi tệ hơn, khả năng cao nó sẽ khiến cho kế hoạch đội trưởng tiêu tan.
- Không, Khương Thượng Bạch đã chết, mà cậu vẫn còn sống. Chúng ta có thể đổ toàn bộ sai lầm lên trên đầu của người chết được. Còn cậu là người giết được tội phạm nên có công. Tổng bộ chỉ cần can thiệp một chút, chuyện này sẽ không gây ra bất cứ ảnh hưởng gì. Ngược lại, nhờ có sự tồn tại của cậu mà những ngự quỷ nhân không dám có ý định gì, điều này rất có lợi cho cục diện.
Cách thức nói chuyện của Vương Tiểu Minh rất trực tiếp, cũng cực kỳ tàn khốc, đây chẳng khác gì bắt Khương Thượng Bạch đi đổ vỏ.
- Đương nhiên tiền đề của chuyện này là cậu không được phép chết. Chí ít trong thời gian ngắn cậu sẽ không thể chết. Còn việc từ chức, đó là điều không thể nào. Nếu không ai lại đi tin lời tổng bộ nói ra. Dù sao ngư quỷ nhân cũng là một đám quỷ đa nghi, đến mức cực đoan.
Nghe hắn ta nói kiểu này, Dương Gian khẽ cau mày lại. Cách làm này của Vương Tiểu Minh đúng là đủ hung ác, lại cực kỳ thông minh. Lợi dụng cái chết của Khương Thượng Bạch để lập uy. Đồng thời lợi dụng hắn gia tăng uy tín của tổng bộ, chấn nhiếp nhân tâm, ngăn cản ý định làm loạn của ngư quỷ nhân. Nếu như thành công, thế cục sẽ còn tốt hơn cả lúc trước.
Vương Tiểu Minh lại nói tiếp:
- Còn đám người Hội anh em kia, chết thì chết. Cũng nhân dịp này, tổng bộ có thể tiếp thu toàn bộ hạng mục nghiên cứu cùng tài sản của bọn họ luôn. Đối với tôi mà nói, những cái này đều mang đến trợ giúp khá lớn.